Đại vương Sói Bạc nhất định không chịu buông tay vị hôn thê thay thế!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

Mở đầu: Bất thường đến một cách đột ngột - Chương 1

Tại tòa nhà góc phố của gia đình bá tước Bernstein, một sự kiện lớn bất ngờ xảy ra vào buổi chiều hôm trước khi bá tước và cô con gái yêu quý của ông ta có một cuộc gặp gỡ với Đức vua vào ngày hôm sau.

“Xin đừng tìm con nữa.”

Trước bức thư để lại chỉ ghi vỏn vẹn dòng chữ đó, Bá tước và phu nhân Bernstein vô cùng kinh ngạc.

"Không thấy Christina đâu...!? Các ngươi đã tìm kiếm kỹ chưa!?"

"Ôi, Christina! Chắc là con đã không thể chịu nổi áp lực trở thành Hoàng hậu... phải chăng được gọi là “hội chứng bất an trước hôn nhân'”..? Ta đã không nhận ra được nỗi lo lắng của con, đứa con đáng thương của ta.”

Trước sự mất tích của con gái yêu, Bá tước thì hoảng loạn đi tìm người chịu trách nhiệm, còn phu nhân chỉ biết than khóc. Đám người hầu sợ hãi rúm ró, chó nhà sủa ầm ĩ, và cậu con trai nhỏ thì đang khóc ré lên.

Trong lúc hỗn loạn, Airi Bernstein một mình ôm đầu suy nghĩ. Cô giấu lá thư vừa tìm thấy trong phòng mình sau lưng và siết chặt nó trong tay.

Đó là một bức thư từ Christina, người đã mất tích - em gái kế của Airi.

“Gửi chị, em không muốn đi đến chỗ Vị vua Sói Bạc nữa.”

Christina viết tiếp lý do về sự mất tích.

Trong cung có vẻ đang cố gắng che giấu, nhưng từ vài tháng trước, “Vị vua Sói Bạc” đã rơi vào trạng thái rối loạn tinh thần.

Theo thông tin tuyệt mật từ những người trong cung điện có quen biết với tầng lớp thượng lưu nói rằng Đức vua đã trở thành một bạo chúa. Người thường xuyên mắng chửi những quan lại mà người không vừa mắt và còn rút kiếm ra để tra tấn họ.

Dường như đã có những quan lại đáng thương đã biến mất như sương mù dưới nhát dao sắc bén rồi.

"Điều đó chẳng phải là đáng sợ quá hay sao? Bố mẹ sẽ rất sốc nếu biết tin, vì vậy hãy giữ kín chuyện Đức vua là bạo chúa nhé!"

"──Bạo chúa...? Giữ bí mật... tôi phải làm sao đây!?"

Bị đứa em gái kế với tính cách bốc đồng này quấy rối thì không phải là lần đầu tiên. Thực ra thì thường ngày những chuyện như này cũng thường hay xảy ra...

Airi Bernstein là con gái nuôi và cũng là con gái cả của gia đình bá tước.

Ở đất nước nơi Airi được sinh ra và lớn lên thì Gia đình bá tước Bernstein là một gia tộc rất đặc biệt.

Hàng trăm năm trước, vương quốc Lupus được thành lập sau khi đánh bại các cuộc xâm lăng của dân tộc khác - gia tộc Bernstein có nguồn gốc từ dòng máu của người phụ nữ đã trở thành hoàng hậu của vị vua đầu tiên thành lập quốc gia này.

Đến tận bây giờ, dù không thường xuyên, dòng dõi của các hoàng hậu từ gia đình hầu tước Bernstein vẫn tiếp tục xuất hiện, và truyền thống cổ xưa này là điều làm cho gia đình bá tước Bernstein giữ được vị thế của mình.

Đã một trăm năm trôi qua kể từ khi hoàng hậu xuất hiện, nhưng điều đó không thay đổi rằng đây vẫn là điều danh dự tuyệt đối mà gia tộc hầu tước phải ưu tiên và trân trọng hơn hết. Vì thế việc em gái bỏ chạy trước sự tuyệt đó này không phải nói quá khi gọi nó là một cú sét đánh từ trời xanh.

Airi đã khuyên nhủ bá tước lấy lại sự bình tĩnh trong tình huống này.

“Thưa chú? Tạm thời, chúng ta hãy nói rằng Christina đang bị “bệnh cấp tính” thì có được không? Chúng ta hãy kiếm thêm thời gian để tìm kiếm con bé.”

Tưởng rằng mình đưa ra một đề xuất hay, nhưng bá tước lại trợn mắt và quát mắng Airi.

“Chuyện đó là không được”

“T-, tại sao vậy ạ?”

"Hừm, thì không thể là không thể! Dù sao đi nữa, ngày mai, nhất định phải để Christina gặp mặt! Nếu không, gia tộc bá tước ta sẽ bị sụp đổ, hãy nhớ lấy điều đó!"

“Ểee!?”

"Chỉ cần không bị tước bỏ tước vị và thu hồi lãnh địa thì bất cứ giá nào cũng phải vượt qua kiếp nạn! Thực ra, lãnh địa cũng đã suy giảm rồi... Không được, nếu không bảo vệ được danh dự của gia tộc, ta không còn mặt mũi nào nhìn mặt tổ tiên nữa! Ta cầu xin, Christina ơi, con hãy trở về với chúng ta đi mà..."

Người chú chấp hai tay và đưa lên trời cầu nguyện, chỉ lẩm bẩm một mình mà không có vẻ gì là muốn nghe lời Airi nữa.

Mặc dù đã cầu nguyện nhưng vẫn không thành, vào buổi sáng của ngày diện kiến vua, Christina vẫn chưa trở về.

Suốt đêm, bá tước Bernstein ngồi trên bàn lớn, tay nắm lại áp vào trán và trông rất xanh xao.

Dưới sự chứng kiến của người dì, em trai, hai người hầu, chó và Airi, bá tước đã mở miệng nói.

“...Là Airi”

“Ể, dạ-, dạ”

Airi, người không nghĩ rằng mình sẽ bị gọi tên, đã trả lời trong bối rối, và người chú đã nói một cách lạnh lùng.

"Ta sẽ nhất định sẽ tìm và đưa Christina trở về. Vì vậy, trước mắt, con hãy đến cung điện. Con sẽ phải gặp mặt nhà vua!"