Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Truyện tương tự

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

14 272

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

2 11

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

86 11324

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

31 275

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

270 6683

Tập 01 - Ngoại truyện: Công nương quý tộc đi tiệm ramen 2

“Sota, tớ muốn đi, ăn ramen”

Một ngày nọ, tôi nghe Lily bảo là cô ấy muốn đi ăn ramen.

Nhưng mà tuần trước, cô ấy đã đi ăn ở tiệm ramen bình thường và tiệm ramen của chuỗi ramen Jiro rồi mà…

“Tớ muốn ăn, cái Ramen của chuỗi Iekei.”

Dường như là cô ấy muốn ăn ramen của chuỗi Iekei.

Lily vừa chìa màn hình điện thoại ra vừa nài nỉ tôi.

“Misato bảo là, ngon lắm đó.”

Có vẻ là Misato lại truyền bá cho cô ấy cái gì đấy vớ vẩn rồi.

“Thế thì thứ sáu tuần này đi không?”

“Lại là, thứ sáu, à?”

“Hôi miệng…”

“Thế thì để, thứ sáu đi.”

Tôi dọa cô là sẽ bị hôi miệng, thế là cô gật đầu đồng ý trong bộ dạng hốt hoảng.

Còn ba ngày nữa là đến thứ sáu.

Chỉ cần có ngần ấy thời gian thôi thì có lẽ là cảm xúc của tôi cũng sẽ trở lại.

Và rồi đến ngày hôm đó.

Tôi và Lily đến cửa hàng mà hai đứa đã dự định, xong chúng tôi nhanh chóng mua vé ăn.

“Quý khách có chọn topping gì không ạ?”

“Toàn bộ cứ để bình thường đi”

“Toàn bộ, bình thường.”

Tôi và Lily gọi món giống nhau.

“Thế thì Lily này. Bọn mình đi lấy cơm đi”

“…Cơm? Bọn mình, chuẩn bị, ăn ramen mà?”

“Cái đặc biệt của ramen Iekei là ăn cùng với cơm trắng đấy.”

“Cái!”

Nghe tôi nói, Lily trố mắt ra trong bộ dạng ngạc nhiên.

“Cả hai, đều là tinh bột hết! …Chúa, chúa sẽ không, tha thứ.”

Trong kinh thánh có ghi điều đó không nhỉ?

“…Thôi, nếu mà cậu không thích thì thôi. Mì ramen Iekei mà không trộn cơm trắng thì sức hút của nó giảm mất một nửa rồi.”

“Tớ có bảo là không thích đâu” - Lily nói xong, đứng bật dậy.

Tưởng là chúa không tha thứ chứ?

Khi chúng tôi lấy cơm xong rồi ngồi chờ, thì một lúc sau ramen được bưng tới.

“Cũng ngon đấy. Ăn mỗi mì thôi cũng ngon” – Lily vừa ăn vừa nói.

Tôi không phủ định việc ăn đơn lẻ mỗi mì thôi cũng ngon.

“Cậu mà ăn như thế này với mì thì lại càng ngon hơn đấy. Cứ coi như là mình bị lừa đi”

Lily vừa ăn mì với cơm trắng, cô vừa díu mày một chút.

Thế rồi cô mở to mắt ra.

“….Ngon!”

“Còn gì nữa?”

Từ sau đó, cô ăn nhanh lên.

Chỉ trong phút chốc mà cô đã ăn sạch cơm trắng.

“Hết mất rồi…”

“Không sao. Cửa hàng này tự do lấy thêm mà…”

“Hả?”

Lily bất động trong vẻ ngạc nhiên.

“Chuyện, chuyện đó… mà được phép, có ổn không đấy?”

“Ừm…”

Nhưng mà phải nằm trong phạm vi thường thức đấy? – Tôi nhắc nhở Lily.

“Cho tỏi vào ramen thì vị sẽ thay đổi đấy”

“Để tớ thử.... Đúng là, ngon thật”

“Còn nữa, cho tỏi và sốt tobanjan lên. Sau đó quấn bằng tảo biển rồi ăn thử xem.”

“Đúng là, cái kiểu ăn, hạ phẩm. …Nhưng mà ngon.”

“Cho một ít giấm vào ramen thì nước súp sẽ thoai thoải, có thể ăn phần cuối trong bát một cách ngon lành đấy. Phần cơm trắng còn thừa lại thì cho vào nước súp rồi ăn thử xem.”

“Tớ là quý tộc đấy. Cái cách ăn kiểu đó… ngon quá.”

Lily vừa ngồm ngoàm vừa càu nhàu, vậy mà cuối cùng cô cũng uống cạn hết nước súp, ăn sạch sành sanh.

“…Tớ được, người ta cho, cái gì đó.”

Lúc thanh toán tiền, cô nhận được một phiếu giảm giá.

“Uống hết nước súp thì được nhận phiếu đấy. Miễn phí một loại topping.”

“Phục vụ, quá, quá là tuyệt! Tớ đâu ngờ, càng ăn nhiều thì lại càng được ăn nhiều hơn!”

Có lẽ là vì hưng phấn quá nên Lily bắt đầu sử dụng thứ tiếng Nhật kỳ lạ.

À, nhưng mà vốn dĩ nó là thế mà.

“Nhưng mà, hơi đáng tiếc.”

Cơ mà, với một cô lệnh nữ quý tộc như Lily thì có thêm một loại topping có lẽ cũng chẳng quan trọng lắm.

Tuy nhiên…

“Sưu tập đủ 20 phiếu thì sẽ được cái bát kỷ niệm của cửa hàng đấy”

“Tớ sẽ sưu tập!”

Theo lời của tôi, Lily sáng mắt lên đáp lại.

…Đến lúc về nước, Lily mà nặng thêm gấp 3 lần thì có lẽ là do lỗi của tôi đây mà.

Không biết nó có thành cái vấn đề ngoại giao không đây?

Tôi tự nhiên hơi lo lắng.

________________

Seika: Trả hết hàng đã ém bỏ quên từ năm ngoái rồi nha=)))