Cô Bạn Ngồi Phía Trước Bàn Lại Là Anti-fan Số Một Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thâm hải dư tẫn

(Đang ra)

Thâm hải dư tẫn

Viễn Đồng

Nhưng đối với thuyền trưởng mới của con tàu ma Lost Home, chỉ có một câu hỏi cấp bách cần giải đáp trước tiên: “Làm sao để lái con tàu này đây?!”

5 12

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

245 1169

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

6 26

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

117 1720

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

76 947

Web Novel - Chương 34: Dường như mình rất hưởng thụ?

Lý Ngôn lắc đầu đi theo.

Quả nhiên, tất cả những điều này đều là âm mưu của đứa con gái xấu xa.

Thông qua việc cho ăn trong thời gian dài, khiến mình không thể chịu đựng được đồ ăn ngoài, từ đó đạt được mục đích bắt giữ.

Tuy biết rõ như vậy, nhưng Lý Ngôn ngồi trên sofa vẫn không nhịn được mà hét lên...

"Đúng là thơm thật!"

Trước mặt cậu là hai bát mì sườn một lớn một nhỏ.

Sợi mì nóng hổi nằm trong nước dùng đặc màu trắng sữa, bên trái bày hai miếng sườn lớn và nửa quả trứng hấp, bên kia là xiên thịt nướng, có thể thấy trong canh còn có tôm nõn.

Cuối cùng, một chút hành lá được rắc thêm và đặt lên một chiếc thìa gỗ lớn.

Bảo sao nhỏ lại làm mất hai tiếng đồng hồ.

Nhìn dáng vẻ chảy nước miếng của Lý Ngôn, Lâm San Phác vội vàng vui vẻ vỗ vỗ đầu cậu: "Ừm, ngoan, ăn được rồi đó."

Lý Ngôn không nghĩ ngợi gì, cậu vớ lấy thìa gỗ liền húp một ngụm canh.

Rõ ràng là nước dùng đặc, nhưng khi uống vào miệng lại không hề có vị dầu mỡ, chỉ có vị ngọt thơm của xương... quá thần kỳ.

Lý Ngôn mặc kệ nóng, chỉ hai ba miếng cậu đã húp hết một muỗng canh, lúc này mới phát hiện không ổn.

"Cái gì gọi là "ngoan, ăn được rồi."!"

"Hì hì..." Lâm San Phác cũng cười ngọt ngào bưng bát của mình lên, "Đừng buồn đừng buồn, sau này chủ nhân ăn cùng cậu, cứ cho ăn ở cửa cũng đáng thương quá."

Mặc dù Lý Ngôn rất giận.

Nhưng hết cách.

Mì nhỏ ấy làm thật sự quá thơm...

Có lúc chính mình cũng khó phân biệt, động lực gõ chữ mỗi ngày rốt cuộc là vì mục tiêu gì, hay chỉ đơn thuần là muốn ăn một bát mì như thế này sau khi đã nỗ lực hết mình.

Lý Ngôn cũng không nghĩ nhiều nữa, cậu vớ lấy đũa liền húp lấy húp để.

Thấy Lý Ngôn ăn hăng hái như vậy, Lâm San Phác cũng mới chắc chắn cậu đã hoàn toàn hồi phục sau cú sốc.

Vậy thì tiếp theo...

"Chuyện giải thưởng càng nghĩ càng tức..." Lâm San Phác vừa cẩn thận ăn mì, vừa hỏi, "Khu bình luận truyện cũng có người nhắc đến chuyện này rồi, có muốn làm lớn chuyện không?"

"Cậu đừng gây chuyện là được rồi." Lý Ngôn bưng bát, sợ Lâm San Phác biết sự thật sẽ tức giận, chỉ thuận miệng nói, "Phần lớn là bên nhà văn có ý kiến với đề tài này, kiểu trò chơi khó hiểu diễn ra ở Nhật Bản như thế này, có lẽ đã hoàn toàn vượt ra ngoài sự hiểu biết thẩm mỹ của họ rồi."

"Thú vị như vậy mà họ không cảm nhận được sao!!" Lâm San Phác tức giận mắng.

"Không cảm nhận được đâu." Lý Ngôn nhẹ nhàng gõ gõ trán, "Thẩm mỹ của đa số người, sẽ cố định trước 30 tuổi, sau đó rất khó chấp nhận những thứ mới, các lão sư có lẽ cũng không hiểu được tiểu thuyết mạng hiện nay đâu."

Trong lúc nói chuyện, Lý Ngôn tiện tay mở điện thoại.

Cái đầu béo ú của Anzai không ngoài dự đoán lại hiện ra, phiền chết đi được.

【Anzai: Cún con à, lần này em may mắn rồi.】

【Lén tiết lộ cho em một tin, đừng nói cho bất kỳ ai.】

【Tổng biên tập vừa đồng ý cho em hợp đồng mua đứt rồi.】

【Hoàn thành xong lập tức bắt tay vào sách mới, đưa cho tôi thiết lập và đề cương hoàn chỉnh, hiểu chưa?】

Lý Ngôn một tay bấm màn hình, trực tiếp chọn câu trả lời quen thuộc nhất.

【Biết rồi.】

Đối phương lập tức nổi giận đùng đùng.

【Anzai: Cậu biết cái con khỉ!】

【Hợp đồng mua đứt ngay cả tác giả Lv.5 cũng rất khó có được đấy!】

【Nói rõ hơn một chút, bất kể thành tích của tiểu thuyết thế nào, thu nhập đều được đảm bảo 100%, viết một chữ là có một phần tiền.】

【Nhưng giá cả cụ thể, vẫn phải xem chất lượng của sách.】

【Tóm lại, nếu có thể đưa ra một tác phẩm dài kỳ không thua kém "Tokyo Kịch Bản Sát", tôi có tự tin giành cho em hợp đồng 100 tệ/nghìn chữ.】

"Oa." Lâm San Phác nhìn chằm chằm màn hình, mắt đầy mùi tiền, "Một ngày 4000 chữ là 400 tệ, một tháng một vạn hai! Đại phú hào Dã Khuyển à!!"

Nhìn đến cuối, cô còn tự mình cảm động, xoa đầu Lý Ngôn nghẹn ngào.

"Cuối cùng cũng nuôi lớn được cún con rồi, hu hu hu..."

Chính Lý Ngôn lại tỏ ra bình thản, cô xoa mặc cô xoa, cô hu mặc cô hu.

Còn về phần mình, cậu chỉ phụ trách lười biếng nheo mắt gõ chữ trả lời.

【Dã Khuyển: Vậy cái giá phải trả là gì?】

【Anzai: Nếu thành tích cực kỳ bùng nổ, thu nhập có thể không bằng chia lợi nhuận.】

【Anzai: Nhưng em nghĩ cho kỹ, 100 tệ/nghìn chữ tương đương với trình độ 4000 lượt đặt mua trung bình rồi, cho dù là mơ, tác phẩm dài kỳ đầu tiên của em cũng rất khó đạt đến tầm cao này.】

【Anzai: Em đừng nghĩ nhiều nữa, có thể không bị thành tích ràng buộc, yên tâm hoàn thành một tác phẩm hay, đây là điều mà tất cả tác giả đều mơ ước.】

【Dã Khuyển: Vậy còn cái giá khác thì sao?】

【Anzai: ...】

【Anzai: Quyền quyết định khi nào hoàn thành phải giao cho tôi, số chữ cập nhật hàng tháng phải đảm bảo trong một khoảng nhất định, không thể quá nhiều cũng không thể quá ít.】

【Dã Khuyển: Có cần phải làm phức tạp thế không?】

【Anzai: (Thở dài) "Vệ Sĩ Hoa Khôi Trường" em biết không?】

【Dã Khuyển: Cuốn này... lúc em vừa biết chữ đã thấy đăng rồi nhỉ, vẫn chưa hoàn thành?】

【Anzai: Lúc đó ký hơi vội, hợp đồng không giới hạn độ dài tác phẩm.】

【Anzai: Bây giờ đã gần hai mươi triệu chữ rồi, mẹ nó chứ đã đạp nát hư không phá tan bảy vũ trụ rồi, tôi nghi ngờ hắn ta định viết đến lúc Qidian phá sản.】

【Dã Khuyển: Được rồi... Em hiểu rồi.】

【Dã Khuyển: Nhưng ngược lại, lúc em muốn hoàn thành, anh cũng có thể lấy hợp đồng ra ép em viết thêm 1 triệu chữ?】

【Anzai: Về lý thuyết là như vậy... nhưng chúng ta cùng một chiến hào, mọi chuyện đều có thể thương lượng.】

【Dã Khuyển: Ừm... cảm ơn sự coi trọng của huấn luyện viên, nhưng loại hợp đồng này thôi đi.】

【Anzai: ????】

【Dã Khuyển: Đi làm bài tập đây, liên lạc sau.】

【Anzai: ............】

【Anzai: Kỳ lạ thật... đối với quyết định này của em... Tôi vậy mà không hề thấy bất ngờ...】

【Anzai: Vì mục tiêu của em cao hơn, vậy thì việc duyệt bản thảo sách tiếp theo cũng cho phép tôi yêu cầu theo tiêu chuẩn 100 tệ/nghìn chữ nhé.】

【(Mắt sáng lên giơ ngón cái)】

【Anzai: Cơ hội này tôi giữ lại cho em trước.】

【Anzai: Lúc ký hợp đồng cuối cùng em hãy quyết định.】

【Dã Khuyển: Biết rồi.】

【Anzai: (Hôn chụt chụt)】

"Eo!" Lâm San Phác nhăn mặt nói, "Biên tập viên của cậu sao mà đê tiện thế..."

"Đúng vậy, kỳ lạ thật."

"Hợp đồng mua đứt tốt như vậy, thật sự không cần sao?"

Lý Ngôn hừ hừ cười một tiếng, cậu bưng bát lên húp cạn nước dùng.

"Dã Khuyển chính là Dã Khuyển, không cần bị thương hại."

"Ha, không phải Dã Khuyển nữa rồi nha~" Lâm San Phác cười hì hì vỗ đầu cậu, "Bây giờ ra dáng chó nhà nuôi rồi."

Lý Ngôn dựa vào sofa, cậu cũng lười động đậy, cũng lười động não nữa, cứ mặc cho cô vỗ.

Càng vỗ càng thoải mái, càng vỗ càng buồn ngủ.

Bất giác, đột nhiên có chút sợ hãi.

Toi rồi...

Dường như mình rất hưởng thụ như vậy...

reference bộ Giáo hoa thiếp thân cao thủ, hiện đã viết hơn 10000 chương