Con quỷ trong cô bạn gái sa ngã của tôi sẽ chẳng bao giờ dừng lại

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Nghỉ hè: Thời gian nghỉ hè của học kỳ đầu tiên năm nhất. - Chương 05 - POV Kuzuha Kyouichi + Kakyouin Aria: Gây thù chuốc oán

[POV Kyouichi]

Một vài ngày sau khi cùng nhau đi đến nhà của Aria để chơi thì tôi có nhận được một lời mời hẹn hò đến từ cô ấy. Dẫu cho bản thân miễn cưỡng rơi vào mối tình này chỉ vì bị đe dọa nhưng không thể phủ nhận được rằng hẹn hò vẫn cứ là hẹn hò mà thôi. Mà đó cũng chính là ý nguyện của Ichigo nữa nên tôi cũng đành phải hoàn thành đúng nghĩa vụ của một người bạn trai. 

Aria hẳn đã nói với Ichigo và Rina về buổi hẹn rồi, chắc là để tránh bị hai người họ quấy rối, bởi lẽ

“Đi chơi vui vẻ nha!”

Ichigo vui vẻ tiễn tôi đi trong khi Rina phấn kích hỏi

“Anh chụp một tấm hình giữa anh và chị ấy rồi gửi cho em đi!?”

Họ đối xử với chúng tôi không khác gì mấy người nổi tiếng cả, nhưng tôi thấy thế cũng chẳng sao nên cứ đồng ý cho qua chuyện. Aria chắc chắn đã lên kế hoạch cho buổi hẹn rồi nên tôi chỉ có đến đó chơi là xong. 

Thú thực thì bản thân có hơi lo nhưng chợt nhận ra rằng hai đứa không đi chơi đâu xa nên đã chuẩn bị cho có lệ rồi đến thẳng chỗ hẹn. Khi đến thì tôi đã thấy Aria đứng ở đấy rồi. 

…Nhưng cô ấy lại đang mặc bộ chiếc váy đen, mặt trông khá ảm đạm, bên cạnh là một chiếc xe sang trọng màu đen bóng loáng. Khác với trước đây, không có chàng trai nào dám chèn ép cô cả.

“Xin lỗi, tôi có khiến cô phải chờ đợi lâu không?”

“Không đâu, tớ cũng chỉ mới đến thôi.”

Chờ đã… lời của hai người cứ ngược ngược ra sao ấy nhỉ?

Mà, Aria đang nói dối. Nhìn mồ hôi đổ như mưa trên người cô là biết.

“Chiếc xe này là của cô à, Aria-san?”

“Ừm, xe của gia đình tớ.”

“Cô ở trong xe chờ là được mà?”

“Làm vậy thì cậu đâu có thể nhận ra tớ ngay cho được?”

Hự… Chí mạng quá, tôi không biết phải trả lời như nào nữa.

“Cẩn thận hơn chút, đừng để bị say nắng là được, nghe chưa?”

“Cậu lo lắng cho tớ à? Vui quá đi.”

…Đừng nói cô ấy đợi ngoài nắng như này chỉ để được tôi quan tâm lo lắng đấy nhé?

“Này, cậu kia! Tránh xa cô ấy ra!”

Đột nhiên cuộc trò chuyện của chúng tôi bị gián đoạn bởi một lời nói. Tôi quay lại và nhìn thấy một chàng trai trạc tuổi mình. 

“Cậu đang làm phiền cô ấy đấy! Thôi bám lấy cô ấy ngay!”

Hả?

À, hiểu rồi. Cậu ta tưởng tôi đang tán tỉnh Aria đây mà. Chuyện xảy ra bất ngờ quá nên phải mất một lúc não tôi mới xử lý được thông tin. Tôi cạn lời mất rồi. Có lẽ tôi chỉ giải thích đây là một buổi hẹn hò thì tốt hơn.

“Ừm, nghe này, đây là—”

“Khoan, đợi đã. Á à, ra là Kuzuha Kyouichi đây mà! Tôi tình cờ cũng đang tìm cậu để nói về Rina đây. Đi theo tôi nhanh!”

Trước khi kịp dứt câu thì tôi bị cậu ta nắm lấy tay và kéo đi.

“N-Này!”

Aria cố gắng ngăn cậu ta lại.

“Đừng lo lắng, Kakyouin-san! Cậu ta không làm gì được cô đâu, tôi đảm bảo!”

Cậu ta bơ Aria hoàn toàn và lôi tôi đi. 

Thật đấy à? Buổi hẹn hò của tôi cứ thế mà bị phá hoại ư?

Chờ đã, cậu ta biết cả tên tôi và Aria? Có lẽ là học sinh cùng trường rồi. 

Vì không biết phải làm gì nên tôi cứ để cậu ta kéo đi đến một con hẻm vắng người.

“Ở đây là được rồi.”

“Cậu muốn nói gì?”

Tôi không hẳn là tức giận bởi vì buổi hẹn hò bị gián đoạn— chỉ là bản thân có hơi hoang mang mà thôi. Aria đáng thương thật, nhưng tôi đâu thể làm được cái gì đâu. Chờ đã, không phải tôi đang thầm mừng vì được giải phòng khỏi buổi hẹn hay gì đâu đấy nhé.

“Để tôi nói cho mà nghe. Trả Rina về gia đình Nagaoka ngay.”

“Yêu cầu lớn đấy. Cậu là gì của em ấy?”

“Đừng quá thân với Rina! Tôi là anh của em ấy, Nagaoka Shuuji.”

“Nagaoka? À, biết rồi.”

Vậy đây là gia đình cũ của Rina-chan đấy à.

“Cậu có hiểu lý do khiến em ấy đến nhà của Kuzuha sống không hả?”

“Ý của cậu là vấn đề tài chính à? Chỉ cần đưa cho em ấy tiền là được mà! Em ấy không cần phải ở với kiểu người như cậu!”

Chờ đã, số tiền ấy là đến từ Ichigo mà ta? Thằng này tuyệt vọng đến nỗi muốn tống tiền rồi ư?

…Không, mình cần phải bình tĩnh lại, có lẽ cậu ta không nhận ra được vấn đề cũng nên.

“Động não đi, nghĩ lại xem mình vừa nói cái gì xem nào? Và nếu gia đình tôi chỉ đưa tiền thôi thì vẫn không có gì đảm bảo toàn bộ số tiền ấy đều được sử dụng để nuôi dạy Rina cả, phải không?”

“Gia đình tôi không phải như thế!”

“Cậu tin gia đình mình là đúng rồi, còn chúng tôi thì không. Hơn nữa, thủ tục nhận nuôi đã xong xuôi cả rồi, gia đình Kuzuha được cho phép hỗ trợ Rina. Chúng tôi không thể cứ ném tiền và mặc kệ em ấy được.”

“Thế thì tôi sẽ đi làm và trả lại số tiền ấy! Thế thì cậu không có quyền gì để can thiệp vào nữa!”

Cậu ta đang muốn ám chỉ đến cả gia đình của tôi nữa à? Phải chăng gia đình Nagaoka quên dạy cậu ta văn hóa ứng xử rồi?

“Cậu vẫn là học sinh, độ tuổi vẫn chưa có khả năng độc lập tài chính thì nuôi em ấy kiểu gì? Và cậu đang hiểu lầm rồi đấy, chuyện không phải do tôi quyết định. Người nắm quyền là cha mẹ của tôi cơ.”

Và, ừm, cả Ichigo nữa, nhưng nói ra cũng chẳng để làm gì.

“Thế nói cho tôi nhà cậu ở đâu. Tôi sẽ tự mình đi gặp cha mẹ của cậu.”

“Mơ đi. Còn lâu tôi mới để một tên khả nghi như cậu bén mảng đến gần gia đình mình. Nếu có vấn đề thì hãy đích thân đi giải quyết với cha mẹ mình ấy.”

“Chậc, cậu vẫn chưa chịu gỡ lớp mặt nạ của mình ra cơ à? Nếu cậu dám động đến dù chỉ là một ngón tay của Rina thì liệu hồn.”

Mặt nạ? Cậu ta đang nghĩ cái gì vậy?

Tôi cố rời khỏi hẻm trống vì tưởng rằng không còn chuyện gì để nói nhưng cậu ta vẫn bám theo không thôi.

“...Cậu đi theo tôi làm gì?”

“Để chắc chắn rằng cậu không quấy rầy Kakyouin-san nữa. Và có khi tôi sẽ tìm ra được nhà cậu ở đâu.”

“Lý do đầu thì kệ đi, còn chuyện bám đuôi tôi là thế nào? Muốn cùng nhau lên đồn cảnh sát uống nước à?”

“Tôi chẳng làm gì sai cả nên cứ thoải mái.”

Thua với anh chàng này rồi. Có lẽ tôi phải lang thang đâu đó vài vòng để cắt đuôi mới được. Trong lúc đó, điện thoại tôi rung liên hồi vì nhận được liên tiếp các tin nhắn có lẽ đến từ Aria-san nhưng lúc này tôi đâu có thể lôi điện thoại ra để trả lời cho được. Xin lỗi nhé, Aria, có lẽ chúng ta phải hẹn vào ngày khác rồi.

[POV Kakyouin Aria]

Hả? 

Không thể tin nổi.

Buổi hẹn hò với Kyouichi mà tôi mong ước bấy lâu bị một tên lạ mặt phá hoại. Rạp phim đã được bao, nhà hàng cũng đã lên món, khách sạn cũng đã chuẩn bị xong xuôi một căn phòng kín. Kế hoạch là hai chúng tôi sẽ cùng nhau xem một bộ phim tình cảm lãng mạn kể về một nam chính phải chọn giữa cô bạn thuở nhỏ và cô gái mới quen, sau đó sẽ bàn về bộ phim ấy trong khi ăn tối và dành cả ngày còn lại để thân mật với nhau trong phòng kín.

Gần một triệu yên, đó chính là số tiền tôi đã bỏ ra để chuẩn bị cho ngày này, một triệu yên chứ đùa!

Hoãn hoặc sắp lại lịch sẽ khiến chi phí tăng lên hơn nữa!

Khác với Ichigo sống cạnh nhà Kyouichi, tôi phải lên kế hoạch đàng hoàng chỉ để gặp cậu ấy thôi đấy!

Tôi còn hỏi cả ông mình để hỗ trợ chi phí bỏ ra nữa!

Và giờ thì… Cái mẹ gì đây? Thằng khốn nạn đấy… Làm sao để nó phải trả giá đây?

Tuy đã cố gắng với Kyouichi-san qua điện thoại và Rain Chat nhưng cậu không trả lời. Có khi nào thằng chó ấy đang làm phiền Kyouichi?

Cậu ta có nói là sẽ ngăn không cho Kyouichi tiếp cận tôi, khả năng cao là hắn đang đeo bám cậu cả ngày để ngăn chuyện đó xảy ra, khiến cho Kyouchi không thể trả lời.

“...Hết cách rồi, mình không muốn phải làm vậy nhưng…”

Tôi nghiến răng, bấm vào số của Ichigo rồi gọi. Phải dựa vào tình địch của mình, nhục mặt quá, nhưng tôi không còn đường nào khác để đi nữa rồi. Thằng khốn ấy có nhắc đến Rina nên có lẽ cô ta hoặc em ấy sẽ biết thằng đấy là ai.

『...Hả? Kyou-kun bị lôi đi khiến buổi hẹn bị hủy á? Anh ấy còn không trả lời điện thoại nữa à? Còn chàng trai kia có nhắc đến tên của Rina-chan nữa? Để xem nào…』

Sau khi giải thích tình hình, Ichigo nhanh chóng nhận ra đó là ai.

Tên cậu ta là Nagaoka Shuuji, năm nhất tại trường phổ thông nơi chúng tôi đang theo học đồng thời cũng là anh trai cũ của Rina. Tôi nhanh chóng gọi về trường để yêu cầu trích xuất sơ yếu lý lịch của thằng khốn nạn ấy. 

Biết ngay mà, con chó bẩn thỉu này.

Một kẻ như vậy có thể nhập học vào cùng ngôi trường của tôi với Kyouichi…

Giờ tôi đã xác định được đối phương là ai, đã đến lúc thực thi công lý rồi.

Tôi sẽ kiến thằng chó đấy phải hối hận đến chết vì đã phá hoại buổi hẹn hò này, kể cả về mặt tài chính lẫn vị thế ở trường.

Và tôi sẽ không từ bỏ chuyện được đi hẹn hò với Kyouichi đâu. Tôi sẽ đặt lại phòng khách sạn và khiến gia đình tên khốn ấy phải trả đống chi phí ấy.