Cuộc sống với một cái Đuôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Web Novel - Chương 08 - Mua sắm

[Nóng quá...]

Sau khi ngâm mình đến độ da đỏ lử, Ruti và tôi nằm bẹp lên giường.

[Do bọn mình ngâm lâu quá đó...]

[ Thì, đã lâu rồi mới được tắm một cách tử tế mà, biết làm sao được...]

Tôi thổi nhẹ một hơi ‘băng tức’ để làm mát căn phòng.

[[ Mát quá đi~! ]]

[ Từ nay về sau chắc tớ phải cầm Natsuki theo mỗi khi hè tới rồi~]

[ Giờ thì cậu xem tớ như đồ vật luôn à…. Mà khoan, thế giới này có mùa hè á?]

[ Đương nhiên rồi. Một năm sao có thể chỉ có mỗi một mùa cơ chứ, cậu biết đấy?]

Xem ra ở đây cũng có phân chia mùa màng nhỉ. Nói vậy thì hiện giờ đang là mùa xuân, và thời tiết cũng đang bắt đầu nóng dần rồi.

[ Nên là, chúng ta sẽ đi sắm vài bộ đồ thoáng mát cho cậu, đợi khi bọn mình hạ nhiệt xong rồi đi nhé?]

[ Vâng~]

♥♥♥♥♥♥♥

♥♥♥♥♥♥♥

[ Chào mừng đến với cửa hàng quần áo số một của thị trấn Zanbul, Putieveil!]

Bất ngờ nhận được màn chào mừng đầy nhiệt tình như vậy, chỉ suýt nữa là tôi buột miệng thốt lên mấy câu đại loại như cả hai đã vào nhầm cửa hàng rồi vậy, may mà tôi nhịn lại kịp.

Ngay từ đầu cũng chỉ có hai cửa hàng quần áo ở thị trấn này (một cái bán đồ nam, còn lại bán đồ nữ), nên việc gọi đây là cửa hàng số một có hơi….

Tôi nhìn người phụ nữ đối diện đầy nghi hoặc.

[ Hai vị cần mua những gì ạ!? Cửa hàng chúng tôi có đầy đủ mọi thứ từ đồ lót, đồ ngủ và kể cả váy!]

[ Ah, ừm, tôi muốn mua một bộ đồ hoàn chỉnh cho cô bạn này đây, bắt đầu từ đồ lót…]

Đến cả Ruti cũng hơi ngớ ra luôn rồi.

[ Đã hiểu! Giờ thì, xin phép cho tôi lấy số đo trước đã nhé!]

Dứt lời, cô ta liền nắm áo khoác tôi và lột phăng nó ra luôn.

Cả cửa hàng trong phút chốc chết lặng. Và lý do đương nhiên là vì tôi chả có mảnh vải che thân nào ở trong rồi...

Cô bán hàng (thủ phạm) đơ người ra, từng giọt mồ hôi bắt đầu chảy xuống. Và tôi thì tất nhiên là phải giật lại cái áo choàng trong khi cả mặt còn đang đỏ ứng lên do xấu hổ rồi. Mặc dù đã sống khỏa thân được một thời gian nhưng với tôi mà nói thì tai nạn này vẫn không dễ chịu đi đâu cả.

[…. Chúng ta vào trong được không?]

[…. Vâng]

Tôi theo sau cô bán hàng, người vừa đáp lời với một giọng nói như suýt nữa thốt không thành tiếng, vào sâu trong cửa hàng.

[ Tôi thành thật xin lỗi vì chuyện vừa nãy… Cửa hàng sẽ giảm giá cho quý khách như một lời tạ tội, xin hãy tha thứ cho tôi...]

[ Không sao, dù gì thì chuyện cũng đã xảy ra rồi… Nhưng mà bọn này vẫn nhận phần giảm giá đó nhé?]

Tôi đáp lại với bộ mặt vẫn còn đỏ ửng, rồi bắt đầu lấy số đo.

[ Vậy trước hết, tôi sẽ chọn thử vài bộ đồ lót phù hợp với quý khách ạ.]

[ À, nếu được, thì xin hãy lấy những bộ không có đai nhé.]

[ A! Vâng, tôi chắc chắn sẽ chuẩn bị vài bộ loại đó cho quý khách.]

Cô bán hàng đáp lời rồi đi tới gian đồ lót và lựa đồ cho tôi.

[ Không đai?]

Đáp án tôi nhận được từ Ruti là một loại đồ lót không có dây đeo vai. Với những tộc người có cánh như bọn tôi thì nó sẽ gây vướng cũng như bị lộ ra ngoài do loại quần áo mà bọn tôi thường mặc nữa, nên thường thì sẽ ưu tiên loại không đai hơn.

[Cảm ơn vì đã chờ. Chỗ này trông thế nào ạ?]

Mấy cái cô bán hàng mang tới là loại có màu xanh nước nhạt. Tôi thích vẻ ngoài đơn giản và thoáng mát của nó. Và bởi vì thích nó, nên tôi đã hỏi luôn cách mặc rồi sau đó soi mình trước gương. Ưm, đẹp đó.

Nghĩ kĩ thì, đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến diện mục của mình qua gương nhỉ. Cũng như lần đầu tiên tôi biết rằng mắt mình có màu vàng kim, với con ngươi hình thoi dọc, đúng giống ‘rồng’ luôn.

Hể, vậy khuôn mặt mình như này sao… cũng đáng yêu đấy chứ, lại còn ngầu nữa, tôi tự đánh giá. Trong khi tôi còn đang tự luyến với chính mình, cô bán hàng đã mang tới mấy bộ đồ rồi.

Một cái áo cổ yếm màu trắng và váy loe màu xanh ngọc nước dài tới đầu gối. Cả hai đều có nút cài và đều được thiết kế cho các chủng tộc có đuôi. Dù lúc đầu có hơi đáng ngờ, nhưng xem ra cô nàng này làm rất tốt...

Khi tôi đang chọn thêm vài bộ đồ để thay, cô ấy cũng đã dạy tôi về một vài loại quần áo khác nhau cũng như mấy thứ linh tinh khác.

[ Cậu xong chưa?]

Trước khi tôi kịp nhận ra, Ruti đã mua luôn một bộ đồ cho cổ rồi. Thậm chí còn thay vào mặc luôn rồi cơ.

Đó là một chiếc váy cổ yếm trắng dài tới đầu gối với viền màu đỏ nhẹ. Cộng thêm một chiếc quần lót thể thao nữa. Bộ váy này làm lộ ngực hơi nhiều thì phải, cô ả chắc chắn cố tình khoe nó ra mà. Đồ đáng ghét….

[ Natsuki, nếu cậu không mặc mấy thứ tương tự như cái này vào, khi cậu bay mọi người sẽ thấy hết bên trong đó, cậu biết đấy?]

Ra thế, vậy đó là lí do vì sao cô nàng chọn loại quần đấy à, nhắc mới nhớ, trước đấy cậu ấy cũng có mặc thì phải.

Đắn đo một hồi, tôi chọn một chiếc quần bó dài ba phần tư chân.

Bọn tôi có hơi mải mê nên việc chọn đồ này đã ngốn kha khá thời gian. Vì sắp không kịp giờ để tới cửa hàng giày dép rồi nên bọn tôi liền nhanh chóng tính tiền rồi thanh toán luôn. Ngoài việc được giảm một mức giá hợp lý, bọn tôi còn được tặng kèm một vài phụ kiện như lược, cột tóc, vân vân và mây mây. Tôi chả có gì trên người cả nên tôi cảm thấy vô cùng biết ơn vì điều này.

[ Cảm ơn quý khách đã ủng hộ, Xin hãy tiếp tục lựa chọn cửa hàng chúng tôi.]

Bỏ qua tai nạn lúc đầu, bọn tôi trò chuyện với nhau về việc cửa hàng đó tuyệt vời ra sao khi lên đường tới cửa hàng giày dép.

Khi tới nơi, bọn tôi bắt đầu tìm thử xung quanh.

[ Thi thoảng tớ muốn được đi mấy đôi như này ….]

Ruti lẩm nhẩm khi cầm xem vài đôi giày cao gót.

[ Nếu cậu muốn thì cứ đi thôi?]

[ Ừm, cậu biết đấy, nếu mang chúng thì tớ không thể di chuyển nhanh được…]

Thì giày này thiết kế để ăn diện thôi mà. Khi phải làm việc hay đi chuyển thì không thể sử dụng được. Cô nàng có vẻ chần chừ về việc có nên mua một đôi hay không, bởi vì không có mấy dịp để dùng. Đúng là, bạn đâu thể mua nó chỉ để trưng hay trang trí đâu. Nên là khó để quyết định mua hay không thật.

[ Cậu nói vậy, nhưng mà tớ còn có ít lựa chọn hơn nữa ấy, cậu biết chứ.]

Vì sao á? Bởi vì móng chân tôi chứ sao. Nếu như tôi đi loại giày kín, tôi sẽ không thể sử dụng vuốt chân được.

Thế giới này đúng là chẳng công bằng tẹo nào cả. Cả hai cùng cười khổ và đi tới gian giày đế thấp. Bọn tôi chọn loại giày cổ cao cho Ruti và xăng đan cho tôi, thế là hạ màn cho chuyến mua sắm ngày hôm nay.

---------------------------------------

Dịch: M1903. Edit: Vô Ưu Túy.

Bản dịch được thực hiện bởi nhóm Wibu Laifu và đăng trực tiếp trên ln.hako.re --Thân.