Cô bé bán bom

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 4

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 7

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 4

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 481

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Tập 01: Thiếu nữ và Mục tiêu nho nhỏ - Chương 16: Đây là cái "đôi bên ngỏ ý" mà họ hay nói sao?

Thức dậy và rời khỏi giường từ sớm, Hứa Hiểu Phong đi mua bữa sáng cho em gái, để lại một tờ giấy ghi chú và rời khỏi nhà. Sau khoảng thời gian chìm đắm trong trò chơi, khung cảnh tòa nhà chọc trời đầy hiện đại nay trở nên lạ thường.

Hôm nay cậu không có dự định cụ thể nào. Chỉ đơn thuần là không ngủ được vả lại đang rảnh rỗi nên cậu ra ngoài tản bộ. Dẫu cho tối hôm qua cậu chỉ chợp mắt được có 4 tiếng đồng hồ.

Trong khi đó, em gái cậu ngủ say như chết.

Mới tầm tuổi đó mà em lăn ra ngủ được như thế kia? Hôm qua chính miệng em còn thề thốt sẽ vì anh mà cật lực hơn, kết quả là sập nguồn khi về đến nhà.

Chậc. Phụ nữ xinh đẹp thường hay xạo ke quả không sai. Chưa kể em ấy còn đòi mình chuẩn bị bữa sáng cho cả tuần này nữa chứ!

Cơ mà… mắc cái gì mình lại hờn dỗi vô cớ?

Đang trong dòng suy nghĩ, Hứa Hiểu Phong bỗng ngẩn người ra.

Con mịa nó! Vào vai loli nhiều quá riết cái đầu bị ảnh hưởng theo luôn rồi!

Bước đi trên con phố, cậu vừa từ chối gã thứ ba tiếp cận hỏi WeChat của cậu trước khi chui vào trong quán điện tử.

Hễ cứ ra ngoài đường là gặp cái đám đòi xin WeChat của mình là sao?

Đây là một trong những lý do cậu hiếm khi ra khỏi nhà.

Ngoại hình đạt đến 90 điểm với gương mặt thanh tú, mái tóc hơi dài và quan trọng hơn hết là quần áo trong tủ đồ nhà cậu toàn mang thiên hướng trung tính, thậm chí có phần nữ tính. Người nào đi ngang qua cũng không khỏi nhận định cậu là con gái.

Không phải Hứa Hiểu Phong muốn ăn mặc kiểu này, mà là…

Đồ mình mặc toàn do con quỷ nhỏ đó mua không à!

Cô chưa bao giờ mua quần áo nữ giới hẳn hoi vì biết anh hai cô sẽ từ chối ngay tắp lự. Thế nên cô cố tình lựa đồ theo phong cách xóa nhòa giới tính.

Không muốn mặc chúng ư? Không sao! Hoặc khỏa thân hoặc lấy đồ trong tủ em mặc.

Nó nói thế rồi anh có thể làm gì? So với không mặc gì hoặc mặc đồ nữ giới, mặc những bộ quần áo kia trông còn chấp nhận được.

Như Lỗ Tấn tiên sinh từng nói: Nếu ngươi đòi người ta làm cửa sổ trời, họ chắc chắn sẽ nói không. Nhưng nếu ngươi đòi dỡ cả mái nhà của người ta, họ sẽ lại đồng ý làm cửa sổ trời.

Cậu đã bị chơi một vố.

Nhưng sao không tự mua đồ cho bản thân đi?

Nghèo chết mẹ ra! Tiền dồn hết vào một đống game và những thứ khác liên quan, thành ra cậu phải phụ thuộc vào em gái đến từng bữa ăn.

Giờ có tiền rồi thì cậu lại quá bận chơi game để đi sắm này sắm nọ.

Hơn nữa, sau một khoảng thời gian dài mặc những bộ đồ kiểu đấy, cậu lại thấy lạ lạ… nếu phải mặc những bộ đồ nam tính, chưa kể… nó còn trông xấu xấu kiểu gì ấy.

Nếu Hứa Hiểu Nguyệt biết được những gì anh hai cô đang suy nghĩ, ắt cô sẽ giơ ngón cái lên và nói: “Huấn luyện thành công.”

Bên trong quán điện tử, Hứa Hiểu Phong đang muốn tận hưởng cảm giác tuổi thơ với mấy con game máy thùng cổ xưa này. Thế nhưng, chỉ sau hai ván là cậu đã phát chán.

Đã kinh qua công nghệ tương lai, giờ quay về với đám tay cầm, nút bấm tối cổ, cậu cơ bản không thể nuốt trôi nổi.

Kế đến, cậu định tu vài bộ anime cute phô mai que nhưng rồi rời đi sau 10 phút. Nhân vật chính của bộ còn chả đáng yêu bằng một nửa nhân vật trong game của cậu.

Chả có gì ngoài đời thực so sánh được!

Một giọng nói thi thoảng lại vang lên trong đầu Hứa Hiểu Phong.

Quay về Dị giới đi, đó mới là nơi mày thuộc về.

Sau một tiếng lang thang trong vô định, Hứa Hiểu Phong cuối cùng lại trở về nhà.

Hiện giờ đang trong kỳ nghỉ hè, cậu và em gái cậu đã ở lại trường để tham gia hoạt động thực tập hè này. Tham gia xong cũng không trở về nhà, cả hai vẫn ở lại căn hộ cho thuê ở bên ngoài trường.

Bạn bè vốn đã không nhiều, nay họ lại còn về quê hết.

Sao không hẹn chơi game cùng nhau ư? Không bao giờ có chuyện đó.

Đến cả em gái mà cậu còn phải tránh gặp mặt trong game, huống chi người khác.

Sau một hồi đắn đo, Hứa Hiểu Phong quyết định nghe theo tiếng gọi ấy và đăng nhập vào Dị giới.

……………

Nhìn xuống tấm chăn đang phủ lên nhân vật trong trò chơi của cô, cô nghiêng đầu suy nghĩ.

Một ý tưởng lóe lên.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình chợp mắt trong game?

Thế là cô đã thử, quả thực cô đã rơi vào giấc ngủ… và ngủ đến tận trưa.

Đến khi tỉnh lại, cô thấy không có điều gì bất thường, chỉ là… một giấc ngủ thông thường. Cũng chính bởi vì không có gì bất thường nên cô mới thấy bất thường.

Thiệt tình, cơ thể nhỏ nhắn này ngủ ngon phết.

Ngáp một tiếng, Hứa Hiểu Phong chui ra khỏi giường. Cô thay đồ, chỉnh lại tóc tai trước gương và cầm lấy chiếc giỏ tre thân thương.

Hôm nay lại là một ngày tràn đầy hy vọng!

Cơ mà… có gì đó không đúng. Mình là người chơi chứ có phải NPC đếch đâu!

Lắc lắc cái đầu, cô mở giao diện nhắn tin lên và kiểm tra. Không ngoài dự đoán, hơn 20 cái thông báo đến từ em gái cô.

Chắc không cần phải đoán tới đoán lui.

Dường như khi em ấy tỉnh dậy, thấy ông anh còn trong trò chơi nên đã dội cho một đống tin nhắn nhưng không nhận được hồi đáp.

Hứa Hiểu Phong trả lời tin nhắn qua loa kiểu bận chơi quá không để ý tin nhắn của em ấy, xong rồi cô chạy ra quảng trường nơi đặt dịch chuyển.

Hôm nay lại là một ngày kiếm ăn.

Cô dựng một tấm bảng lớn bên cạnh bàn của cô, nó biểu thị:

“Vì sự cố về nguồn cung nguyên liệu, nhà sản xuất quyết định tăng giá dịch vụ lên 50%.”

Những người chơi khi thấy dòng chữ đều giật nhẹ người.

Cái *** gì thế? Nhà phát triển game vừa mới ra thông báo hôm qua mà nay giá đã nhảy vọt luôn rồi sao? Còn cái lý do củ chuối này có cũng như không.

Một số người không khỏi thắc mắc liệu NPC có biết về thông báo chính thức không. Nhưng căn bản điều đấy là không thể, thông báo đó nằm ngoài trò chơi mà.

Hứa Hiểu Phong mặc kệ.

Hoặc nôn tiền ra xài hoặc biến đi chỗ khác. Có nhà phát triển chống lưng tự dưng quyết liệt hẳn.

Mỉa mai thay, ngày hôm đấy càng có nhiều người chơi đến gửi đồ hơn.

Bọn họ là thế đấy. Cái gì họ nghĩ là tính năng thông thường, họ sẽ không trân trọng. Nhưng một khi nhận ra đó là đặc quyền, họ liền coi nó như của quý.

Giống như trường hợp ở mấy con game gacha, người chơi có thể miệng rủa những đợt gacha giới hạn nhưng tay họ vẫn sẽ bấm quay.

Hôm qua nhà phát triển đã đăng thông báo hơi trễ, họ đăng ngay thời điểm người chơi đã cày xong trong ngày, họ hoặc thoát game dần hoặc la cà xung quanh.

Giá như nhà phát triển đã đăng sớm hơn, chuyện làm ăn hôm qua sẽ còn bùng nổ hơn cả thế.

Nhưng điều đó cũng chả sao, vì giờ những người đến sau sẽ phải trả cái giá gấp rưỡi ban đầu.

Những người không mua thẻ thành viên cứ mãi ỉ ôi. Còn những người đã mua? Họ cười tít đến tận mang tai.

Tiết kiệm tiền cũng là một cách kiếm tiền, không làm gì cũng kiếm được một mớ.

Khói lửa Bốn phương nhận được nhiều lời ca ngợi hơn thế nữa.

Biết ông Cao không? Cao thủ là đây chứ đâu!

Với một thẻ Thượng hạng và hai thẻ Kim cương, bang hội của anh trở thành tâm điểm đố kỵ của những người chơi khác. Một số người thậm chí còn muốn mua lại nhưng không thành.

Vốn ban đầu Khói lửa chỉ định vung tiền để cày điểm thiện cảm. Hiện bây giờ, không chỉ điểm thiện cảm tăng mà danh tiếng của anh cũng bay ngút trời.

Thắng đậm một cú thế này nó mới đã! Cô bé NPC này đúng là thần tài của mình!

Trong khi đó, anh lại không hề hay biết rằng cô bé đó cũng nghĩ tương tự về anh, một chú ‘lợn vàng’.

Đôi lúc ánh mắt cả hai người giao thoa như có một tia lửa nối liền.

Khói lửa Bốn phương: NPC này đối xử với mình khác với những người khác!

Hứa Hiểu Phong: Con lợn này đã cúng vàng lại còn quảng bá miễn phí cho mình!

Ting! Độ thiện cảm của NPC Thiếu nữ +2.

““Tuyệt cú mèo!””

Họ đều có chung một ý nghĩ.