Cô bạn gái cũ không quan tâm đến tôi và nhỏ người yêu hiện tại, kiêm luôn bạn thuở nhỏ vì lí do nào đó lại đang tranh đấu với nhau!.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

35 1983

Fate/Grand Order

(Đang ra)

Fate/Grand Order

TYPE-MOON

Trong phần tiếp theo - Cosmos in the Lostbelt, Cơ Quan CHALDEA phải đối mặt với hiện tượng Tẩy Trắng Địa Cầu và cần phải giải quyết các sự kiện liên quan đến Hiện Tượng Thanh Lọc Lịch Sử Dị Văn.

14 1246

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

45 275

Kể từ khi có thể nhìn được thanh trạng trái, tôi đã lập nên một hậu cung

(Đang ra)

Kể từ khi có thể nhìn được thanh trạng trái, tôi đã lập nên một hậu cung

マルコ

Đây chỉ là một câu chuyện lãng mạn nhẹ nhàng (có hơi chút damdang) mà thôi.

9 13

Vol 1 - Chương 5 Phần 4

Mình có nên kể cho cô ấy về mối quan giữa mình và Mayune không? Sau một hồi đắn đo thì tôi đã quyết định nói cho cô ấy nghe nhưng với điều kiện là cô ấy phải hứa giữ bí mật. 

Vì nó còn liên quan tới những kẻ đang rình rập Mayune dạo gần đây, nên tôi sẽ cố gắng tránh nói về vụ giả làm người yêu của hai chúng tôi… Nhưng tại sao mình lại muốn nói cho cô ấy biết? Phải chăng tôi không muốn Izumi-san hiểu lầm rằng mình đang có bạn gái chăng. 

Tất nhiên, tôi cũng không biết liệu cảm xúc này có phải là tình yêu hay không. Nhưng chắn rằng cũng đã có lúc tôi từng có suy nghĩ như vậy.

Thế nên, mặc dù biết sẽ phải hối hận, nhưng tôi vẫn nói ra. Nhưng——

“Hmm”

Izumi tỏ ra khó hiểu khi biết mối quan hện giữa tôi và Mayune, dáng vẻ như thể cô ấy không thể chấp nhận đực vậy.

Dù sao thì tôi cũng đã nói ra sự thật rồi, nếu cô ấy còn nghi ngờ nữa thì có lẽ câu chuyện sẽ chỉ dừng lại ở đây thôi. 

“Ấy, không, tớ không có ý nghi ngờ gì đâu, chỉ là…”

“Chỉ là?”

Nếu đúng như những gì cậu kể, vậy thì Shouta-san à, cậu thật sự có hơi kém duyên nha.”

“Hể… vậy việc tớ bị ế là do không may mắn với phụ nữ sao.”

“Uiii uii, tớ cười chết mất thôi, giờ thì đến cả bêu xấu cậu tớ cũng chẳng nỡ nữa!”

“Vậy tớ luôn xui xẻo trong chuyện tình cảm là như thế sao..."

“...Trước tiên, mình phải nói với cậu, rằng mình là bạn của cậu. Và cũng có thể nói là người bạn tốt nhất của cậu.”

“A, um. Cảm ơn cậu.”

“Chính vì vậy, tớ lại càng muốn thẳng thắn nói ra điều này. Chứ tớ không có ác ý gì đâu. Với tư cách là một người bạn của cậu, vì lợi ích của Shouta-san, xin hãy để tớ nói ra.”

“Izumi-san sẽ không bao giờ vô cớ làm tổn thương người khác đâu ha. Cho nên không sao đâu, cậu hãy cứ thẳng thắn mà nói ra đi.”

"Vậy thì cho phép mình mượn những lời cậu kể trước đó mà nói thẳng—— Shouta-san thật sự không phải là người quan trọng đối với Takamine-san, cậu thật sự không là gì trong mắt của cô ấy cả."

Một biểu cảm trái ngược hoàn toàn so với bình thường, Izumi-san nghiêm túc nói với tôi.

Tôi cảm thấy như bị buộc phải đối diện với sự thật mà bấy lâu nay đã luôn tránh né.

Bởi vì điều đó quá giống những gì tôi từng trải qua.

“Tại sao cậu lại nói vậy, có thể nói cho tớ biết lý do không?”

“Cậu chắc chứ?”

“Ừ, không sao đâu”

"Bởi vì nếu bị ai đó theo dõi, tớ chắc chắn sẽ không bao giờ nhờ Shouta đóng giả làm bạn trai của mình đâu."

"Ugh..."

Ra là vậy, hóa ra là như vậy sao...

Phải đối mặt với thực tế mà tôi vẫn luôn cố gắng né tránh, khiến tôi cảm thấy đau khổ vô cùng.

“Cậu không có vẻ gì là ngạc nhiên nhỉ. Thêm cái vẻ thất vọng đó của cậu, có nghĩa là cậu đã sớm nhận ra rồi đúng không?"

“...Ừm. Nếu tớ nói không nhận ra thì hẳn sẽ là lời nói dối.”

Nhưng suy cho cùng, nếu cô ấy đứng ở lập trường của tôi thì có lẽ sẽ hiểu cho thôi.

Giả sử nếu tôi là nạn nhân bị quấy rối tình dục. Và để khiến một cô gái bám theo tôi bỏ cuộc thì có lẽ tôi sẽ nghĩ đến việc thử nhờ Izumi hay Mayune giả làm người yêu để họ từ bỏ tôi. Thế nhưng, chỉ cần nghĩ đến điều này thôi thì câu trả lời của tôi chắc chắn sẽ là KHÔNG BAO GIỜ. 

Suy cho cùng, nếu tôi làm như vậy với họ, há chẳng khác nào đẩy người mình yêu vào chỗ nguy hiểm hay sao?

Chẳng có gì đảm bảo rằng kẻ quấy rối sẽ không nổi điên lên cả. Có khi họ sẽ càng quấy rối thêm.

Nghe có hơi phũ phàng, nhưng mục đích thực sự của Mayune chỉ là muốn mau chóng thoát khỏi kẻ quấy rối nguy hiểm này mà thôi. Mà về phần tôi- Komori Shouta đã được định sẵn là sẽ phải bất chấp hiểm nguy để có thể giúp cô ấy trốn thoát khỏi hắn. Tất nhiên, tôi cũng không nghĩ Mayune sẽ làm như vậy với tôi đâu.

Nhưng thực sự là tôi cũng không thể phủ nhận lời khuyên của Izumi-san được.

“Này Shouta-san, một người khiến cậu phải ‘tiền mất tật mang’ như thế, thì có phải là bạn bè thực sự không?” 

Ra là như vậy sao, ví dụ dễ hiểu thật ha. Vậy thì việc cô ấy đẩy tôi vào cảnh ‘tiền mất tật mang’ như vậy, thì có nghĩa cô ấy đã không còn coi tôi là bạn nữa rồi, phải không?

“Vì là bạn của cậu, nên mình mới nói ra thôi. Shouta-san cậu nên chấm dứt mối quan hệ này đi.”

Đây chính là thứ, mà người ta hay gọi là 'Lời khuyên chân thành' sao?

Nói thật, không phải là tôi chưa từng nghĩ qua, nhưng một người mới quen biết chưa lâu như Izumi-san thì hà tất lại phải quan tâm đến tôi như vậy.

Thế nhưng khi nghĩ lại, việc ta nhắc nhở ai đó thực ra cũng chỉ xuất phát từ sự quan tâm mà thôi.

Vậy tại sao trước đó tôi lại có những suy nghĩ như vậy, đó là bởi những việc như này đâu có lợi ích gì cho cô ấy đâu. Vừa khiến cho bản thân mệt mỏi vừa khiến cho đối phương cảm thấy khó chịu hơn, chưa kể nếu nói gì đó không hay mà động chạm đến lòng tự trọng của họ, còn có thể khiến đối phương ghét mình thêm, vậy tại sao cô ấy lại làm vậy. 

Nếu thử nhìn từ một góc độ khác thì sao, tôi cho rằng dù mình có phải mạo hiểm đến mấy đi chăng nữa thì cũng phải truyền đạt ý kiến cho đối phương, đó chính là cách thể hiện sự quan quan tâm và trân trọng đối phương.

Nhưng chí ít cô ấy cũng không nên quan tâm quá mức với những người không thực sự thân thiết như thế chứ.

Thế nên, để không phụ tấm lòng của Izumi-san, tôi đã đưa ra quyết định.

“Tớ từ chối”

“Hả? Là sao… Vừa rồi cậu có nghe rõ những gì tớ nói không đấy?”

“Tớ rất biết ơn sự quan tâm của cậu, nó khiến tớ cảm thấy rất vui. Tớ cũng biết lý do cậu nghiêm khắc như vậy cũng chỉ vì tớ mà thôi.”

“Nếu thế thì…!”

“Nhưng tớ không quan tâm mọi người nghĩ gì đâu. Bởi đơn giản là vì tớ chỉ muốn giúp Mayune mà thôi."

Câu trả lời của tôi đã khiến Izumi-san đứng hình.

“Nhưng mà!”

“Cậu làm ơn giúp tớ giữ bí mật về mối quan hệ với Mayune có được không? Đây không đơn thuần chỉ là nhờ vả thôi đâu. Tớ- Komori Shouta cầu xin với tư cách là một người bạn thân của cậu.”

“.............. Tốt bụng quá mức sẽ khiến cậu ngu ngốc đó? Cậu có biết không?”

“Tớ sẽ nhận coi như là một lời khen.”

“Thôi đủ rồi. Tớ hiểu rồi, cậu coi trọng cái cô bạn gái thời thơ ấu đấy hơn tớ chứ gì!”

“Chờ chút, Izumi-san, cách nói của cậu dễ gây hiểu lầm lắm đấy.”

“Hứ, tớ á, còn định lợi dụng cái tính cách này của Shouta để chúng mình nói chuyện dài dài cơ!”

“Hảaa”

“Cái bộ mặt 'sau buổi hẹn này tớ vẫn còn cuộc hẹn khác' là sao kia?"

“À thì… cậu đoán đúng rồi đó.”

“Nói mau, ai quan trọng hơn, tớ hay cô ta?”

“Ấy đừng, ban nãy cậu cũng đùa y chang vậy rồi! Mọi người xung quanh nhìn như sắp giết tớ đến nơi rồi đấy, cậu làm ơn tha cho tớ đi, có được không!?

“Nếu vậy thì hãy thú nhận đi, cậu tính gặp ai?"

“Không, thật ra...”

Tôi bỗng trở nên lóng ngóng một cách bất thường. Dĩ nhiên thôi. Bởi vì sau khi gặp cậu là tôi sẽ đi gặp Natsukawa-san, mà mục đích của nó chính là để chọn quà cho Sunagawa Kengo.

Đúng vậy, mình không thể nói ra.

“.....Huhuhu, đồ rác rưởi. Quả nhiên là cậu định đi gặp cô gái khác chứ gì!”

"Không, xin đừng, làm ơn đấy, cậu có thể tha cho tớ có được không!?"

"Thế thì nói mau! Là ai?"

"Hự… "

Mặc dù tôi cố làm trò trước mặt cô ấy. Nhưng vẻ mặt của Izumi-san vẫn tỏ ra lạnh như băng.

"Thử giỡn nữa xem, tớ xử cậu ngay đấy."

“Xử... sao!?”

“Fufu, biểu cảm thế kia chứng tỏ cậu không phủ nhận việc cậu gặp gỡ người con gái khác rồi đúng không? Bất ngờ ghê chưa!”

“Hể…”

Thôi, lại để cho cô ấy xỏ guốc trong bụng rồi!!!!!!