Sau khi trở về và ở trong phòng tắm một mình, Mirabelle phát hiện một vật lạ nằm trong túi áo mình.
Đồng thời những ký ức đã bị phong ấn trong cô mạnh mẽ dần sống dậy.
Như thể cô đang quay ngược lại thời điểm đó…
Thời điểm lúc cô bị vác trên vai bắt đi.
Lúc đó Mirabelle kháng cự vô cùng quyết liệt, cuối cùng cô cắn thật mạnh vào tay tên đang vác mình.
Rồi lập tức cô nhảy xuống và dốc sức chạy thật nhanh theo hướng ngược lại.
Chỉ là, đối phương cũng chẳng phải dạng ngu ngốc gì, họ đã sớm chia ra để bao vây hết cả khu vực này rồi.
Một bóng hình khác ngay tức khắc xuất hiện nơi hướng cô định chạy.
Giờ phải làm sao đây, mình bị bao vây tứ phía rồi.
“Công Chúa điện hạ, là em đây…”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, cô liếc về phía thân ảnh nhỏ bé phía trước đang chắn đường.
Người trước mặt đã cởi mũ trùm xuống, để lộ ra bóng hình thân quen, mái tóc cam xõa ngang vai và gương mặt lấm lem lúc trước giờ hoàn toàn sạch sẽ.
Trong khoảng khắc, cô không thể nhận ra.
“N… N-Nim!? Là em đấy ư? Sao em lại ở đây, còn mấy người đó…”
Những người xung quanh cũng đều đã gỡ hết mũ trùm đầu xuống, và toàn bộ đều có cùng chung một thứ đặc điểm đặc trưng của chủng loài elf cô – đôi tai dài.
Một nữ elf tóc xanh lục khá cao trong số đó đã bước đến trước mặt Mirabelle và lập tức quỳ một gối xuống.
“Thần vô cùng xin lỗi, thần là Doris Croft, đội phó của đội cận vệ hoàng thất. Vì lần phục kích trước mà phần lớn thành viên trong đội đều đã bị thương nặng, và đội trưởng, “mẹ” ngài đã rời đi trong khi vẫn còn chưa băng bó vết thương. Sau đó chúng thần nhận được tin là người đã bị bắt nên mới gấp rút chuẩn bị kế hoạch như thế này…”
“Là vậy sao? Ta xin lỗi… tại vì lỗi của ta đã chạy lung tung mà đã phá hỏng kế hoạch của các cô…”
“Không, không quan trọng, chúng thần vội vã đến đây là vì cứu người, người không cần tự trách mình. Xin công chúa hãy mau chóng rời khỏi đây với chúng thần, nhân lúc Nữ Vương kia còn đang ở trong phòng họp…”
“Phải đấy, Công Chúa điện hạ, họ là những người đã cứu Nim. Chúng ta hãy mau chóng rời khỏi đây, còn chi tiết em sẽ giải thích cho Công Chúa sau…”
Có điều, Mirabelle vẫn cứ đứng im tại chỗ, chân cô như dính chặt vào nền đất, không hề nhúc nhích lấy một bước ngay cả khi Nim nắm tay kéo đi.
“Ngươi nói, Heather là Nữ Vương Vampire?”
“Vâng? Có gì sao ạ?”
“Không ổn, ta phải trở lại ngay. Mẹ ta vẫn còn trong tay chúng. Nếu cô ta phát hiện ta đã bỏ trốn, tính mạng của mẹ chắc chắc sẽ gặp nguy.”
“Cái? Đội trưởng cũng bị bắt ư!?”
Doris nhanh chóng bước đến, nắm vai Mirabelle hỏi gấp.
“Đúng vậy, là lỗi của ta…”
Mirabelle giải thích lại tình hình cho Doris, khiến cô kinh ngạc nhưng cuối cùng cũng phải chấp nhận sự thật bất ngờ đó.
“Thế nên toàn bộ là lỗi do ta…”
“Không, không phải lỗi của người, người làm vậy là bất đắc dĩ mà thôi…”
“Dẫu vậy, ta cũng không thể rời đi. Ta phải cứu mẹ, bà giờ đang ở đâu, phải cứu được mẹ trước rồi muốn đi đâu thì đi…”
“Công Chúa, như vậy quá nguy hiểm, bất cứ lúc nào, người cũng có thể sẽ bị—”
“Ta không màng, nguy hiểm thì có sao. Vì mẹ, ta chịu được hết. Mà còn nữa, trong số các cô có ai có dụng cụ để mở cái vòng cổ này ra không?”
Doris bước đến kiểm tra chiếc vòng cổ sau khi được Mirabelle hỏi.
“Vật liệu này rất khó để mở khóa. Xem ra cần phải có mật mã ma pháp của ả Heather mới có thể mở được…”
“Ra vậy, nhưng mà ta cũng chưa cần các cô mở nó ra ngay bây giờ…”
Sau khi nhận được dụng cụ từ Doris, Mirabelle yêu cầu lần nữa.
“Hãy xóa ký ức của ta về 10 phút nãy giờ, rồi sau đó hãy đem ta trở lại Pet Shop lúc nãy, làm ơn…”
“Vâng, không vấn đề gì, nhưng mà, tại sao Công Chúa lại muốn làm thế?”
“Là đọc tâm thuật, Heather có thể đọc thấu toàn bộ suy nghĩ trong thâm tâm ta. Nếu ta không thể tự đánh lừa mình trước, thì sao có thể lừa cô ta được.”
“Thì ra là vậy, thần hiểu rồi. Công chúa phải bảo trọng. Thần sẽ cử người truyền tin cho công chúa. Còn nữa, phép này chỉ có hiệu lực trong 3 giờ thôi, nên lúc đó người nhất định phải đến chỗ nào đấy không có ai, nếu không đọc tâm thuật của cô ta vẫn sẽ có hiệu lực…”
Vậy nên các Elf đã đưa cô trở lại vị trí ban đầu ở Pet Shop với kế hoạch để hoàn toàn đánh lừa Heather.
“Dụng cụ mở khóa…”
Mirabelle lục lọi trong túi áo mình mặc hôm nay, và cuối cùng cũng tìm thấy.
Tắm xong, cô bỏ nó vào túi.
Dụng cụ này tương đối nhỏ nên từ ngoài nhìn vào sẽ không dễ bị chú ý.
Và thế là, với dụng cụ trong túi, cô đợi cho tới thời điểm thích hợp thì sẽ dùng đến.