Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

54 117

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

208 5247

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

11 85

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

13 86

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

6 19

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

18 32

Tập 01 - Chương 45

"Hà..."

“Có chuyện gì sao?”

“Em hồi hộp quá…”

Vào ngày cưới cuối cùng cũng đến, Belver hít thở thật sâu để trấn tĩnh lại cơ thể đang căng cứng vì lo lắng.

Sau một thời gian dài, việc quay lại cơ thể nam giới khiến cậu cảm thấy không quen và cộng thêm lễ cưới làm cho tim đập loạn nhịp.

Cậu không chắc mình có thể làm tốt hay không nữa.

Nếu Bellatrix chưa hứa sẽ chủ động dẫn dắt nếu mọi chuyện trở nên khó khăn, có lẽ giờ này cậu đã phát hoảng rồi.

Nhìn Belver như vậy, Jose cũng không kìm được mà đồng cảm sâu sắc.

Dù gì thì lễ cưới của cậu với Tiel cũng sắp đến gần.

Cậu khẽ vỗ vai Belver, vừa để an ủi, vừa như tự nhắc nhở bản thân.

“Không sao đâu. Chỉ cần tin tưởng em gái anh là được.”

“Cảm ơn… Em sẽ cố gắng hết sức!”

“Cậu sẽ làm tốt mà.”

Được Jose tiếp thêm dũng khí, Belver quay lại nhìn bản thân trong gương.

Thế nhưng trong gương không phải là cơ thể gốc của Belver mặc vest, mà là cái cơ thể đã qua rèn luyện dưới tay Bellatrix đang khoáng lên mình bộ vest đen.

Belver thật sự vốn không có vóc dáng vạm vỡ như vậy.

Cậu đã quá quen với hình ảnh Bellatrix trong cơ thể này cho nên nhìn vào qua gương lại chẳng có cảm giác mình đang nhìn bản thân.

Cảm thấy lạ kỳ và có chút… hụt hẫng, Belver bỗng nảy ra một ý tưởng.

Cậu âm thầm hoán đổi linh hồn với Bellatrix.

Khi nhận ra mình đã chuyển đổi, Belver chậm rãi quan sát xung quanh.

Bellatrix lúc này đã trang điểm xong và đang ngồi yên trong bộ váy cưới trắng tinh khôi.

“Là con đấy à, Belver?”

“Làm sao mẹ biết chứ…?”

“Mẹ nhìn là biết ngay ấy mà. Cảm giác hoàn toàn khác hẳn.”

“Vậy sao…”

Belver hơi sững người.

Cậu chỉ định lén ngắm bản thân trong váy cưới một chút rồi chuyển lại ngay.

Mình đâu có làm gì quá rõ ràng, chỉ là liếc nhìn xung quanh thôi mà…

Ấy vậy mà Sofia lại nhận ra ngay.

Cậu cũng không hiểu sao “bầu không khí” lại khác đến vậy khi ở trong cùng một thân thể.

Sofia mỉm cười khi thấy Belver nghiêng đầu bối rối.

Quả thật khí chất của hai đứa trẻ này khác nhau rõ rệt.

Không gian ban nãy còn tĩnh lặng lạnh lẽo, nay đã bừng sáng đầy sức sống chỉ bởi sự xuất hiện của Belver.

Đoán được lý do cậu tới, Sofia nhẹ nhàng đỡ Belver đứng dậy.

“Đã đến rồi thì cứ ngắm thử đi. Xem đứa bé đáng yêu của ta trông xinh thế nào kìa.”

“Vâng ạ!”

Belver cẩn thận đứng dậy, tránh làm nhàu chiếc váy cưới, và nhìn vào chiếc gương lớn bên cạnh.

Trong gương là hình ảnh một cô gái xinh đẹp mà Belver đã sống cùng mấy tháng nay.

Dáng vẻ cậu hiện giờ trong bộ váy cưới nở rộ như hoa bách hợp trắng và thật sự khiến cậu thấy hài lòng.

Dù có hơi tự luyến, cậu cũng phải thừa nhận mình thật sự rất xinh đẹp.

Chắc chắn Bellatrix cũng sẽ rất vui.

“Thế nào? Đẹp lắm đúng không?”

“Hehe… Thật sự rất đẹp.”

Nhận ra bản thân giờ đã quen hẳn với cơ thể nữ giới, Belver chỉ mỉm cười dịu dàng.

Thật ra thì cậu đã ngừng nghĩ đến việc quay lại làm đàn ông từ lâu rồi.

Một phần vì Bellatrix dường như thích sống với thân phận nam giới, một phần vì chính Belver cũng thấy mình hợp với thân phận phụ nữ hơn.

Thậm chí đã có lúc cậu nghĩ thôi hay cứ cưới Bellatrix luôn với thân phận này đi.

Nhưng cuối cùng cậu vẫn giữ suy nghĩ đó trong lòng.

Bởi vì cậu vẫn muốn thực hiện một phần nghi lễ cưới trong hình dạng là một người đàn ông.

Dù giờ đây giới tính với Belver và Bellatrix không còn quá quan trọng nữa song việc này giống như là… cách để buông bỏ hoàn toàn đoạn quá khứ và không để lại nuối tiếc gì.

‘Chỉ như thế này thôi, con đã hạnh phúc lắm rồi.’

Belver mỉm cười rạng rỡ, đưa tay chạm nhẹ vào ngón áp út bên trái.

Cái lạnh nhẹ nhàng từ chiếc nhẫn khiến tâm trạng cậu thêm phấn khởi.

Dù giờ đang ở hai nơi chuẩn bị riêng biệt, chỉ cần chạm vào chiếc nhẫn này, Belver lại cảm thấy như Bellatrix đang ở ngay bên cạnh.

“Đến lúc về lại rồi, con yêu à.”

“Vâng! Hẹn gặp mẹ sau!”

Belver chuyển linh hồn trở lại, để lại một Sofia vẫy tay tạm biệt.

Có hơi thất lễ với Bellatrix một chút nhưng so với những lần hoán đổi trước đây thì chuyện này chẳng đáng gì.

Cậu tự nhủ như vậy.

“Cuối cùng con cũng về lại rồi. Ta tưởng như mình sắp chết vì nghẹt thở mất.”

“Cậu về rồi à? Cảm ơn nhiều lắm vì đã về sớm.”

“Hở?”

Vừa trở lại, Belver đã bị Guillermo và Jose cảm ơn một cách kỳ lạ.

Cậu không biết trong lúc mình vắng mặt đã có chuyện gì xảy ra.

Bầu không khí còn hơi là lạ nữa.

Belver quyết định sẽ hỏi lại Bellatrix sau.

Giờ thì phải đi chụp hình cưới rồi.

Belver khẽ cười gượng khi nhận lời cảm ơn từ mọi người.

Thật lòng mà nói, cậu không nghĩ mình đã làm điều gì to tát.

Nếu có thì cậu còn thấy bản thân mới là người nên biết ơn vì đã được chào đón bằng sự ấm áp đến vậy.

Khi cả nhóm đang trò chuyện thoải mái sau khi đến nơi trước, cánh cửa đối diện bỗng mở ra.

Bellatrix bước vào cùng với Sofia, mang theo khí chất lạnh băng như tuyết trắng thuần khiết.

Và nhờ vậy, Belver đã hiểu ngay lời Sofia từng nói về "khí chất hoàn toàn khác biệt".

Lúc nhìn mình trong gương, cậu trông như đóa bách hợp trắng nở dưới nắng xuân.

Nhưng Bellatrix hiện giờ lại như đóa hoa băng nở rộ giữa mùa đông lạnh giá.

Dù rất muốn nhào đến ôm Bellatrix- người mà cậu đã xa cách chỉ có vài tiếng đồng hồ, Belver vẫn cố gắng kiềm chế và chỉ nhẹ nhàng vẫy tay.

Thấy Belver rụt rè vẫy chào, Bellatrix cũng mỉm cười khẽ và vẫy tay đáp lại.

Cô cũng nhớ Belver.

Mặc dù việc hoán đổi linh hồn đột ngột có hơi phiền nhưng thôi cô bỏ qua cũng được.

Vì thật ra cô cũng muốn xem Belver mặc váy cưới trông thế nào.

“Lâu rồi không gặp.”

“Ừm! Tớ nhớ cậu lắm!”

“Ta cũng vậy.”

Như chú cún nhỏ gặp lại chủ, Belver rạng rỡ kể cho Bellatrix nghe mọi chuyện xảy ra trong thời gian ngắn họ xa nhau.

Chỉ cần được trò chuyện thế này thôi đã khiến trái tim cậu rộn ràng—chắc hẳn đây chính là tình yêu.

“Quay về phía trước nào.”

“Vâng.”

Khi hai người đang trò chuyện, công đoạn chuẩn bị chụp ảnh đã hoàn tất.

Bellatrix và Belver đứng sát nhau, khoác tay rồi cùng nhìn về phía pháp cụ ghi hình và mỉm cười.

Tách! — một tiếng vang lên và bức ảnh đã được lưu giữ.

Vì đây là pháp cụ nên không cần chụp lại nhiều lần—chỉ một tấm là đủ hoàn hảo.

Sau khi chụp hình xong, buổi lễ chính thức bắt đầu.

Đứng trước cánh cửa lớn dẫn vào lễ đường, Belver lại hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh bản thân.

Phía bên kia là bao ánh mắt đang dõi theo—trong đó có cả Roho.

Bình thường cậu đã không thoải mái khi đứng trước đám đông, mà hôm nay lại càng hồi hộp hơn vì đây là lễ cưới.

“Không sao đâu. Ta sẽ đi cùng cậu. Đừng lo.”

“Nhưng mà… chẳng phải Bellatrix sẽ đi cùng mẹ sao…?”

“Vậy thì sao? Ta muốn đi với cậu đấy, được không?”

“Tó thích lắm, nhưng mà…”

“Thế thì cậu cứ ngoan ngoãn cười thôi.”

Bellatrix chẳng buồn để ý đến truyền thống rồi tự nhiên nắm lấy tay Belver.

Cảm giác bàn tay này- đã quen với việc nằm gọn trong tay cô—giờ lại to lớn đến lạ.

Dù vậy, cô nhìn vào vẫn thấy cậu đáng yêu như thường.

Một người đàn ông vững chãi mà lại cứ như thiếu nữ dịu dàng trong mắt cô—cũng đủ hiểu cô yêu đến mức nào.

Belver khẽ nắm tay Bellatrix lại.

Rồi cả hai ngoái nhìn Sofia và Guillermo đang đứng phía sau.

Hai người mỉm cười rạng rỡ, tiễn họ đi như thể chuyện Bellatrix làm là điều hoàn toàn bình thường.

“Chúng con đi đây…!”

“Bọn con ra ngoài một chút.”

“Chúc hai con trăm năm hạnh phúc.”

“Sống thật hạnh phúc nhé.”

—Cô dâu và chú rể bước vào!

Cánh cửa dần mở ra, Bellatrix và Belver nắm tay nhau bước vào lễ đường giữa những lời chúc phúc.

Belver suýt nữa giật mình vì số người đông đúc đến thế.

Lễ đường rộng lớn nay đã chật kín người.

Roho, người đảm nhận vị trí chủ hôn, đang đợi sẵn phía cuối.

Dù có Bellatrix bên cạnh, Belver vẫn run rẩy—cậu siết chặt tay cô lúc nào không hay.

Bellatrix cũng siết tay lại, nhẹ nhàng dắt cậu tiến lên, giúp cậu vững tâm hơn.

“Chào mừng.”

Chỉ khi đứng trước mặt Roho, Belver mới cảm thấy mình thở được trở lại.

Cậu nhẹ gật đầu đáp lại lời chào rồi đứng đối diện với Bellatrix theo như luyện tập.

“Giờ là nghi thức tuyên thệ của cô dâu chú rể. Xin hãy trả lời rõ ràng và chân thành. Đầu tiên là chú rể.

Belver, con có nguyện ý lấy Bellatrix làm vợ, yêu thương và trân trọng cô ấy trong mọi hoàn cảnh, hiếu kính cha mẹ, và làm tròn trách nhiệm của một người chồng chung thủy, cùng nhau xây dựng tổ ấm hạnh phúc không?”

“Vâng. Con nguyện ý.”

Belver đáp lời dứt khoát, rõ ràng.

Thấy cậu đã hết run, Bellatrix mỉm cười thật tươi, ung dung chờ đến lượt mình.

“Chú rể Belver đã dõng dạc tuyên thệ. Giờ là cô dâu Bellatrix.

Con có nguyện ý lấy Belver làm chồng, yêu thương và trân trọng cậu ấy trong mọi hoàn cảnh, hiếu kính cha mẹ, và làm tròn trách nhiệm của một người vợ chung thủy, cùng nhau xây dựng tổ ấm hạnh phúc không?”

“Vâng. Con nguyện ý.”

“Trước sự chứng kiến của gia đình và những người thân yêu tại đây, cô dâu Bellatrix và chú rể Belver đã chính thức tuyên thệ trở thành vợ chồng, cùng nhau chia sẻ mọi vui buồn trong cuộc sống.

Với tư cách là người chủ hôn, ta xin tuyên bố: lễ thành hôn đã hoàn tất. Ngày 14 tháng 9 năm 1372 theo lịch Đế quốc.”

Tiếng vỗ tay rộ lên vang khắp lễ đường.

Belver thở phào nhẹ nhõm vì buổi lễ đã diễn ra suôn sẻ, rồi quay sang nhìn Bellatrix.

Và nhờ đó, cậu thấy Bellatrix đang nở nụ cười ranh mãnh.

Một linh cảm kỳ lạ thoáng qua khi cậu cảm nhận tầm nhìn… hạ thấp.

Bellatrix đã hoán đổi linh hồn.

“Em yêu.”

“Gì—?!”

Bellatrix kéo Belver lại gần, đặt lên môi cậu một nụ hôn dịu dàng.

Dù hơi giật mình vì hành động đột ngột, Belver vẫn vòng tay ôm lấy lưng Bellatrix và nhẹ nhàng đáp lại lời mời.

Tiếng vỗ tay bùng nổ chúc mừng đôi uyên ương.

Tách đôi môi ra, Belver thì thầm giữa những tràng pháo tay:

“Em yêu anh. Em hạnh phúc vì có anh ở bên.”

“Anh cũng vậy. Anh sẽ yêu em mãi mãi.”

Belver mỉm cười và đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Bellatrix thay câu đáp.

Đây là cái kết viên mãn cho mọi người.