Đã là em gái thì sao làm người yêu được nhỉ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 05: Cô em gái không muốn anh trai mình phải lao lực

Sau khi kết thúc buổi đi ăn và mua đồ thì anh em cậu về đến nhà.

Trên chiếc smartphone của Haruta lại có một tin nhắn LINE chuyển đến từ mẹ cậu.

Sau khi đặt chiếc túi tái sử dụng vào trong phòng bếp, cậu kiểm tra chiếc smartphone của mình.

Tin nhắn tới "Hai anh em con ngủ trước đi nhé", ngắn gọn là mẹ cậu đang trên chuyến tàu cuối.

Bố cậu đã nhiều lần về bằng chuyến tàu cuối nhưng hiếm khi mẹ cậu lại về muộn như vậy.

Mới vài hôm trước, mẹ cậu còn nói với khuôn mặt rất mệt mỏi “Cuối năm bận thật đấy”, nhưng hình như đầu năm mới nào bà cũng phải tất bật.

“Mama…..liệu có ổn không ạ?”

Nhờ có sushi - món ăn Fuyu ưa thích nên tâm trạng em gái cậu đã hoàn toàn hồi phục. Mà chắc cô đang cảm thấy lo lắng khi nhìn trộm màn hình smartphone của anh trai mình.

“Nhắc mới nhớ, gần đây mẹ nói muốn chuyển việc do bị mệt mỏi. Biết đâu mẹ lại chẳng hề nói đùa thì sao.”

“Ể, mẹ có nói như thế ư? Thế chắc mẹ sẽ nói chuyện quan trọng với onii-chan rồi. Mẹ còn tin tưởng onii-chan hơn papa nữa là.”

“Chắc không đến mức đó đâu. A, nhưng anh nhớ lúc quay lại chỗ làm thì mẹ cũng có trao đổi với anh mà.”

Hồi Haruta vẫn là học sinh năm hai tiểu học 

Sau một khoảng thời gian dài, mẹ đã nói với cậu “Nếu Haruta mà nói ‘không’ thì có lẽ mẹ sẽ không quay trở lại làm việc đâu.”

Chẳng phải bà đã quá tôn trọng mong muốn của đứa con trai bé bỏng này rồi sao?

“Nhưng mẹ đâu có nghỉ việc, mẹ chỉ đổi công việc thôi nhỉ. Em muốn kiếm tiền sớm, bươn trải để trút bớt gánh nặng cho mẹ được không nhỉ?”

“Nhưng nhà Sakuraba mình cấm đi làm thêm mà nhỉ.”

“Đúng rồi ha.”

Khi Haruta lên cao trung, cậu đã tính mình phải nhanh chóng đi làm thêm nhưng bố mẹ cậu đã phản đối - quyết liệt nhất là đến từ mẹ cậu.

Ý mẹ cậu là Haruta có thể đi làm thêm khi học đại học và nên chơi nhiều hơn nhân lúc còn là học sinh cao trung.

Mẹ cậu bảo nếu hết cách thì sẽ tăng thêm tiền tiêu vặt khi cần nhưng Haruta đã từ chối.

Do bình thường cậu cũng đã nhận được nhiều tiền tiêu vặt rồi.

“Đúng ra hơn là em đã có tiền rồi, nhưng đơn giản là chỉ muốn đi làm part-time thử thôi à,.”

“Đành vậy thôi. Quê nhà của mẹ trông có vẻ nghiêm khắc nhỉ.”

“Bởi chỗ đó cũng có mặt tối mà.”

Phải nói thật rằng cả Haruta lẫn Fuyu chưa từng gặp họ hàng bên ngoại bao giờ.

Mẹ cậu không kể nhiều lắm nhưng bởi vì nhà ngoại khá nghiêm khắc nên từ khi học cao trung mẹ cậu đã phải đi làm thêm kiếm tiền để trang trải học phí.

Ở quê mẹ cậu cũng không hẳn là không có tiền mà ngược lại dường như là họ rất giàu có.

Để nuôi dạy nghiêm khắc những đứa trẻ bằng phương châm của gia đình nên chắc họ đã bắt mẹ cậu phải trải nghiệm lao động từ sớm.

Phải chăng sự phản đối này là vì bà mẹ muốn cả con trai và con gái mình sống một cách tự do mà không phải lao tâm khổ tứ về tiền bạc hay chăng.

“Mama cũng phải dùng kính ngữ khi nói chuyện với trẻ con nhỉ... Thế mẹ được ông bà dạy dỗ như thế nào vậy anh?”

“Fuyu cũng bị ảnh hưởng từ mẹ nhỉ.”

Kính ngữ của Fuyu được thừa hưởng từ mẹ cậu nhưng không hẳn là do bị ép buộc, mà ngược lại trông rất tự nhiên. 

Bởi lẽ trước khi mẹ cậu quay trở lại làm việc, Fuyu lúc đó vẫn còn là một đứa trẻ khá nhỏ.

“Mà, chúng ta nên giúp đỡ mẹ trong tầm khả năng của mình thì sao? Nói vậy thôi chứ anh cũng chẳng thể làm được gì.”

“A, không được đâu. Anh sẽ định nói kiểu “Quả thật, mình cũng phải giúp làm việc nhà nhỉ.”, đúng không? Chuyện không dễ như anh nghĩ đâu nhỉ?” 

“Hiếm khi anh thấy học sinh sơ trung bao biện như vậy đấy.”

Đôi khi lời nói của cô em gái này lại là một điều bí ẩn đối với cậu.

Nhưng Fuyu không hẳn là có đọc sách hay xem mấy bộ phim drama cũ. 

“Em là học sinh sơ trung thôi nhưng em có thể làm được việc nhà mà.”

“Đúng ha….trong khi anh hầu như chẳng thể làm được gì.”

Thực ra, Fuyu đang đảm nhiệm khoảng 80% việc nhà trong gia đình Sakuraba.

Nấu ăn, dọn dẹp, giặt giũ - gần như là cô làm tất cả mọi việc.

Vào những ngày nghỉ, mẹ cậu sẽ đảm nhận việc nhà, nhưng với ngày thường thì Fuyu sẽ một mình đảm nhiệm.

“Cả em với mama không nghĩ nội trợ là việc mà phụ nữ phải làm. Vốn dĩ là mama thích việc nhà nên mẹ có phụ giúp công việc nhưng em chỉ làm qua loa thôi à”

“Đâu có, Fuyu đâu có hoàn toàn làm qua loa.”

Theo như Haruta biết thì Fuyu sẽ dọn dẹp đến mọi ngóc ngách trong nhà và đương nhiên là cả việc thường xuyên giặt giũ quần áo với khăn tắm. Chưa kể cô cũng đều đặn giặt cả rèm vải và ga trải giường.

Tuy không quá giỏi nấu nướng nhưng cô vẫn đều cho ra những món ăn vừa đủ ngon miệng.

Haruta không hề bất mãn bất cứ gì về việc nội trợ của Fuyu.

Dù cô không giỏi trong việc học tập lẫn thể thao, nhưng cô em gái cậu chỉ cần làm được việc nhà thôi cũng đã đủ tuyệt vời rồi.

“Tại em cũng muốn làm nội trợ nên mới làm thôi. Dọn dẹp phòng xong rồi giặt giũ quần áo chúng mình, thêm cả nấu ăn cho onii-chan. Em muốn tự mình làm tất cả mọi việc. Kể cả có là onii-chan thì em cũng không nhường đâu.”

“Đ-đúng vậy nhỉ.”

Với Haruta, đây là câu chuyện cậu nghe rất nhiều lần.

Dù anh em nhà Sakuraba có thay quần áo trước mặt nhau thì họ cũng chẳng hề bận tâm.

Tuy nhiên, cậu hiểu được sự khó chịu khi để cô em gái giặt giũ đồ lót cho mình.

Mặc dù ở chung một phòng nhưng chắc họ cũng không muốn không gian riêng của mình bị dọn dẹp.

Chắc cô em cậu cũng không muốn ăn bữa ăn từ một nam sinh cao trung cẩu thả đâu.

Nghĩ vậy, Haruta đành chấp nhận tình cảnh em gái cậu đảm đương việc nội trợ. 

“Cả papa và mama đều muốn onii-chan cố gắng học hành. Đương nhiên là em cũng muốn thế.”

“Anh được họ nuông chiều lắm nhỉ.”

“Anh được nuông chiều nhiều lắm đấy. A, nếu mấy người chỗ mama về muộn thì anh hãy đi tắm trước nhé.”

Fuyu bắt đầu đổ nước nóng vào bồn tắm bằng bảng điều khiển của bình nóng lạnh.

Haruta có thói quen thong dong học bài sau khi tắm xong.

Hai người đặt thức ăn đã mua vào trong tủ lạnh và tủ bếp, rồi xem trang video nhẹ nhàng bằng TV phòng khách, sau đó thì bồn tắm đã chuẩn bị xong.

“Vậy thì anh đi tắm trước nhé.”

“Vâng.”

Haruta tạm thời quay lại phòng mình, cậu chuẩn bị thay quần áo và khăn tắm rồi hướng tới bồn tắm.

Nhà Sakuraba là một ngôi nhà đơn lẻ và nhỏ gọn nên chắc chắn cái bồn tắm cũng không mấy rộng rãi.

Haruta vào trong phòng tắm chật hẹp rồi cậu cẩn thận tắm rửa cơ thể và đầu của mình.

Sau đấy thì cả cô em gái và bố mẹ cậu cũng đều vào trong bồn nên thật là áy náy khi để họ ngâm mình trong bồn tắm mà vẫn còn đọng nguyên những vết bẩn.

Sau cùng cậu phải cẩn thận rửa sạch cơ thể mình.

“Anh có phiền không, Onii-chan?”

“F-Fuyu…!?”

Bỗng nhiên cậu nghe một giọng nói và khi Haruta ngoảnh mặt lại thì đã có một thiếu nữ xinh đẹp khỏa thân ở đó.

Cô xoay sở che giấu đi cơ thể mình bằng chiếc khăn tắm nhưng chiếc khăn đó lại chẳng thể che được hết “tâm hồn” căng tròn cùng với phần bụng trắng nõn cũng như phần đùi.

Trong khi mặt vẫn còn đang quay lại, Haruta chăm chăm nhìn vào cơ thể cô.

--------------------------------------------------------

Tới khúc hay sao?

Đợi LN nhé :>