Classmate ga Tsukaima ni Narimashite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 1 - Chương 2.7

Fujiwara và Ryoka cạnh tranh rất khốc liệt.

Khi Fujiwara săn được 5 con, Ryouka săn thêm 5 con, và Fujiwara lấy đó làm cảm hứng săn thêm 15 con, khiến Ryouka săn thêm 15 con…

Cả hai người tàn sát quái vật không suy nghĩ.

Tuy bên tôi dùng cả sức mạnh con quỷ lẫn cặp kính thấu thị, vẫn không thể hạ gục một mình Ryouka!

Cô ấy bắt kịp dù bọn tôi săn bao nhiêu. Tính riêng khoản đi săn, tài năng của Ryouka ắt hẳn trên cơ Fujiwara.

Fujiwara sẽ không bao giờ thừa nhận, nhưng,

“Má nó. Không thể tin là hòa,” Fujiwara thừa nhận, với chút hụt hơi.

Bọn tôi đến đích là một tòa nhà bỏ hoang.

“Hah… Hah… Cứ tưởng sẽ thắng,” Ryouka nói, cô ấy đã đổ mồ hôi hột khắp người.

Cô ấy trong trạng thái kiệt sức, hai tay chống hông nhìn lên trời và lấy lại hơi thở. Chỉ bằng cách nhìn vào, có thể nói Fujiwara còn nhiều thể lực hơn. Dẫu vậy, vấn đề là lượng quái vật săn được như nhau.

“Chết tiệt. Đây là cơ hội cho tôi lấy Ashiya-kun đi…”

Dù nói vậy, Ryouka dễ dàng chấp nhận kết quả hòa. Điều đó càng nổi bật tính cách cô ấy hơn.

Ổn thôi. Không lạ gì khi Ryouka hiểu chuyện.

Bọn tôi nhanh chóng vào tòa nhà bỏ hoang. Theo thông tin hiển thị trên thiết bị, điểm kết nối liên chiều được đặt trong tòa nhà này.

“Đường này. Tôi cảm nhận được dao động ma thuật”

Fujiwara chỉ cầu thang, và cả bọn lên tầng.

Khi bọn tôi đến tầng bốn, kém nhạy cảm như tôi cũng phát giác điểm kết nối ở gần.

“Trên tầng này à?”

“Có lẽ. Nhìn xem. Đằng kia.”

Fujiwara dẫn đường, và bọn tôi bước vào một căn phòng rộng, tù túng. 

Điểm biến dạng kết nối với thế giới khác nằm ở trung tâm phòng, bao quanh giữa các bức tường đổ nát.

Ma thuật trong không khí quay cuồng, và hình ảnh phía bên kia được chiếu lên.

Cánh đồng cỏ với đường chân trời đằng xa. Vùng biển lạnh giá với những khối núi băng. Bầu trời nơi những con rồng bay theo đàn. Khung cảnh thành phố phi nhân loại tấp nập đến và đi… Những cảnh này xen kẽ và trôi nổi tại trung tâm phòng.

Trông giống vết nứt không gian, qua đó có thể nhìn trộm thế giới khác.

Điểm kết nối liên chiều. Một nơi dị thường trong không gian kết nối ba thế giới và sớm sẽ trở thành ‘Ngoại Giới.’

“Chuyện gì xảy ra nếu chúng ta bỏ mặc và ba thế giới kết nối?”

“Tôi không biết. Ít nhất thì toàn bộ khu vực quanh nó sẽ bị phá hủy. Muốn thử phát không?”

Tôi lắc đầu trước Ryoka có phần ác ý.

Tôi có đùa đâu.

“Tôi sẽ không thử. Tôi còn không biết tại sao cái thứ này tồn tại.”

“Đúng. Nhưng cậu biết không, ma thuật xuất hiện trên thế giới này thông qua điểm giao nhau. Và điểm kết nối liên chiều cũng được tạo ra bởi giao điểm. Tôi nghĩ điểm kết nối ở thế giới khác là yếu tố cần thiết. Tôi thậm chí không muốn nghĩ tới thế giới không có ma thuật sư được sinh ra.”

Ryouka cười và chìa tay ra.

“Tôi sẽ nhường điểm kết nối liên chiều cho cậu. Đưa thiết bị tôi cầm cho bởi nó sẽ cản trở công việc.”

Tôi nghe lời và để lại thiết bị cho Ryoka.

Tôi lấy sách phép từ trong ba lô, áp lòng bàn tay lên bìa và truyền ma lực vào trong. Sáu vòng ma thuật xuất hiện, trên, dưới, trái, phải, trước, sau quanh vùng xoắn không gian, hay điểm kết nối với thế giới khác.

Đây là công thức tôi đã học trong lớp dùng để phá hủy điểm kết nối liên chiều.

“Sẽ mất một lúc, các cậu có thể giết thời gian,” Tôi nói lớn với hai cô gái phía sau.

Đây là lần đầu tôi làm chuyện này, nên sẽ mất chút thời gian.

Với hai câu đáp ngắn gọn của họ, tôi tập trung vào công thức.

Từng chút một giác quan của tôi biến mất, và ý thức tập trung hoàn toàn vào công thức.

Tất cả những gì tôi phải làm là cung cấp ma lực cho sách phép, nhưng khó để giữ vừa phải…

Cuối cùng tôi cảm giác như ngứa ngáy trong đầu, như thể bị dòng điện truyền qua.

Tôi thấy sáu vòng ma thuật nhấn chìm điểm kết nối liên chiều với ánh sáng chói khi mở mắt.

“Phew. May là hiệu quả.”

Khi ánh sáng từ vòng ma thuật giảm bớt, không còn biến dạng không gian nữa. Hoàn hảo.

“Quả là Ashiya-kun Cậu đã làm một công việc hoành tráng. Tôi sẽ không bao giờ làm được chuyện này.”

Tôi quay lại thấy Ryouka nhếch miệng cười.

Từ lúc nào, Fujiwara đã đứng cạnh tôi với hai tay khoanh lại, nhìn tôi với vẻ buồn chán.

“Cậu làm tốt lắm. Giờ về thôi.”

Khi tôi với tay lấy thiết bị từ Ryouka, cô ấy hất tay tôi. 

Gì thế? Cậu sẽ giữ tiếp à?

Như thể chế giễu suy nghĩ vô tư của tôi…

“Chờ mãi.”

Ryouka ném thiết bị đầu cuối lên không trung và đấm vỡ. 

Thiết bị vỡ đôi và rơi xuống sàn. 

“… Cậu, làm cái gì thế?”

Khi tôi bị choáng ngợp bởi bất ngờ, ấn chú và mạch ma thuật đỏ hiện lên khắp người Ryouka. Đó là cảnh kích hoạt ma thuật. Nhưng tại sao?

Như thể cô ấy sắp lâm trận…

“Tôi không đủ sức nếu cậu gửi tín hiệu cầu cứu.”

Tôi cảm nhận bầu không khí bất ổn và chuẩn bị tinh thần. 

Fujiwara bước tới trước bảo vệ tôi.

“Cô đang làm gì?”

Ryouka không đáp mà nói, “Ra đi,” với nụ cười trên mặt. 

Rồi phía sau Ryouka, một nhóm người mặc đồng phục giống bọn tôi xuất hiện tại cửa phòng. 

Họ là học sinh cùng trường. Đồng bọn của Ryouka, thuộc phe phía tây.

Tôi thấy hơn chục chiến binh ma pháp và triệu hồi sư bên cạnh quái vật của họ… Tất cả đều sẵn sàng tấn công. 

“Oi. Cô chỉ giăng bẫy chúng tôi?”

Giọng từ miệng tôi bình tĩnh đáng ngạc nhiên, kể cả so với bình thường. 

“Không Ashiya-kun, làm ơn đừng nói sai lệch như vậy. Tôi rất buồn khi nghe câu đó. Đây chỉ là phần tiếp theo của trò chơi. Fujiwara và tôi hòa nhau nhỉ? Nhưng vẫn còn một con quái vật. Phải. Nếu tôi hạ con đó, tôi sẽ chiến thắng suýt soát.”

Ryouka nhếch mép cười khóa ánh nhìn vào Fujiwara.

Quái vật còn sót là Fujiwara, đã dung hợp ác quỷ. 

Đứa này…

“Tôi đã biết có gì đó sai ngay từ đầu,” Fujiwara hạ giọng nói. 

“Bất kể cô săn giỏi như nào, cô bắt kịp tôi là bất khả thi. Xem xét chuyện diễn ra. Cô đã nhờ mấy tên đàn ông của cô giúp. Đó là lý do cô săn với tốc độ nhanh đến vậy.”

“Hmm? Nè, nè! Đừng buộc tội vô cớ. Bằng chứng đâu? Tôi chiến đấu hoàn toàn chính đáng nhé? Đấu với hai người, bằng toàn bộ sức lực.”

Fujiwara vặn lại với một cái cớ rỗng tuếch. 

“Vậy, bởi cô không đạt được kỳ vọng thắng tôi, nên chỉ biết than khóc à? Thứ trẻ con.”

Ryouka bỏ qua Fujiwara và nhìn tôi. 

“Này Ashiya-kun. Trở thành người của tôi. Nếu cậu chấp nhận, tôi sẽ không phải ép buộc cậu. Cậu biết rõ hai người bị áp đảo số lượng mà. Tôi đã lên kế hoạch khiến cậu không còn đường thoát. Giờ chỉ cần đầu hàng.”

“Cô điên à? Cô nghĩ tôi sẽ chấp nhận với chỉ từng này?”

“Đó là lỗi của cô vì không thua trò chơi trong yên bình, tôi sẽ không cần thô bạo với hai người. Tôi cần thêm sức mạnh, nhiều hơn sức mạnh để chiến thắng người phụ nữ đó. Tôi sẽ làm mọi cách. Bất kể giá nào.”

Cuộc trò chuyện này đáng lẽ không nên có. 

“Tôi không quan tâm về ước vọng ích kỷ của cậu. Tôi sẽ báo cáo vấn đề với học viện.”

“Tôi sẽ không để cậu làm điều đó. Đành vậy, e là tôi sẽ phải bịt miệng cậu.”

Ryouka giơ tay vẫy.

Như được ra hiệu, những người phía sau thủ thế. Sự thù địch rõ ràng. 

Tệ rồi đây. 

Bất kể Fujiwara mạnh ra sao, rất liều lĩnh khi đấu với nhiều người như này. 

Bình ma thuật của tôi không còn nhiều. Bọn tôi nên làm gì…?

“Fujiwara. Cậu mang tôi chạy thoát được không?”

“Nếu vượt qua đám này, giả dụ tôi có thể…”

“Cứ như tôi sẽ để yên. Vứt bỏ sách phép trừ khi cậu muốn chúng tôi tấn công.”

Mọi việc không tốt lắm. Căng thẳng là điều dễ thấy.

Giá như bọn tôi có thể vượt qua thời khắc này…

“Ashiya-kun, đừng nghe cô ta.”

“Fujiwara, bước sang một bên…”

Tôi đẩy nhẹ Fujiwara sang một bên khi cô ấy đứng trước bảo vệ tôi.

Rồi đối mặt trực diện Ryouka, tôi từ từ khụy gối và đặt sách phép xuống sàn. 

“Phải đó. Tôi thích đàn ông thông minh. Ashiya-kun, cậu được chào đón nhất,” Ryouka nói với tâm trạng tốt như nghĩ tôi đã đầu hàng. 

Ngớ ngẩn. Ai gia nhập phe cô?

Khi tôi nhìn xuống để đặt sách phép xuống sàn, tôi tập trung ma lực vào cả hai mắt.

Trên mặt kính, ma lực truyền khắp mạch ma thuật. 

Tôi nghe thấy tiếng động nhỏ. 

Có dấu hiệu Fujiwara đến từ phía sau như thể phát giác ý định của tôi.

“Ryouka.”

Tôi gọi cô ấy, vẫn cúi đầu và giữ ngón tay trên sách phép. 

“Hmm?”

“Đừng cho rằng mọi chuyện sẽ suôn sẻ theo kế hoạch của cậu.”

“Ha? Thái độ gì thế? Cậu muốn đánh thử với chúng tôi à,” Cô ấy nhận xét với giọng mơ hồ nhưng nhiều phần đùa cợt. 

Tôi vẫn tiếp tục cúi đầu. 

“Cậu biết không? Tôi thực lòng ngưỡng mộ kể cả không bằng hội trưởng về mặt sức mạnh, cậu vẫn cố gắng. Tôi nói thật. Tôi không có loại dũng khí đó. Về mặt này cậu và Fujiwara tương đồng.”

“Làm ơn đừng đánh giá. Tôi không thích. Cậu chỉ cần bỏ tay khỏi sách phép.”

“Ồ chỉ có điều… Điểm khác nhau duy nhất giữa cậu và Fujiwara nằm ở điểm cốt lõi. Một tâm hồn ngay thẳng.”

“Huh?”

“Fujiwara cũng mang tham vọng khổng lồ, nhưng không chỉ cho cô ấy. Cô ấy cũng thúc đẩy mọi người xung quanh tiến lên. Tôi chắc chắn cô ấy cũng làm vậy với người khác. Nhưng cậu thì khác nhỉ? Cậu không quan tâm mọi thứ khác miễn là tốt cho cậu, đúng không? Cậu ích kỷ. Tôi không thể chịu đựng sự ích kỷ đó.”

“… Cậu đang cố nói gì?”

Giọng Ryouka mang sắc thái bực bội. Nhưng không có phần nguy hiểm. 

Dám chắc cô ấy không mơ rằng tôi sẽ là người nổi dậy chống lại cô ấy dưới tình cảnh này. 

“Cậu sẽ không bao giờ thắng Fujiwara hay Hội Trưởng. Ngoài ra…”

Tôi hít một hơi thật sâu. 

“Tôi là … kẻ ích kỷ, một thằng khốn nạn ích kỷ. Cậu nghĩ tôi sẽ dưới trướng cậu á Cậu nghĩ tôi sẽ nghe lời răm rắp á. Tôi ghét cậu nhất trên đời.”

Tôi hét lên và nhìn vào mắt cô ấy qua mắt kính chứa mạch ma thuật phát sáng.

“Ryouka! Nếu không muốn chết, phòng thủ bằng toàn bộ sức mạnh của cô!”

Trong tích tắc, kính của tôi nhiễm điện. 

Là trực giác hay bản năng? Ryouka đan chéo tay trong tích tắc và vào thế phòng thủ. 

Ngay sau đó, một cột sáng mạnh đặc sệt bắn ra từ một mắt kính. 

Cô ấy trúng “lôi phạt” và bị thổi bay cùng đám đồng bọn. 

Buzz, buzz, buzz!

Dòng điện vốn ngưng trệ trong không khí biến mất. 

“Fujiwara!”