Trans: Scorpius.
Edit: galoihhbg.
____
「Sao, sao mà cô…」
「Anh có biết em sốc thế nào khi phải chứng kiến chuyện đó không? Cách đây một năm, trong lúc tình cờ liếc qua phòng anh, em đã tận mắt trông thấy anh chơi con game này. Em không nói ra ngay chẳng qua là vì thấy anh vừa chơi được năm phút đã đỏ mặt mà ngừng lại thôi nhé.」
Ôi, thế này thì tình cờ cái nỗi gì, cô đã làm thêm một chiếc chìa khóa nữa đúng không? Mà bây giờ chuyện này không quan trọng, đừng nên để tâm quá làm gì, nhưng tôi đã không làm được.
「Thế nào? Đây chắc chắn là 18+ rồi đúng không? Em đang thắc mắc không biết một học sinh năm nhất cao trung chơi game 18+ có làm sao không đây?」
…Dù chuyện này có lộ tẩy thì tôi cũng không nghĩ là mình bị bỏ tù đâu. Nhưng cứ thế này thì nhiều khả năng tôi sẽ bị gán cho cái mác là biến thái ở trường cao trung mới, sau đó là hứng chịu những màn dạy dỗ của giáo viên mất.
「Chà…đừng lo, con game này chỉ cần trên 15 tuổi là chơi được rồi…」
Hatsune không giống tôi, cổ không quá hứng thú với mấy thứ 2D nên nhiều khả năng tôi sẽ lừa được cổ.
「Hmm, vậy thôi, chuyện đó bỏ qua nhé. Còn So-kun sau khi mọi chuyện bị lật tẩy thì không còn chỗ nào để đi nên chỉ còn cách là về đây bên em nữa thôi, và sau đó sẽ là khởi đầu cho cuộc sống bên nhau của chúng ta!」
…Điên, điên thật rồi. Cơ mà cũng đã…
「Tôi, tôi xin lỗi…Đó thực ra là một game 18+, xin cô đừng cho ai biết cả…」
「Hm? Anh biết đây không phải câu trả lời em muốn mà, đúng không?」
「Vậy em có muốn…sống cùng anh không?」
「Vâng!」
Trái ngược với Hatsune đang cười thật tươi là một tôi như vừa rơi xuống đáy vực thẳm. Vậy là hết thật rồi…
「Em không muốn đe dọa anh thế này đâu, chỉ trách anh bằng cách nào cũng không chịu nghe em nói gì thôi, đúng chứ? Nhưng không sao, vì giờ đây hai đứa mình có thể sống cùng nhau rùi!」
「M-mà này, Hatsune? Vì anh là người đề xuất hai đứa sống chung, nên em không được nhốt anh đâu đó…」
「...A, vâng, đúng rồi, vì anh rủ em tới sống cùng nên sẽ không có nhốt nhiếc gì hết nhé.」
「May, may qu–」
「Nhưng chỉ cần có một con nhỏ léng phéng tán tỉnh anh thôi, em sẽ giam anh lại. Và nếu anh dám yêu con nhỏ khác thì em sẽ mãi mãi không thả anh ra nữa… Anh cứ chuẩn bị dần đi là vừa! Nhưng chắc không có chuyện đấy đâu ha」
「...V-vâng.」
Tôi miễn cưỡng đồng ý. Cuối cùng vẫn là cái kết cục phải theo Hatsune. Nhưng còn căn hộ tôi đang sống thì tính sao? Dù sao tôi chỉ vừa mới đóng tiền thuê nhà thôi mà, như thế thì lãng phí quá.
「N-này, Hatsune, khi nào ta bắt đầu sống chung —」
「Hôm nay!」
Biết ngay mà, tôi đã tiên tiên liệu từ trước rồi, đúng cái tình huống tồi tệ nhất luôn, nhưng mà…
「Ờ thì, anh cũng muốn lắm, nhưng mà anh mới sống ở căn hộ mình thuê chưa được bao lâu, đã thế tiền thuê mỗi tháng cũng phải một trăm nghìn yên, nên là việc sống chung mình dời sang tháng sau nhé…」
「Hổng chịu đâu, phải từ hôm nay luôn cơ, anh không thể làm phí thời gian mơ ước của chúng mình chỉ vì số tiền nhỏ nhặt đó được.」
Chà, số tiền nhỏ nhặt à…Từ góc nhìn của Hatsune thì có thể là thế thật, tuy nhiên….
「Có thể số tiền đó là nhỏ với Hatsune, nhưng với anh thì vẫn là rất nhiều đấy.」
「Chà chà, nếu số tiền đó có thể mua anh trong một tháng, vậy thì em cũng sẽ bỏ ra chừng ấy để mua anh.」
「Không, vấn đề không nằm ở chỗ đó…Cái chính là anh đã trả tiền thuê rồi, em hiểu không?」
Mày phải thuyết phục được cổ ngay bây giờ.
「...Oke, vậy anh đưa em về nhà luôn đi?」
「Hả? Tại sao chứ-」
「Cứ đi thôi nào.」
「...Hiểu rồi.」
Cứ ngỡ rằng chỉ khi nào trưởng thành và cưới nhau thì đàn ông mới phải chịu lép vế trước vợ mình thôi chứ, thế quái nào tôi lại thua trước cả khi hai đứa kết hôn thế này…