Cô bạn thời thơ ấu của tôi đã ngoại tình với người bạn thân nhất của tôi, vì vậy tôi quyết định sẽ ngoại tình với bạn gái của hắn ta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

4 8

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

(Đang ra)

Ariel Dalton muốn được tốt nghiệp!

람쥐썬더z

Năm học thứ 5 cứ thế lại bắt đầu, nhưng cuộc sống của Ariel người chỉ muốn tốt nghiệp lại từng chút một thay đổi.

19 308

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

(Đang ra)

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

Koutaro1226

Đây là câu chuyện về một nam chính cứ tưởng mình có thể sống bình thường nhưng lại vô ý khiến hết cô gái này đến cô gái khác rơi vào lưới tình cho đến khi cậu bị dạy cho một bài học nhớ đời bởi tình y

2 20

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

91 1573

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

(Đang ra)

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

Hishikawa Sakaku

Tuy nhiên, kể cả khi cậu được yêu cầu trở lại ngay lúc này, cậu đã tính phí chữa trị cao hơn đối với những người mà cậu không ưa… Mấy người có trả nổi viện phí không?

7 58

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

25 199

Tuyến đường chính (Main route) - Chương 08

<Góc nhìn của Sakura>

“Gặp lại sau nhé, Kohei-kun …”

Tôi vừa vẫy tay vừa nói với Kohei-kun.

“Ưm, gặp lại sau nhé … Harukawa-san.”

Sau đó, tôi nắm tay Shota-kun bước ra khỏi cổng trường.

“Nè, Sakura …”

“Hmm? Có chuyện gì thế, Shota-kun?”

Dạo gần đây tôi không dành nhiều thời gian cho Shota-kun nên tôi thực sự đang mong đợi được ở cùng anh ấy …

Tôi cố gắng không hỏi quá nhiều về việc anh ấy đã đi đâu và làm gì gần đây.

Anh không lừa dối em, đúng không, Shota-kun? Em tin tưởng anh …

“Anh xin lỗi vì đã vào ủy ban chấp hành mà không báo trước với em! Anh thực sự xin lỗi!”

Shota-kun buông tay ra, đứng trước mặt tôi, chắp hai tay xin lỗi.

Chuyện gì thế … em đâu có bận tâm đến chuyện đó …

“Hừ!!!”

Tôi mặc kệ Shota-kun và khoanh tay lại.

“Anh thực sự xin lỗi mà! Làm ơn, hãy tha thứ cho anh!”

Shota-kun đặt cả hai tay lên vai tôi.

“Ha ha ha.”

Tôi cười khúc khích trước phản ứng của anh ấy.

“Eh? Gì thế?”, Shota-kun lộ rõ vẻ bối rối.

“Không sao đâu, em không bận tâm đâu.”

“Ồ, thật sao? Anh thực sự xin lỗi mà!”

“Không, ổn thật mà. Em không giận anh đâu …”

Tuy nhiên, Shota vẫn tuyệt vọng xin lỗi tôi. Có vẻ như nghi ngờ của tôi đã sai, không đời nào Shota-kun lại đi lừa dối tôi cả …

Shota-kun là một chàng trai rất tốt bụng, tôi chắc rằng dạo này anh ấy đang bận rộn giúp đỡ mọi người lắm. Tôi nhìn vào mắt Shota-kun và mỉm cười.

“Nếu anh muốn tạ lỗi thì chúng mình ghé qua một tiệm kem trên đường về nhé.”

“À, v–vâng …”

“Một ly thật to thật đẹp nữa cơ … “

“Tất nhiên rồi!”

Sau đó, tôi về nhà cùng Shota-kun lần đầu tiên sau một thời gian dài … Tôi ôm chầm lấy cánh tay phải của Shota.

Tôi có quyền được cưng chiều một chút mà, phải không?

“Hửm? À, cái đồ hư hỏng này …”, Shota-kun vừa nhìn tôi vừa nói.

“Ha ha ha.”

Một ngày nào đó, tôi muốn làm chuyện ấy với Shota-kun. Đến ngày đó, Shota-kun sẽ là của tôi và chỉ của riêng tôi mà thôi. Đó là lý do vì sao cho đến khi khoảnh khắc đó đến … tôi phải cố gắng hết sức để Shota-kun cảm thấy thoải mái và vui vẻ khi ở bên cạnh mình …

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trên đường về nhà, Shota và tôi ghé qua trung tâm thương mại lớn nhất Tokyo. Dù gì thì nó cũng rất gần trường học. Sau đó, chúng tôi đi qua tiệm kem —

“Ah, Shota-kun và Harukawa-san …”

Urara-senpai và Kohei-kun đang ở đó. 

Có phải là trùng hợp ngẫu nhiên không? Hay là Shota-kun cố tình đến đây để gặp họ? Không, không đời nào …

Urara-senpai tiến đến chỗ tôi.

“Em có phải là Sakura-san không?”

“Vâng, em là …”

Uwaa, đây có phải là bạn gái của Kohei-kun không? …Tôi đã từng nhìn chị ấy từ đằng xa, nhưng lại gần mới thấy chị ấy thực sự rất dễ thương. Bây giờ tôi đã hiểu tại sao mọi người gọi chị ấy là cô gái dễ thương nhất trường rồi.

Kể từ lúc này, tôi và … Kohei-kun …

Hả? Không, không, không …

Không hiểu tại sao nhưng tôi tự nhiên lại cảm thấy ghen tị với Urara-senpai.

Chỉ là hôm nay mình cảm thấy mệt mỏi khi đi học trên trường thôi … chắc chắn đó là lý do.

“Heh ~ Em dễ thương quá!”

“C–cảm ơn chị … nhưng Urara-senpai dễ thương hơn em nhiều …”

“Th–thật vậy sao!?”

“V–vâng … Urara-senpai dễ thương hơn nhiều mà …”

“Không, không, không, chuyện đó hoàn toàn không đúng …”

Urara-senpai vừa cười vừa nói, việc chị ấy không nhận ra vẻ đẹp của mình cũng thật là dễ thương.

Tôi quay sang Shota-kun.

Hả?

Shota-kun có vẻ như đang chết trân tại chỗ, người thì toát mồ hôi. Tôi lo cho anh ấy nên kéo nhẹ mép áo đồng phục của anh ấy.

“Ah, anh xin lỗi …”

“Không ngờ lại gặp em ở đây, Shota-kun … hai người đang hẹn hò à?”

“V–vâng, chúng em … hai người cũng đang đi hẹn hò à?”

“Đúng vậy!”

Tôi không biết tại sao mình lại hỏi điều hiển nhiên ấy … Tôi đã biết là họ đang hẹn hò từ trước rồi.

“Không ngờ lại gặp lại cậu ở đây, Kohei-kun …”

“Haha, đúng đúng, tớ cũng vậy. Cả hai chúng ta đều tan học muộn hơn hai người họ nhiều.”

Kohei-kun vừa bật cười vừa nói.

“Haha, đúng rồi.”

“Shota-kun, chị cần bàn với em một chút về chuyện ủy ban chấp hành, được không?”

“Urara-senpai đột nhiên xen vào câu chuyện.

“Eh? Cả Urara-senpai cũng tham gia nữa sao …”

“Vâng, chị của là thành viên của ủy ban chấp hành.”

Nói xong, Shota-kun và Urara-senpai cùng nhau rời đi.

Tôi chắc chắn rằng họ chỉ đang bàn chuyện công việc mà thôi. Tôi tin vào Shota-kun.

“Họ đi mất rồi …”

“Ừ … tớ còn chưa mua kem. Cậu có thể mua cho tớ một ly được không?”

Nói đùa vậy thôi, cuối cùng tôi đã tự mua kem cho mình.

Sau một lúc chờ đợi, tôi nhận được tin nhắn từ Shota-kun.

‘Bàn về công việc ở ủy ban sẽ lâu đấy, xin lỗi nhưng em hãy về trước nhé.’

Thế là, tôi về nhà cùng Kohei-kun —

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

<Góc nhìn của Shota>

Trong nhà vệ sinh …

“Cậu đã đến đúng như kế hoạch, Kohai-kun ♪”

“Vâng … Urara-senpai …”

Đúng thế, chính Urara-senpai là người đã bảo tôi đến tiệm kem với Sakura.

“Chị đã nghĩ Sakura-san là người ít nói, nhưng hóa ra nó lại nói khá nhiều đấy chứ …”

“Vâng …”

Khi tôi vừa nói xong, Urara-senpai đã túm lấy tóc tôi.

“Con đó đang cố đánh cắp Kohei của chị đấy à?”

Urara-senpai vừa nói vừa nhìn sâu vào mắt tôi.

“Em không biết …”

“Có thật không …”

Urara-senpai buông tay ra với vẻ mặt yên tâm. 

Thật vậy, dạo gần đây Sakura ngày càng thân thiết hơn với Kohei. Nhưng đó là vì Kohei đang tìm cách để giúp tôi quan hệ với Sakura.

“Nào, được rồi, chúng ta làm thôi …”

“Vâng …”

“Nè, cậu biết gì không? Con đó thực sự làm chị phát điên, chị có thể làm cho nó đau đớn được không?”

Tôi ngạc nhiên trước lời nói của Urara-senpai.

“L–làm ơn, đừng …”

Tôi tuyệt vọng cầu xin chị ấy.

Làm ơn đừng làm Sakura đau khổ. Tôi đã gánh chịu vì cô ấy quá nhiều rồi.

“Sao cậu dám cãi lại chị? Cậu là đồ chơi của chị, hiểu chưa? Cậu không được phép cãi lại! À … chị vừa nảy ra một ý tưởng tuyệt vời này … nếu cậu không muốn chị làm đau nó, thì chính cậu phải làm cho con bé đó chịu tổn thương!”