Cô gái đã từng phản bội tôi là nữ thần của trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

23 76

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

224 5523

KẺ VÔ HẠN VÀ KẺ THẦN THÁNH

(Đang ra)

KẺ VÔ HẠN VÀ KẺ THẦN THÁNH

ROBERT RATH

Không có hòa bình giữa các vì sao, vì trong bóng tối nghiệt ngã của tương lai xa, chỉ có chiến tranh.

22 172

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

(Đang ra)

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

Hishikawa Sakaku

Tuy nhiên, kể cả khi cậu được yêu cầu trở lại ngay lúc này, cậu đã tính phí chữa trị cao hơn đối với những người mà cậu không ưa… Mấy người có trả nổi viện phí không?

11 112

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

22 174

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Wataru Watari

Cả 2 ngoặc tay hứa 1 cách bẽn lẽn, rồi cái ngoặc tay đó dần trở thành cái nắm tay. Câu chuyện khép lại.

20 108

WN - Chương 43: Khởi đầu

Trans: Kdun

Chúc mọi người buổi tối vv ^^

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Ngày hôm sau, khi tôi vừa tới trường, Shirakawa đã chặn tôi ở ngay cổng vào.

“Này, qua đây một lát. Tao cần nói chuyện với mày.”

Cậu trông ít đe doạ hơn thường lệ, nhưng nhìn trông vẫn rất hầm hố.

“Eh, tôi không thích.”

Nếu cậu ta còn tới trước mặt tôi bằng thái độ như thế, thì tôi cũng không thật lòng muốn tiếp chuyện với cậu ta. Xin lỗi, nhưng tôi từ chối.

“C-chờ chút đã!...Tao muốn nói với mày về Itakura.”

Đó là thứ tuôn ra khỏi miệng cậu ta. Tôi hiểu rồi, Itakura à.

“Không hứng thú.”

“Cái!? Sao mày lại không…Không thể nào!?”

Thật đáng tiếc, là tôi không.

Itakura chắc hẳn là đã kể cho cậu ta khá nhiều điều. Về chuyện xảy ra giữa tôi và Sonoda thì cậu ta có muốn tin hay không thì tuỳ.

“Xin lỗi, nhưng tôi không tin Shirakawa. Thêm nữa, tôi cũng đã được nghe trực tiếp cậu truyện từ phía cô ta rồi.”

Cơ mà cũng không phải là tôi tin Itakura hay gì.

“Dù sao thì, cậu đang định lấy le với Fukumura chứ gì?”

“…Chuyện đó…”

Trúng tim đen rồi chứ gì. Biết ngay mà.

“Tôi không có ý định làm chuyện gì liên quan tới cậu hết Shirakawa. Vậy nên xin hãy để tôi yên.”

“—Đó không phải là ý của tao.”

Miệng cậu ta phủ nhận, nhưng biểu cảm thì có phần cay đắng. Giống như là cậu ta nghĩ là mình sẽ được bảo đảm hay gì vậy.

Cậu ta hẳn đã nghĩ rằng là nếu như cho thấy chút dấu hiệu ăn năn, thì cậu ta có thể sẽ được tha thứ.

Nhưng thật lòng thì, nó cũng chẳng quan trọng.

Gì đi nữa, thì nó cũng đã quá muộn rồi. Tôi biết mình sẽ làm gì.

Đó là hoạ mà cậu tự gây nên. Tôi hi vọng cậu sẽ hối cãi triệt để.

“—Mày định sẽ làm gì?”

“Không gì cả. Tôi sẽ không làm gì cho cậu đâu.”

Là vậy đấy. Vì cậu ta cả thôi.

Vậy nên cậu chẳng thể làm được gì cả.

Tất cả những gì cậu có thể làm chỉ là tự huỷ hoại bản thân mà thôi.

***

“Này, anh chắc chắn về chuyện này chứ? Onii-chan?”

Sau giờ học, giờ tôi đang ở trên tàu với Sachi, con bé trông có chút buồn.

“Anh đã quyết định rồi. Quan trọng hơn là, anh xin lỗi nhé? Xin lỗi vì đã để em phải chiều theo sự ích kỷ của anh.

“Khôn sao đâu, nhưng mà…Onii-chan mới là người có khoảng thời gian khó khăn.”

Tối qua thật sự rất khó khăn theo nhiều nghĩa. Chà, để nói đơn giản thì, Sachi đã tức giận. Đến mức mà tôi cứ tưởng là con quỷ của con bé vừa chui ra cơ.

Đến cuối cùng, thì tôi cũng kể cho con bé lí do và con bé đồng ý nhưng tôi không nghĩ là con bé đã 100% tha thứ cho tôi.

Dù sao thì, trước hết, tôi cần phải làm một chuyện. Nếu không thì, tôi không biết là liệu chuyện đó có còn khả thi không.

Mất khoảng 10 phút đi tàu. Chúng tôi rời khỏi nhà ga và đi bộ khoảng 5 phút.

Tôi chưa nói với người mà tôi sắp gặp là mình sẽ tới.

Nhưng tôi không cần phải liên lạc với người đó. Bởi vì tôi chỉ đơn giản là quay về.

“Con đã về, thưa mẹ…”

Tôi nghĩ giờ là lúc để chúng tôi kết thúc cuộc cãi cọ.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage