Chỉ còn một tháng nữa là đến kỳ thi thăng hạng.
Các thành viên trong <Bôn Lang> gần như dành ngày tập luyện và thỉnh thoảng thám hiểm hầm ngục kiếm tiền.
Trong khi năm người họ, gồm cả Emily, đang ăn tối, có người gọi họ từ bên cạnh.
“Bọn mày có phải <Bôn Lang> không?”
Giọng điệu gã hống hách làm gián đoạn cuộc trò chuyện vui vẻ, cả năm con mắt của họ đều bị thu hút về phía chủ nhân giọng nói.
Khuôn mặt gã sáng sủa. Mái tóc vàng, áo choàng sang trọng và quyền trượng đều có sự cân bằng hoàn hảo. Mọi thứ cân đối và hài hòa, làm tôn lên ngoại hình của gã.
“Đúng, nhưng… anh cần gì?”
Alvin nhìn vào thẻ mạo hiểm giả cao cấp-dưới trên ngực gã và trả lời theo cách cho người ngang hàng cấp độ.
“E hèm, nghe nói bọn mày chinh phục được một hầm ngục. Nhóm của anh đây <Rồng Phun Lửa> cũng vừa hoàn thành chinh phục vào ngày hôm trước. Nghĩ thế nào? Muốn hợp tác và quen biết người cùng hướng mục tiêu cao cấp-giữa không?”
Cùng lúc hắn nói xong với thái độ bề trên, ma thuật bí mật được giải phóng khỏi cơ thể gã. Shinji lập tức nhìn thấu ý đồ xấu xa và bí mật vô hiệu hóa ma thuật.
(Cảm giác này… là <Mê Hoặc>? Hắn định lợi dụng vẻ ngoài điển trai tạo ấn tượng tốt chăng?)
Gã nhận ra phép mê hoặc thất bại và trừng mắt nhìn Shinji.
Shinji mỉm cười đáp lại với vẻ ngây thơ vô tội.
Nếu <Mê Hoặc> thất bại, thứ duy nhất còn lại là lời nói và hành động áp đặt. Cho dù hắn đẹp trai ngút trời, không đời nào Alvin và những người khác chấp nhận.
“Xin lỗi. Hôm nay không tiện.”
“Hiểu rồi. Có lẽ để lúc khác vậy.”
Không hề tỏ ra tiếc nuối, hắn quay gót bỏ đi.
“Nếu muốn đạt tới đỉnh cao, phải chiêu mộ người biết dùng ma thuật mạnh hơn. Có hạn chế đối với kẻ giao ước với tinh linh hoa, loại tinh linh không thích hợp chiến đấu một ngày nào đó sẽ đạt đến giới hạn.”
“Nói gì đấy hả!?”
Emily nổi giận với những lời cuối cùng của hắn. Shinji liền kiềm chế Emily. Renka trên mặt cũng bực mình, Alvin và Milis tỏ vẻ khó chịu.
“Cảm ơn vì lời khuyên thừa thãi! Bọn tôi không cần sự giúp đỡ của anh!
Alvin giận dữ hét sau lưng khi gã bước đi.
“Tại sao anh ngăn em lại? Shinji!”
“Đừng gây rắc rối. Chúng ta sắp có kỳ thi thăng hạng, không được làm ảnh hưởng đến kỳ thi.”
Gã biến mất hoàn toàn, nhưng Emily vẫn cố gắng đẩy Shinji, cậu chỉ cười và lắc đầu. Emily thân thiết với <Bôn Lang> không phải chuyện bí mật. Nếu có chuyện người khác sẽ nghĩ do <Bôn Lang> xúi giục Emily.
“Al! Lần sau gặp hắn, cứ mặc kệ!” (Milis)
“Tớ biết! … Hắn bị sao ấy?” (Alvin)
“Hắn rất kỳ lạ nhỉ Al-kun?” (Renka)
Alvin và những người khác tức giận và bối rối.
“Tên đó đã sử dụng ma thuật. Anh thấy phiền nên phá bỏ.”
Alvin và những người khác bị Shinji chọc cười.
“Hoá ra là kẻ thua cuộc chịu vố đau.”
“Fufu, hắn bực mình lắm nhỉ?”
Đám người Alvin đang có tâm trạng không tốt cuối cùng đã bình thường. Thấy vậy, Shinji tiếp tục nói.
“Vì chúng ta không có bằng chứng, báo cáo với hội chỉ rước về phiền toái vô ích… nên hãy tránh đối đầu với hắn. Chúng ta cẩn thận đừng ở một mình, nhất là nơi vắng vẻ.”
“Em hiểu…”
“Anh có ý gì? Gã đó…”
Alvin lo nghĩ về hành động đáng ngại của gã.
Đáp lại câu nói, Shinji trả lời, “Vậy nhé…”
* * *
[Chết tiệt, tại thằng khốn đó!]
Sau đó, Shinji quay lại quán trọ và triệu hồi Freri.
Khi gã quay người rời đi, Shinji thành công nhét hạt giống vào áo choàng của hắn. Hạt giống dính vào áo choàng của gã suốt chặng đường đến phòng, và khi Shinji yêu cầu Freri lắng nghe qua hạt giống, họ nghe thấy giọng nói của hắn.
Hắn dường như đang nhớ lại sự kiện vừa trải qua trước đó.
[Tên đó còn không thể sử dụng ma thuật uy lực cao… Ugh, dám ngáng đường anh đây…! Aaa…]
Mặc dù giọng nói hắn đầy giận dữ nhưng Shinji đoán được chuyện gì xảy ra ở phía bên kia, từ âm thanh tiếng thở ngắt quãng và tiếng bú chụt chụt.
[Lili, Lilu, liếm đi… oh… tốt lắm…]
“Hắn đang tức giận hay giận cá chém thớt…”
Không biết phản ứng thế nào, Shinji tiếp tục nghe lén.
Freri dựa lưng Shinji, vẻ mặt buồn chán.
[Nhưng, Minato-sama… em nghe nói hắn là một pháp sư xuất sắc. Sau khi hắn gia nhập, <Bôn Lang> đã tiến bộ rất nhanh…]
[Im đi, con phò vú bự! Tên đó! Cái loại pháp sư hạng hai không thể lập khế ước với tinh linh chiến đấu như tinh linh lửa của anh đây. Hắn tình cờ vô hiệu hóa ma thuật, nhưng… Hmm! Chẳng rõ hắn đã sử dụng loại ma thuật nào!!]
“Hahaha, tay này thật thú vị.”
Shinji thầm nghĩ, “Cái loại hạng ba mới không để ý bị nghe lén”. Freri không vui vẻ gì khi nghe nói xấu về mình. Shinji chậm rãi xoa đầu Freri.
[Ồ, à… Rồi sẽ thấy. Anh quyết định sẽ biến con bé đó thành của anh. Bộ ngực nhỏ đó là của anh đây!]
"Ể?"
Shinji hỏi chấm trước từ “ngực nhỏ”. Freri cũng nghiêng đầu đáp lại.
[Huh... Huh... Cô bé xinh đẹp...! Emily-chan… Emily-chan dễ thương…! Anh muốn liếm em…!”
“Whoa, tên này là biến thái à?”
Shinji bất giác cau mày.
Nói cách khác, lý do hắn tiếp cận <Bôn Lang> là kiến tạo cơ hội nói chuyện với bạn thân của họ, Emily.
Bây giờ đã nắm bắt sơ bộ tình hình, Shinji ngừng nghe giọng nói ghê tởm của gã. Rồi bắt đầu suy nghĩ.
“Tên gã là Minato… một pháp sư. Lili và Lilu, gã có sở thích biến thái, chắc hẳn họ là bé gái. Cô gái mà hắn gọi là “Vú Bự” không phải gu của hắn, nhưng cô ấy có khả năng, nên hắn sử dụng cô ấy như bạn đồng hành… hoặc nô lệ, hoặc bị ràng buộc bởi khế ước…”
Sau đó, Shinji đi đến hội và hỏi về tổ đội tên <Rồng Phun Lửa>. Cậu cũng cần đến cửa tiệm bán thông tin… và lập kế hoạch cho ngày mai và sau này.
(Nhưng Emily…)
Shinji nghĩ về Emily.
Cậu không có ý định trả ơn Emily vào lúc này. Nhưng sẽ không ngồi yên nhìn cô ấy trở thành con mồi của tên biến thái ất ơ. Bất chấp những gì từng nói, Shinji cũng thích Emily.
(Hắn đá đểu mình. Hắn chế nhạo mình. Hắn chế nhạo Freri. Hắn còn mơ tưởng Emily… Tao sẽ cho mày nhận kết cục xứng đáng, Minato)
Cậu không còn nụ cười dịu dàng thường ngày nữa.
Chả phải nụ cười tử tế thường ngày, cũng chả phải nụ cười ghê tởm mỗi khi làm tình.
Cậu cười như một con quỷ âm mưu toan tính làm điều ác.
Má Freri đỏ bừng khi nhìn thấy khuôn mặt này.
____________________________________
Emily đã bị kẻ biến thái khoá mục tiêu!