Công việc của cô Hầu gái Mirabelle khá là đơn giản.
Buổi sáng, cô đứng bên Heather, hầu hạ Heather, pha trà cho Heather.
Buổi trưa, ngồi lên đùi Heather và được đút cho ăn.
Buổi tối, sau khi tắm xong, cô đến phòng Heather và ngủ cùng Heather.
Dù sao thì hầu gái trong lâu đài này cũng không ít.
Không cần một cô hầu gái chân ướt chân ráo mới vào như Mirabelle phải làm mấy việc lặt vặt như dọn dẹp, lau dọn các phòng trong lâu đài.
Về cơ bản, Mirabelle là hầu gái độc quyền của Heather.
Dù vậy, thoạt nhìn Heather dường như không phải là một người quá bận rộn.
Cô chỉ có việc phê chữa
“……”
Heather trở nên im lặng.
Mirabelle liền thấy tò mò mà hỏi Heather.
“Chuyện… Có chuyện gì vậy? Chủ nhân, chẳng lẽ tôi có nói gì lạ sao?”
“Không có gì. Chỉ là vấn đề cá nhân của ta thôi… *xua tay*, đi ăn cơm tối thôi…”
“Vâng, nhưng mà như hồi trưa thì xấu hổ lắm, tôi hổng muốn vậy nữa đâu! Tôi có thể tự ăn!”
Một ngày cứ như vậy trôi qua.
Mirabelle hiện tại đang ngồi khoanh chân trên chiếc giường cỡ lớn.
Đầu óc cô quay cuồng, cô hiện đang phải đối phó với một vấn đề rất lớn.
—đến cả mẹ cũng đang bị Vampire bắt giữ.
Mình phải làm gì đây?
Phải làm sao mới thoát ra khỏi đây được giờ?
Thêm vào đó, gần đây cô đã phát hiện ra một vấn đề rất nghiêm trọng.
Chẳng biết có phải ảo giác hay không, nhưng từ ngày này qua ngày khác, Mirabelle đã không còn chống cự lại việc Heather hút máu của mình như lần đầu tiên nữa.
Một cảm giác khác lạ kì quái đã hoàn toàn thay thế cho cơn đau trước đó.
—Đây thực sự đã là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.
Nếu tiếp diễn, mình phải làm sao để thoát khỏi lũ vampire độc ác đó đây?
Phải tìm cách, nhưng có cách nào đâu?
Thứ duy nhất giúp ích – năng lực sửa đổi dữ liệu cũng đã bị phong ấn.
Vậy thì có còn cách nào có thể giúp mình chạy được đây?
Chỉ dựa vào mỗi sức mình thì lại là quá nhỏ yếu.
Sở dĩ khả năng của mình bị phong ấn đại khái chắc có lẽ là do cái vòng cổ này.
Do đã từng được tháo ra một lần cho nên Mirabelle hoàn toàn chắc nịch.
Chính cái thứ ác ôn này đang làm cái quỷ gì đó mà mình mới không thể sử dụng năng lực…
Chỉ là, cô không biết làm thế nào mà nó đeo được lên cổ cô, hay làm thế nào để tháo nó ra.
Tuy nhiên cô thấy rằng, chỉ có Heather là người duy nhất mới có thể tháo chiếc vòng cổ này cho cô.
Đúng là không xong thật rồi…
Nhận ra năng lực không còn trong tay.
Cô chẳng thấy an toàn chút nào nữa.
Mà, đến tột cùng thì cái giống này nó làm bằng chất liệu gì thế?
Lại còn có thể phong ấn luôn mấy cái kỹ năng thuộc hàng người sáng lập ra cái RPG này của mình luôn chứ…
Đầu ngón tay Mirabelle chạm nhẹ vào chiếc vòng cổ lạnh buốt nhưng không hề nặng.
Nhìn qua, mặc dù trông như làm bằng sắt, song nó lại chẳng có lấy cái cảm nặng nề của sản phẩm bằng sắt.
Đeo lên cũng không thấy cản trở chuyển động do trọng lượng của chiếc vòng.
Tuy nhiên—
—dù cho Mirabelle có phồng mang trợn má, sức cùng lực kiệt mà cố gắng bẻ cong cái vòng cổ ra theo mọi hướng, thì cũng chỉ vô ích, chả có bất kì hiệu quả nào.
Kệ nó đi, mục tiêu trước mắt là phải trốn ra khỏi đây cái đã.
Chỉ là, phải làm gì đây? Phải làm sao mình mới có thể thoát ra khỏi đây được?
Mirabelle thực sự đã không ngừng suy nghĩ về vấn đề này kể từ ngày đầu tiên cô bị bắt.
Chỉ là, phải nói thật…
Cô… có quá ít thông tin.
———
Tên: Mirabelle Brillana
Giới tính: Nữ
Tuổi: 15
Chủng tộc: Elf (Huyết Nô: Nếu một ngày không bị hút máu, sẽ xuất hiện các phản ứng lên cơn nghiện)
Cấp độ: Lv. 0
Máu(HP): 100/100
Mana(MP): 50/50
Sức mạnh: 10
Nhanh nhẹn: 20
Thể lực: 20
Trí lực: 400 (đang sử dụng)
Công kích vật lý: 2
Chính xác: 10
Né tránh: 20%
Bạo kích: 0%
Kỹ Năng: Phân Tích Dữ Liệu(Phong Ấn), Sửa Đổi Dữ Liệu (Phong Ấn)
———
Lua: chap này ngắn ngắn mà hint cao dữ nhỉ…
Mà công nhận chap này bình yên dữ ha.
Lẽ nào này là “khoảng lặng trước cơn bão” trong truyền thuyết đây sao?
Chàng(?) cười tim nàng loạn nhịp (mà sao thấy sai sai, đáng lẽ phải là nàng cười nàng loạn nhịp mới đúng chớ)
Rồi còn 1 chi tiết qua trọng nhất ở chương này là Người đó, mà người đó đứa nào đây…
Mà sao thấy Mira nhà ta nhàn hạ dữ nhỉ, ngồi thì có đùi gái để ngồi, ăn cũng được gái đút cho ăn, ngủ thì cũng có gái ôm, sướng thế còn gì…