Cơ thể nhân vật chính đã bị chiếm hữu bởi ác nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

54 1632

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

84 4008

Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

(Đang ra)

Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

Hifumi Shigoro

—Đây là câu chuyện về một thiếu nữ với tam quan có phần lệch lạc được những người tốt bụng và tràn đầy tình thương ở bên, cũng như hành trình kiếm tìm hạnh phúc dành cho mình.

25 705

Tôi đã trở thành một tên trộm với kỹ năng trộm cắp siêu cấp

(Đang ra)

Tôi đã trở thành một tên trộm với kỹ năng trộm cắp siêu cấp

muhwakkotran (무화꽃란)

Tôi cứ tưởng đó chỉ là một kỹ năng để ăn cắp. Nhưng tôi nhận ra rằng ngay cả khi cận kề cái chết, kỹ năng vẫn có thể bị đánh cắp.

1 0

Vị Tướng Quân Thường Dân Vươn Lên Bằng Cách Đạp Đổ Lũ Quý Tộc Vô Năng

(Đang ra)

Vị Tướng Quân Thường Dân Vươn Lên Bằng Cách Đạp Đổ Lũ Quý Tộc Vô Năng

Hanane Kosaka

Vốn là pháp sư mạnh nhất ở kiếp trước, câu chuyện kể về hành trình anh đập tan từng đứa thượng cấp cặn bã ở nơi đồn trú, rồi quay về trung ương tiếp tục thẳng tay dọn dẹp đám sâu dân mọt nước đó.

5 0

Asahi-san, the Light-Attribute Beauty, Somehow Started Hanging Out in My Room Every Weekend

(Đang ra)

Asahi-san, the Light-Attribute Beauty, Somehow Started Hanging Out in My Room Every Weekend

Shinjin

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

5 70

Tập 01 - Chương 11

Khi đến nơi hẹn, Belver nắm chặt tay áo Bellatrix bằng đôi tay run rẩy.

Dù thời gian có trôi và ngày tổ chức tiệc trà cuối cùng cũng đến ngay thời khắc này, nỗi lo lắng của cậu vẫn không thay đổi.

Nhỡ đâu cậu gây rắc rối sau khi vào trong đó? Nhỡ đâu cậu vô tình cắn phạm phải lưỡi và phát ra tiếng động lạ thì sao?

Bellatrix chỉ thấy nét lo lắng trên khuôn mặt Belver như vậy thật đáng yêu.

“Cậu không cần căng thẳng thế đâu. Tin đồn đã lan xa hết mức có thể rồi.”

“Đó chính là vấn đề đó! Nhỡ họ phát hiện chúng ta đã hoán đổi thì sao…!”

Bellatrix thật sự không hiểu nổi nữa.

Suốt gần một tuần qua, cứ mỗi giờ cậu ta lại hỏi cô là nên làm cái gì.

Cô đã dặn đi dặn lại là chỉ cần giữ gương mặt vô cảm và không nói gì cả.

“Cứ giữ vẻ mặt lạnh lùng và đừng nói gì, ta đã bảo rồi mà?”

“Nói thì dễ lắm! Nhưng nếu ai đó bắt chuyện với tớ thì sao mà không trả lời được chứ!”

Belver bám chặt lấy cô, đôi mắt bắt đầu rưng rưng nước.

Có lẽ nhờ gặp nhau và đi dạo cùng nhau mỗi ngày trong suốt một tháng qua, cậu đã nhận ra rằng những sai lầm nhỏ nhặt tuy xấu hổ nhưng cô vẫn coi đó là đáng yêu.

Dẫu vậy, cậu vẫn còn rất sợ. Nhưng lúc này, cậu còn sợ bị phát hiện ở buổi tiệc trà hơn.

Cậu mong Bellatrix có thể giúp đỡ gì đó.

Còn Bellatrix, cô không hiểu cậu muốn cô làm gì khi chính cô còn không thể tham gia.

Những gì nên và không nên làm, cô đã dặn dò hết rồi.

Giờ thì mọi sự phụ thuộc vào Belver rồi.

“Vậy làm một giao kèo đi. Nếu cậu gây rắc rối trong buổi tiệc trà, ta sẽ tự do trêu chọc cậu cả một ngày trời vào một ngày ta chọn.”

“Tớ có lợi gì trong chuyện này chứ?!”

“Không phải cậu ghét bị trêu sao? Như vậy thì cậu sẽ cố gắng hết sức để không gây rắc rối đấy.”

“Cậu nói cũng đúng… Nhờ cậu mà giờ tớ có thêm lý do để phải thành công đây.”

Belver cảm thấy một luồng dũng khí dâng trào, nhưng cậu không chắc nên cảm ơn hay trách móc cô vì điều đó.

Nếu không có chuyện này, có lẽ chỉ dừng lại ở những lời an ủi. Nhưng giờ nếu cậu mắc lỗi, cậu sẽ phải chịu một ngày bị trêu chọc.

Những trò đùa dai của cô, dù trải qua bao nhiêu lần cậu vẫn không thể làm quen nổi, khiến cậu vừa sợ hãi vừa quyết tâm.

Tuy nhiên, Bellatrix lúc này đã bắt đầu tính xem sẽ trêu cậu thế nào và khi nào, trong khi nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu.

Cô thậm chí còn chẳng mảy may suy nghĩ đến khả năng cậu sẽ không gây rắc rối.

Không chỉ có Belver là người đã hiểu thêm về đối phương trong suốt tháng qua.

“Ta sẽ chờ đợi xem cậu sẽ gây rắc rối gì đây.”

“Tớ tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra! Đi đây!”

“Chúc tiệc trà vui vẻ.”

Belver cố gắng bước xuống xe với dáng vẻ kiêu hãnh nhưng rồi nhanh chóng chạy ngược lại về phía Bellatrix.

Đến lúc phải đi thật thì cậu lại mất hết tất cả dũng khí vừa nãy.

Cậu hy vọng cô sẽ cho mình chút lời khích lệ.

Bellatrix hiểu ý cậu và khẽ cười.

Mọi hành động, cử chỉ của cậu lúc này đều vô cùng đáng yêu.

“Cậu sẽ ổn thôi.”

“Hehe. Cảm ơn.”

Bellatrix nhẹ nhàng xoa đầu cậu, cẩn thận để không làm rối kiểu tóc mà cô đã tỉ mỉ chải chuốt cho cậu, rồi tiễn cậu xuống xe.

Thấy cậu vui vẻ cười khúc khích chỉ vì một lời khen từ mình, cô bỗng cảm thấy lòng mình ấm áp lạ thường.

Cô vẫn thấy kinh ngạc khi nhận ra bản thân có thể cảm nhận những thứ xúc cảm như thế này.

Cô từng nghĩ rằng mọi thứ trong trái tim mình đã đông cứng và bị lãng quên.

“Một người đàn ông đầy nam tính, nhưng lại có tâm hồn như một thiếu nữ.”

Rõ ràng Belver lẽ ra phải được sinh ra là một cô gái, nhưng do sai sót nào đó của thần linh, cậu lại là một chàng trai.

***

Khi đến vào nơi gặp mặt, Belver nhắm mắt và lẩm bẩm thật khẽ.

Vì có vẻ chưa ai đến, cậu muốn tranh thủ chuẩn bị tinh thần.

Lòng dũng cảm mà Bellatrix đã tiếp thêm cho cậu đã cạn sạch chỉ sau vài bước khi vào đây.

“Mình có thể làm được.”

“Làm được gì?”

“Eek!”

Vấn đề là cậu không thể đối phó với những cú sốc bất ngờ mà mình chưa chuẩn bị trước.

Roho, bằng cách nào đó, đã lặng lẽ tiếp cận từ phía sau và bất ngờ lên tiếng, khiến Belver giật mình kêu lên như một chú gà con.

Belver nhận thức được tình huống ngay sau đó, nhưng đã quá muộn.

Cậu lùi lại, hoảng hốt tìm nơi phát ra giọng nói ấy.

Đứng đó là Roho, đang mỉm cười tươi tắn, gương mặt chỉ cách vị trí mặt cậu từng ở vài gang tấc trước.

Cô ấy đến từ lúc nào vậy?

Belver thậm chí còn không nhận ra cô đã đến gần như thế nào.

“Tớ đang hái hoa. Cậu đến sớm nhỉ.”

“Ta đến sớm. Không được sao?”

“Đương nhiên là được. Ta chỉ thấy vui vì chúng ta có thể gặp nhau thế này.”

Belver cố gắng đáp lại như cách Bellatrix sẽ nói.

Giờ thì đã quá muộn để thực hiện lời khuyên không nói gì cả.

Dù vậy, cậu vẫn nhận thức rõ ràng rằng mình đã phạm một sai lầm quá lớn.

Nhưng… thản nhiên đối mặt chính là điều mà Bellatrix sẽ làm.

“Chúng ta ngồi xuống chứ?”

“Được thôi.”

Roho nhìn thoáng qua và lập tức có kết luận:

Người trước mặt nàng đã thay đổi hoàn toàn.

Người con gái từng như băng giá của mùa đông vĩnh cửu, nay lại mang dáng vẻ e ấp của một đoá hướng dương mùa xuân.

Giọng điệu sắc bén trước đây đã biến mất, trở nên dịu dàng hơn.

Đôi mắt từng vô cảm giờ lại ánh lên nhiều cung bậc cảm xúc.

Và hơn hết… cô trở nên cực kỳ đáng yêu.

Sự thật là người bên trong đã bị tráo đổi hoàn toàn.

“Cậu với hắn có quan hệ gì? Rốt cuộc là người yêu hay gì?”

“Ai cơ?”

“Người đàn ông mà cậu luôn đi cùng.”

“À… làm gì có chuyện ta với hắn có quan hệ thân mật chứ!"

Câu hỏi quá trực diện khiến Belver suýt sặc sụa.

Cậu thầm cảm thấy may mắn vì lúc đó đã không uống trà, nếu không chắc chắn đã phun hết ra mất.

Cậu biết là người ngoài sẽ đánh giá hai người vì chênh lệch giai cấp nhưng chỉ dừng ở mức ấy thôi

Nhưng nhận ra rằng người ngoài nhìn vào chỉ thấy họ như một đôi tình nhân đầm thấm khiến cậu đỏ mặt bừng bừng.

Thấy một Bellatrix đỏ mặt tía tai, Roho không thể tin vào mắt mình được. 

Cái vẻ điềm tĩnh trên mặt cô bình thường vẫn chịu được những lời lạnh lùng của Bellatrix xưa giờ sắp bị phá vỡ.

Hãi hùng trước sự thay đổi đột ngột của Bellatrix, cô tiếp tục.

“Thật sao? Hai người trông có vẻ rất thân mật đấy.”

“Đó là điều không thể tránh khỏi.”

“Hmm.”

Rõ ràng cô ấy không tin.

Belver chỉ muốn đấm vào ngực vì bực bội.

Nỗi hối tiếc lớn nhất của cậu là không thể thành thật nói rằng họ đã tráo đổi thân xác.

Dù đã dần quý mến Bellatrix sau một tháng sống chung – bỏ qua những trò đùa nghịch và trêu chọc của cô – nhưng cậu không thể thừa nhận điều đó vì sợ sẽ bất kính với nàng.

Belver thở dài thật sâu trong lòng.

Hóa ra giữ một bí mật không thể tiết lộ lại khó đến mức này.

Trước đây cậu chưa từng nhận ra điều đó, vì ngoài Bellatrix và hầu gái của cô, cậu không thực sự trò chuyện với ai khi ở học viện.

“Cậu thích hắn ở điểm nào vậy?”

“Ta không CÓ thích hắn.”

“Đừng nói dối.”

“Thật mà...”

Cậu kiên quyết không nhượng bộ trước những câu hỏi dai dẳng của Roho.

Dù trong thời gian sống cùng, cậu đã khám phá ra vô số điều đáng quý ở nàng, nhưng Bellatrix chắc chắn sẽ không bao giờ tự thừa nhận những điều đó.

Cậu suýt chút nữa đã buột miệng nói: “Tớ thích điểm này ở cậu ấy!”

Belver tưởng rằng mình đã làm tốt khi không trả lời, nhưng Roho vẫn đang âm thầm thu thập thông tin.

Vì mỗi lần Roho hỏi về cậu trai bí ẩn kia, giọng cậu trả lời lại hơi run, và đôi môi cậu khẽ giật giật như muốn nhếch lên thành một nụ cười tươi. Trông cậu như đang kìm nén niềm hớn hở vô cùng. 

Nếu không nhầm, thì má cậu cũng đã ửng đỏ lên rồi.

Cô chăm chú nhìn cậu, trong lòng chắc chắn một điều:

Người con gái trước mặt cô đã thay đổi hoàn toàn kể từ khi biết đến tình yêu.

Nhưng trước khi Belver kịp nghĩ cách chuyển hướng cuộc trò chuyện, cánh cửa bỗng bật mở, và một giọng hét chói tai vang lên:

“SALAZAR ĐÂU RỒI!!”

“Eek?!”