Classmate ga Tsukaima ni Narimashite

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

(Đang ra)

Let This Grieving Soul Retire ! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Tsukikage

Liệu Cry có thể bình an nghỉ hưu không đây?

146 2600

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

二本目海老天マン

Hướng đến tham vọng chưa từng thực hiện được trong kiếp trước: "Muốn trở thành một người con gái bị tên đàn ông khác cướp đoạt", cô ta bắt đầu hành trình mới của mình.

121 764

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

116 1170

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

576 30879

Trở Thành Trưởng Ban Tài Chính Của Một Học Viện Trên Bờ Vực Phá Sản

(Đang ra)

Trở Thành Trưởng Ban Tài Chính Của Một Học Viện Trên Bờ Vực Phá Sản

통후추존맛

Câu hỏi: Bạn phải làm gì khi nhân vật chính của tác phẩm gốc trở nên mạnh đến mức phá vỡ dụng cụ đo lường và cả tường nhà trong bài kiểm tra đánh giá cấp bậc?Trả lời: Không, chi phí sửa chữa dụng cụ đ

7 31

Tập 1 - Truyện ngắn – Câu chuyện về một ‘Vị Thần’ Phần 1

Tôi đã mơ. 

Giấc mơ về một cô gái tóc đen dài, người sắp bước vào sơ trung, và tôi.

Cô gái trông giống y hệt Fujiwara, nhưng là phiên bản nhỏ hơn của cô ấy hiện tại. 

Chúng tôi ở nơi nào đó trong bóng tối, tại trung tâm một vòng ma thuật khổng lồ. 

Vòng ma thuật tương đối phức tạp, và tôi không thể hiểu các thành phần bên trong. 

Chẳng hiểu sao, tôi biết vòng ma thuật đó là vòng triệu hồi, nhưng chỉ có vậy. 

Tôi không viết tại sao mình phấn đấu vẽ ra thứ cao cấp như vậy. 

Cô gái giống Fujiwara xem tôi làm việc mà không làm gì cả. Thỉnh thoảng, bọn tôi hình như trao đổi vài lời, nhưng giấc mơ như bộ kịch câm, và tôi không hiểu cô ấy nói gì. 

Cuối cùng, tôi hoàn thành vòng ma thuật và mỉm cười với cô gái. 

Cô gái trái lại, rất nghiêm túc. Nhưng, ẩn giấu sự phấn khích trong giọng nói. 

Tôi kích hoạt vòng ma thuật, và tại đó phát ra ánh sáng chói lói...

“Whoa!”

Vị thần, mang hình dáng một phụ nữ, và… 

Tôi thức dậy. 

Tôi vội nhìn quanh và nhận ra mình đang trong phòng, ngủ trên sofa như mọi khi. 

Trời tối đen như mực. Fujiwara đang nằm ngủ yên lặng trên giường. 

“… Ah, ah? Đó là gì…?”

Giấc mơ? 

Cảm giác lạ lùng.

Cảm giác giấc mơ chứa gì đó rất quan trọng, nhưng tôi chỉ nhớ được mơ hồ. 

Giống như đã quên mất điều quan trọng...

“Hnn… Sao thế…?”

Khi tôi cố khơi gợi kí ức đã quên, Fujiwara rên rỉ và vặn vẹo trên giường. 

Rồi cô ấy mở mắt, khuôn mặt cô ấy rối tinh rối mù. 

Dường như tôi làm cô ấy thức. 

Fujiwara dụi mắt buồn ngủ và lấy điện thoại dưới gối, nheo mắt trước màn hình sáng.

“Fwah… Còn chưa qua nửa đêm.”

“Xin lỗi, tôi làm cậu thức giấc.”

“Hmm… Có chuyện gì à?”

Fujiwara nâng nửa người dậy, tạo dáng vẻ kém thu hút. Không một mẩu dễ thương. 

Tôi nhận ra khi cả hai bắt đầu sống chung, con người này không có lấy một giấc ngủ ngon. 

“Không có gì, tôi chỉ mơ một giấc mơ lạ lùng và bừng tỉnh.”

“Ha? Gặp ác mộng à?”

“Không biết là giấc mơ hay gì. Nghe có vẻ điên rồ, nhưng tôi mơ thấy chúng ta còn bé, và làm gì đó cùng nhau…”

“─Ể?”

“Tôi biết. Chúng ta còn không biết nhau trước khi bắt đầu học ở trường, và chỉ là mơ. Nhưng không hiểu sao, tôi cảm thấy nó rất cần thiết. Như thể tôi đã quên chuyện gì đó.”

“Này, nói tôi nghe, nói tôi nghe chúng ta làm gì trong giấc mơ?”

Khuôn mặt ủ rũ của Fujiwara thay đổi, và cô ấy tò mò hỏi tôi. 

Như cô ấy đã hoàn toàn thức dậy. 

“Bộ dạng đó là sao?”

“Nói đi.”

Giọng nói lớn bất thình lình của cô ấy làm tôi sợ hãi. 

“Tôi không nhớ chi tiết, nhưng tôi nghĩ chúng ta đang triệu hồi gì đó? Có một vòng ma thuật khổng lồ tại một nơi tối tăm, và cô gái đó trông giống cậu… huh? Fujiwara?”

Fujiwara nhìn tôi với đôi mắt mở lớn. 

Phản ứng kiểu gì thế? 

Cậu gây kịch tích một cách khó hiểu. 

“Souk—” Fujiwara nghẹn lời.

“Vô lý. Vô lý…”

“Tôi lạ lắm à? Chỉ là mơ thôi?”

“Không phải… S-Souta, cậu còn nhớ gì khác…?”

Tôi sửng sốt khi cô ấy bỗng gọi tên tôi. 

“Không hề. Tại sao cậu bỗng nhiên gọi tên tôi? Đánh sợ. Cậu vẫn mê ngủ à?”

Fujiwara nhìn xuống đầy thất vọng.

“… Tôi không mê ngủ, mà là cậu? Cậu lãng phí thời gian của tôi vào giờ này và nói một câu chuyện… lạ lùng với tôi”

“Đã bảo tôi xin lỗi.”

“Hmph.”

Fujiwara nằm xuống với futon trùm quá đầu, quay người đi và khẽ nói. 

“Ashiya-kun.”

“Hở?”

Sau vài giây ngập ngừng, cô ấy nói thêm, “Nếu… cậu nhớ… giấc mơ vào sáng hôm sau, tôi sẽ nói chuyện với cậu lần nữa.”

Tôi nghiêng đầu khó hiểu trước lời Fujiwara. 

Cô ấy lo lắng điều gì? 

“Tôi không quan tâm.”

“Thế thì… ngủ ngon.”

“Hmm. Ngủ ngon.”

Ngay khi tôi kéo chăn che kín đầu, ý thức của tôi chìm trong mơ màng, như thể trúng ma thuật.

♦♦♦♦

“Này, Ashiya-kun.”Khi tôi rời kí túc vào buổi sáng và đi tới tòa nhà học, Fujiwara đi bộ cạnh tôi nói, “Cậu kể tôi nghe về giấc mơ đêm qua được không?”

Tôi mơ hồ nhìn Fujiwara. 

Mơ? 

“Huh? Giấc mơ? Cậu thấy tôi làm gì đêm qua à?”

Khi tôi hỏi ngược lại, Fujiwara thầm nói, “Tôi biết mà.”

Cô ấy trông hơi buồn. 

Tôi không biết nguyên do, nhưng nhìn vẻ mặt cô ấy khiến trái tim tôi đau nhói. 

“Sao thế?”

“Không. Chẳng có gì. Đừng lo.”

Cứ thế, Fujiwara giữ kín miệng.