Cinderella wa Sagasanai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

18 39

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

320 15394

Nguyệt Thần

(Đang ra)

Nguyệt Thần

Toshiki Inoue

"Nguyệt Thần" được xuất bản vào ngày 6 tháng 11 năm 2015

12 390

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6973

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Web novel - Chương 02

Đó là vào một ngày thứ Tư, tròn 3 ngày kể từ Mai - em gái tôi - bắt đầu sốt cao. Cuối cùng cơn sốt của em nó mới hạ nhiệt. 

Từ những bậc cầu thang bên ngoài vọng tới tiếng bước chân nhẹ nhàng của một ai đó. Sau một khoảng lặng ngắn, tiếng của hệ thống liên lạc kêu lên.

“...Có ai đó, vừa đến.”

“Cứ ngủ tiếp đi em. Để anh ra coi.”

“Vâng ạ. Anh nhớ quay lại sớm nhé.”

“Từ đây ra ngoài chỉ cách có một đoạn ngắn thôi mà.”

“...Ưmm, nhưng mà.”

“Được rồi, giờ quay lại đi ngủ đi.”

Vẻ mặt của Mai đâu đó phảng phất sự nặng nề. Tôi gật đầu với em nó và bước về phía cửa.

Chẳng biết đây có phải là những lời mời chào để mua báo hay là bán hàng tại nhà nữa?

Nói gì thì nói, nếu người ta cảm thấy có một cơ hội kinh doanh ở tại một căn hộ tồi tàn như vậy, thì tôi không nghĩ họ có tài làm ăn mấy đâu. 

Tôi nhìn qua khe cửa - nhưng không có ai ở đó.

Liệu ai định trêu tôi à? Khi tôi mở cánh cửa và nhìn ra ngoài, tôi thấy một người đang chuẩn bị bước xuống những bậc cầu thang. 

“...Ah.”

Ánh mắt chúng tôi chạm nhau rồi. 

Một cô gái.

Cô ấy đang mặc bộ đồng phục của trường cấp 3 tôi đang theo học và hình như đang cầm một bản tài liệu in trong tay.

Tôi lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Đây không phải trải nghiệm đầu tiên của tôi trong việc này.

Thỉnh thoảng vào năm nhất, khi tôi phải nghỉ học, một học sinh nam sống ở gần nhà sẽ đến và đưa bản sao của tài liệu cho tôi theo yêu cầu của giáo viên.

Nhưng hiện tại đã là tháng 6.

Đã được 2 tháng kể từ khi tôi lên năm 2 của trung học, và lớp học đã được sắp xếp lại.

Đây là lần đầu tiên Mai bị sốt và tôi phải nghỉ học một hôm để chăm sóc cho em ấy.

Năm nay, tôi không còn ở cùng lớp với anh chàng đã giúp đỡ tôi khi đó nữa.

Vì vậy, đây sẽ là lần đầu tiên một học sinh từ khu phố khác mang bản in cho tôi, và người đó chính là nữ sinh trước mặt tôi.

Cơ mà nếu tôi đột nhiên nói “Cảm ơn” với một khuôn mặt như biết tuốt mọi chuyện thì trông kỳ cục sao ấy.

Trong khi tôi đang lựa chọn từ ngữ sao cho phù hợp, cô gái kia từng bước tiếp cận lấy tôi.

“Araki-kun?”

“Ừm, đúng rồi, nhưng cậu mang cho tôi bản in của… buổi học hay gì đó đúng không.”

“Đúng vậy. Giáo viên đã yêu cầu tôi làm việc đó vì tôi sống gần đây.”

Đó là một cô gái với cách nói chuyện đơn giản. 

Không phải là một giọng điệu lạnh lẽo, nhưng nó cũng không hề ấm áp.

Ở trường chúng tôi chưa từng nói chuyện lần nào. Chắc vậy.

Nhưng bản thân tôi lại biết đến tên và sự tồn tại của cô ấy. Một người không tham gia bất cứ hoạt động câu lạc bộ nào và ngay lập tức về nhà sau khi lớp học kết thúc như tôi, thì những tin đồn về cô gái ấy mà tôi nghe ngóng được là thế này.

“Shindo Rei”

Một cô tiểu thư.

Một cô gái xinh đẹp.

Một cô gái không có mối quan hệ vô dụng. 

Mà thôi kệ, thế nào cũng được.

Tôi không nhớ là mình đã nói chuyện với cô ấy bao giờ cả.

Dù sao thì, cô ấy là kiểu được coi như idol của trường, và sống ở một thế giới hoàn toàn khác với tôi.

Kỳ thực, tôi không ngờ cô ấy sống ở gần đây. Kể cả khi cô ấy bị giáo viên giao cho nhiệm vụ này, tôi cũng chẳng nghĩ được cô ấy sẽ chấp nhận làm nó.

Cô gái đó trông như con gái của một chủ tịch công ty nào đó khi cô ấy bước đi xung quanh với mái tóc màu nâu sáng đó. 

“Đây là bản in.”

Cho dù mới chuẩn bị bước vào giai đoạn mùa mưa và trời tương đối ẩm ướt, làn tóc suôn mượt của cô ấy xõa xuống quá vai khi cô dừng lại trước cửa nhà tôi. 

Làn da của cô thì trắng tuyết như tờ giấy thủ công chuẩn bị cho Mai vẽ, khiến việc tạo ra nếp cong trên tờ giấy ấy thôi cũng làm tôi đủ ngại ngần rồi.

“À, lỗi tôi. Cảm ơn nhiều.”

“Không có gì. Dù sao cũng thuận đường về nhà tôi mà.”

“Ừm.”

Nói sao ta. Cô ấy đúng thật là người khó gần.

Tôi cũng không phải là kiểu người niềm nở, nhưng nói chuyện với cô gái trước mặt làm tôi nhận ra bản thân đang phải cố gắng thích nghi với xã hội như thế nào.

“...Sao thế? Trên mặt tôi dính gì à.”

Có vẻ cái nhìn chằm chằm của tôi bị cô ấy phát hiện mất rồi.

Giữ cho khuôn mặt không một chút biểu cảm, nhưng vẫn để cho đối phương hiểu được sự bất mãn của mình, cô nữ sinh - Shindo - cất lời.

“Ôi không. Tôi xin lỗi. Là lỗi tôi.”

“Tôi biết rằng có hơi phiền toái…, nhưng nếu như cậu khỏe rồi, tôi muốn cậu hãy đến trường.”

“Cái gì cơ?”

“Cũng đỡ bất tiện cho tôi và còn giúp ích cho tương lai của cậu nữa.”

Cô đang nói cái quái gì vậy? Tôi ngay lập tức nhận ra sau đó, “Tôi hiểu rồi, thì ra cô nghĩ tôi nghỉ học là do lười biếng à.”

“À…Không phải vậy đâu. Tôi vẫn khỏe, nhưng--.”

Đây là lúc tôi bắt đầu viện lý do. 

“...Onii-chan, anh đang nói chuyện với ai vậy…?”

Mai xuất hiện từ trong phòng.

Điều khiến tôi lo lắng nhất là em ấy đã không thể đi đứng tử tế trong suốt 3 ngày qua.

Em ấy đang dựa người vào cửa kính, nhìn về phía chúng tôi. 

“Này, em nên đi ngủ đi chứ.”

“Anh ơi… ai thế?”

“Người cùng lớp… ở trường anh.”

Tôi đã suýt lỡ nói “Cô ấy là bạn của anh” và nói lắp.

Chúng tôi chưa bao giờ là bạn, và chỉ có tôi là biết về cô ấy.

Shindo có khi còn không thể đồng nhất khuôn mặt với tên của tôi. 

“Là vậy đấy.”

Tôi trông như một nhà ảo thuật vừa tiết lộ một thủ thuật, tiếp tục nói “Chuyện là như thế này.”

Tất cả mọi người khi nhìn cảnh tượng này đều sẽ nghĩ ngay đến lí do “Chăm bệnh”.

Tuy vậy, Shindo thì nghiêng đầu thắc mắc.

“...? Lí do Araki-kun nghỉ học là ở đâu thế?”

“Cái gì? Không, tôi chỉ nghỉ hôm nay vì tôi phải chăm sóc em gái. Bố của tôi đang bận rộn với công việc. Nhưng tôi đâu thể bỏ em gái tôi ở nhà ngủ một mình được, đúng không? “

“...Thì ra là vậy. Tôi hiểu rồi.”

Khi Shindo nhìn sang em gái của tôi, cô ấy dường như đã bị thuyết phục.

Trông cô ấy vô cùng hối lỗi.

“Xin lỗi cậu. Tôi chưa từng trải nghiệm chuyện này trước đây… Tôi không có ý xúc phạm cậu.”

Sau khi nói ra những lời vừa rồi, cô ấy để bản in lại và đi xuống cầu thang.

Cô ấy thậm chí còn không muốn đợi lời phản hồi từ tôi.

Tôi và Mai bị cô bỏ lại, cảm giác như vừa chìm trong giấc mơ vậy.

Một cô gái xinh đẹp, được coi là hoa khôi của trường, đột nhiên đứng trước cửa nhà của chúng tôi, bị tôi thuyết phục, và rồi lại đột ngột biến mất. 

Bằng chứng duy nhất cho sự hiện diện của Shindo chỉ là một tờ giấy in. 

“Chuyện gì vừa xảy ra vậy…?”

Không có câu trả lời cho câu hỏi vừa rồi, nhưng những lời thì thầm của Mai được tôi nghe thấy ở phía sau. 

“Onee-chan đó, giống Công chúa vậy…”

Một Công chúa.

Đúng là nhìn vào hoàn cảnh của bọn tôi và ngoại hình của cô gái ấy thì quả thực không sai 

Thế thì mọi chuyện lại đơn giản quá rồi.

Công chúa quay trở lại lâu đài và sống hạnh phúc mãi mãi bên cạnh Hoàng tử - Chúc mừng.

Nhưng thật kì lạ làm sao, câu chuyện vẫn chưa kết thúc. 

Ngày hôm sau, Shindo một lần nữa lại đứng trước cửa nhà của chúng tôi. 

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage