“Xin người hãy bình tĩnh lại. Có vẻ như người sẽ không chịu lắng nghe lời khuyên của thần nếu thần không đưa cái này cho người trước…”
Erica, người tự xưng là phụ tá của mẹ Mirabelle, đã lấy ra một số miếng băng từ thắt lưng của mình. Rồi Erica dùng đôi bàn tay run rẩy của mình đưa miếng băng cho Mirabelle.
Mirabelle lo lắng nhận lấy miếng băng và sau đó—
“Đây là vật phẩm y tế có sẵn cho các thành viên đội cận vệ để dùng cho các trường hợp khẩn cấp. Bây giờ thần sẽ đưa nó lại cho người…”
“Nh-Nhưng nếu cô đưa cho tôi, vậy còn vết thương của cô thì sao?”
Bởi vì Erica trông không giống người xấu, nên Mirabelle cũng buông lỏng cảnh giác của mình.
“Không sao đâu, thần cũng chẳng còn sống được bao lâu nữa, thần sẽ đưa hết những thứ còn hữu dụng lại cho người. Cái áo choàng này đã được đính một lượng nhỏ tinh linh khoáng thạch cùng với tinh linh kết giới, có thể giúp ẩn giấu đi cơ thể của người không cho người khác nhìn thấy. Vì vậy nếu muốn đi ra ngoài, người hãy mang theo cái này. Hơn nữa, người cũng nên lấy theo bản đồ thành phố mà mẹ người đang giữ…”
Erica cởi áo choàng ra và đưa cho Mirabelle khi cô nói tất cả những điều này.
“Bản đồ? Đang ở trên người mẹ ta sao?”
Mirabelle chậm rãi bước đến bên mẹ, người vẫn đang nằm gục trong vũng máu. Cô bắt đầu tìm kiếm bản đồ trên người mẹ mình. Mặc dù Mirabelle thường xuyên tắm chung với mẹ, cô vẫn thấy khá xấu hổ khi chạm vào mẹ mình như thế này. Huống chi đây là mẹ nuôi chứ không phải mẹ ruột của cô.
Chỉ có điều nếu như mẹ nuôi mà xinh đẹp giống như mẹ ruột của cô, nói không chừng có khả năng cô sẽ đổ bà luôn ấy chứ. Dù sao đi nữa, Mirabelle cũng đã tự an ủi chính mình—
–‘Mình chỉ đang tìm bản đồ thôi, mình chỉ đang tìm bản đồ thôi’
Mặc dù đây chỉ là một game RPG do cô đã thiết kế nhưng nó đã bộc lộ được một cảm giác nặng nề sâu sắc.
Chỉ Mirabelle Brillana mới có thể cảm nhận được điều này khi cô là người đang có mặt ở đây trong tình huống hiện tại.
–Đây có lẽ chính là cái gọi là cố chấp.
Ngay khi Mirabelle chắp tay trước ngực và cầu nguyện cho Erica. Mirabelle mới nhận thấy rằng cô vẫn đang giữ miếng băng mà Erica đã đưa cho cô.
“Phải rồi, mẹ bà ấy—”
Mirabelle lo lắng chạy về nhà. Cô nhìn mẹ mình đang nằm hấp hối trên sàn nhà. May mắn thay, cô đã quay về đúng lúc để kiểm tra mẹ mình. Nếu không mẹ cô suýt nữa cũng đã mất mạng vì lý do trung thành.