Con game sinh tồn này dễ ợt

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

380 1461

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

257 5155

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

21 37

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

48 452

Lịch sử chat - 2016-10-07 (Màn 5. B)

10:47:39

【admin】game sinh tồn: trong màn cuối mà chọn B á? Vậy là dở rồi bạn ơi!

【admin】game sinh tồn: ưu tiên hàng đầu hiện tại là thoát khỏi tòa nhà chết chóc này càng nhanh càng tốt, không được lãng phí giây phút nào cả.

Ham muốn trốn thoát cộng hưởng với cảm xúc tuyệt vọng đã thức tỉnh sự can đảm trong bạn, thế là bạn quyết định đi một mạch trên dây cáp mặc nguy hiểm.

Không ngoài dự đoán, dây cáp chỉ đủ rộng cho một người trưởng thành đi qua, với điều kiện tiên quyết và duy nhất là chỉ số can đảm đạt tối đa.

【admin】game sinh tồn: thế rồi bạn đã bắt đầu, với những bước chân chậm rãi, cẩn thận.

Cứ như vậy, bạn rốt cuộc cũng ra khỏi được tòa nhà kia. Lỡ nhìn xuống một cái, bạn lạnh người đi, sợ đến toát mồ hôi hột:

- Tầng ba của mấy tòa nhà như này làm gì mà xây cao thế! - Bạn nghĩ.

Bạn thấy đầu gối mình như yếu đi, song bạn vẫn cố chấp ép bản thân bước lên một bước.

Màn đêm sơn bóng tối lên tứ phía, theo ước tính thì bình minh vẫn còn cách một đoạn cơ, nên giờ chẳng thể thấy được điểm kết của đoạn dây này.

Quay qua quay lại, bạn thấy mình đã đi được khá xa khỏi tòa nhà kia rồi. Trong thâm tâm, bạn bắt đầu thấy lo lo và hối hận về lựa chọn vừa qua. Chắc có lẽ bạn nên quay về và tìm hướng giải quyết khác?

Nghĩ đoạn, bạn bắt đầu chuyển hướng. Nhưng chân bạn run quá, thành ra trong một khắc một chân của bạn đã thiếu đi điểm tựa, và bạn bắt đầu rơi, rơi khỏi dây cáp mà chẳng kịp lấy lại thăng bằng…