「Chào mừng ngài trở về, thưa chủ nhân!」
「Tôi về rồi đây, Siana.」
Khi tôi vừa từ thư viện trở về, tôi bước vào dinh thự của gia tộc bá tước Roddel - tức là nhà của tôi. Một cô gái mười lăm tuổi với mái tóc bạc lấp lánh, gần như trắng hoàn toàn, trên người cô ấy khoác trên mình bộ đồng phục hầu gái, người đã đứng đó chào đón tôi với nụ cười rạng rỡ. Người đó chính là Siana.
Siana xuất hiện khi gia đình tôi kết luận rằng tôi cần một người phụ tá vì tôi sắp sửa phải nhập học tại trường quý tộc. Chúng tôi treo thông báo tuyển hầu gái trên bảng tin ở thị trấn. Không ngờ chưa đầy ba mươi phút sau, cô nàng đã lù lù xuất hiện trước cổng dinh thự, nằng nặc xin được làm hầu gái với một thái độ kiên quyết và nhiệt huyết đến mức khiến người ta phải tự hỏi: 「Cô gái này sinh ra để làm hầu gái sao?」.
Cô nàng tự nhận rằng chưa từng có kinh nghiệm làm hầu gái, nhưng bất ngờ lại am hiểu công việc này một cách đáng kinh ngạc. Nói không ngoa, cô ấy gần như là siêu nhân trong lốt hầu gái! Bất cứ việc gì tôi nhờ, thậm chí cả những việc tôi chưa kịp nghĩ tới nhưng có nguy cơ làm tôi đau đầu, Siana đều xử lý gọn gàng, hoàn hảo đến mức khiến tôi tự hỏi liệu cô ấy có siêu năng lực hay không.
「Thưa chủ nhân, hôm nay ngài lại đến thư viện ạ?」
「Ừm, nếu đã sắp vào trường quý tộc học, tôi nghĩ phải chuẩn bị trước một chút chứ. Mà không chỉ thế thôi đâu, là con trai trưởng của gia tộc bá tước, tôi còn phải học cách quản lý lãnh địa sao cho ra hồn nữa.」
「Đúng là chủ nhân! Không hổ danh là chủ nhân! Em còn lo ngài lén lút đi tán gái hay làm gì đó khiến tim em nhót lên chùng xuống, nhưng xem ra lo lắng của em là thừa rồi!」
「Tôi có bao giờ làm mấy chuyện đó đâu mà cô lo chứ… Với lại, Siana này, cô làm việc quá chăm chỉ rồi, cô nên nghỉ ngơi một chút đi, cô khiến tôi thấy xót đấy.」
「Ôi, th-thật sao…! Em chỉ là, ừm, thỉnh thoảng có một chút góp ý chút xíu về… chính sách quốc gia thôi mà…!」
Quốc gia…?
Câu nói của Siana khiến đầu óc tôi khựng lại một giây. Nhưng thôi, sống chung với cô nàng hơn một tháng rồi, tôi đã quá quen với kiểu nói nhầm bá cháy này. Tôi mỉm cười, quyết định 「giải mã」 theo cách của mình.
「Ý cô ‘quốc gia’ là cái vườn sau nhà đúng không?」
「Ơ, ơ? Đ-đúng vậy! Chính xác! Em chỉ chăm sóc cái vườn có chút xíu thôi, so với chủ nhân thì em chả là gì cả…!」
Siana đúng là kiểu người 「toàn năng nhưng hơi… tưng tửng」. Những lúc cô ấy 「lạc trôi」 thế này, tôi lại thấy cô nàng đáng yêu một cách kỳ lạ. Và điều kỳ lạ hơn nữa là, không hiểu tại sao, Siana luôn kính trọng tôi một cách thái quá, đến mức tôi cảm thấy mình phải cố gắng gấp đôi để không phụ lòng cô ấy. Nghĩ đến đó, tôi lên tiếng:
「Chăm sóc vườn cũng là việc tuyệt vời mà. Còn tôi sinh ra trong gia đình quý tộc, tôi phải học đủ thứ để lãnh địa này phát triển. Nhưng nói gì thì nói, những người trực tiếp tạo nên sự thịnh vượng chính là những người như cô - những người lao động, thực hiện những công việ cụ thể, thiết thực cho lãnh địa.」
「Ý tưởng này thật tuyệt vời…! Quả nhiên chủ nhân không chỉ dừng ở mức lãnh chúa, tầm cỡ của người là tầm cỡ của một vị vua!」
「Vua á…? Trời ơi, tôi lo chuyện trước mắt còn chưa xong, làm vua thì chắc tôi sẽ gục mất!」
「Không đâu! Em tin rằng vào một ngày nào đó, ngài sẽ trở thành vua!」
Tôi biết Siana kính trọng tôi từ tận đáy lòng, nhưng thỉnh thoảng cô nàng lại 「phóng đại」 mọi thứ lên một tầm… vĩ mô đến mức tôi chỉ muốn thở dài. Không biết gia cảnh Siana thế nào, nhưng có khi cô ấy là kiểu người 「chưa từng ra khỏi lũy tre làng」 nên mới ngây thơ thế này chăng?
「Nói gì thì nói, dù tôi có ‘tầm cỡ’ thế nào, tôi vốn không phải hoàng tộc. Nếu thực sự muốn làm vua, tôi phải được đức vua hiện tại hoặc một công chúa nào đó công nhận, rồi còn phải đính hôn với công chúa nữa. Mà công chúa nào thèm để ý đến một thằng bá tước nhỏ như tôi chứ!」
「K-Không phải vậy đâu! Chắc chắn phải có ít nhất một người muốn đính hôn với chủ nhân!」
「Không đời nào! Có khi nhà công tước còn may ra, chứ nhà bá tước như tôi thì mơ cũng không nổi.」
「…Thưa chủ nhân, em cần ra ngoài một lát!」
「S-Siana!?」
Tôi chưa kịp hỏi lý do thì Siana đã chạy vèo ra khỏi dinh thự, nhanh như một cơn gió.
________________________________________
◇Phần của Siana◇
「---Tiểu thư, người định đi đâu vậy?」
Ngay khi Siana vừa chạy ra khỏi dinh thự, một cô gái cao lớn, khoác áo choàng đen có mũ trùm, bất ngờ lên tiếng.
「Tôi về lâu đài ngay bây giờ, để thuyết phục phụ vương chấp nhận cuộc đính hôn với Lux-kun!」
「Như mọi khi, cứ nhắc đến chuyện đính hôn là tiểu thư lại trở nên ngây thơ quá mức. Nhưng việc này là bất khả thi.」
「Chưa thử thì làm sao biết được!」
「Tiểu thư đã thử… một trăm hai mươi chín lần rồi, và lần nào cũng thất bại.」
「…Thì sao chứ? Nếu phải thử một nghìn lần để phụ vương chấp nhận, tôi sẽ nói lại một nghìn lần!」
「Tiểu thư, xin hãy lắng nghe---」
Cánh cửa dinh thự bật mở, và ngay lập tức, cô gái áo choàng đen biến mất như chưa từng tồn tại. Siana quay lại, thấy Lux bước ra, lo lắng gọi:
「Siana…? Lúc nãy cô chạy đi vội lắm, có chuyện gì à?」
「Ch-Chủ nhân…! K-Không, không có gì đâu ạ!」
「Thật không đấy?」
Nhìn Lux vẫn ngây thơ chẳng hay biết gì, Siana khẽ mỉm cười rồi bước vào trong dinh thự. Lúc này, trong suy nghĩ của cô lúc này - không phải công chúa thứ ba Felisiana, mà là Siana, cô hầu gái phục vụ Lux của gia tộc bá tước Roddel – cô đã quyết tâm rằng cô sẽ chỉ tiến tới với Lux theo cách của một cô hầu gái.