Chương 04. Sierra, Trở thành Thích khách.
Translator: Yanbaka
—————
Vương đô ——"Orgua".
Hằng năm dân số nơi đây ngày một đông đúc hơn, sinh ra cũng có mà nhập cư cũng nhiều.
Vì lý do đó mà cư dân ở đây cũng phân bố ra nhiều hướng. Tập trung ở vùng trung tâm là giới thượng lưu như Quý tộc, còn xa xa rải rác ra ngoại thành là dành cho tầng lớp thấp kém hơn.
Có lẽ cũng vì vậy mà bức tường thành bao quanh Thủ đô cũng đang được xem xét nâng cấp mở rộng hơn để đáp ứng nhu cầu của dân nhập cư.
Và một trong số những người nhập cư đó——Sierra đã đặt chân vào Thủ đô.
"『Ma đạo Học viện Rousta』... sao?"
Rút từ trong túi áo ngực ra một tờ giấy, Sierra xác nhận lại thông tin.
Là tấm bản đồ của Thủ đô mà cô nhận được từ Ains.
Nơi Sierra hiện đang đứng là trên đỉnh của bức tường phía Đông——vốn dĩ không phải là nơi mà một người bình thường có thể trèo lên được.
Nghĩ là ở trên cao thì có thể dễ dàng nắm bắt được địa hình nên Sierra mới leo lên đây.
Lý do tại sao Sierra hướng đến Học viện thì có vẻ như người quen của Ains là hiệu trưởng đang công tác tại đó.
Vì là một trường theo chế độ nội trú, có lẽ cô sẽ có thể quen dần với một cuộc sống bình thường ở ký túc xá thì sao. Ains đã nói thế đó.
"... Vì nó ở gần trung tâm nên có vẻ như là cứ đi thẳng như thế này là sẽ ổn nhỉ?"
Cô đã có thể ước lượng được vị trí tương đối của nó.
Nói rồi, Sierra thản nhiên vậy mà phóng xuống từ tòa thành.
Cũng may là con đường nơi cô đáp xuống khá vắng vẻ nên cũng không nhiều người chứng kiến cảnh tượng đó.
"... Ể, cái gì thế?"
"Chẳng phải là mới từ phía trên xuống sao...?"
Những người chứng kiến được thì họ thốt lên.
Sierra thì dĩ nhiên chả quan tâm gì và lặng lặng bước đi.
Đáp xuống một hồi thì cô sực nhớ lời cha.
Ừ hình như cha nói là không được có những hành động gây nổi bật giữa phố thì phải.
Mặc dù vừa mới lỡ làm "chuyện đó", người-chả-quan-tâm-điều-gì-như-cô tự dặn lòng là sẽ cố gắng chú ý hơn.
Trước tiên thì cô nên đi đến Học viện.
Càng hướng về phía trung tâm, dòng người cũng càng lúc càng tấp nập.
Không biết tại sao, nhưng dường như mọi ánh mắt đều đang đổ dồn về phía Sierra.
"...?"
Mình đang bị dòm ngó. Tại sao thế nhỉ?
Với một Sierra sinh ra ở chiến trường từ nhỏ, cô khá nhạy cảm với ánh mắt của người khác.
Mặc dù, cảm nhận được sát khí của người khác là điều khá quan trọng nhưng cảm giác lúc này thật khó mà giải thích được.
Dưới ánh nắng dịu dàng của mặt trời, mái tóc màu bạc dài thướt tha của cô càng tỏa sáng.
Vì đã lỡ vứt cái áo choàng ở khu rừng kia, nên giờ cô (buộc phải) để lộ ra làn da trắng nõm của mình.
Mới hồi nãy Sierra tuy còn lấm lem tí bùn, nhưng cô còn một bộ y phục khá đẹp mà Ains đã trao cho cô lúc chia tay.
Là con gái thì phải ra dáng con gái một chút chứ. Ains đã nói thế đấy——Nhưng có điều cô thật sự chả hiểu gì cả.
Việc cô bị dòm ngó - cướp đi mọi ánh nhìn dù chỉ là một thiếu nữ không mấy nổi bật - đáng lẽ đã gây ra chút khó khăn với cô nhưng có vẻ Sierra không nhận ra điều ấy.
Nếu mà trong đám người này trà trộn một tên một sát thủ, theo một cách nào đó có lẽ cô sẽ nhận ra ngay.
... Dù bảo là không bẩn đi nữa nhưng chắc lúc hồi nãy nhảy xuống xe ngựa mình đã dính chút bùn nhỉ.
Vừa nhìn vết chân cô vừa nghĩ thế.
Thật ra lúc nãy cô có thể đi thuê nhà trọ rồi, nhưng mà,
Ây mà, dù sao đi chào hỏi trước rồi tìm sau vẫn đỡ hơn nhỉ.
Nhanh chóng nghĩ như thế rồi cô lại lần nữa hướng đến Học viện.
Vẫn cái cảm giác đang bị để ý một cách lạ lùng nhưng cô vẫn không quên dò đường, cứ thẳng tiến mà không bị lạc.
Dù sao đi nữa cô cũng đã từng đi thảo phạt quái vật cùng với Ains ở trong hang động còn rắc rối hơn kia mà.
Mặc dù Thủ đô cũng là một nơi khá phức tạp, nhưng so với cái hang kia thì chả là cái gì.
Dần dần tách khỏi dòng người đông đúc, cuối cùng Sierra cũng đứng trước Học viện, à đúng hơn là...
Lại là tường à...
Cô để lộ ra suy nghĩ thẳng thắn của mình.
So với bức tường thành của Thủ đô, thứ này chẳng bự bao nhiêu, nhưng nếu so với nhà cửa xung quanh đây thì nó lại để lại một ấn tượng mạnh.
Ma đạo Học viện Rousta——là nơi Sierra sẽ tham gia bài thi đầu vào.
Sierra nhanh chóng dò la khu vực xung quanh để xác nhận.
Quả nhiên là khó mà tìm được cửa ra vào nếu có bức tường này che chắn.
Chà, ở đây là được nhỉ?
Sierra quyết định thế, nói rồi cô phi thân lên tường.
Những người xung quanh nhìn bóng dáng ấy bằng một vẻ mặt đáng ngờ.
"Cái gì, nhỏ đó——"
Ngay sau những lời ngờ vực của người đi đường, Sierra đã phóng đi mất tiêu.
Chỉ một bước nhảy đầu tiên, cô đã chạm đến đỉnh của bức tường.
Hửm, vẫn chưa đủ sao?
Nhẩm nhẩm điều đó trong lòng, cô lại đạp tường lần nữa.
Vượt qua bức tường thẳng tắp, Sierra đã vào được bên trong khuôn viên Học viện.
Những người qua đường kia nhìn Sierra với một vẻ mặt rất sững sờ.
Soạt, ngay khi vừa đáp xuống, Sierra ngó quanh——đó là một nơi được thiên nhiên ban phước lành.
Trên khắp Vương đô có rất nhiều công trình được xây dựng bằng đá, cứ tưởng một Học viện được bao phủ bởi bức tường cũng y vậy...
Nhưng, hiện diện ở đó chỉ toàn là màu xanh của thảo mộc.
Sierra rất thích những nơi như thế này.
"... Không tệ——"
Lúc cô vừa cất giọng, cũng là lúc cô cảm giác có người đến gần.
Khác với những ánh nhìn trên phố ban nãy, lần này cô cảm nhận được địch ý.
Quả nhiên, tiến đến đây là một đôi nam nữ.
"Cái gì... là trẻ con sao?"
Người đàn ông trưng ra một cái nhìn đầy ngạc nhiên về phía Sierra.
Người còn lại, nữ nhân kia cũng bất ngờ không kém.
"Chúng ta nhận thấy có phản ứng từ kết giới chống thích khách nên đến đây xem thử."
"Ừm, tôi đến để chào hỏi Hiệu trưởng thôi."
"Chào hỏi sao——đằng kia, có phải là cô nhóc mà Hiệu trưởng nói không...?"
"À, là chuyện hồi sáng đấy à...!?"
Người đàn ông nói như đã nhận ra điều gì đó, nữ nhân bên cạnh cũng có vẻ đã hiểu chuyện ra mặt.
"Có lẽ... là vậy."
Sierra ôn tồn đáp lại như thế.
Chà, chắc là không có chuyện phải đánh nhau tại đây đâu ha.
Địch ý hồi nãy cảm nhận được cũng đã tan biến phần nào, Sierra cũng lặng lẽ buông tay ra khỏi cây "Xích Kiếm" vừa triệu hồi ra ẩn giấu sau lưng.
Cây kiếm cũng biến đi cứ như hòa vào lòng đất.
Thế là người vừa mới chân ướt chân ráo bước đến Học viện nơi đây, lại được nhìn nhận như một thích khách.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage