Con game sinh tồn này dễ ợt

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

186 890

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

193 5643

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

72 770

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

291 6930

Lịch sử chat - 2016-10-07 (Màn 5. B)

10:47:39

【admin】game sinh tồn: trong màn cuối mà chọn B á? Vậy là dở rồi bạn ơi!

【admin】game sinh tồn: ưu tiên hàng đầu hiện tại là thoát khỏi tòa nhà chết chóc này càng nhanh càng tốt, không được lãng phí giây phút nào cả.

Ham muốn trốn thoát cộng hưởng với cảm xúc tuyệt vọng đã thức tỉnh sự can đảm trong bạn, thế là bạn quyết định đi một mạch trên dây cáp mặc nguy hiểm.

Không ngoài dự đoán, dây cáp chỉ đủ rộng cho một người trưởng thành đi qua, với điều kiện tiên quyết và duy nhất là chỉ số can đảm đạt tối đa.

【admin】game sinh tồn: thế rồi bạn đã bắt đầu, với những bước chân chậm rãi, cẩn thận.

Cứ như vậy, bạn rốt cuộc cũng ra khỏi được tòa nhà kia. Lỡ nhìn xuống một cái, bạn lạnh người đi, sợ đến toát mồ hôi hột:

- Tầng ba của mấy tòa nhà như này làm gì mà xây cao thế! - Bạn nghĩ.

Bạn thấy đầu gối mình như yếu đi, song bạn vẫn cố chấp ép bản thân bước lên một bước.

Màn đêm sơn bóng tối lên tứ phía, theo ước tính thì bình minh vẫn còn cách một đoạn cơ, nên giờ chẳng thể thấy được điểm kết của đoạn dây này.

Quay qua quay lại, bạn thấy mình đã đi được khá xa khỏi tòa nhà kia rồi. Trong thâm tâm, bạn bắt đầu thấy lo lo và hối hận về lựa chọn vừa qua. Chắc có lẽ bạn nên quay về và tìm hướng giải quyết khác?

Nghĩ đoạn, bạn bắt đầu chuyển hướng. Nhưng chân bạn run quá, thành ra trong một khắc một chân của bạn đã thiếu đi điểm tựa, và bạn bắt đầu rơi, rơi khỏi dây cáp mà chẳng kịp lấy lại thăng bằng…