Công chúa của trường chỉ cho tôi thấy vẻ ngượng ngùng của cô ấy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Tạm ngưng)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 84

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

78 4132

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

3 8

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

22 66

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

(Tạm ngưng)

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Hozumi Mitaka

Thay vì những trận quyết đấu nảy lửa, Alex lại bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười tại học viện, nơi anh phải tìm cách "kết duyên" cùng dàn harem công chúa hùng mạnh này. Một câu chuyện fantasy học đườ

3 20

Web Novel - Chương 21: Thông tin đặc biệt của Shinomiya-san

"Được rồi, Shinomiya-san. Trước khi thay đồ, chúng ta điểm qua buổi chụp hôm nay một chút nhé."

Đến lần ghé thứ ba thì tôi chẳng còn thấy hồi hộp nữa. Tôi hít một hơi thật sâu trong phòng khách rồi bắt đầu buổi họp ngắn cuối cùng trước khi chụp.

"Kịch bản hôm nay là: 'Sau giờ học, đến nhà nam sinh mà mình để ý, rồi tiết lộ bộ đồ bơi sẽ mặc cho tiết thể dục ngày mai'... đúng chứ?"

"Đúng thế. Ý tưởng là mình mặc sẵn đồ bơi bên trong đồng phục, rồi cởi ra để khiến tim cậu nam sinh đập loạn nhịp."

"Về địa điểm thì phòng tôi như lần trước vẫn ổn nhỉ. Sau khi chụp ảnh đồ bơi xong, tiếp theo làm gì?"

"Ừm... Hay mình mượn phòng tắm để chụp thêm cảnh tắm nhỉ? Như vậy sẽ thấy rõ chất liệu vải hơn đấy."

Nghe cũng không tồi. Bộ đồ bơi mà Shinomiya-san được Uezu-san đưa vẫn chỉ là mẫu thử. Dưới vòi sen, ta có thể thấy rõ khi nó thấm nước sẽ thế nào. Dù vậy, tôi cũng hơi lo nó sẽ bị... xuyên thấu, vì dù gì cũng là đồ mẫu mà.

"Với lại, tắm mà vẫn mặc đồ bơi thì... cũng có chút cảm giác cấm kỵ nhỉ? Hơi gợi cảm một chút? Cảnh này kiểu gì cũng có chuyện xảy ra, đúng không?"

"Tớ không phải cậu thiếu niên đang tuổi dậy thì đâu, thôi dẹp ngay cái trí tưởng tượng linh tinh ấy đi. Cậu cứ nói mấy chuyện như vậy là tớ khỏi dùng được máy ảnh luôn đấy."

Tuy cô ấy bảo muốn thể hiện "một khía cạnh mới của bản thân", nhưng cái hướng suy nghĩ kia thì có vẻ quá tập trung vào... khía cạnh đó. Mà nghĩ lại, nếu mục tiêu là "phô bày bản thân" thì cũng hợp lý. Nhưng với tư cách người cùng làm việc, tôi cũng thấy hơi rối.

"Thôi, bỏ mấy trò đùa qua một bên. Sau khi chụp trong phòng xong thì chúng ta chuyển sang cảnh tắm, nhé. Còn yêu cầu nào khác không?"

"Ừm... Nếu tớ cởi đồ ra thì cũng phải mặc lại, đúng không? Vậy nên... sao không chụp cảnh thay đồ luôn? Kiểu như ảnh quay lén qua khe cửa chẳng hạn."

"...Cậu nghiêm túc thật đấy à?"

"Nếu không nghiêm túc thì tớ đã không đề xuất rồi. Cậu cũng muốn chụp kiểu quay lén thử một lần mà, đúng không Anno-kun?"

Shinomiya-san cười toe với vẻ đắc ý. Chỉ cần lấy riêng câu cuối cùng thôi là người ta dễ hiểu lầm tôi có sở thích kỳ quặc lắm rồi, làm ơn đừng nói mấy câu dễ gây hiểu nhầm như vậy nữa.

"Tớ không có hứng với mấy thể loại quay lén đâu biết chưa?"

"Oh, thật không đó~?"

Shinomiya-san liếc nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ như thể không tin nổi. Bị gán cho sở thích lạ chỉ vì một sự cố thì đúng là oan ức quá.

"Thật mà! Lần đó chỉ là trùng hợp thôi, một phút lỡ dại thôi mà!"

"Thật là, Anno-kun cứ thích trêu người ta. Nếu sau này có hứng quay lén thì cứ lén nhìn thử cũng được nha?"

"...Nếu cậu cho phép thì gọi gì là 'quay lén' nữa chứ. Thôi không nhắc chuyện đó nữa. Tiếp theo, nhớ những gì rút ra từ lần trước không? Cần chú ý điều gì ấy."

"Umm... là gì ấy nhỉ?"

Shinomiya-san nghiêng đầu như đang suy nghĩ, khiến tôi chột dạ. Người luôn đứng đầu lớp kể từ khi nhập học mà lại quên những điều mình vừa nói không lâu trước thì đáng lo thật.

"Vậy thì cậu nói mình nghe đi, Anno-kun. Cần cẩn thận gì ấy mà~?"

"Haizz... Là chuyện không để bị cuốn theo cảm xúc như lần trước đó."

"Hở? Lần trước vậy hả?"

Nhức đầu quá. Rõ ràng là cô ấy đang giả vờ không biết. Mà biết rồi thì nói ra luôn đi cho tôi nhờ.

"Hehe, đùa thôi mà. Mình nhớ chứ. Ý cậu là lần này phải từ từ hé lộ đồ bên trong, chứ không cởi phăng ra một lần như bữa trước, đúng không?"

"...Chuẩn."

Lần trước, vì bị Shinomiya-san dẫn dắt và bị cuốn theo không khí buổi chụp, nên mọi chuyện vượt quá dự tính. Dù ảnh đẹp thật, nhưng buổi chụp đã đi hơi xa.

"Dù lần này bên trong là đồ bơi, nhưng vẫn phải từ tốn một chút. Kiểu như làm người ta hồi hộp từng chút một, vậy mới khiến tim nam sinh đập nhanh được, đúng không?"

"Ra vậy~ Vậy tức là Anno-kun thích bị trêu chọc ha? Mình cũng rất thích chọc ghẹo cậu rồi nhìn cậu cuống lên đấy!"

"Không phải ý đó! Mà nói thật, trên đời này chẳng có thằng con trai nào không cảm thấy rung động khi một cô gái cởi đồng phục để lộ đồ bơi bên trong cả!"

Không chấp nhận ý kiến phản đối. Đặc biệt là khi cô gái ấy lại là Shinomiya-san, người sở hữu ngoại hình quá mức xuất sắc. Thật lòng mà nói, nếu đây không phải là buổi chụp ảnh, thì lý trí tôi chắc đã bốc hơi luôn rồi.

"Vậy để mình chia sẻ một bí mật đặc biệt cho cậu nhé, Anno-kun. Thật ra... hôm nay là lần đầu tiên kể từ khi vào cấp ba mình mặc đồ bơi cho ai xem đấy."

"Ể, thật á?"

Tôi tự hỏi liệu hè năm ngoái cô ấy có đi bơi hay đi biển với ai không, nhưng rồi chợt nhớ lại lời cô ấy từng nói là không có bạn thân. Hơn nữa trường chúng tôi đâu có tiết bơi, nên chắc chắn chưa ai từng thấy Shinomiya-san mặc đồ bơi cả.

Như thể đọc được suy nghĩ của tôi, Shinomiya-san nghiêng người về phía trước, rút ngắn khoảng cách, áp sát mặt lại gần tôi.

"Người duy nhất được nhìn thấy mình mặc đồ bơi... là cậu đó, Anno-kun."

Cô ấy thì thầm bằng giọng ngọt ngào, có phần rụt rè. Tim tôi như bị đánh trúng một nhịp.

"Hehe. Vậy thì mình đi thay đồ nhé. Anno-kun, chuẩn bị buổi chụp đi nha!"

"À, ừ... biết rồi."

"Mình sẽ để hé hé cửa một chút, nhưng mà cấm có lén nhìn đó! Nhớ nhé, tuyệt đối không được nhìn trộm đâu đó!"

"Thôi đi cái trò trêu người đó, mau đi thay đồ dùm tớ cái!"

Cái trò kiểu "đừng đẩy tôi" thì thường là "hãy đẩy tôi đi!" ấy mà. Không thể nói là tôi hoàn toàn không muốn thấy hay không muốn chụp, nhưng tôi biết chắc nếu buông thả thì sẽ mất hết kiểm soát. Tôi thở dài thật sâu khi nhìn bóng dáng Shinomiya-san tung tăng bước về phía phòng tắm.