Bước vào cửa hàng trang phục, tôi và Remina cùng nhau quan sát khắp cửa hàng.
Dường như nơi đây có đủ mọi loại quần áo, từ trang phục nam cho đến trang phục nữ.
「Remina-san, hôm nay cô đến tìm loại trang phục nào vậy?」
「Không phải lễ phục, ta đến tìm vài bộ có thể mặc thường ngày.」
「Trang phục thường ngày… vậy thì────」
Tôi bước về một hướng, Remina cũng lặng lẽ đi theo sau.
Khi đã đến nơi, tôi vừa nhìn quanh khu vực đó vừa nói.
「Tôi nghĩ những bộ trang phục ở khu này có lẽ sẽ phù hợp.」
Đây là khu vực bày bán rất nhiều trang phục nữ. Lễ phục được bán ở một khu riêng, nhưng nếu là đồ mặc thường ngày, những bộ váy áo dễ thương hoặc thanh lịch ở đây chắc chắn là lựa chọn hoàn hảo.
Tôi nghĩ vậy nên mới dẫn Remina đến đây, nhưng…
「…」
Remina chỉ khoanh tay, im lặng nhìn chằm chằm vào những bộ trang phục nữ trước mặt, ngoài ra không có động tĩnh hay nói năng gì.
「Ờm… Remina-san?」
Lẽ nào mình đã làm sai điều gì khiến cô ấy phật lòng rồi chăng… Vừa nghĩ vậy, tôi vừa dò xét sắc mặt cô ấy và cất tiếng hỏi, Remina liền lên tiếng.
「…Ta không hợp với những bộ trang phục nữ tính thế này.」
「Tại sao vậy ạ?」
「…Roddel, trước khi trả lời câu hỏi của cậu, ta muốn cậu trả lời một điều. Cậu có thật sự nghĩ rằng ta hợp với những bộ đồ thường được cho là dễ thương này không?」
「Có ạ.」
「…!」
Đó là một câu hỏi đơn giản, không cần phải đắn đo nên tôi đã trả lời ngay lập tức. Nghe vậy, Remina quay mặt đi và nói.
「C-Cậu… sao có thể nói những lời như vậy mà không chút ngượng ngùng chứ… Hơn nữa, ta làm sao mà hợp với mấy bộ đồ này được.」
「Không phải vậy đâu ạ. Ví dụ như… chiếc váy trắng này, tôi nghĩ nó cực kỳ hợp với Remina-san.」
「Ta đã nói là ta không hợp với mấy thứ đó rồi mà────」
Định phản bác ý kiến của tôi, Remina đang quay mặt đi bỗng nhìn thẳng về phía tôi, ánh mắt chúng tôi chạm nhau──── ngay khoảnh khắc đó, cô ấy ngừng lại, im lặng một chút rồi mới mở miệng lần nữa.
「Thật sự… cậu nghĩ nó hợp với ta sao?」
「Vâng, tôi nghĩ vậy.」
「…」
Khi tôi trả lời như thế, Remina cầm chiếc váy trắng trước mặt lên và nói.
「Nếu cậu đã nói đến thế thì ta sẽ mặc thử, nhưng nếu không hợp thì cũng đừng thất vọng đấy… Việc làm cậu thất vọng vì ta, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy hơi nhói lòng rồi.」
「Thất vọng gì đâu ạ… Giả như nó không hợp đi nữa, thì chúng ta cứ thử nhiều bộ khác cho đến khi tìm được bộ vừa ý là được mà.」
「…Cũng đúng. Có lẽ ta nên học hỏi tinh thần đó của cậu.」
Remina khẽ cười và nói.
Sau đó, chúng tôi cùng tiến về phía phòng thử đồ. Tôi quyết định sẽ đứng ngoài chờ Remina thay xong chiếc váy.
Vài phút sau, một giọng nói vang lên từ bên trong.
「Roddel… Ta mặc thử rồi, nhưng quả nhiên vẫn thấy không hợp với mình.」
「…Nếu được, cô có thể kéo rèm ra cho tôi xem được không ạ?」
Nghe tôi nói vậy, Remina đáp lại, 「…Được thôi」, và ngay sau đó, tấm rèm của phòng thử đồ được kéo ra.
Hiện ra trước mắt tôi, tất nhiên, là hình ảnh của Remina-san trong chiếc váy trắng… Chiếc váy trắng tinh khôi hòa quyện một cách hoàn hảo với mái tóc màu đỏ rượu vang tuyệt đẹp của cô. Nó tôn lên vóc dáng và vẻ đẹp tổng thể của Remina một cách xuất sắc────
「Rất hợp với cô! Quả nhiên, một người xinh đẹp như Remina-san thì một chiếc váy trắng thanh lịch như thế này cũng vô cùng phù hợp!」
「…! Được khen nhiều như vậy… làm ta… có chút xấu hổ… Đây là lần đầu tiên đấy.」
Vừa nói, đôi má Remina vừa ửng hồng.
Rồi cô ấy quay người về phía tấm gương sau lưng và nói.
「Bản thân ta không biết nó có hợp với mình hay không… nhưng ít nhất, nếu trong cả thế giới này chỉ riêng mình cậu cảm thấy nó hợp… thì cũng không tệ.」
Nói xong, cô ấy quay lại nhìn tôi và tuyên bố.
「Ta sẽ mua bộ này.」
「Vâng! Tôi nghĩ đó là một lựa chọn rất tuyệt vời!」
Khi tôi nói vậy, Remina tiến lại gần, đưa tay phải lên và áp nhẹ vào má tôi.
「Hì hì, nếu cậu là người của nước ta, ta thực sự quý mến cậu đến mức muốn xây dựng một mối quan hệ hữu hảo lâu dài… Nhưng, chắc một sự trùng hợp như vậy là không thể có… Mà nếu có thật, thì đó không còn là trùng hợp nữa, mà chính là định mệnh.」
「Nước của cô… định mệnh?」
Không hiểu ý nghĩa lời nói của Remina, tôi hỏi lại. Cô ấy liền rút tay khỏi mặt tôi và nói.
「Không cần bận tâm, đó là chuyện của ta thôi.」
Dù không hiểu lắm, nhưng nếu cô ấy đã nói vậy thì tôi cũng không nghĩ nhiều về nó nữa.
Sau đó, Remina thay lại bộ áo khoác ngoài ban đầu, mua chiếc váy trắng rồi rời khỏi cửa hàng. Tôi cũng đi theo cô ấy ra ngoài.
Lúc này, Remina nói.
「Hôm nay đã phiền cậu nhiều rồi, đến đây thôi… Roddel, sau này ta có thể đến gặp cậu lần nữa không?」
「Vâng, tất nhiên rồi ạ! Chúng ta lại cùng trò chuyện nhé!」
Nghe tôi nói vậy, Remina khẽ nhếch môi cười rồi rời đi.
Khi bóng lưng cô ấy đã khuất dạng, tôi cũng cảm thấy hôm nay thật sự rất thỏa mãn, nên quyết định quay về dinh thự… Thật mong chờ đến ngày được gặp lại Remina.
◇Góc nhìn của Siana◇
────Cùng lúc đó.
「────Cái gì mà vợ của Lux-kun chứ! Đùa cợt cũng phải có giới hạn, cô không biết có những điều không nên nói ra sao!」
「Tôi không đùa. Tôi chắc chắn sẽ trở thành vợ của Lux-sama, ở bên cạnh và hỗ trợ cậu ấy.」
「Cô làm gì có tư cách đó!」
「Người không có tư cách mới chính là Tam công chúa điện hạ đấy…!」
Siana và Florence vừa tranh cãi nảy lửa vừa tiếp tục đọ kiếm… nhưng một lúc sau.
「Florence-san, có thể cho tôi nói chuyện một chút được không?」
「L-Lux-sama…!?」
「Lux-kun…!?」
Nghe giọng của Lux vang lên từ ngoài phòng, cả hai lập tức dừng tay, hướng sự chú ý về phía cậu.