Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

146 2600

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

二本目海老天マン

Hướng đến tham vọng chưa từng thực hiện được trong kiếp trước: "Muốn trở thành một người con gái bị tên đàn ông khác cướp đoạt", cô ta bắt đầu hành trình mới của mình.

121 721

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

116 1116

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

576 30874

Trở Thành Trưởng Ban Tài Chính Của Một Học Viện Trên Bờ Vực Phá Sản

(Đang ra)

Trở Thành Trưởng Ban Tài Chính Của Một Học Viện Trên Bờ Vực Phá Sản

통후추존맛

Câu hỏi: Bạn phải làm gì khi nhân vật chính của tác phẩm gốc trở nên mạnh đến mức phá vỡ dụng cụ đo lường và cả tường nhà trong bài kiểm tra đánh giá cấp bậc?Trả lời: Không, chi phí sửa chữa dụng cụ đ

7 31

Tập 01 - Chương 10: Chuyện về cậu ấy

Trans: Izual

_______________________

Sau khi Yuika cười đã đời về vụ Eita.

“Ahaha… à không, xin lỗi vì cười cậu nhé. Chỉ là, chuyện giữa cậu và Eita chọc trúng máu buồn của mình thôi.”

Cổ lau đi những giọt nước mắt trào ra từ khóe mi vì cười quá nhiều.

“Eto... cảm ơn vì đã bảo vệ mình nhé.”

Nói rồi cô ấy mỉm cười hạnh phúc.

“Cơ mà, rốt cuộc mình lại cản trở công việc của những người đang bảo vệ Yuika…”

“Dù vậy, điều cậu làm vẫn nhằm mục đích bảo vệ mình mà? Mình hạnh phúc lắm.”

Chỉ là… được cảm ơn chỉ vì hiểu lầm khiến tôi xấu hổ muốn độn thổ…

“Nói vậy thôi chứ xin lỗi nhé. Mình đã định nói cho cậu về chuyện của Eita nhưng lại quên béng mất.”

“Mà thôi chuyện cũng ổn cả rồi, kết quả cậu cũng nói ra rồi đấy thôi.”

Tôi cười khổ.

“…Mà nè, Shuu-kun.”

Nói rồi Yuika nhìn tôi với vẻ thăm dò.

“Sau này cậu định tính sao với Eita?”

Hừm… tôi đã được cậu ta xem là bạn bè, dù chỉ là đơn phương.

“Ờm, cứ đối xử cậu ta như bình thường thôi! Kiểu như một người bạn nhỉ.”

Thú thật, tôi cũng không biết phải cư xử sao cho phải.

“Vậy ư?”

Trước câu trả lời của tôi, Yuika mỉm cười hạnh phúc.

“Ừm, mình nghĩ Shuu-kun cũng nên có ít nhất một người như vậy bên cạnh.”

“…Có lẽ thế.”

Dường như Eita đã hiểu lầm rằng tôi không hề quan tâm đến người ngoài, nhưng kỳ thực không phải vậy.

Chỉ là, lý do tôi tránh xa mọi người là vì phân biệt giữa những người chân thành và những kẻ có động cơ ngầm rất phiền phức.

Thế nhưng...

“Cậu có thể tin tưởng Eita, mình chắc chắn cậu ấy sẽ không bao giờ lợi dụng Shuu-kun vì mục đích cá nhân đâu.”

“Nếu tộc Karasuma đã chứng thực thì yên tâm rồi.”

Nếu đối phương không có gì giấu giếm thì chẳng cần phải cách ly họ làm gì.

“Ừm, này nhé. Eita ngốc lắm, không đời nào cậu ấy có thể nghĩ ra được âm mưu như vậy đâu.”

“À, ừ…”

Lý do cổ đảm bảo hơi khác với tưởng tượng của tôi.

“À, nhưng mà nhé? Cậu ấy cũng có điểm tốt đó? Trông cậu ấy lông bông vậy thôi chứ cậu ấy tận tâm với nghề lắm, một khi Eita xem cậu là bạn thì cậu ấy sẽ không ngần ngại giúp đỡ, nghĩa khí lắm luôn. Còn nữa, dù trông giống người xấu nhưng thực chất cậu ấy rất trung thực và nghiêm túc đó.”

“…Chà.”

Hừm, sao vậy nhỉ…?

Khi nghe Yuika khen Eita, không hiểu sao lòng tôi lại rối bời?Lạ thật đấy!

◆◆◆

“…Có vẻ cậu hiểu Eita quá nhỉ.”

“Ừm, vì từ xưa hai nhà đã rất thân thiết với nhau. Nếu một người xa lạ trở thành vệ sĩ của cậu thì chắc chắn cậu cũng sẽ lo lắng lắm đúng không?”

“…Cũng đúng.”

“Nhà Eita mở một võ đường, nên cậu ấy đã được rèn giũa từ thuở bé. Vì luyện tập cực kỳ chăm nên trình độ hiện tại của cậu ấy khá tốt. Tóm lại Eita là một vệ sĩ đáng tin cậy đấy.”

“…Ra thế.”

“…Shuu-kun?”

Trong lúc nói chuyện, tôi cảm thấy chút khó chịu.

Không hiểu sao trông Shuu-kun có vẻ không vui?

Bạn mới của mình là người tốt thì lẽ ra nên vui mừng mới đúng chứ…?

“A…”

Tôi chợt nhận ra một khả năng.

“Shuu-kun… hông lẽ cậu.”

Ý nghĩ đó khiến tôi mỉm cười.

“Ghen với Eita ư?”

“…Hả?”

Khi bị tôi chỉ ra, Shuu-kun đáp lại như thể đó là chuyện cậu ấy chưa hề nghĩ đến.

Ai chà, mình nhầm rồi ư…?

“À không, chuyện đó…”

Shuu-kun định lên tiếng phủ nhận, thế nhưng cậu ấy lại ngập ngừng giữa chừng.

“…Ơ kìa?”

Sau đó cậu đấy quay đầu lại như vừa nhớ ra chuyện gì đó.

“Ự……!

Và khi có vẻ đã nhận ra nó, mặt Shuu-kun chuyển sang màu cà chua chín.

Shuu-kun vô thức lấy tay che mặt.

“Xin lỗi… có vẻ đúng vậy thật.”

Dường như đến tận lúc này cậu ấy mới nhận ra.

“Phư phư, cậu không cần xin lỗi đâu.”

Thật ra ngược lại mới phải.

Mình… hạnh phúc lắm, mình nghĩ vậy đấy.

“Yên tâm đi.”

Nhưng tôi lại không đủ can đảm để nói cho cậu ấy biết.

“Người bạn số một của mình mãi mãi…… vĩnh viễn là cậu, Shuu-kun.”

Tôi chỉ giữ vững lập trường đó.

“…Cảm ơn.”

“Phư phư.”

Nhìn gương mặt dần đỏ lên của Shuu-kun, tôi bật cười.

“À mà, còn chuyện bạn bè.”

Shuu-kun đổi chủ đề như để bình tĩnh lại.

“Dường như Yuika cũng thân với Takahashi nhỉ.”

“À…Takahashi à…?”

Nghe thấy cái tên đó, tôi chỉ biết cười gượng.

“Đúng vậy ha, cũng thân lắm… chỉ là, có hơi khó chút nhỉ?”

“Haha”

Dường như đồng tình với lời tôi nói, Shuu-kun cười khô khốc.