Công Chúa Succubus Ngạo Mạn Và Tình Yêu Dành Cho Chàng Kỵ Sĩ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

(Đang ra)

Tôi Nhặt Được Nhân Vật Phản Diện Bị Bỏ Rơi Trên Tuyết

Lanquin

"Em không thể dụ dỗ ai đó rồi bỏ đi như vậy được."

1 0

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

39 2684

The Villainess Becomes a Commoner

(Đang ra)

The Villainess Becomes a Commoner

Hiduki Shihou

Sau khi bị sát hại, kiếp sau của tôi là tiểu thư nhà giàu bị cả thiên hạ căm ghét!? Không chỉ vậy, đây là tương lai vài năm sau khi tôi qua đời, chuyện quái quỷ gì vậy? Còn nữa, tôi đâu biết làm sao đ

35 4231

Thằng bạn thân (tự nhận) nói rằng đã cắm sừng tôi khi hẹn hò với bạn thuở nhỏ của tôi, nhưng tôi còn chả thích cô ấy từ ban đầu nên NTR không có tác dụng đâu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

(Đang ra)

Butsuriteki ni Koritsu shiteiru Ore no Koukou Seikatsu

Kisetsu Morita

Cậu đã vô tình phát hiện ra bí mật của cô ấy, vì thế cô đã đề nghị trở thành bạn của cậu. Trước đề nghị đó trái tim cậu loạn nhịp vì sung sướng, tuy nhiên, cậu đã quên mất một điều quan trọng.

11 411

The Warrior's Ballad

(Đang ra)

The Warrior's Ballad

Dodongpa, 도동파

Duy chỉ có linh hồn thanh khiết nhất mới có thể trở thành vì sao rực rỡ nhất. Và vì sao rực rỡ nhất cũng là thứ nguy hiểm nhất.

1 2

Phần Hai: Tẩu Thoát - Chương 23: Đường Thoát

“Tiểu thư Liliana, em rất vui khi thấy tiểu thư an toàn ạ.”

Sau khi Asbel rời đi một lát thì Liliana và Mimi mới tiến vào thị trấn và nấp mình trong một con hẻm ít người qua lại. Tranh thủ khoảng lặng này, Mimi cất lời với Liliana.

“Thì ta mà.”

Liliana đội mũ đen trùm cả mái đầu nhưng vẫn ưỡn ngực tự hào.

“Quả là tiểu thư có khác. Tiểu thư đã lừa gạt tên canh gác như mọi khi rồi để hắn hộ tống mình tới đây ạ?”

“...Thì vậy đấy.”

Liliana lảng tránh ánh nhìn của Mimi như muốn thoát khỏi sự khó xử.

“Nhưng chúng ta có thể tin tưởng hắn ta không ạ? Hắn nói mình sẽ làm loạn, nhưng lính canh đã phủ đầy thị trấn này. Ban nãy em còn thấy nhiều kẻ thuộc Kỵ Sĩ Đoàn, sớm muộn chúng ta cũng không thể mãi mà ẩn nấp trong hẻm như thế này. Trong tình hình như thế, liệu rằng chúng ta có thể lên tàu được không?”

“Không thành vấn đề.”

Liliana trả lời không chút lưỡng lự, khiến Mimi tròn mắt.

“Tiểu thư đã quả quyết đến thế thì em không có lý do mà nghi ngờ… Tiểu thư tin tưởng hắn ta vậy ạ?”

“Ừa. Hắn vô cảm nhưng riêng khoản thực lực thì có thật. Hắn nói mình làm được thì ta tin hắn làm được.”

“...Dạ, nhìn là em biết hắn có thể chiến đấu… Nhưng em phải công nhận là tiểu thư giỏi thật.”

“Ta? Ta thì lúc nào chẳng giỏi, nhưng lúc này người giỏi là Asbel mà?”

“Không ạ, mạnh thế nào đi nữa, một khi đã ở trước mặt tiểu thư thì gã đàn ông nào cũng thành nô lệ. Cái tên lúc nãy cũng có vẻ thật sự tin vào lời nói của tiểu thư. Làm sao tiểu thư có thể dẫn hắn đi quanh đất nước được chứ.”

“Không, ta—”

Ngay lúc đó, Liliana nhìn thấy một đám kỵ sĩ băng qua đoạn đường gần đó nên im lặng quay lưng. Tiếng nói chuyện của chúng lan đến chỗ cả hai đang nấp.

“Hình như họ tìm thấy cái thằng ngu bị con succubus gạ gẫm rồi đấy.”

“À, có phải cái thằng có biệt danh ‘Thiết Diện Thiết Quỷ’ đúng không? Sư Đoàn Trưởng của Sư Đoàn Đệ Tam ở tổng bộ. Phí thế. Có tiền đồ xán lạn mà gái làm cho đi tong.”

“Rốt cuộc thì hắn cũng là đàn ông mà thôi. Ông đoàn trưởng thường hay bao che cho hắn, nhưng vụ này thì chắc không nổi rồi.”

“May thì bị giáng chức. Không may thì bị bỏ tù luôn chứ chẳng đùa.”

“Đến mức đấy luôn hả? Có một con succubus thôi mà phải làm căng vậy? Xin lỗi thôi là xong mà?”

“Sao đơn giản thế được. Tao nghe là mấy ông quý tộc đang tức tối lắm. Cả Quốc Vương lẫn ngài Girbart vừa mới phàn nàn thẳng với Kỵ Sĩ Đoàn đấy.”

“Ái chà. Tranh cãi hơi bị to đấy…”

“Nói vậy chứ, dọc đường chắc hắn ta cũng được bà chị succubus chăm sóc kỹ càng, thôi thì coi là không có hối hận ha?”

“Haha, được đấy. Tao cũng muốn thử lên giường với succubus một lần xem sao.”

Cả bọn vừa cười vừa bỏ đi.

“...”

Chúng khiến Liliana…

“Tiểu thư Liliana! Tiểu thư định làm gì thế!”

Liliana toan rút ra chiếc nhẫn nhưng bị Mimi ngăn lại phút chót.

“...Phải rồi nhỉ. Ừa, ta biết rồi. Không sao. Ta khó chịu chút thôi… Ừm. Hắn biết tất cả nhưng vẫn cứu mình. Mình không thể vấy bẩn niềm tự hào của hắn được.”

Liliana trút hơi thở dài như để xua tan cơn giận dữ, rồi chạm vào chiếc vòng cổ mà mình đã từng nhận được.”

“Tiểu thư Liliana. Em có điều khó nói thế này… là, là tiểu thư… không yêu hắn đâu nhỉ?”

“...Dĩ nhiên rồi. Ta là Liliana Liche Leaden. Khuynh Quốc Ma Nữ. Succubus có một không hai. Với ta, đàn ông chỉ là thứ đồ chơi dùng xong rồi bỏ mà thôi.”

“Dạ vâng!”

Mimi cười. Nhưng Liliana ngẩng mặt lên trên, lần này là để trốn tránh lồng ngực đau nhói một cách khó hiểu. Ngay lúc đó, những gã đàn ông vận đồ kỵ sĩ đang… Không, lần này bộ dạng của chúng không giống ban nãy.

“Hộc, hộc! C-Cái thằng dẫn con succubus bỏ trốn đang làm loạn! Chết tiệt…! Cái đồ quái vật…! Mười người nhào vô mà vẫn không chọi nổi! Tôi cần tiếp viện! Cứ đà này cả bọn kỵ sĩ ở đây tiêu đời mất!!”

“...!”

Sau khi nói xong thì bọn chúng rời đi. Nghe kỹ, từ đằng xa vọng lại tiếng la hét xen lẫn tiếng vỡ của đồ vật.

“Tiểu thư!”

“Biết rồi, đi thôi!”

Mimi bay đi, Liliana đuổi theo. Bình thường, con tàu đến các nước ma tộc bị canh gác rất chặt chẽ. Nhưng nhờ có Asbel làm loạn vô tội vạ mà không ai đứng ra ngăn cản một cô gái mờ ám đội mũ đen.

“Hộc, hộc.”

Con tàu sắp sửa xuất phát. Nếu lên tàu quá sớm thì rất có thể cô sẽ bị những kẻ tuần tra phát hiện. Liliana tin vào lời khuyên của Asbel nên mới ẩn nấp trong con hẻm cho đến sát giờ.

“Còn, chút…!”

Còn chút nữa là cô có thể lên tàu. Và chỉ cần đợi thêm một lát thì nó sẽ xuất bến. Phía Kỵ Sĩ Đoàn không có cách nào ngăn cản một con tàu đã di chuyển. Cho nên cô chỉ cần chạy một chút nữa là—

“Tiểu thư gì ơi, xin lỗi nhưng không biết tiểu thư có thể cho tôi xem mặt không?”

“...!”

Một gã tóc xanh mặc đồng phục kỵ sĩ cất tiếng hỏi Liliana. Số lượng lính canh giảm xuống không đồng nghĩa tất cả đều biến mất. Nếu cô bị bắt ở đây thì mọi công sức rất có thể sẽ đổ sông đổ biển.

“Tôi đang vội. Tàu sắp đi. Xin lỗi nhưng tôi không rảnh.”

“Ừ, tôi biết. Nhưng tiểu thư chỉ cần cho tôi xem mặt một chú là được. Tiểu thư có dáng người trông rất giống cô gái đang bị truy nã ấy ạ.”

“...”

Liliana suy nghĩ. Đúng là trong tình hình này thì cô không thể quyến rũ kẻ ở trước mặt mình… Không, cô có thể sử dụng con bài tẩy, nhưng nếu hành động lộ liễu thì nó rất có thể phản tác dụng.

“...”

Liliana liếc nhìn Mimi đang bay sau lưng gã đàn ông.

“Chà, tôi cần nhắc là những ai có hành động chống đối kỵ sĩ sẽ bị đưa vào nhà giam. Nên tôi mong cả cô tiểu thư đằng sau lưng tôi hãy đừng làm chuyện dại dột.”

“...!”

Ý đồ của cả hai đã bị phát hiện. Gã này phải là kỵ sĩ ưu tú như Asbel thì mới dễ dàng phát hiện sự tồn tại của Mimi nhỏ cỡ lòng bàn tay. Cứ cái đà này thì Liliana sẽ bị bắt. Asbel đặt cược tất cả để cứu cô nhưng nỗ lực của anh rất có thể trở thành công cốc.

Liliana hạ quyết tâm rồi đưa mắt nhìn Mimi một lần nữa.

Hãy dùng vũ lực đẩy lùi hắn để ta lên tàu.

Chỉ cần một cái chạm mắt là cả hai đã hiểu ý nhau, và thế là họ cùng phát động ma pháp.

“El Lumina!!”

Ma pháp ánh sáng, chuyên làm giảm tầm nhìn hơn là gây sát thương… Nhưng gã đàn ông không hề nhúc nhích.

Hắn nói với vẻ uể oải.

“Đành chịu, ra tay thôi.”

Ngay khoảnh khắc đó, bầu không khí xung quanh hắn ta chợt thay đổi.