Cô ấy thật ra là em gái kế của tôi. ~ Dạo gần đây, cảm giác như tôi và cậu em kế mới có hơi quá gần gũi với nhau rồi thì phải~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

(Đang ra)

Transmigrated as a Cannon Fodder Villain? I Became a Yandere Lo*i

Khoan đã… ai mới là yandere ở đây? Là tôi hay là cậu?! Tránh xa tôi raaaa!!!

9 19

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

38 113

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

37 187

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

427 33155

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

252 4728

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

29 187

[LN] Volume 1 - Mở đầu

Vào một đêm cuối kì nghỉ hè, tôi đang nằm trên giường và phải chịu sức nặng và thân nhiệt của một người ở trên lưng.

"Akira, em xuống được rồi đấy, lưng anh hết chịu nổi rồi…"

"Cứ giữ thế này thêm một lúc nữa đi -- Ối, Aniki, đừng có lắc em đột ngột như thế chứ! Em bấm hụt cái điều khiển rồi đây này!"

"Haa~, anh xin lỗi nhé…"

Tiếng của một trò chơi online đã vang lên phía trên đầu tôi được một lúc rồi.

Tôi, Ryota Majima, một học sinh năm hai cao trung, đang nằm sấp trên giường và đọc một bộ manga.

Ở trên người tôi, người đang nằm ườn ra và tận hưởng trong lúc chơi cái trò chơi online của mình, là Akira, người đang học năm nhất cao trung.

Tại sao tôi lại bị kẹp giữa Akira và cái giường cơ chứ?

Theo như cậu ta nói thì là, "Bởi vì lưng của anh trai là người bạn tốt nhất của em."

Ngay từ đầu, cái sự gần gũi này có vẻ như khá bất thường đối với một học sinh cao trung. Hay nói cách khác, chuyện này khá khó xử. Tôi cố tỏ ra rằng nó không khó xử, dù như vậy nhưng, khó xử vẫn là khó xử.

Mỗi lần tôi hỏi rằng, "Bao lâu nữa?" thì Akira sẽ trả lời bằng câu, "Thêm khoảng năm phút nữa đi nhé?" Và chuyện này đã diễn ra được hơn hai mươi phút đồng hồ rồi."

"Ôi không~, em lại thua nữa rồi…"

"Vậy thì leo xuống khỏi anh đi chứ."

"Em không muốn đâu. Em sẽ chơi lại."

"Akira, anh chịu hết nổi rồi--"

"Này, Aniki! Whoa!"

Do tôi bất ngờ tìm cách chống hai tay để nhấc người lên, Akira đánh mất thăng bằng và ngã nhào xuống dưới.

Thân hình nhẹ tâng của Akira nảy nhẹ trên giường.

"À, là lỗi của anh!"

"Mồ~! Đừng có đột ngột ngồi dậy như vậy chứ~!"

"Anh xin lỗi mà, thật đấy…"

"Nếu anh thật lòng biết lỗi… thì tối nay anh sẽ ngủ với em chứ?"

"Sao anh lại phải làm vậy?"

"Mình ngủ cùng nhau đâu có sao đâu, đúng không? Em đã luôn muốn được ngủ cùng anh chị em của mình."

"Không, không, chuyện này không được… ở cái tầm tuổi này thì việc anh em ngủ cùng với nhau sẽ không phải là một ý hay đâu…"

Sau đó Akira nhìn tôi với một biểu cảm tinh nghịch trên gương mặt.

"…Aniki, anh đã làm rất nhiều thứ vì em rồi mà, phải không? Anh không thể giúp em một việc nữa à?

"Không được đâu, anh rất xin lỗi vì điều đó… Nhưng anh sẽ không ngủ…"

"…đùa thôi mà~, em chỉ đang chọc anh thôi. Xin lỗi nhé Aniki, em không cố ý làm anh xấu hổ đâu, được chứ?"

Tôi thở phào nhẹ nhõm khi biết đó chỉ là một trò đùa, nhưng chỉ được một lúc trước Akira bò vào tấm futon của tôi.

"Được rồi. Thế nhé, chúc anh ngủ ngon~…"

"Này, Akira."

"Munyamunya~…"

"Đừng có ngủ trên futon của anh~…"

Tôi thật lòng ước rằng cậu ta là em trai của tôi.

Nếu cậu ta là em trai tôi, thì tôi đã có thể bỏ cậu ta lên lưng mình và cùng chơi game online với cậu ta.

Nếu cậu ta là em trai tôi, thì chắc chắn rằng tôi sẽ không cần phải lo về việc phải hất cậu ta xuống khỏi lưng mình rồi.

Nếu cậu ta là em trai tôi… có khi tôi còn chịu ngủ với cậu ta ấy chứ.

Lúc tôi nhìn vào Akira đang giả vờ ngủ, tôi đã cố gắng thay đổi cái vế đầu "nếu cậu ta là em trai tôi" thành "bởi vì nhỏ là em gái tôi."

Nếu sau khi thay đổi mà kết quả vẫn giữ nguyên, thì chẳng có vấn đề gì cả. Nhưng kết quả cho ra thì lại hoàn toàn khác vì tôi không xem Akira là em trai của mình, hay thậm chí là một người cùng giới tính nữa.

Chỉ cho tới vài ngày trước, tôi vẫn đang đối xử với Akira với một sự hiểu lầm không thể nào bào chữa được kể cả có đem ra nói đùa đi chăng nữa

Thế quái nào lúc đầu tôi lại phạm phải cái lỗi lầm ấy chứ?

Và mọi người sẽ phản ứng thế nào đây nếu tôi kể cho ai đó nghe về việc này?

--nếu tôi nói với ai đó rằng Akira, người mà tôi cứ nghĩ là em trai kế của tôi, hóa ra lại là em gái kế, thì họ sẽ chỉ có thể bị bất ngờ hoặc đem điều đó ra để biến tôi thành trò cười thôi.

Tôi biết rằng tôi sẽ bị chế giễu.

Điều tôi muốn biết bây giờ chính là phản ứng của họ sẽ ra sao. Những người xung quanh sẽ nghĩ gì về tôi và Akira chứ?

Không, hơn cả những người xung quanh, điều quan trọng bây giờ là mối quan hệ giữa tôi và Akira.

Tôi nên đối xử như nào với người em gái kế không chút phòng bị này đây, người mà gần gũi với tôi cứ như một người em trai vậy?

Là anh trai của Akira, trong mấy ngày qua điều đó đã trở thành mối lo lắng của tôi.

Dù sao thì, Akira này.

Em không phải là em trai kế của anh.

Cũng không phải là em gái kế.

Em là một cô gái.

Chỉ là em quá đỗi dễ thương thôi.

Dù có nói kiểu gì đi nữa, chuyện này cũng thật là rắc rối mà.