Danganronpa Zero

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7113

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 95

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 125

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 226

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Quyển 1 - Chương 14

Sau vài phút, hình bóng của Kirigiri Kyouko biến mất khỏi sân thượng.

Ríttt, Ríttt – Một âm thanh kỳ lạ nghe như thứ gì đó bị xé rách vang vọng khắp sân trường của khu vực phía Đông.

“Ta daaaa! Một khẩu súng điện nè!” Một nữ sinh cao trung cầm nắm thứ gì đó trông có vẻ là một cây súng lục trên tay mình. Cô gái nhìn về phía trước, nơi có hai nhân viên an ninh gục ngã trên người nhau. Vì họ nằm sấp mặt, nên chỉ có thể nhìn thấy một sợi dậy đồng mỏng kết nối từ lưng họ đến khẩu súng trên tay cô gái.

“Nè, Nè!” Cô ta gọi trong khi bóp cò.

Rítttttt, Rítttttt, Rítttttt.

Đi cùng với âm thanh mãnh liệt, những cơ thể đã bị mất ý thức kia giật nảy dữ dội.

“…Aha!” Cô gái nhìn hai người nhân viên an ninh với một nụ cười hạnh phúc đến điên dại.

Enoshima Junko.

Gương mặt cô ta không hề trang điểm, cứ như cô ả vừa mới thức giấc rồi lại đánh một cái ngáp dài, trong tay ả cầm một loại vũ khí tự vệ được gọi là súng điện. Một sợi dây thép mỏng bắn ra từ khẩu súng đến mục tiêu của cô ta và đi qua sợi dây đó là một dòng điện tăng vọt. Thông thường thì loại vũ khí như vậy sẽ không làm cho người khác chết đi, nhưng cô ta đã sửa đổi nó nên dòng điện đã trở nên mạnh mẽ hơn, thế nên cũng không lạ khi người ta phải đi chầu trời vì bị nó bắn trúng.

Sự thật là thứ đó chỉ dùng để đảm bảo rằng cô ta có lợi thế hơn người khác.

Là vũ khí tự vệ của ả dành cho sự tuyệt vọng.

Sau một lúc chơi đùa cùng khẩu súng điện hả hê, cô ta trở nên chán nản và dùng đôi tay của mình để nắm lấy sợi dây đồng rồi nhét vào trong túi. Sau đó cô ả xách chiếc túi lên ném vào một thùng rác gần đó.

“Chà, coi như chuyện này xong rồi đi. Cái con bé thám tử Kindaichi-chan đó chắc đã biến mất ở đâu đó rồi… Upupu, liệu sau này chúng ta có đánh nhau nữa không nhỉ?”

Thiếu nữ vỗ ngực kiềm nén bản thân, và đi qua sân trường đến tháp đồng hồ với phong thái vương giả. Cô ta không thèm bận tâm đến việc lẩn trốn trong bóng tối, thay vào đó ả còn cố thể hiện bản thân như kiểu “Ta đây này, hãy nhìn ta đi!”. Đương nhiên là nếu bất cứ ai nhìn thấy thì cô ta sẽ giết người đó. Mặc dù chuyện này có lẽ rất đáng lo ngại.

“Dù sao thì cô bé Conan-chan đó đang cố để tham gia vào chuyện này nhỉ? Ờ thì đó cũng là lỗi của tên hiệu trưởng khi can thiệp vào mà… Cơ mà, mình không hề lên kế hoạch về sự can dự của cô ta trong kịch bản này. Thôi thì, biết làm sao giờ. Có thêm cô ta thì cũng thú vị, nhưng ả có thể cản trở kế hoạch được dàn dựng vô cùng đẹp đẽ của mình… ôi trời, trời đất ơi, trời đất ơi, trời đất?”

Thiếu nữ trông như lộn nhào ra phía trước khi đứng sững lại và nhìn về phía đối diện - chỗ những mảnh vỡ của chiếc bàn nằm trên nền đất. Khi cô ta nhìn thấy đống kim loại, nụ cười hung ác của ả dường như tan chảy khỏi khuôn mặt.

“….Chẳng có một cái xác chết nào cả.” Từ ngữ của cô ta nặng nề đến độ như thể sắp rơi ra khỏi miệng. “Nó lại xảy ra nữa rồi… chuyện này thật là khiến người ta thấy tuyệt vọng mà. Tuyệt vọng đến mức như một giấc mộng vậy….” Gương mặt của cô ta vặn ra một nụ cười.

Khi Enoshima cười, cô ta đá vào cái ghế gấp ở dưới chân. Trông không giống như ả dùng nhiều lực để đá nó – nhưng cái ghế lại văng ra xa vài mét, về phía một trong những ánh đèn và cứ như một quả bóng bàn, nó bay lên cao.

Khi âm thanh vang khắp màn đêm trên sân trường biến mất, thì hình bóng có tên Enoshimia Junko cũng theo đó mà tan biến.

Giống như một bóng ma.

Cũng như cách hoán dụ dùng Kindaichi để chỉ Kyouko mang ý mỉa mai của Junko ở trên