Chuyện tình lãng mạn và hài hước của Anh Hùng và Phù Thủy chuyển sinh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Tập 02 - Chương 01 - Kỳ nghỉ hè của cựu anh hùng và phù thủy

“Nóng quá đi~……”

Cơn nhiệt như nước sôi hiện đang chi phối trong căn phòng.

Máy lạnh bỉ hỏng nên tôi đã đem đi sửa rồi, nhưng mà có vẻ như khoảng 2 ngày nữa nó mới về.

Tuy là thế, nhưng tận hưởng mùa hè với chỉ cái quạt máy thôi thì cũng có giới hạn chứ. Từ đầu chỉ cần cơn gió nóng thổi đến thôi thì hoàn toàn chẳng thấy mát mẻ gì đâu. Giống như là dã tràng xe cát ấy.

Bằng cách nào đó mà tôi vượt qua kì thi cuối kỳ, và giờ đã trôi qua 1 tuần sau khi bước vào kỳ nghỉ hè.

Đứa không có sinh hoạt câu lạc bộ như tôi đây dù lấp đầy lịch làm thêm, nhưng mà thời gian rảnh rỗi lại khá nhiều.

Chỉ là, dù làm cái gì cũng nóng hết nên tôi chẳng hề có ý muốn bước ra ngoài. Ờ thì, do máy lạnh bị hư rồi nên có ở trong phòng đi nữa cũng chỉ có chết thôi. Có vẻ như mùa hè năm nay đặc biệt nóng hơn.

“Cái phòng này đến giới hạn rồi……”

Chầm chậm bước ra khỏi phòng rồi tôi bật máy lạnh ở phòng khách.

Thì từ đầu đã định làm thế rồi, nhưng mà tôi đã ngủ ở trong phòng cho đến lúc ban nãy.

“S-, sống lại rồi……”

Đã lâu rồi mới đắm mình trong làn gió lạnh, mồ hôi dính trên da một hơi được làm lạnh.

Aa, dễ chịu quá. Nhưng lúc thế này đây mà ăn kem thì còn gì bằng.

Tôi lấy kem ra từ tủ lạnh, mở đại cái tivi lên thì thấy đang chiếu trận bóng chày. One out của trận thứ 9, chốt gôn 2. Tỷ số đang là 3 – 2 khi đến hiệp 4. Trận cầu đang rất kịch tính. Vừa cắn thanh kem ngọt mát, vừa hào hứng theo dõi trận đấu nảy lửa thì có tiếng chuông cửa.

“Gì đây, đang đến lúc hay.”

Dù trường đang là kỳ nghỉ hè, nhưng mà mẹ tôi thì đang đi làm, ba thì đang công tác xa nhà ở Tokyo.

Nói chung là chỉ còn một mình tôi ở nhà thôi, nên không thể không ra được.

Khi tôi mở cửa thì đằng đó có một nhỏ thiếu nữ xinh đẹp đang đứng.

Tóm lại là bạn thuở nhỏ Kirishima Hina.

“Yahho~. Đằng nào thì ông cũng đang rảnh mà đúng hông?”

Hina nhìn mặt tôi rồi vẫy vẫy tay.

Do nóng hay sao mà cổ đang ăn mặc đơn giản một chiếc áo sơ mi ngắn tay và quần ngắn. Diện tích da có thể nhìn thấy mở rộng, vùng ngực được phô trương hay cặp đùi mọng thịt ấy bất giác đập ngay vào mắt.

Đối với con trai dậy thì thì độc lắm nên tôi vừa lảng ánh mắt đi, vừa hắng giọng.

“Ai rảnh hả. Tui đang bận với trận bóng chày đây.”

“Từ khi nào ông tham gia câu lạc bộ bóng chày đấy?”

“Là theo dõi trận đấu. Đang lúc kịch tính đấy.”

“Hừ~m. Godou, từ xưa ông đã thích coi thể thao rồi ha.”

Hina nói mà trông như không có hứng thú.

Thực tế thì, xem thể thao cũng thú vị còn gì. Là trận đấu với những kỹ năng đỉnh cao. Người và người nghiêm túc đấu với nhau, nhưng lại khác với chiến tranh là chẳng có ai chết. Có thể tận hưởng trận đấu với thứ cảm xúc tinh khiết.

Tôi thuyết phục này nọ như thế với Hina, nhưng mà cảm giác sẽ chẳng được bả hiểu nên là tôi lảng sang chuyện khác.

“Cơ mà tại sao bà lại nhắc đến câu lạc bộ?”

“Hôm nay là ngày nghỉ. Nóng như thế này sao làm mỗi ngày được chớ.”

Hina vừa lấy tay quạt vào mặt, vừa tự ý bước vào bên trong.

Tôi liếc mắt sang tivi trong phòng khách thì trận đấu đã kết thúc rồi.

Bỏ lỡ lúc quan trọng rồi sao.

Với lại hiệp 4, chẳng lẽ có cú homerun à.

“Vậy thì tui ngồi xem tivi. Còn ông thì lo chuẩn bị nhanh đi.”

Ngồi xuống ghế sô-pha với vẻ mặt như là lãnh thổ của mình, Hina vừa dùng remote điều khiển vừa nói.

“Chuẩn bị cái gì? Bà tính làm gì?”

“Thì đi mua đồ tắm. Ông thì đằng nào cũng chỉ toàn mấy đồ cũ thôi đúng không?”

“Đồ tắm……?”

Khi mà tôi nghiêng cổ hỏi ‘tại sao?’, thì Hina nhún vai như thể cạn lời.

“Trước khi nghỉ hè chẳng phải đã hứa sẽ đi hồ bơi cùng với mọi người à. Là ngày mai rồi đó?”

“Àà……nhắc mới nhớ.”

Tôi đã quên khuấy đi mất, nhưng khi nhắc lại thì mới nhớ là đã hứa như thế. Ban đầu thì đã tính đi biển rồi, nhưng chủ yếu do vấn đề tiền bạc nên đã quyết định sẽ đến hồ bơi.

Không lầm thì thành viên sẽ giống như lúc đi hát karaoke, gồm tôi, Shinji, Hina, Yuuka và Shiina.

Tôi cười khi mà Shiina được mời một cách tự nhiên. Cái này là cảm tình của cha mẹ dành cho con cái nhể?

“Mà bà nói mới nhớ, phải đi mua đồ tắm ha.”

Đồ tắm cũ đã nhỏ rồi, còn đồ tắm của trường thì tôi ngại mặc để đi chơi lắm.

“Tôi nghĩ thế nên mới tới để đưa ông đi đấy. Cùng đi mua đồ nhé!”

Hina nói với nụ cười thật tươi. Hôm nay bả cũng tươi tắn thì còn gì bằng.

Khi mà tôi thay đại chiếc áo sơ mi, quần jean và chuẩn bị xong xuôi rồi thì bị Hina đẩy đẩy sau lưng.

“Nào, thời gian là có hạn.”

“Có không vội đi nữa thì đồ tắm cũng có chạy đi đâu đâu.”

“Đồ tắm mới sẽ chạy đi đấy. Dần dần được người ta mua, đến cả đầu tiệm còn chẳng thấy luôn đấy.”

“Vậy, mấy thứ hàng mới nổi tiếng thường thì biến mất vào đầu hè à?”

Nhắc mới nhớ, hiếm khi mới thấy Hina chuẩn bị trước một ngày như thế này.

Tôi đã nghĩ bả là người đàng hoàng chuẩn bị hay lên kế hoạch chí ít 1 tuần trước chứ.

“……Cái đồ tắm mà tôi mới mua năm ngoái, giờ đã không hợp với kích cỡ nữa rồi.”

Như đã nhìn thấu ý nghĩ của tôi hay sao mà Hina thì thầm với gương mặt có chút đỏ ửng.

“Ể, bà có cao đến thế đâu chứ……”

Khi tôi nói như thế rồi thì ánh nhìn bị hút đến bộ ngực của Hina.

Nghĩ thế nào đi nữa thì rõ ràng nó to hơn hẳn năm ngoái.

“Ông nhìn đi đâu đấy?”

“Kh-, đừng có bạo lực vô lý coi!?”

Hina gõ đầu tôi rồi khịt mũi đi ra khỏi nhà trước.

Tôi cũng điềm tĩnh mang giày rồi bước ra.

“Ưwa, hôm nay cũng nóng khủng khiếp ha.”

Thế giới mát mẻ từ máy lạnh biến mất, để lộ ra bầu khí quyển cực oi bức.

Đứa nhếch nhác như tôi đây theo lẽ tự nhiên mà quay trở vào nhà dưới cái khí hậu như lúc này thôi.

“Thi thoảng ông ráng nhịn đi.”

“Hết cách rồi ha.”

Nhưng mà tôi nghĩ nếu ở bên cạnh Hina thì cũng chẳng sao.

Nơi mà tôi được dẫn tới là khu mua sắm của địa phương.

Nó cách khoảng 10 phút nếu đi xe đạp từ nhà. Bình thường thì chẳng phải khoảng cách gì đáng kể, nhưng dưới cái nóng chết tiệt này cướp đi lượng thể lực tương đương. Cả Hina trước khi ra khỏi nhà cũng tươi tắn đấy, nhưng mà giữa đường bả lại làm cái ánh mắt vô hồn. Cái nóng làm người của câu lạc bộ điền kinh mệt lả đến thế này, cái thế giới này thật tồi tệ mà……

Khi bước vào bên trong khu mua sắm rồi, đột nhiên trở nên mát mẻ khiến tôi cảm thấy như sống lại.

“Nếu chọn đồ tắm thì phải lên quầy trang phục trên lầu 2 nhỉ?”

“Ừm……Nhưng mà, nghỉ ngơi một chút đi. Mình vào tiệm giải khát nhé.”

Theo lời đề nghị của Hina, tôi và bả và nghỉ ngơi ở tiệm giải khát trong khu mua sắm.

Tôi gọi trà đá, còn Hina thì gọi parfait.

Khi mà cái parfait đầy kem tươi đến, Hina mắt sáng rỡ mà chụp hình.

“Trông ngon quá, nổi quá trời luôn!”

Tiếng chụp ảnh liên tục vang lên. Chụp như thế liệu có ý nghĩa gì không trời. Hina cuối cùng cũng thỏa mãn rồi hay sao mà đặt smartphone xuống, sau đó bắt đầu ăn parfait.

“Ngon quá!”

“Bà cũng ăn trưa rồi còn gì? Ăn như thế sẽ mập lên đấy.”

“Đồ ngọt thì ở cái bụng khác nhé! Với lại câu lạc bộ điền kinh tiêu hao calory lắm nên không sao cả.”

“Mà~, dưới cái nóng chết tiệt này mà còn tham gia điền kinh thì trông như sẽ ốm đi ha.”

“Đâu, quả thật hôm nay nóng thật sự……Có lẽ ngày mai cũng sẽ nóng thế này chăng~”

“Không phải bà đã quen với sinh hoạt câu lạc bộ rồi à?”

Tuy nói hôm nay nghỉ, nhưng về cơ bản thì chắc chắn câu lạc bộ điền kinh cũng hoạt động mỗi ngày dù đã vào kỳ nghỉ hè.

“Với cái nóng thế này thì không quen nổi đâu……Dạo trước tui còn bị say nắng nữa.”

“Có sao không? Mấy câu lạc bộ ngoài trời vất vả ghê ha.”

“Cả mấy câu lạc bộ trong phòng thể dục cũng thế, tràn ngập khí nóng nên có vẻ cũng căng lắm.”

Hina đang kể này nọ như thế, mà bả cũng đã đen đi một chút so với lần cuối cùng gặp mặt,

Nhìn kỹ thì có thể thấy đường viền rám nắng trên bắp tay, cảm thấy có chút kích thích thật.

“Gì đấy? Đừng có nhìn chằm chằm chứ.”

“Không, tui chỉ nghĩ bà đang bị rám nắng thôi.”

“Ư, tui đã thoa kem chống nắng rồi đó……nhưng mà ánh nắng thì quá gắt đi.”

Rồi thì Hina thở ‘hàà’ ra một hơi dài.

Khi đang nói chuyện phiếm như thế thì smartphone trong túi tôi rung lên.

Tưởng là gì, ai ngờ là tin nhắn từ RINE của Shiina.

『Ngày mai, chẳng phải có hẹn đi bơi sao?』

Ờ, phải rồi ha. Cô có phải loại người sẽ quên hay gì như tôi đâu.

『Tôi không có mang đồ tắm để đi chơi……Không biết phải chọn cái nào mới được』

Đó là những dòng mà cổ gửi đến.

Nói tóm lại là muốn đi chơi cùng à?

Trước tiên thì tôi chờ câu tiếp theo, nhưng mà Shiina đã kết thúc RINE rồi.

Đúng là một con nhỏ kiệm lời như mọi khi.

Mà mục đích cũng giống bọn tôi, nên là vừa đúng lúc nhể.

“Sao thế?”

“Hina. Tui gọi Shiina đến đây được chứ?”

Khi tôi hỏi thế, Hina sau khi chớp chớp đôi mắt rồi thì đáp lại.

“……Tại sao?”

“Có vẻ con nhỏ này khó khăn trong việc chọn đồ tắm.”

Vừa nói thế, tôi vừa cho bả xem RINE mà Shiina gửi đến.

“Ahaha, ừm, không sao!”

Hina cười rồi gật đầu, nên là tôi quyết định gọi Shiina.

*

Lúc Shiina xuất hiện thì trà đá của tôi cũng đã xuống đáy rồi.

Mái tóc đen dài, cùng với gương mặt xinh xắn. Dung mạo mà nếu đi ngoài đường thì ai cũng sẽ phải ngoái nhìn, nhưng mà cử chỉ hành động lại bẽn lẽn, trông không có chút sự tự tin đó lại phá hỏng đi bầu không khí.

Thứ đang bộc lấy thân thể ấy là một bộ đầm trắng tinh.

Có lẽ nếu là phù thủy của tiền thế thì chẳng hợp, nhưng với dung mạo dễ thương của kiếp này thì lại rất hợp.

“Ch-, chào cậu.”

Shiina, hôm nay cũng đang giả vờ ngây thơ, nhã nhặn chào Hina. Cũng chào tôi đi chớ.

“Wa~, hôm nay cậu cũng dễ thương ghê, Mai-chan! Thích quá!”

Hina nói thế rồi ôm Shiina.

Shiina kêu lên「Wa~, wa~」, quơ tay như thể bối rối rồi thì nhìn sang tôi mà trông như khó xử.

“Ư~n, thơm quá. Quả nhiên Mai-chan tuyệt ghê~”

“Đừng có hửi coi. Shiina đang bối rối kìa.”

“Hư hưm~, có quấy rối tình dục đứa con gái dễ thương cũng sẽ được tha thứ là đặc quyền của con gái đó.”

“Trào lưu gần đây thì không có chuyện như thế đâu nha.”

Nếu tôi mà bỏ mặc thì không biết bả sẽ ôm cổ đến bao giờ, nên tôi đừng dậy khỏi ghế.

“Oi, đi giải quyết vấn đề chính đê.”

“Rõ rồ~i.”

Hina rời khỏi người của Shiina với vẻ miễn cưỡng.

Trong lúc đó đi tính tiền sẵn vậy. Hina thì mở to đôi mắt như thể ngạc nhiên.

“Ông khao tui hả? Hiếm khi nam tính ghê ta.”

“Cái hiếm là tôi dư dả thôi. Lúc bà đi sinh hoạt câu lạc bộ thì tui đi kiếm tiền từ việc làm thêm đấy.”

“Cảm ơn vì đã chiêu đãi!”

Hina trông vui vẻ mà giơ tay chào, sau đó bỏ tôi hay Shiina lại mà ra khỏi cửa tiệm.

Nào, đừng có bỏ lại coi. Lúc mà tôi nghĩ như thế thì đột nhiên Shiina ở kế bên mở miệng.

“……Chẳng lẽ nào, tôi làm phiền hai người hả.”

Trông một thoáng tôi chau mày lại vì không hiểu chuyện gì, nhưng mà đã ngộ ra nghĩa.

Ra là cô ta nghĩ tôi và Hina đang hẹn hò à.

“Không sao đâu, đừng có hiểu lầm. Bọn tôi chỉ là bạn thuở nhỏ mà thôi.”

Vốn dĩ bọn tôi cũng là bên rủ mà, nên là Shiina chẳng có lý do gì để tự ti cả.

“Vậy……vậy à. Vậy thì an tâm rồi.”

Chẳng hiểu sao mà Shiina trông hạnh phúc một chút.

Cổ an tâm theo nghĩa nào đấy……? – Tôi nghi vấn như thế, nhưng chắc theo nghĩ an tâm vì không làm phiền chứ gì. Chắc chắn là không có ý đồ gì khác nữa rồi.

“Kirishima-san đi mất rồi kìa. Hora, mình cũng đi thôi.”

Shiina nắm lấy tay áo tôi rồi kéo đi.

Gương mặt đó đang nở nụ cười.

Shiina Mai dạo gần đây đã có thể cười rất nhiều.

Có thể thấy nụ cười ấy dễ thương một cách kỳ lạ……Không không, đừng có lú nào. Bình tĩnh lại.

Chỉ là, tôi chỉ cảm thấy kì lạ hiếm, vì con nhỏ chỉ toàn cãi nhau với tôi này, dạo gần đây lại hướng nụ cười về tôi.

“Cậu sao thế?”

Chẳng hiểu sao tôi lại đáp lại bằng giọng the thế trước Shiina đang khẽ nghiêng đầu.

“K-, không có gì đâu. Đi thôi.”

Tôi muốn giữ cho mình bình tĩnh, nhưng dù gì đi nữa cũng có chuyện tò mò.

……Này, chẳng phải gần quá sao?

Tôi định hỏi Shiina đang đi ở cạnh bên nhưng khi nhìn thấy tâm trạng vui vẻ đang ngâm nga bằng giọng mũi đó khiến tôi chẳng thể nói lời nào. Không chỉ mỗi hôm nay, từ sau khi tôi trở thành bạn với Shiina thì gặp rắc rối vì khoảnh cách cảm giác.

Tôi với Shiina cho đến bây giờ có mối quan hệ kẻ thù chỉ toàn là cãi nhau.

Đúng hơn ở cựu anh hùng và cựu phù thủy đã giết lấy nhau ở tiền thế.

Tuy nói là đã trở thành bạn bè cỡ nào đi nữa. tôi nghĩ……không thể đột nhiên trở nên thân thiết được.

Nhưng mà, có vẻ với Shiina lại khác.

Từ trước cho đến nay không có một người bạn bình thường nên có lẽ cổ không biết khoảng cách cảm giác bình thường không chừng.

Và cổ đặt toàn bộ niềm tin vào tôi, người bạn đầu tiên mà cổ có được.

Thế nên khoảng cách lại gần trong vô thức. Dù bất giác đi nữa cũng khiến tôi bối rối.

“Trung tâm mua sắm, là nơi nhiều người quá nhỉ.”

“Ừ thì cũng là nghỉ hè mà. Giữa cái nóng chết tiệt này không muốn ra ngoài mà đúng chứ.”

Cánh tay thì thi thoảng chạm vào nhau.

Hương thơm ngọt ngào xộc vào trong khoang mũi.

Shiina có mùi thơm y như lời mà Hina đã nói.

Con nhỏ này, có thật sự hiểu bản thân mình là con gái, còn tôi là con trai hay không?

Nhưng mà, nếu mà tôi chỉ trích chuyện đó ra thì giống như mình là người ý thức đến Shiina vậy nên là thôi.

“……Nè~, tôi, có lạ không?”

Được Shiina hỏi thế, tưởng hỏi chuyện gì nhưng mà có vẻ như là về chuyện trang phục.

Mà nếu là con nhỏ này ở tiền thế thì nhất định sẽ không mặc bộ như thế đâu.

Khoan nói đến lạ, bộ này rất hợp với cổ mà.

“Có sao đâu. Không có lạ gì hết đó.”

“May quá. Dạo trước được Shindou-san chọn cho, nhưng tôi lại lo bộ đồ dễ thương như thế này liệu có bị hủy hoại khi mà tôi mặc lên người hay không. Nhưng mà, nếu như cậu nói thế rồi thì không sao nhỉ.”

Tôi nói không sao là không sao à, logic gì đây?

Shiina vuốt ngực mà như thể thấy nhẹ nhõm.

Mà~, còn gì bằng khi mà dạo gần đây cổ dường như cũng trở nên thân thiết với Yuuka hay Hina.

“O~i, hai người, lâu quá đấy!”

Bị Hina đi trước quay lại gọi nên đằng này cũng tăng nhịp chân lên.

Khoảng vài phút sau đã đến góc đồ tắm trong trung tâm mua sắm. Vì là hè nên cũng có nhiều người, nhưng tôi có cảm giác quầy đồ tắm cũng được mở rộng ra.

……Cơ mà, nghĩ kỹ thì mới nhận ra mình đang trong tình huống lựa chọn đồ tắm với lại con gái.

Hina là bạn thuở nhỏ nên là tôi không bận tâm, nhưng mà nếu cùng với Shiina thì chuyện nó sẽ khác.

Trước tiên, thứ lọt vào mắt tôi là con manơcanh mặc bikini khiêu gợi.

P-, phải rồi. Có khả năng đám Shiina sẽ mặc như thế này nhỉ……ực.

“Quả nhiên tui bọn không chọn thứ hoa hòe như thế đâu.”

Khi mà tôi nuốt ngụm nước bọt thì giọng trầm của Hina lọt vào tai.

Khi tôi nhìn sang hướng đó thì không chỉ mỗi Hina đâu, Shiina cũng đang nhìn chằm chằm tôi.

Có vẻ như gương mặt của Shiina cũng đỏ.

Không không, ở tiền thế cô từng ăn mặc y phục hoa hòe cỡ này còn gì.

“Tui chẳng hiểu bà nói gì, nhưng mà tui đi chọn đồ tắm cho tui đây.”

Nói bằng giọng đơ đơ để né đi sự truy cứu của đám Hina rồi tôi đến quầy đồ tắm cho nam giới, sau đó với tay lấy đại một bộ đơn giản. Một bộ đồ tắm mỗi một màu xám. Cái này chắc được rồi nhể.

Nói thật, đồ tắm của con trai có khác biệt gì mấy đâu. Chọn cái an toàn là được.

Kế đến là kích cỡ nữa, nhưng cái này dù không mặc thử cũng chả thành vấn đề.

“Vậy ông chọn cái đó à? Trông cũng không tệ ha.”

Rồi Hina bắt chuyện với tôi.

Cái tay đấy đang cầm ba, bốn bộ đồ tắm.

“Bà thì sao? Chọn cái nào trong số đó?”

“Ừn. Từ giờ thì tui sẽ mặc thử, ông giúp tui chọn nhé.”

Hina nở nụ cười tươi tắn và nói, nhưng mà nói thật, chẳng phải quá đỗi kích thích với một thằng con trai cao trung sao.

Dù nghĩ thế nhưng mà tôi gật đầu với vẻ mặt bình thản. Có cảm giác như đang chịu thua tà tâm hay sao ấy……

Mặt khác, Shiina vẫn còn đang lựa đồ tắm, vừa ‘ưn ưn’ rên rỉ.

“C-, cái này……chẳng phải hơi quá lòe loẹt sao.”

“Coi con nhỏ ăn mặc như thế ở tiền thế đang nói gì kìa.”

“Q-, quan điểm sống ở tiền thế cũng khác mà đúng chứ!? Đại khái thì, chẳng phải thứ như đồ tắm nhìn giống với lại đồ lót sao. Dù có so sánh với đồ tôi đã mặc ở tiền thế đi nữa thì độ hở hang cũng quá trời rồi đó.”

Shiina biện minh với gương mặt ửng đỏ. Ra là cổ cũng thừa nhận đồ đã mặc ở tiền thế chả ra gì……

“Với lại……khác với tiền thế, tôi không có tự tin về thân hình của mình.”

“Cô……Chẳng lẽ nào, do có tự tin về thân hình nên mới đã để lộ ra đường cong cơ thể đến như thế à?”

“Chẳng phải vì như thế đâu!”

Cổ dùng toàn sức để phủ nhận, nhưng mà chẳng có sức thuyết phục gì cả.

Khi mà tôi nghĩ ‘mắt nhìn cũng có chút thay đổi rồi ha~……’ thì Hina lộ mặt ra từ phòng thử đồ gần đó. Sau đó thì, *soạt*, tiếng rèm được kéo ra.

Trước tiên, thứ đập vào mắt tôi là lớp vải trắng giấu đi bộ ngực to lớn, và giữa chúng là thung lũng sâu thẩm. Từ chỗ đó lộ ra vùng hông thon gọn, và từ hông trở xuống là đồ tắm mang hình dạng chiếc váy ngắn cùng tông màu màu trắng. Ấy, chẳng phải mình nhìn quá nhiều rồi sao?

“Cảm giác khác được đúng chứ? Thế nào?”

Hina hỏi như thế, nên tôi đáp「Chẳng phải không tệ à」.

Tôi nghĩ đôi chân được rèn dũa từ câu lạc bộ điền kinh thì săn chắt, và phần đùi mũm mĩm vừa đủ cũng tốt ấy chứ.

“……Godou, cậu, đang làm cái vẻ mặt nghĩ ngợi gì đó kỳ lạ nhỉ?”

“G-, gì cơ.”

Lâu rồi mới nghe được giọng nói của Shiina, tôi vừa toát mồ hôi lạnh nhưng cùng vừa an tâm phần nào đó.

“Còn Shiina-san thì sao?”

“Tớ nghĩ cậu rất dễ thương!”

“Tốt quá. Mà cũng cất công mang theo rồi, tớ cũng sẽ thử mấy cái khác luôn.”

Hina nói thế rồi lại lần nữa kéo rèm lại.

Vào khoảnh khắc đấy, Shiina dừng giả ngây rồi lườm tôi.

“Ánh mắt dâm dê ha?”

“Hiểu lầm rồi. Đâu, dù cho không phải là hiểu lầm đi nữa cũng tha tôi đi. Thằng này cũng là nam sinh cao trung đấy.”

“Hà~, cậu cũng có cảm xúc như thế ha. Ngược lại khiến tôi an tâm rồi.”

“Cô đang nghĩ tôi là thứ gì đấy?”

Khi tôi nhỏ tiếng nói với Shiina thì rèm lại một lần nữa được mở ra.

Lần này cái mà Hina mặc là bộ đồ tắm một mảnh màu hồng.

“Có chút trẻ con nhỉ?”

“Tớ nghĩ cái đó cũng được mà……”

Shiina trả lời như thế, nhưng đúng thật hơi trẻ con không chừng.

Nhưng mà, người thường mặc những bộ thời trang đẹp đẽ như Hina lại mặc bộ đồ bơi dễ thương như thế này thì có cảm giác tươi mới làm sao ấy, khoảng cách giữa hai thứ cũng cho thấy sự dễ thương nữa.

“Cái này giống với cái mà tui mặc hồi xưa không nhỉ?”

Hina hỏi tôi như thế.

“Àà, cái mà bà mặc lúc học tiểu học nhể?”

“Ừm. Cũng đã đi hồ bơi vài lần rồi, tui đã từng mặc đồ tắm như thế này mà đúng chứ?”

“Nói thật thì, tui không nhớ đến tận đồ tắm đâu.”

“Ahaha, đúng là ông mà ha. Mà tui cũng tò mò không biết đã bao nhiêu năm rồi.”

Hina cười khúc khích.

Nói thật, tôi có khuynh hướng quên đi ký ức lúc xưa rồi.

Có cảm giác chúng bị đẩy ra xa bởi mật độ dày đặc của ký ức tiền thế.

“……Kirishima-san và Goudou là bạn thuở nhỏ nhỉ?”

“Oan gia ngõ hẹp ấy mà. Nhất thời thì tui với ổng đã học chung từ mẫu giáo cho đến cao trung luôn đó. Nhỉ?”

“Ờ, thì thế đấy.”

Đã sống ở tỉnh Gunma suốt nên bạn bè từ xưa không phải là hiếm, nhưng chỉ mỗi Hina là đã cùng bên tôi từ mẫu giáo cho đến cao trung. Tôi giờ cũng chẳng thể tưởng tượng ra cuộc sống mà không có Hina rồi.

“Ở bên cạnh tên con trai như thế này suốt từ thời mẫu giáo……Cậu vất vả rồi nhỉ?”

“Cậu hiểu cho tớ chứ. Cậu ra rõ là tên con trai phiền toái ha~. Cứng đầu này, chỉ mỗi vận động là ưu điểm.”

“Phải, mỗi thế mà cậu ta lại ra vẻ một cách kỳ lạ, loại ngốc nghếch mà nghĩ bản thân mình đúng ấy.”

“Nè……Chính chủ đang có mặt ở đây đấy……Ể, có thật sự là bạn không đấy?”

Khi tôi mang chút nghi vấn đấy thì Shiina và Hina nhìn tôi rồi cười với nhau.

Nào, hai người mà tâm đầu ý hợp đến thế thì tôi sẽ khó xử đấy.

Hai cái con người hy sinh sự khẳng định tồn tại của bản thân tôi đang trao đổi cảm nhận với nhau về bộ đồ tắm đã mặc lúc nãy.

Hina sau một chút đắn đo thì,

“Ư~n……Cái lúc đầu chắc được nhỉ. Còn 2 bộ nữa, à mà thôi.”

Vừa nói ‘thay ra cũng phiền phức lắm’, bả lại một lần nữa kéo rèm phòng thử đồ lại.

Mà thực tế tôi cũng nghĩ bộ đầu tiên là được nhất

“Còn cô thì sao? Đã quyết định cái nào chưa?”

Khi tôi hỏi thì Shiina khẽ gật đầu, sau đó cho tôi xem một bộ áo tắm.

Bộ bikini nhún bèo với màu đỏ làm chủ đạo, nhìn thấy khá lòe loẹt. Thử tưởng tượng Shiina với mái tóc đen truyền thống mà mặc vào thì, sao nhỉ……tôi nghĩ là quá được luôn.

“C-, cậu nghĩ sao?”

“Không tệ đâu? Nhưng không nhìn thử thì không biết à.”

“……Muốn nhìn sao?”

Do Shiina hỏi với ánh mắt thẹn thùng, nên tôi vội vàng lắc đầu phủ nhận.

“Đâu, tôi đâu có nói là muốn xem gì đâu.”

“……Vậy, không muốn xem nhỉ.”

Shiina lẩm bẩm mà có chút hụt hẫng. Phải trả lời thế nào mới đúng đây!

“Được thôi. Tôi hiểu là không thể chịu đựng nổi khi nhìn vào cơ thể nghèo nàn của mình bây giờ mà……”

Rồi Shiina nở nụ cười ‘fưfưfư’ hắc ám.

Có vẻ như cổ đang bận tâm về sự chênh lệch thể hình so với với thế, hơn hẳn tôi đã nghĩ.

Là cái đấy à. Cái mà người ta nói, ‘con người khi mà mất đi thứ gì rồi mới cảm thấy trân trọng nó’ ấy?

Shiina thở dài rồi lẩm bẩm.

“Quả nhiên là không nên đi hồ bơi thì hơn nhỉ……Tôi cũng không có biết bơi.”

“Cô không biết bơi à?”

Tôi hỏi ngược lại thì Shiina gật đầu trong khi vẫn quay ngoắc đi. Gì đâu, cái này tôi cũng dự đoán rồi.

“Ở-, ở tiền thế đâu có tình huống gì như là bơi đâu……”

“Thì có lẽ thế, nhưng chẳng phải ngay từ đầu ở kiếp này có tiết học bơi sao?”

“……Cái đó thì, tôi nghỉ học do sức khỏe không tốt. Vì sợ mà.”

Dù thế đi nữa, cái con nhỏ từng được gọi là phù thủy của tai họa nói rằng mình sợ hồ bơi á.

“Đ-, đừng có cười chứ!?”

“Gì, tôi chưa có cười mà!”

“‘Vẫn chưa’, vậy tức là cậu định cười còn gì……”

Shiina dùng lời lẽ thô lỗ nói. Mỗi cái đấy thôi thì bơ giúp tôi đi mà.

“Không bơi được thì cũng có sao đâu. Tôi bây giờ đâu phải phù thủy, chỉ là học sinh cao trung thôi.”

“Bộ có học sinh cao trung nào không biết bơi như thế à?”

Khi tôi lẩm bẩm câu hỏi ngây thơ thơ đấy thì bị Shiina đánh bộp bộp vào lưng. Đau đau.

Ờ thì tôi biết Shiina là một con nhỏ dở ở khoảng vận động mà.

“Nếu bình thường hay nghĩ, vậy tại sao lần này lại muốn đi hả?”

Không biết bơi vậy mà đi đến hồ bơi, thật sự thì tôi không nghĩ có gì thú vị đâu.

“……Đã hiếm có dịp, mà cái tôi như thế này được mời rồi, vậy mà tự chối thì, có lỗi lắm.”

“Bạn bè cả mà. Từ chối cái mà mình dở thì mọi người không bận tâm đâu.”

“Không.”

“Không chịu à!?”

Cách mè nheo ấy như là con nít vậy.

Nếu dở mà định miễn cưỡng thì chỉ nghĩ là nên dừng lại thôi.

“……Tôi cũng, muốn đi chơi với cậu. Không muốn bị cho ra rìa đâu.”

……Tôi, không thể nói ra lời nào nữa.

Không nghĩ là cổ sẽ nói ra những lời như thế, ngay lập tức không thể nghĩ ra lời nào đó đáp lại.

Shiina vẫn cứ cúi đầu nên tôi không thể thấy được biểu hiện, nhưng mà gương mặt đã đỏ đến tận mang tai rồi.

“V-, vậy à……nếu vậy thì, được.”

Nói gì đi nữa, tôi muốn cổ dừng cái thái độ đột ngột đó lại. Chơi vậy xấu lắm.

Bầu không khí chẳng muốn nán lại nổi lên giữa hai đứa, và tôi cảm nhận được sự im lặng kéo dài khủng khiếp.

Cái lúc mà tôi nghĩ ‘muốn bỏ chạy ngay tức thì ghê……’ thì Hina bước ra từ phòng thay đồ.

“Hai người làm sao thế? Sao lại làm bộ mặt kỳ lạ đấy.”

“Kh-, không có gì hết.”

Tôi vừa đáp lại Hina đang nghiêng đầu, vừa đầy đầy sau lưng của Shiina vẫn đang cúi đầu.

“Hora, cả cô cũng thử đi chứ?”

Shiina ngước đầu lên rồi gật đầu, ngoan ngoãn bước vào trong phòng thay đồ.

……Chẳng phải là gì kỳ lạ đâu. Nhưng mà, Shiina ngoan ngoãn gật đầu như thế thì tôi cảm thấy nhẹ người, hay có thể nói là chẳng thể nói gì nữa. Shiina mà lúc bình thường gắt gỏng ấy hoài niệm làm sao.

“……Dạo gần đây, trông thân thiết với nhau rồi nhỉ?”

Hina nói mà như thì thầm. Giọng nói đâu đó có phần cứng nhắc.

“Bà thấy thế hả?”

Ai biết đâu. Sau khi trở thành bạn bè rồi thì ngược lại cái cảm giác khoảng cách đang làm tôi bối rối.

Cảm thấy hình như lúc còn là kẻ thù của nhau thì giao tiếp trơn tru hơn.

“Mai-chan, chẳng phải bám lấy ông dữ thần luôn à.”

“Bám lấy tui……? Sao có chuyện đấy chứ.”

Tôi định phủ nhận, nhưng khi bình tĩnh suy nghĩ lại thì nhận ra.

Thực tế thì, có lẽ cổ đã mở lòng với tôi không chừng. Chỉ có tôi là đang bối rối thôi.

“Mai-chan, chẳng phải thời gian ngắn trước chỉ toàn cãi nhau với ông thôi à. Lúc đó trông đã thân thiết rồi ấy. Bây giờ thì cực kỳ thành thật luôn. Ông, đã làm cái gì thế?”

“Cách hỏi dồn của bà trông như tui đã làm chuyện gì xấu xa lắm ấy.”

“Thôi đùa đi nào.”

“……Nhất thời thì, chẳng phải do tui đã trở thành bạn của cổ sao?”

Cơ mà, có lẽ chỉ có thế thôi.

Tôi đã miễn cưỡng mà phá vỡ lớp vỏ mà con nhỏ đó giam mình vào rồi.

Đã hứa trở thành bạn, giúp đỡ con nhỏ đó đang đau khổ và làm cho hạnh phúc.

Thái độ của Shiina đã trở nên ôn hòa rõ ràng là từ sau lúc đó.

“……Có thật, là chỉ như thế không?”

“Ý bà là sao?”

Khi tôi hỏi ngược mà chẳng hiểu ý đồ trong câu từ của Hina thì bả lắc đầu.

“……Ư ừn, không có gì đâ. Bí mật với Godou mà.”

Gì đấy. Tui tò mò rồi đấy, nói đê.

Tuy tôi nghĩ thế, nhưng đã chẳng nói ra ngoài miệng.

Vì Hina lúc đó đâu đó có cái nhìn xa xăm, lại nói với giọng điệu nghiêm túc nữa.

“A, ano, tạm thời thì đã thay rồi……”

Shiina lộ mặt ra từ một góc rèm.

Cặp mắt của Hina trở nên sáng rực.

“Cho tớ xem cho tớ xem!”

“Không, tớ, a, khoan đã, chờ đã!?”

Hina kéo rèm ra, miễn cưỡng phơi bày Shiina trông như xấu hổ.

……Tuy nhỏ nếu so với lại Hina, nhưng quả thật đường cong của bộ ngực rất ra vẻ nữ tính, cùng với đôi chân thon thả.

Bộ bikini màu đỏ có nhún bèo đang che đi vùng kín rồi, nhưng có thể cảm thấy sức quyến rũ làm sao ấy.

Shiina như trốn chạy khỏi ánh nhìn của tôi mà đang dùng cả hai tay để che đi vùng ngực và háng.

Cử chỉ đó thật là dễ thương, nên tôi không thể nhìn hơn được nữa mà lảng ánh mắt đi.

Làm thế nào mà nhìn trực diện thế này được chứ! Tôi cũng là thằng con trai đang dậy thì đấy!

“Đ-, đừng có nhìn mà!?”

Chẳng cần phải chờ cổ nói, tôi đã lảng ánh nhìn đi rồi.

Thế mà lại muốn mặc đồ tắm đi chơi cùng nhau, chẳng phải là yêu cầu vô lý sao?

“Mai-chan, đừng có xấu hổ mà~. Cậu cực kỳ dễ thương đó!”

Hina vừa cười ‘shishishi’ vừa đùa giỡn cùng với lại Shiina.

Ờ thì vì tôi đang lảng ánh nhìn đi rồi, nên chỉ có thể tưởng tượng quang cảnh đó mà thôi.

“Hora hora~, chỗ này cậu yếu thế~?”

“A, kh-, đừng có sờ mấy chỗ kỳ lạ mà……A~”

Nào, mấy thím thật sự đang làm gì đấy?

Ở đây đang là góc đồ tắm trong trung tâm mua sắm đó?

Trong lúc tôi đang xung đột có nên quay lại để đá xoáy không thì có vẻ như họ đã dừng đùa giỡn rồi.

Dường như kích cỡ cũng hợp nữa nên cổ đã chọn bộ đồ tắm này.

“Godou không nhìn cũng được chứ?”

“Shiina bảo tui đừng nhìn còn gì.”

“Do cô ấy giấu ngượng thôi! Hora, nhìn đàng hoàng nào! Rồi khen cô ấy dễ thương đi!”

Bị Hina nắm lấy vai, rồi tôi bị miễn cưỡng quay ra đằng trước.

Đột nhiên mắt chạm mắt làm cho Shiina cuống quít lên, nhưng cuối cùng cổ cũng kết tay ra đằng sau.

Shiina đỏ mặt, hơi cúi đầu mà lảng ánh nhìn đi, vậy mà vẫn cho tôi xem mình đang mặc đồ tắm.

Mắt tôi kổ thể rời khỏi bộ dạng chẳng ra dáng Shiina ấy.

“……Nói gì, đi chứ.”

“……Tôi nghĩ d-, dễ thương lắm.”

“……T-, thế à. Vậy thì tôi, thay đồ nhé.”

Rồi tấm rèm được kéo soạt lại. Tiếng nhịp tim đập ồn ào quá đi thôi. Gì thế này.

Tôi bị thúc giục, bởi thứ cảm xúc nhất thời phức tạp như là muốn quay về ngay lập tức, nhưng mà lại cứ muốn ở đây suốt.

……Khoan đã nào, tạm thời bình tĩnh lại đã.

Tôi chầm chậm thở ra một hơi, lấy lại sự bình tĩnh.

Ở chiến trường, làm ổn định cảm xúc là một kỹ thuật cần thiết.

Tôi đã được rèn luyện để lấy lại sự bình tĩnh chỉ với một hơi thở thật sâu.

……Đã trở nên bình tĩnh rồi, ngược lại trở nên xấu hổ.

Bọn tôi rốt cuộc đang làm gì ở góc đồ tắm trong trung tâm mua sắm thế này?

Tuy đúng lúc không có người xung quanh, nhưng nếu như mà bị nhìn thấy thì chẳng riêng chuyện xấu hổ thôi đâu. Với lại, tôi mà đã nói con nhỏ Shiina đó「dễ thương」á? ……Muốn chết quá đi.

Sau khi thở dài ra một hơn rồi nhìn sang bên thì thấy Hina đang nhìn chằm chằm vào mặt thôi.

“G-, gì đấy?”

“Ư~n, không có gì hết!”

Hina nói như thế rồi quay lưng đi.

Sau đó cứ thế rời khỏi tôi. Có lẽ là đem bộ đồ tắm trên tay đến quầy thu ngân.

Mặt khác, Shiina quay trở ra từ phòng thử đồ, rồi nói「……tôi sẽ lấy cái này」bằng giọng khe khẽ thì thầm.

Chẳng hiểu sao không thể nhìn vào mắt nhau rồi, nên tôi vẫn cứ quay đi mà gật đầu đáp「vậy à」.

“Cậu, không mặc thử cũng được chứ?”

“Ừ thì không sao. Cũng chẳng phải bộ đồ tắm mà tôi cảm nhận sai kích cỡ đến thế đâu.”

Con gái thì có lẽ sẽ có nhiều thứ bận tâm như là kích cỡ ngực này nọ, nhưng con trai thì đơn thuần cái quần ngắn thôi.

Shiina sau khi ‘hừ~m’ rồi thì lẩm bẩm「……Mỗi tôi bị nhìn thôi thì, thiếu công bằng quá」.

“……Mà~, đằng nào thì ngày mai sẽ thấy thôi còn gì?”

“Cũng phải ha. Khi nghĩ mình bị nhìn một cách không xác định lại khiến tôi chút thất vọng. ”

“……Nếu như cô không muốn thế thì cũng có cách thôi đi mà.”

Tôi thì, bằng cách nào đó cũng chẳng muốn cho người khác thấy bộ dạng mặc đồ tắm của Shiina lắm đâu.

“Không, không sao. Vì được cậu nhìn thấy đầu tiên rồi.”

Chúng tôi vừa đi cùng nhau đến quầy thu ngân, vừa nói chuyện như thế.

……T-, thế tức là sao? – Tôi nghĩ thế, nhưng mà lại khó mà hỏi.

Dạo gần đây, tôi thấy khó xử khi mà chẳng nói ra được thành lời chuyện mình đã nghĩ.

Nếu là Shiina của lúc trước thì tôi chỉ cần tỏ thái độ ác ý đại là được rồi vậy mà.

Bạn bè là thứ khó khăn đến thế này sao?

Trong lúc tôi còn đang bối rối thì đã thanh toán xong xuôi rồi.

“O~i, đằng này đằng này!”

Hina, người đang đợi chúng tôi sau khi đã thanh toán xong trước, vẫy tay đến.

“Đi ngắm đồ một chút đi!”

Kết thúc chuyện chính rồi, vậy mà có lẽ bả vẫn còn muốn bắt đi cùng nữa.

Và ngày hôm đó, Shiina bị Hina biến thành búp bê thay đồ của bả.

Cho đến khi Shiina kiệt sức rồi thì cả đám mới giải tán.

*

Ngày tiếp theo.

Chính là ngày mọi người hẹn nhau đi bơi.

Có cái hồ bơi nước ấm đạp xe khoảng 5 phút ở địa phương, nhưng hôm nay có tinh thần nên sẽ đến cơ sở có hồ bơi lớn nổi tiếng nhất trong tỉnh. Đi tàu sẽ mất khoảng 30 phút không chừng.

Thế nên, trước tiên thì chúng tôi tập trung với nhau ở nhà ga Maebashi lúc 9 giờ.

Với nhịp sống lệch pha trong kỳ nghỉ hè, tập trung lớp 9 giờ có chút khó khăn đấy. Nhưng mà do Hina tự ý vào trong nhà rồi đánh thức tôi dậy nên chẳng thành vấn đề gì. Không, bả đánh đau đấy chứ.

Hina thúc giục tôi chuẩn bị, rồi cùng đi bộ đến nhà ga.

“Chẳng phải còn quá sớm à?”

Đến nơi rồi nhưng dường như vẫn chưa có ai.

Nếu thế này thì ngủ thêm 1 chút cũng được vậy mà.

“Để không trở thành con ma đi trễ như ông thì đi quá sớm là vừa đủ.”

Hina khích như thế, nhưng mà từ đó đến giờ do có thành tích (?) nên là tôi không thể cãi lại.

Vẫn như mọi khi, bầu không khí vắng vẻ của nhà gà khiến người ta khó nghĩ đây là có ủy ban tỉnh, nhưng kỳ diệu thay là có của hàng McDonald nên tôi cùng với Hina vừa vào dùng bữa sáng, vừa đợi mọi người.

Người xuất hiện đầu tiên là Yuuka.

Cổ vẫn buộc mái tóc đen một bên như mọi khi. Gương mặt xinh xắn dịu dàng cho thấy ấn tượng ung dung. Trang phục thì áo thun ngắn tay cùng với chiếc váy dài đơn giản, nhưng lại cảm nhận được gu thẩm mỹ và chi tiết.

“Chào buổi sáng~. Lâu quá mới gặp lại nhỉ Godou?”

“Cũng từ ngày cuối ở trường rồi nhỉ. Cậu có gặp Hina à?”

“Ừm. Mỗi khi đi mua đồ là tớ bị gọi. Godou cũng đi cùng là tốt rồi vậy mà.”

“Nếu như Hina không rủ tớ thì có lẽ tớ đang làm thêm không chừng.”

“Thì cũng có như thế, nhưng mà ông đấy, chẳng phải mỗi khi đi mua đồ với tui trông như đều muốn về sao.”

“Thì bởi vì lâu mà……”

Tuy không phải được Hina dẫn đi mua đồ 1 hay 2 lần, nhưng mà mệt cực kỳ. Tôi đã học được từ mẹ rằng con gái đi mua đồ lâu lắm, nhưng với Hina còn lâu hơn.

Trong lúc nhớ lại những chuyện ngán ngẩm khi xưa đó thì thằng Shinji có lẽ cũng đã tới.

Nó gửi tin『đang ở đâu đấy?』trên RINE thì tôi gửi『McDonald』. Rồi nó gửi 1 cái tem hình con gấu đang lảng vảng đuổi theo bướm. Thứ cảm xúc gì đây?

‘Nhắc mới nhớ’ – tôi nghĩ thế, rồi hỏi Yuuka hiện đang uống cà phê.

“Yuuka không phải đi cùng với Shinji à.”

“Sao chứ, đừng có nói như thể tớ với ổng lúc nào cũng ở bên nhau chứ.”

Rồi Yuuka bĩu môi mà trông như có chút bất mãn.

Vừa đúng lúc thằng Shinji đến chỗ mà bọn tôi đang ngồi.

“Thực ra thì chẳng phải lúc nãy còn ở cùng nhau à. Tại bà không muốn bị bọn nó nghĩ mình đến chung nên không còn cách nào khác tui mới đi toilet, cho bà đi trước còn gì.”

“Shi-, shinji!”

Yuuka đỏ hết cả mặt, định bịt mồm của thằng Shinji lại. Nhưng mà, thằng Shinji khéo lảng và ngồi xuống, song bắt Yuuka ngồi xuống cạnh bên nó. Yuuka thì phồng đôi má trong rất phức tạp.

“Mày đấy, không được nói như thế ra đâu.”

Tao còn chưa thấy một Yuuka lúc nào cũng ôn hòa lại dao động đến như thế này đâu.

“Đâu, tao đã muốn im rồi, nhưng lại đúng lúc nói chuyện như thế ra còn gì.”

Shinji nhún vai. Vẫn là một thằng con trai hợp với nụ cười trông cợt nhả.

Nó mặc một cái áo thun ngắn tay màu nước biển, cùng một chiếc quần rộng màu đen. Trên cổ thì đeo vòng bạc, cổ tay thì có đồng hồ. Chân thì mang đôi sandals trông rất mát mẻ.

Có vẻ như là thời trang theo mốt hiện nay. Tôi muốn nó thôi đi cái kiểu cách ăn mặc khác nhau rõ ràng giữa tôi với nó ghê.

“Fưfư, trông thân thiết với nhau như mọi khi ha.”

“Không phải! Trông như tên này sẽ trễ nên cho chắc tớ mới đến thôi!”

“Rồi rồi.”

Hina phớt lờ đi lời biện minh của Yuuka.

“……Trông, như thế đấy?”

Tôi vừa chỉ tay vào quang cảnh đó, vừa hỏi tên con trai ngồi cạnh.

“Tao không muốn bị cái đứa hay đi trễ giống như mày nói đâu. Đằng nào cũng giống tao thôi chứ gì.”

“Không phải cỡ như mày đâu. Thực tế thì, hôm nay là khoảng 15 phút trước.”

“Nhưng kết quả là bị Hina dẫn theo chứ gì.”

Thì không sai. Nhưng mà, tôi có niềm tin rằng không cỡ như thằng Shinji đâu!

“Cũng cùng chung một giuộc thôi.”

Yuuka nhìn bọn tôi chằm chằm rồi lẩm bẩm nói.

Và như thế, mới sáng sớm mà nam nữ 4 người tập hợp lại McDonald ở ga Maebashi.

Hina vừa ăn sáng trong McDonald, vừa nói「Chỉ còn Mai-chan thôi nhỉ」.

Tôi thử nhìn đồng hồ thì đã 9 giờ rồi. Hiếm khi mà con nhỏ đó lại trễ như thế này. Cổ phải là loại con gái đứng đợi trước 1 tiếng ở mấy kiểu tập trung như thế này chứ. Bộ có gì xảy ra sao?

“Để tui thử liên lạc xem sao.”

Nói như thế rồi, lúc hỏi trên smartphone thì có điện thoại đến từ Shiina.

『Xin lỗi! Tôi nghĩ là……mình sắp đến rồi』

Tôi nghe được tiếng thở hồng hộc bên kia đầu dây. Cổ đã chạy à.

“Hiểu rồi. Cô gặp chuyện gì à?”

Con nhỏ Shiina đó mà lại đi trễ như thế này, có lẽ phải có chuyện gì đó lớn lắm.

『Thì……tôi lỡ đi lạc, một chút……』

Câu trả lời như lật ngược lại suy đoán nghiêm túc của tôi bất giấc khiến tôi ngã ngửa.

“Ểể……”

Nhắc mới nhớ ở tiền thế cổ cũng mù phương hướng mà ha……

『Th-, thì còn cách nào khác đâu. Vì tôi hầu như đâu có đi thứ như là tàu điện mà』

Shiina viện cớ như đang cãi lại.

Chưa đi tàu điện, vậy chưa từng hướng đến ga bao giờ à.

Quả thật Shiina là học sinh chuyển trường vào tháng bảy, vẫn chưa quen thuộc với khu vực quanh đây nhỉ.

“Ừ tôi hiểu rồi. Nói chung là bọn tôi đang ở McDonald trong ga.”

Logic không thể không thuyết phục, nhưng hôm nay quả thật cổ cũng chỉ là một đứa hậu đậu mà.

Sau khoảng vài phút, chúng tôi bước ra và hội ngộ với Shiina ở cửa ra vào của cửa tiệm.

Shiina cột mái tóc đen của mình thành kiểu đuôi ngựa, mặc chiếc áo bloose trắng và quần đen ngắn.

Tư phục thì hôm qua cũng đã thấy rồi, nhưng lần đầu tiên mới thấy cổ thay đổi kiểu tóc nên mới mẻ ghê. Tại sao con nhỏ này lại trưng diện đến như thế này chứ? Tính hậu đậu không phát huy ở chỗ đó khiến tôi bực bội làm sao ấy……

“Wa~, Mai-chan buộc tóc đuôi ngựa! Dễ thương quá đi!”

Hina mắt sáng rỡ ôm chặt Shiina đang thành thật xin lỗi vì đi trễ.

“Nói là trễ nhưng cũng chỉ có 3 phút thôi, hoàn toàn không sao cả.”

“C-, cảm ơn cậu nhiều lắm.”

Yuuka thì vẫn cười với khẩu điệu điềm tĩnh như mọi khi, Shiina thì thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy thì, mình đi thôi!”

Yuuka mở đường, còn chúng tôi thì theo sau.

Nói thật tôi không hiểu rõ chi tiết đường đến lắm, nhưng Yuuka và Hina có lẽ đã tra cứu rồi.

Tuy học sinh có kỳ nghỉ hè, nhưng người trưởng thành thì vẫn đi làm. Đã qua giờ đi làm rồi hay sao mà trong tàu điện lại khá trống. Chúng tôi ngồi xuống cạnh nhau, tôi ngồi ở mé phải, và Shiina thì ngồi cạnh bên phải tôi.

……Thế mới nói, tại sao Shiina lại ngồi gần tôi chứ? Vai chạm lấy vào nhau rồi này.

Shinji ngồi đối kia Shiina thì gửi đến ánh mắt như thể cạn lời đến. Ờ thì, vì Shiina đang rõ ràng ngồi gần tôi kia mà. Nếu nhìn từ phía Shinji thì có lẽ như là mình đang bị tránh né không chừng.

“H-, hồi hộp quá……”

Shiina đến thì thầm vào tai tôi.

“Có yếu tố nào để hồi hộp à?”

Cơ mà đến bây giờ thì do cô mà tôi đang hồi hộp đấy?

“Vì là lần đầu tiên, tôi đi chơi với nhóm bạn mà.”

“Không chỉ hồ bơi, đây là lần đầu tiên cô đi chơi gì đó với bạn bè còn gì.”

Khi mà tôi nói như thể trêu chọc thì Shiina cãi lại.

“Thì đi đến hồ bơi bằng tàu điện vào ngày nghỉ mà? Chẳng phải khác với lúc đi karaoke sao.”

Khác với lúc đi karaoke sau giờ học, đi chơi hết mình vào ngày nghỉ thuộc phạm trù khác mà. Không phải là tôi không hiểu điều mà cổ muốn nói.

“Ph-, phải làm sao mới được đây.”

“Mấy chỗ như hồ bơi, cứ bơi đại đi sẽ thấy khá vui đó.”

Tôi nói thế thì nhớ lại hôm qua Shiina có nói là không biết biết.

“……Cậu sẽ dạy cho tôi bơi chứ?”

Do Shinna nhìn chằm chắm tôi với vẻ mặt bất an nên là tôi lảng đi.

“Ờ thì……nếu là trong phạm vi có thể, nha.”

Nghĩ đến thần kinh vận động của Shiina thì hôm nay khó mà làm cho cổ đột ngột bơi được.

Dù vậy cũng có phao nên tôi nghĩ có thể tận hưởng thú vui.

“Nhưng mà, chẳng phải Hina hay Yuuka dạy cho cô sẽ tốt hơn sao?”

Khi tôi hỏi thế thì Shiina nghiêng đầu với bộ dạng thẫn thờ.

“……Tại sao?”

“Nào, dù có hỏi tôi tại sao thì……”

Khi mà dạy bơi thì, có thể sẽ phải động chạm cơ thể này nọ mà……

Hiểu được ý nghĩa từ lời ngập ngừng của tôi hay sao mà Shiina nhanh chóng đỏ mặt.

“……Thì, nếu là cậu thì, tôi không bận tâm đâu.”

Shiina vẫn cứ cúi xuống và thì thầm như thế.

………

Gì, thế tức là sao!?

Cổ đang nói không bận tâm chuyện gì chứ!?

Dạo gần đây chỉ toàn tôi dao động, chẳng thể nào đọc được ý đồ của Shiina. Thật sự sẽ phát điên lên đó.

“……”

“……”

Rồi thì, chìm vào im lặng.

Bầu không khí khó xử, nói gì cũng khó bao trùm giữa chúng tôi.

Đảo mắt nhìn lang thang thì trước mặt tôi chỉ là hàng ghế trống. Shinji ngồi ở phía bên kia Shiina thì đang miệt mài chơi game smartphone, còn Hina và Yuuka ở bên trong thì đang vừa nhìn tờ rơi, vừa xác nhận lịch trình.

Chẳng phải bầu không khí có thể bắt chuyện thông qua Shiina.

Phải làm gì với bầu không khí này đây!

Không biết nội tâm tôi đang rối ren, Shiina nở nụ cười đến.

“Mong đợi ở hồ bơi ghê.”

“……Àà, phải ha.”

Tôi không nói nên lời mà nở nụ cười khổ.

Chỉ là, đã vui lắm. Nhỏ phù thủy đó, Shiina Mai đó lại đang nở nụ cười mà không có chút u sầu nào cả như thế. Nếu có thể trở thành một phần lý do của nụ cười đó, đối với tôi chỉ như thế là đủ rồi.

*

Sau 30 phút di chuyển thì chúng tôi cũng đến được hồ bơi muốn tới.

Là cơ sở hồ bơi nước ấm lớn nhất vùng Kantou ở thành phố Kiryuu. Tôi cũng đã từng đến đây với gia đình một lần rồi, nhưng độ rộng đủ để đi chơi cả một ngày. Chỉ là, vì đang giữa kỳ nghỉ hè nên tập trung khá là đông người.

“Ư hya~, đông quá trời luôn~”

Hina cười gượng, còn Shinji thì vừa quạt tay vừa nói.

“Mau vào thôi. Cũng tới giới hạn khi đi dưới cái ánh mặt trời này rồi.”

“Không sai ha.”

Ánh mắt trời rực sáng đang cướp lấy động lực của bọn tôi.

“Để hồ bơi bên trong đó cứu thôi nào. Nếu ở ngoài này thì chết mất.”

“Shinji luộm thuộm ghê~. Thẳng lưng lên coi nào.”

“Dưới cái nóng như thế này thì lưng có cũng trở nên mềm nhũn thôi.”

Nhìn cặp Shinji và Yuuka cãi nhau này nọ như thế rồi, tôi liếc nhìn sang bộ dạng của Shiina.

“Đ-, đông người……quá……”

Shiina đang đưa mắt nhìn xung quanh. Trông như cổ đang sợ đám đông hơn là say nắng.

“Không sao chứ?”

“Bình thường, tôi không đến mấy chỗ đông người……”

Vừa nói như thế, Shiina vừa nắm lấy tay áo tôi. Nếu như là một đứa con gái bình thường thì tôi sẽ nghĩ đấy là hành động xảo quyệt, nhưng hiểu được con nhỏ này không có ý đồ như thế nên là tôi nhẫn nhịn.

“Mà có lẽ chỉ đông người như này ở chỗ ra vào thôi. Bên trong rộng lắm đấy.”

Khi tôi giải thích như thế thì Shiina gật gù.

Khi bọn tôi mua vé rồi bước vào bên trong cơ sở thì trước hết là tiến đến phòng thay đồ.

Tất nhiên nam nữ riêng biệt nên chỉ tôi với Shinji đi cùng nhau.

“Mong đợi ghê ha.”

“Về cái gì?”

“Tao không cần nói mày cũng biết còn gì? Êê, oi.”

Shinji thụt cùi chỏ đến.

Tất nhiên là về chuyện đồ tắm của đám con gái rồi. Tuy là hôm qua tôi đã thấy của Hina và Shiina rồi.

Dù vậy, tôi muốn mấy cổ tha thứ cho chút cảm giác bồn chồn không yên này.

“Quả nhiên nói đến hè thì là đồ tắm còn gì.”

“Nói đến biển hay là hồ bơi đê. Về đồ bơi thì sinh động quá rồi.”

Tôi vừa thay đồ vừa đáp thì Shinji nói「mày chẳng hiểu gì cả」rồi nhún vai.

“Rốt cuộc, thậm chí nếu có thể thấy đồ bơi thì không thể bơi cũng có sao đâu?”

“Đâu đâu, làm gì đến mức đó chứ.”

“Giời, cái thằng này có phải là học sinh cao trung không đấy? Có ham muốn không đấy?”

“Cả mày nữa, chẳng phải đã quen với cơ thể con gái này nọ rồi à. Đâu cần phải cố tình là đồ tắm chứ.”

“Mày bị ngu hả, tình huống bạn cùng lớp mặc đồ tắm rõ ngon thế còn gì!”

Bơ đi thằng Shinji đang bèo nhèo, thay đồ xong rồi thì tôi bước ra khỏi phòng thay đồ.

Hội ngộ với đám con gái trước sẽ không phải nói ra những lời lẽ dư thừa, một chiến lược khá cao cấp.

Bên trong cơ sở đúng như tôi đã nghĩ không có đông như ở cửa ra vào.

Nếu là cỡ này thì Shiina cũng sẽ không phải sợ đám đông mà có thể tận hưởng niềm vui. Có chút an tâm rồi.

“Oi oi, đừng bỏ tao ở lại chứ.”

Bị thằng Shinji đuổi theo đến trước đám con gái, tôi nhận ra chiến lược cao cấp đã thất bại.

Ờ thì tuy là tám chuyện dư thừa đấy, nhưng mà con trai thay đồ nhanh hơn con gái cũng là lẽ đương nhiên thôi.

“Ồ, phát hiện người đẹp. Ở chỗ đó nữa! Ở đằng kia cũng có bà chị bikini xinh đẹp nữa……!”

“Đừng có địa mắt nhìn lia lịa coi.”

Nhìn thế nào đi nữa cũng chỉ có thể thấy thằng Shinji biến thái ghê.

“Ưwa~……”

Nghe được giọng nói kinh sợ ở đằng sau và quay lại thì đằng đó có 3 nhỏ con gái mặc đồ tắm. Yuuka nhìn Shinji với cặp mắt trông chán chê, Hina thì cười khổ, còn Shiina thì đang bồn chồn lo lắng.

“Đáng lẽ không nên dẫn theo cậu ta mới phải.”

Yuuka nói. Ngạc nhiên thay cổ là người để lộ da thịt nhiều nhất trong cả 3, với bộ bikini màu đen. Cũng đang đúng lúc nói về bà chị mặc bộ đồ bikini nên cổ đang vặn vẹo người với vẻ mặt trông phức tạp.

“Nhưng mà, bộ bikini đó Shinji chọn cho cậu mà đúng chứ?”

Hina nghiêng đầu. Yuuka một hơi mặt mày đỏ lét lên hết rồi cãi lại.

“Đừng có nói chuyện dư thừa ra mà……!”

“Á, khoan đã, đừng có cù lét tớ mà! Ahaha!”

Hina bị Yuuka cù lét ở bụng, vừa cười to vừa cố bỏ chạy đi.

……Ư~n, quảng cảnh quá được ấy chứ. Bộ ngực to của Hina đang đung qua đưa lại kia kìa.

“Mà bộ đồ bikini đó là do mày chọn á.”

“Có sao đâu. Dễ thương mà, quan trọng hơn hết là nhìn rõ được da thịt.”

“Ưwa~……Nhưng mà, chẳng phải cũng sẽ bị người khác trong hồ bơi nhìn thấy à?”

Khi tôi hỏi mà cũng bao gồm cả ý ‘thế có được không đấy?’ thì thằng Shinji suy nghĩ một hồi rồi đáp.

“Nếu đồ tắm thì cho phép.”

“……Tại sao ông lại tự ý cho phép thế hả?”

Dù lườm thằng Shinji, nhưng Yuuka có chút không phải là không thích.

Nhắc mới nhớ Shiina cứ im lặng suốt, và khi tôi nhìn sáng thì chẳng hiểu sao cổ lại đang sờ bên trên ngực của bản thân……Nào, cô đang làm cái gì đấy!?

“Shi-, Shiina?”

Khi tôi bắt chuyện thì cổ rút tay lại với gương mặt giống như ngạc nhiên.

“Kh-, không có gì đâu!”

“Gì, vừa rồi, ngực cô……”

“Th-, thật sự không có gì mà! Chỉ là, tôi có chút, ghen tị mà thôi……”

Vừa nói bằng giọng nhỏ, Shiina vừa hướng ánh mắt về phía Hina và Yuuka đang đùa giỡn.

Ra là vậy, là về chuyện cỡ ngực à. Đúng thật nếu so với thứ như là tường của Shiina thì của Hina nằm ngoài khuôn khổ, và cả Yuuka cũng thế. Nếu là với cơ thể của tiền thế thì cổ có thể cạnh tranh đấy, nhưng đấy chỉ là ánh hào quang của quá khứ thôi.

“……Quả nhiên, con trai thích to hơn nhỉ?”

Shiina thẹn thùng hỏi. Đã nói cổ ranh mãnh lắm mà!

“Ừ, ừ thì……Chẳng phải nói chúng là như thế à?”

Chẳng thể nhìn đàng hoàng vào mặt của Shiina nê toi vừa quay ngoắc đi, vừa trả lời.

“Vậy à……”

Shiina nói với vẻ mặt ủ rũ.

Thế nên,

“Nhưng mà……tôi thì không có câu nệ gì đâu. Nhỏ thì cũng có sức quyến rũ của nó mà.”

Những câu tiếp theo cứ tự nhiên mà tuôn ra. Nào, chúng tôi đang nói cái gì thế này? Xin mà, làm ơn thôi đi.

“Thật chứ?”

Shiina nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

Tôi đã dùng toàn lực để lảng đi gương mặt ấy rồi, vậy mà cảm nhận được ánh nhìn mạnh mẽ.

“Tại sao cô lại xác nhận chứ?”

“Thì bởi, cậu có nhìn tôi đâu……”

Hết cách rồi nên tôi với Shiini nhìn vào mắt nhau.

Hôm nay cũng vậy, Shiina thật xinh đẹp đến nỗi khiến tôi bất giác nhìn đắm đuối.

Đâu, không phải là tôi nghĩ này nọ như thế, mà là nhìn khách quan cổ xinh đẹp thật mà.

“Thế này được rồi chứ?”

Khi tôi hỏi thì Shiina gật đầu.

“Phải rồi nhỉ. Gần đây chúng mình không có nhìn vào mắt nhau.”

Rồi Shiina cười ‘fưfư’ mà trông như hạnh phúc. Đúng rồi nên tôi đã chẳng thể nói gì.

“Có đứng nói chuyện mãi thì phí thời gian lắm, đi chơi thôi!”

Yuuka chơi đùa xong với Hina rồi thì nói.

Có vẻ như cổ không nghe được cuộc trao đổi xấu hổ giữa tôi với Shiina. Đỡ quá.

……Ờ thì thằng Shinji đang nhìn về phía này với vẻ mặt cạn lời, mà thôi cứ xin như không nhận ra vậy.

Trước hết thì bọn tôi trải tấm bạt ở rìa, đảm bảo chỗ ngồi.

Phần chuẩn bị đó thì Yuuka và Hina làm hoàn hảo rồi. Đúng lúc đặt hành lý lên trên tấm bạt và thở lấy một hơi rồi thì Hina vừa tràn đầy sức sống vung tay phải lên không trung, vừa nói.

“Bơi theo dòng chảy nhân tạo nào~!”

Cả đám giơ tay lên và đáp ‘Ờ’ theo. Shiina cũng giơ tay lên một xíu.

Ôm theo chiếc phao vì Shiina, rồi bọn tôi đi đến hồ bơi kín có dòng chảy nhân tạo.

“Hồ bơi có dòng chảy nhân tạo là gì thế?”

“Ừn, là cái hồ có hình bánh donut, với dòng chảy của nước được tạo ra ấy.”

Tôi không biết chính xác hệ thống, nhưng đại khái như thế có lẽ đúng rồi.

“Mình bơi ở chỗ đó sao?”

“Ừ thì là thế. Cũng có dòng chảy nữa, chỉ nổi thôi cảm giác cũng khá là dễ chịu. Với độ sâu có thể chạm chân đến nên không phải lo đuối nước, dù vậy mà còn sợ thì nắm chặt lấy phao cũng được.”

“H-, hiểu rồi.”

Shiina nắm chặt tay trước ngực.

Tôi nghĩ không cần phải nỗ lực đến như thế đâu.

Mặt khác, Hina và Yuuka vừa nói chuyện rôm rả, vừa nhảy vào trong dòng nước. Shinji sau đó cũng theo sau họ, ngồi trên phao hình donut rồi thong thả trôi theo dòng chảy.

Shiina sợ sệt cố vào trong dòng nước, rồi nhìn tôi như thể bám víu lấy.

“Không vào nhanh là đám Hina sẽ dần dần đi trước mất.”

“Ph-, phải ha. Không sao. Không sao cả.”

Giọng nói đang run đấy, có thật sự không sao chứ.

Tôi sau khi vào trong dòng nước rồi thì vươn tay đến chỗ Shiina. Shiina nắm lấy tay tôi rồi thì chầm chậm đặt chân xuống dòng nước. Thiệt tình, đúng là một con nhỏ rắc rối như mọi khi mà.

Tôi thở dài thì cảm nhận được cảm giác mềm mại ở cánh tay phải. Nhịp tim một hơi đập mạnh hơn.

“Khoan!? Cô bị ngốc à! Tại sao lại bám dính vào tôi!?”

“Th-, thì bởi, đáng sợ quá mà!?”

“Bình tĩnh nào! Lúc nãy tôi có nói là độ sâu có thể chạm chân đến mà.”

Khi toi giải thích như thế rồi, Shiina cũng cảm nhận ra được chân mình đang chạm đáy hay sao mà tách ra khỏi người tôi với vẻ mặt trông như xấu hổ. Mấy cái ánh mắt nồng ấm xung quanh nhìn đến đau quá đi.

“Hora, cũng có phao còn gì.”

Nói thế rồi tôi vòng chiếc vào qua đầu của Shiina, rồi cổ đặt cả hai tay lên phao với vẻ mặt ngẩn ngơ. Đôi chân của Shiina rời khỏi đáy và rồi trôi theo dòng nước.

“Wawa, bị trôi đi này.”

“Cứ để trôi một lúc đi. Cũng để quen với dòng nước ấy.”

Tôi đặt tay lên phao của Shiina, đi bên cạnh điều chỉnh hướng một chút để không va vào những người xung quanh. Được một lúc thì gương mặt căng thẳng của Shiina đã dần trở nên thả lỏng.

“Cái này, thoải mái quá ha.”

“Vậy à. Còn tôi thì đuối rồi đây.”

Tôi nhún vai thì Shiina xin lỗi với vẻ mặt tội lỗi.

“Xin lỗi nhé. Lại làm phiền cậu.”

……Đã nói rồi, được cô xin lỗi thế làm cho tôi phát điên lên mất.

Nếu mà không mạnh mẽ đáp lại thì chỉ giống như là tôi đổ lỗi cho Shiina mất.

“Đừng bận tâm. Là bạn bè mà còn gì?”

Tôi hỏi thế rồi, Shiina cười mà như thể đóa hoa rực nở vậy.

“Cảm ơn nhé.”

Đúng lúc đó thì đột nhiên trong có người xuất hiện từ trong mặt nước.

“Pưha~, yahho~. Bên đó ổn nhỉ?”

Tuy có đeo kính bơi nhưng chỉ với thân hình đó là tôi nhận ra là Hina.

“Bà thì khỏe quá đấy. Nhìn đi, thằng Shinji cứ nhìn lên trần suốt kìa.”

Hướng mà tôi đang chỉ đến là chỗ thằng Shinji đang ngồi trong phao mà thẫn thờ nhìn lên trần. Đâu, tuy là tôi còn chẳng biết nó đang làm cái quái gì nữa. Đang làm theo ý riêng của mình cùng cực ha.

“Mai-chan cũng đang thấy vui chứ?”

“Vâng. Vui lắm. Dù ban đầu tớ có chút hơi sợ.”

Thấy Hina ngây người nên tôi giải thích thêm.

“Con nhỏ này, không có biết bơi.”

“Ể~!? Thế hả!? Nếu dở thì không cần miễn cưỡng cũng được vậy mà!”

“Không, tớ muốn khắc phục mà……với lại cũng muốn đi chơi cùng với mọi người nữa.”

Cảm động khi nghe Shiina nói thế hay sao mà Hina sau khi rơm rớm nước mắt thì,

“Mai-chan! Thích cậu quá!”

Bả ôm chầm lấy cái phao của Shiina.

Những giọt nước bắn tung tóe lên.

Cái phao bị lật ngược, rồi từ Shiina và Hina cũng đồng thời lộ mặt lên từ trong nước.

“Oi, Shiina đuối nước bây giờ, dừng lại đi.”

Tôi chú ý Hina nhưng bả hoàn toàn chẳng chịu nghe.

Hina và Shiina sau khi nhìn mặt nhau rồi thì cười to lên với nhau. Hai thím này làm sao thế?

Như thế này thì cũng có thể thấy Shiina là một nữ sinh cao trung thật thụ ha.

“Kora! Ra chơi đàng hoàng đi~!”

“Bà làm cái gì đấy!? Lật bây giờ—Ư ôô~!?”

Trong khi đó, ở phía đằng trước, thằng Shinji nãy giờ nằm ở trên phao bị Yuuka miễn cưỡng kéo xuống.

Nước bắn lên tung tóe rồi thì Yuuka đưa biểu tượng chữ V đến chỗ bọn tôi.

Thằng Shinji xuất hiện từ đằng sau, túm lấy vai của Yuuka rồi kéo cổ xuống dưới nước. Nước lại lần nữa bắn tung tóe, Hina thì cười thật to. Shiina cũng đung đưa đôi vai mà cười.

Cổ vui thì còn gì bằng

……Cơ mà hai cái người đó, không ngán va chạm vào nhau ha. Nhìn Yuuka và Shinji đang cãi nhau trong tư thế mà như là đang ôm nhau ấy mà tôi thấy có chút ghen tị.

Khác xa với tôi, cái đứa mà mỗi khi bị Shiina chạm vào là lại trở nên hồi hộp từng chút.

“Nè~, tui cũng muốn leo lên ống trượt nước rồi đó!”

Rồi chúng tôi tạm thời rời khỏi cái hồ dòng chảy nhân tạo theo lời của Hina. Hina và Yuuka tiến đến cái ống trượt nước mà tinh thần vẫn cứ cao chót vót, nhưng mà tôi thì đang nhìn sang Shiina.

“Thứ như thế thì……thôi thì mình đừng đi nhỉ.”

“Ờ thì, độ khó quá cao với mấy đứa không biết bơi ha.”

“Vốn dĩ tôi cũng dở mấy cái như tàu lượn siêu tốc lắm.”

“Xem con nhỏ ở tiền thế cưỡi lên chổi và bây lên không trung nói gì kìa?”

Mà có phải cổ mắc chứng sợ độ cao hay gì đâu. Tôi nói thế rồi thì Shiina bĩu môi.

“Thứ mà mình có thể tự ý điều khiển với thứ không phải thế khác nhau mà đúng chứ.”

Thế hả……

Cái logic mà tôi hiểu mà cũng như không hiểu.

“Với lại, tôi có chút hơi mệt.”

“Vậy thì, mình nghỉ ngơi cho đến khi đám Hina quay trở lại nhỉ.”

“Ừm. Trước khi nghỉ ngơi thì để tôi đi vệ sinh một chút đã.”

Shiina nói thế rồi tiến đến toilet, nên tôi ngồi xuống tấm bạt để nghỉ ngơi.

Sau đó thì thằng Shinji, hiện đang cầm 2 lon cà phê trên tay, tiến đến gần rồi đưa một tay đến.

“Mày không đi trượt nước à.”

Tôi nhận lấy lon cà phê rồi bật nắp.

“Ờ thì, do tâm trạng thôi.”

Shinji nói thế rồi ngồi xuống cạnh tôi, xong nó lấy khăn lau tóc.

“Mày, thân thiết với lại Shiina-san rồi nhể?”

“……À, trông có vẻ thế ha.”

Có vẻ gì chứ, thực tế đang thân thiết còn gì.

“Mày, đang nhìn bản thân chúng mày theo cách khách quan à? Nhìn thế nào đi nữa thì cũng giống với cặp đôi ngốc xít lắm đấy.”

“Ư gư~……”

Câu nói như cạn lời của Shinji ấy đâm vào ngực tôi.

Tôi có cảm giác nhìn trông như thế lắm, nhưng bị nó chỉ trích ra làm xấu hổ vật.

Tất cả là do khoảng cách cảm giác của Shiina cả. Phải chỉ cho cổ biết thế nào là khoảng cách cảm giác giữa bạn bè với nhau mới được nhể. Đứa con trai khác ngoài tôi mà bị tiếp cận với khoảng cách cảm giác như thế này sẽ làm cho nó hiểu lầm ngay.

“……Mày tính làm sao?”

Khó mà đo lường được ý đồ trong câu nói của Shinji.

Dù vậy, tôi hiểu được nó đang nói chuyện nghiêm túc.

Vì cái thằng mà lúc nào cũng cà rỡn cà rỡn đấy lại đang nhìn chằm chằm vào tôi mà không cười.

“……Tính sao, tức là tính cái gì?”

Rốt cuộc, dù có suy nghĩ đi nữa tôi cũng chẳng hiểu.

Thế nên tôi hỏi ngược lại, nhưng thằng Shinji thì vừa đung đưa lon cà phê, vừa im bặt đi.

Tôi nghe rõ tạp âm ồn ào ở bên trong hồ bơi. Được khoảng một tí rồi thì thằng Shinji nói.

“Như thế cũng gây ra tổn thương khá lớn cho Hina đó. Mày hiểu chứ?”

“……Thì hiểu được ở chỗ bả không được khỏe đôi chút.”

Thì Hina cũng là bạn thuở nhỏ mà. Ít ra thì tôi hiểu bây giờ bả đang có chút quá sức.

Từ lúc xưa, bả có cái tính cách càng tươi tắn mỗi khi đang chán nản.

Nhưng mà tôi lại chẳng hiểu lý do đó. Tôi không giỏi phán đoán cỡ tên con trai đang ngồi cạnh mình.

Shinji nói là bả đang chịu tổn tương. Nhưng rốt cuộc đối với chuyện gì chứ?

Thằng Shinji đang nhìn chằm chằm vào gương mặt đắn đo của tôi mà dám nói như thể nhìn thấu vậy.

“Tao biết mày chậm tiêu, nhưng chí ít hãy sắp xếp lại cảm xúc của bản thân cho đàng hoàng đi.”

……Tôi chẳng hiểu nó đang muốn nói gì.

Chỉ là dựa trên kinh nghiệm, tôi biết Shinji những lúc thế này đều nói những điều đúng đắn.

“……Á rà, Kudou-san cũng nghỉ ngơi sao?”

Đúng lúc đó thì Shiina từ nhà vệ sinh quay trở lại.

“Àà, ông bác này cũng mệt rồi.”

“‘Ông bác’……bọn mình cùng tuổi mà nhỉ?”

Shiina vừa cười khúc khúc trước trò đùa của Shinji, vừa ngồi xuống cạnh tôi.

Shiina dạo gần đây cũng dần thân quen với nhóm thành viên này rồi. Giống như bây giờ cổ có thể trả lời một cách bình thường. Mà cũng chẳng có dấu hiệu cổ sẽ bỏ kính ngữ với người khác ngoài tôi.

“Dù cùng tuổi, nhưng mà tôi là một ông bác đã vượt ngưỡng người trưởng thành về mặt tinh thần rồi đó.”

Tôi và Shiina im lặng trước trò đùa nhỏ của Shinji. Phản ứng ngoài dự đoán hay sao mà thằng Shinji vặn vẹo cổ, nhưng với những con người chuyển sinh mà còn giữ lại ký ức tiền thế như chúng tôi đây thì chẳng phải chuyện của người khác, nên không thể nào mà cười được.

……Cái mà không thể cười được nhất là thằng Shinji nó còn trông người lớn hơn cả chúng tôi như thế nữa.

Tôi và Shiina khẽ thì thầm với nhau.

“Ờ, ờ thì bọn mình cộng tuổi của tiền thế vào thì tối thiểu cũng hơn 30……à ré?”

Chẳng phải vừa đủ thành ông bác luôn sao?

“K-, không phải đâu. Cả tôi và cậu, lúc còn nhỏ chỉ mang ký ức mô hồ về tiền thế, giống như là mơ vậy, nên không thể đơn thuần tính toán như thế đâu. Phải đấy. Không sai đâu. Nhất định tôi không thừa nhận đâu.”

Shiina nói ra những lý luận bằng giọng run rẩy.

Tôi có cảm giác lời cổ đang nói là đúng, vậy mà do nói nhanh quá nên chẳng có sức thuyết phục.

“Vốn dĩ, Cerith = Flores và Shiina Mai là hai người khác nhau mà. Chẳng phải cậu đã nói sao?”

“Đừng có dùng lời lẽ cảm động của tôi để không thừa nhận bản thân là bà thím coi.”

“Bà th—……!? Cậu đấy nhé, nhưng đều nên nói và không nên nói l-……!”

Chúng tôi cãi nau này nọ như thế, còn thằng Shinji thì ‘yare yare’ và nhún vai.

“Oi, thằng này sẽ khó xử lắm nếu thấy bọn mày tán tỉnh trước mặt đó nên là thôi đi.”

“C-, có đang tán tỉnh nhau gì đâu……”

Tôi vừa phủ nhận vừa loáng thoáng nhìn sang Shiina thì chẳng hiểu sao gương mặt cổ đang đỏ ửng.

Thôi cái kiểu ngượng ngùng bình thường đó đi. Shiina mà như thế thì cũng sẽ lây sang đằng này mất.

Nhìn thấy bọn tôi như thế, thằng Shinji đau đầu hay sao mà lại ôm đầu.

Cũng đã ngập ngừng rồi, nên tôi do dự cãi lại nó.

*

Sau đó khoảng một chút thì Hina và Yuuka quay trở lại.

Mọi người cùng ngồi xuống tấm bạt, vừa bổ sung lượng nước, vừa nghĩ đến trò sẽ chơi tiếp theo.

“Tính sao đây? Vẫn còn hơi sớm mới đến trưa nhỉ.”

Tôi nhìn đồng hồ khi mà Yuuka nói thì mới chỉ mười giờ rưỡi.

“Muốn đi đến hồ bơi đua quá. Tui lâu rồi muốn phân thắng bại với Godou ghê.”

Hina làm tư thế chiến đấu.

Đấm tay nhẹ vươn đến đánh vào ngực của tôi.

“Thì cũng được, nhưng mà có làm bao nhiêu lần nữa thì kết quả vẫn không đổi đâu.”

Từ xưa, Hina đã biết bao nhiêu lần đến khiêu khích phân thắng bại với tôi nào là chạy hay là bơi lội này nọ.

Nhưng mà nam nữ thì cũng có khác biệt, mà tôi còn là anh hùng của tiền thế, vừa mới lấy lại ký ức dạo gần đây nữa. Thần kinh vận động không thể so với người bình thường, và tôi cũng chưa từng một lần thua Hina……Trừ việc học hành.

“Lần này thì tôi sẽ thắng! Nhìn cho kỹ nhé!”

Hina chỉ ngón tay vào tôi rồi nhanh chóng đi bộ đến hồ bơi đua.

Thấy sảng khoái trong lúc chơi đùa trong hồ bơi rồi hay sao mà tôi có thể thấy bả đã tươi tắn lại một chút.

Tuy không hiểu lắm, nhưng nếu mọi người có thể chơi đùa vui vẻ thì còn gì bằng nữa.

Đang an tâm thì tôi cảm nhận được ánh mắt từ bên cạnh.

Quay sang đó nhìn thì thấy Shiina đang nhìn tôi.

“……A. Etto, cố lên nhé?”

Sao lại nói bằng thể nghi vấn hả. Dù nghĩ thế đi nữa, tôi vừa gồng tay, vừa đáp「ờ」với cổ.

“Lúc nãy thì tôi đã nghĩ đến rồi, nhưng mà cậu cơ bắp ghê nhỉ.”

Shiina nhìn chằm chằm vào cơ thể tôi.

Ờ thì, ở trạng thái bán khỏa thân nửa trên thì lộ ra cơ thể đã luyện tập đến mức nổi bật thôi.

“Thì tôi có luyện tập cơ bắp mà. Vì nghĩ có sức mạnh thì sẽ chẳng mất mát gì cả.”

Tôi đã dừng cái cách sống tiếp tục giúp đỡ người khác mà hy sinh bản thân.

Dù là vậy, nếu như không có sức mạnh thì thậm chí còn chẳng có cái lựa chọn giúp đỡ cho người khác.

Sẽ chẳng thể giúp đỡ người mà mình muốn giúp. Mỗi chuyện đó thì tôi không tha thứ cho bản thân đâu.

Sau khi lấy lại được ký ức rồi thì tôi đã luyện tập suốt, nhưng mà bây giờ vẫn còn đang tiếp tục.

Yuuka chen vào khi mà chúng tôi đang nói chuyện.

“Đúng thật ha, tuy không nhận ra khi mà cậu mặc quần áo, nhưng cậu gầy mà săn chắt thật nha”

Yuuka sờ bụng tôi. Nhột đấy.

Shinji đang nhìn tôi với vẻ mặt kỳ lạ, nhưng mà có phải do lỗi của tôi đâu.

Yuuka vừa chỉ tôi, vừa thuyết giáo thằng Shinji.

“Hora, Shinji cũng học tập Godou mà tập luyện cơ bắp đi.”

“Bà để tui chung với nó thì tui sẽ khó xử à, mà tui cũng có có cơ bắp còn gì.”

“Ểể~, phải không đó~?”

“Chí ít thì khác với bà, bụng tui không có mỡ thừa đâu à.”

“Cái~!? Kora! Đứng lại đó!”

Thằng Shinji lại lần nữa nói chuyện dư thừa làm cho Yuuka đỏ mặt nổi giận.

Rồi Shinji nó nhảy vào hồ bơi đua để bơi và chạy thoát, nhưng Yuuka cũng đuổi theo sau.

Hôm nay bọn nó trông cũng thân thiết thì còn gì bằng.

Mặt khác, Hina bị bỏ lại một mình thì đang khởi động. Bầu không khí quá ư là nghiêm túc.

“Godou! Tui đang nghiêm túc đó, vậy mà ông làm cái vẻ mặt thẫn thờ đấy là sao!?”

“Xin lỗi xin lỗi. Mà, tới thôi.”

Hina hỏi với gương mặt cáu nên là tôi quyết định phân thắng bạn với bả.

Rồi bọn tôi thi bơi tự do 50 mét.

Kết quả thì trông như chẳng cần phải nói, tất nhiên là tôi thắng áp đảo rồi.

“Gư nư nư nư nư……”

Hina làm vẻ mặt trông cay cú. Cái tính ghét thua cuộc vẫn chẳng thay đổi.

“Mà, thời gian càng trôi thì sự khác biệt giữa nam và nữ càng lớn mà.”

Với lại, về trường hợp của Hina thì lực cản của nước sẽ lớn với bộ ngực đó của bả, không sai đâu.

“……Cảm nhận được ánh nhìn kỳ lạ hen.”

“B-, bà đang nói gì đấy?”

Bị Hina lườm chằm chằm nên tôi huýt sáo đánh trống lảng.

Hina sau khi thở dài rồi thì「À ré?」 và nghiêng đầu.

“Cơ mà, Mai-chan đâu?”

Tôi thấy đúng thật trước câu hỏi của Hina rồi quay xung quanh tìm kiếm.

Shinji và Yuuka đang bơi đua, nhưng chẳng thấy bóng dáng của Shiina đâu.

Chẳng thấy đâu cả……nhưng mà, trông hồ bơi đua, có một chỗ mà nước bắn tung tóe liên tục.

“Chẳng lẽ nào……”

Dự cảm chẳng lành. Khi mà tôi bơi đến đấy thì thấy Shiina đang quơ tay quơ chân một cách ngu ngốc ở bên trong nước. Đã nghĩ ‘chẳng lẽ nào’ rồi, nhưng có ngờ đuối nước thật đâu trời!

Tôi ôm lấy cơ thể của Shiina rồi kéo lên trên mặt nước.

Lúc này đây, không thể lo lắng về chuyện da đang tiếp xúc với nhau như thế nào được.

Mà quan trọng hơn hết là Shiina vô sự.

“Oi, không sao chứ!?”

“Khụ~, khụ~……X-, xin lỗi……hồ sâu hơn tôi nghĩ.”

Shiina ôm chặt lấy tôi, như là đang sợ hãi.

“Thiệt tình.”

Tôi thở ra một hơn nhẹ nhõm.

Dường như là không bị uống nước.

Cổ họ nhẹ ra thì trông như chẳng có gì bất thường cả.

……Lúc mà tôi an tâm thì ý thức hướng về cảm giác cơ thể đang bám lấy toàn thân.

“Mai-chan, không sao chứ!?”

Hina đuổi theo đến chô tôi thì hỏi.

Shinji và Yuuka cũng đoán được bất thường nên tiến đến gần chỗ bọn tôi.

Trước hết thì khi đưa Shiina lên khỏi hồ rồi thì cổ xin lỗi với biểu ủ rũ.

“……Tớ xin lỗi. Làm phiền mọi người rồi.”

“Làm tớ sốt ruột một chút, nhưng cậu vô sự thì không sao rồi.”

Hina vuốt ngực.

“Nhưng mà……”

“Nào nào, đừng có bận tâm.”

“Phải đấy. Đã nghe là cậu không thể bơi rồi, lỗi do đám Godou đã không lo lắng ấy chứ.”

“……Sao ông lại làm cái bản mặt giống như mỗi mình là không có lỗi thế hả?”

Yuuka lườm thằng Shinji khi nó làm ra vẻ như mọi khi.

Như thế rồi, Shinji và Yuuka cũng chùn xuống, an ủi Shiina đang xin lỗi.

Shiina cho đến lúc nãy sắp khóc đến nơi thì nhìn quang cảnh như thế với vẻ mặt trông như không có cảm nhận thực tế.

“……Không sao mà. Không có ai đổ lỗi cho cô ở đây cả.”

Khi tôi thì thầm như thế bằng giọng nhỏ thì Shiina nhìn chằm chằm đến tôi.

“Thế tức là bảo cô ‘an tâm đi’ ấy. Riêng chuyện cô hậu đậu thì mọi người đều biết mà.”

Lần này thì tôi nói bằng giọng lớn mà mọi người có thể nghe, rồi cất cao tiếng cười.

“Ừ thì, trong tiết học thể dục cũng đủ biết cậu dở vận động mà.”

Thằng Shinji nhún vai như mọi khi.

“Lúc nào thì cậu cũng vội vội vàng vàng mà ha.”

Yuuka thì cười khúc khích.

“Không sao hết! Vì điểm đó ở cậu cũng dễ thương mà!”

Cách nói tuy chở che, nhưng mà cũng không phủ nhận sự hậu đậu của cổ từ Hina.

Mọi người đều đang nhìn Shiina bằng ánh mắt nồng thắm.

Nà~, Shiina. Không cần phải lo lắng gì đâu.

Bởi vì, tất cả mọi người ở đây, đều là bạn của cô mà.

Ngay cả khi cô không cảm nhận được thực tế đi nữa thì mọi người đều nghĩ như thế như là lẽ đương nhiên đó.

Thế nên không có chuyện gì đáng sợ cả. Cô ở đây không sao hết đâu.

Cảm xúc của tôi đã truyền đạt đến rồi hay sao mà Shinna đáp lại bằng sự mạnh mẽ hiếm thấy.

“Tôi……không có hậu đậu mà!”

Tuy thế, rõ là câu cãi lại quá sức với cổ mà.

*

Khi nhận ra thì kim đồng hồ đã điểm ba giờ rồi.

“Mệt thật ha~……”

Sau khi dùng bữa trưa, bọn tôi bơi lội ở nhiều nơi rồi vui chơi ở cái hồ bơi cỡ lớn.

Thời gian vui vẻ trôi qua nhanh quá.

Tôi sau khi thay tư phục rồi thì nghỉ ngơi ở khu nghỉ ngơi của lầu hai.

Tường có gắn lớp kính, từ chỗ này có thể nhìn thấy hết toàn bộ bên trong hồ bơi.

Là nơi trông như tốt để cho bậc cha mẹ nghỉ ngơi trong lúc con cái đang vui đùa. Thực tế thì rất nhiều người có bầu không khí như thế, rất ít người trẻ giống như tôi. Nhờ thế hay sao mà yên tĩnh vừa phải, rất dễ chịu.

Tôi vừa liếm cái kem đã mua ở cửa tiệm, vừa thẫn thờ nhìn về hồ bơi.

Yuuka và Shinji vẫn đang ở trong hồ bơi.

Bọn nó khỏe thật nhể. Ờ mà có lẽ thằng Shinji được dẫn đi lòng vòng thôi không chừng.

……Hôm nay vui thật chứ. Tôi nghĩ nó đã trở thành một ngày tuyệt vời rồi.

Shinna tuy cũng gặp sự cố, nhưng tôi chắc cổ đã tận hưởng được niềm vui.

Lúc đang nghĩ lại một ngày như thế thì có giọng nói bắt chuyện với tôi từ đằng sau.

“……Tôi ngồi bên cạnh được chứ?”

Không cần quay lại thì tôi cũng biết là giọng của ai. Là Shiina.

Trước khi tôi trả lời thì cổ đã ngồi xuống bên cạnh rồi, tôi không thể nào mà không tự hỏi ‘thế thím hỏi tôi làm gì đấy’.

Tuy là cho đến lúc nãy Hina còn ngồi đó đó……Mà thôi kệ vậy.

“Khá là mệt ha.”

“Cậu mà cũng có lúc mệt à?”

“Khác với tiền thế còn gì? Có luyện tập đến cỡ nào thì chẳng khác biệt gì lớn đâu.”

Tôi trả lời như thế rồi thì Shiina cười ‘fưfư’.

Sau đó thì sư yên lặng kéo đến. Một sự im lặng khá ư là dễ chịu.

Rồi Shiina đột ngột mở miệng.

“……Nè, cậu có còn nhớ lúc trở thành bạn với tôi chứ?”

“Ồ, đừng có bắt tôi nhớ lại chứ. Toàn nói những chuyện xấu hổ thôi.”

Mỗi khi nhớ lại lịch sử quá đen tối, tôi đều nằm lăn lộn trên futon. Thôi thì cái đó là lời nguyền rồi.

『—Hãy trở thành bạn của tôi nhé』

『Chỉ mình tôi là sẽ yêu cô. Lời nguyền con tim cô, lời nguyền linh hồn cô, tôi sẽ thanh tẩy hết』

『Tôi sẽ cứu lấy cô. Tôi sẽ làm cho cô hạnh phúc. Nên hãy trở thành bạn của tôi, ngoan ngoãn được cứu giúp đi. Tôi cũng từng là anh hùng đánh bại cô, cứu giúp lấy thế giới đó? Hãy dựa vào tôi đi. Đừng có ôm lấy một mình mà hãy thảo luận nó với tôi đi. Hina đã nói cho tôi biết là bạn bè có thể làm được những chuyện đó đó』

『Nếu như cô chịu trở thành bạn của tôi—Tôi sẽ có thể trở thành anh hùng duy nhất của chính cô』

D-, dừng lại ngay! Đừng có phát lại trong não mà! Ưwaaaaaa!

Khi mà tôi trở thành kẻ lập dị múa may đầu mình thì Shiina nói.

“Không cần phải xấu hổ đến như thế cũng được mà. Bởi vì, chưa từng có chuyện nào làm tôi hạnh phúc như là ngày hôm đấy cả. Những lời nói của cậu, đã thanh tẩy lời nguyền của tôi.”

Bất ngờ trước giọng nói cực kỳ dịu dàng của Shiina, tôi quay sang nhìn cổ.

Shiina đang nhìn vào mặt tôi. Giống như là nhìn thứ mà cô ấy quý giá, trân trọng vậy.

“Thế nên, tuy là có hơi sớm, nhưng mà tôi đã muốn gửi lời cảm ơn đến cậu thật đàng hoàng.”

Dạo gần đây, tôi đã chẳng thể hoàn toàn nhìn vào mắt của Shiina.

Thế nên tôi đã bị thu hút bởi ánh mắt long lanh, bởi biểu hiện dịu dàng mà lâu rồi mà mình mới nhìn gần ấy.

“—Tôi ấy nhé, nhờ có cậu mà bây giờ đang rất là hạnh phúc đó.”

Shiina nở nụ cười, như là một đứa trẻ, và như một đóa hoa hướng dương nở rộ vậy.

“Vị anh hùng mà chỉ riêng mình tôi. Cảm ơn cậu, vì đã cứu tôi, vì đã làm cho tôi hạnh phúc nhé.”

Tôi đã chẳng thể rời mắt mình khỏi nụ cười ấy.

Là nụ cười mà tôi đã luôn tìm kiếm. Vậy mà, dần dần tầm nhìn lại bị nhòe đi.

“T-, tại sao cậu lại khóc?”

“……Ể?”

Nghe được giọng nói cuống quít của Shiina rồi thì cuối cùng tôi mới nhận ra là mình đang khóc.

Đàn ông con trai mà khóc thế này, thật là thảm hại. Dù có cố dừng đi nữa thì những giọt giọt nước lại cứ tăng trên đôi gò má.

“X-, xin lỗi……”

Tại sao, mình lại đang khóc nhỉ.

Không biết nữa. Tuy rằng không biết, nhưng mà tôi, đã luôn luôn muốn những lời ấy.

Đã luôn luôn kể từ ngày ấy, cái ngày mài tôi biết được sự thật về phù thủy.

Tôi đã muốn cô cười như thế. Tôi đã muốn cô hiểu được ý nghĩa của hạnh phúc.

Để được như thế, tôi đã nghĩ dù cho có trở thành kẻ thù của thế giới đi nữa cũng chẳng màng.

“……Tốt quá rồi.”

Thật sự là tốt quá rồi. Tôi chưa từng thấy hạnh phúc như thế này.

Có cảm giác như lời nguyền đang trói buộc lấy con tim tôi tự lúc nào ấy dần được thanh tẩy.

Bởi vì, Shiina đã cảm ơn sự lựa chọn của tôi, thứ mà ai trong thế giới, thậm chí cả phù thủy đều cho là sai lầm, và có cảm giác như mình đã được đền đáp. Tôi, đã chẳng sai mà.

“T-, tạm thời thì tôi có khăn tay này.”

Tôi nhận lấy khăn tay của Shiina đang sốt ruột, chờ một chút rồi thì nước mắt cũng ngừng rơi.

Shiina, ban nãy còn cuống quít, nhìn thấy tình trạng của tôi rồi thì thở ra một hơi nhẹ nhõm.

……Lấy lại được sự bình tĩnh rồi thì cảm thấy ngượng vì đột nhiên khóc ghê.

Mọi người xung quanh đang nhìn bọn tôi với bộ dạng thẫn thờ.

Thì cũng phải, bọn họ sẽ giật mình khi thấy một nam sinh cao trung đột nhiên khóc trong phòng nghỉ ngơi mà……

Còn nghe thấy cả lời xì xầm「bộ cãi yêu nhau à?」nữa.

Hôm nay coi bộ cũng tăng thêm cái lịch sử đen tối rồi.

“Thiệt tình……hạnh phúc đến nỗi khóc luôn sao?”

Rồi Shiina nói như thể là chọc tôi, nên tôi gật đầu một cái thật mạnh.

“Phải đó.”

“……Ể.”

“Thật sự đã hạnh phúc lắm.”

Khi tôi nói ra thật lòng thì Shiina đã chẳng đáp lại gì cả.

Và lúc nhìn sang thì thấy cổ đang cúi xuống với gương mặt đã đỏ ửng.

Cảm nhận được bộ dạng ấy rất dễ thương, dễ mến, khiến tôi ngộ ra được cảm xúc của bản thân mình.

—Rằng ‘Aa, mình thật sự yêu cô ấy~’

Rồi con tim một hơi đập thật nhanh.

‘Thình thịch, thình thịch’ – nhịp đập ấy trông như Shiina có thể nghe thấy.

……Dạo gần đây mình đã hiểu phần nào rồi, nhưng mà đã giả vờ như không nhận thấy.

Nhưng mà, khi nhìn thấy nụ cười ấy thì sự dối lòng cũng đạt đến giới hạn.

Không phải là bạn bè, mà tôi yêu Shiina với tư cách là một người con gái.

Bức bối thật, nhưng mà tôi đành phải thừa nhận cái sự thật đó.

“……Nà~, Shiina.”

Chỉ là sau khi thừa nhận rồi, cảm thấy lòng sảng khoái hơn mình đã nghĩ.

Tôi yêu con nhỏ này. Đến nỗi muốn ôm ngay tức thì luôn ấy.

“……Gì thế?”

“Tôi, đã tìm thấy chuyện mình muốn làm rồi.”

Tôi cười rồi nói với Shiina.

Từ ngày mà bị Hina thuyết giáo, tôi đã luôn tìm kiếm chuyện mình muốn làm.

Đã nghĩ tim kiếm chuyện mà mình muốn làm, rồi quyết định lấy cách sống bằng mong muốn của bản thân.

Nhưng mà, lại có một chút khó với cái đứa cứ tiếp tục bị trói buộc vai trò anh hùng là tôi đây, thậm chí còn chẳng hiểu rõ cảm xúc cua bân thân cho đến ngày hôm nay nữa. Nhưng mà bây giờ, cuối cùng thì tôi cũng có thể nhận ra được rồi.

Tôi luôn muốn ở bên cạnh cô.

Muốn ở gần cô hơn cả là hiện tại.

……Muốn hôn cô thêm một lần nữa.

Đó là『chuyện mà tôi muốn làm』bằng mong muốn của bản thân bây giờ đấy.

“……Thế à.”

Shiina sau khi chớp chớp đôi mắt rồi thì cuối cùng cũng nở nụ cười trông rất hạnh phúc.

“Thế thì, tốt quá nhỉ. Nói cho tôi nghe được chứ?”

Được hỏi cùng với nụ cười thuần khiết đó làm cho mặt tôi một hơi nóng bừng lên.

Nào nào, mình đang nói cái gì thế này? Có vẻ như tinh thần đã hơi tăng cao một chút rồi. Với cách nói như thế thì rõ ràng là sẽ bị đối phương hỏi nội dung rồi còn gì.

Nhưng mà, tôi vẫn chưa có dũng khí để thổ lộ. Mới chỉ nhận thức được thôi mà, có chút hơi sớm……

“……B-, bí mật!”

“Có sao đâu! Nói tôi nghe đi!”

Trước tiên đánh trống lảng cái đã, thì Shiina hỏi dồn tôi với vẻ dỗi hờn.

“S-, sẽ sớm nói ra mà! Sẽ sớm thôi!”

Phải, sẽ sớm thôi. Không phải bây giờ. Chỉ bây giờ là không thể.

Tôi yêu Shiina. Muốn ở gần Shiina hơn là bây giờ hết.

Nếu là thế thì, cần phải thổ lộ cảm xúc này, gắn kết mối quan hệ mà đúng chứ.

Chỉ là, không cần phải nóng vội. Nếu bị từ chối thì mất luôn cả chì lẫn chài mà. Tuyệt vọng luôn mất.

Trước tiên cứ từ từ làm thân với lại Shiina đã. Để cho cô ấy có hảo ý với tôi.

……Cơ mà bằng cách nào?

Có cảm giác như cực kỳ khó lắm ấy.

Con nhỏ phiền phức này tôi không nghĩ sẽ có người mình yêu đâu.

Hơn nữa dù bây giờ tôi đã trở thành bạn với đi nữa thì ngày xưa cũng từng là đứa con trai từng giết nhau với cổ. Có thể nói điểm khởi đầu đã ở mức âm cũng được. Bình tĩnh mà nhìn vào hiện thực thì cảm xúc của tôi một hơi bị chùn xuống.

“S-, sao lại thất vọng thế kia? Hôm nay cảm xúc của cậu phong phú thật đấy.”

Shiina nói với vẻ lúng túng. Lúng túng cũng phải thôi.

Bởi vì tôi cũng lúng túng trước cái cảm xúc như tàu lượn của bản thân mà……

“Chẳng thể nghĩ cậu là đứa con trai đến cười cũng không có ở tiền thế đâu.”

……Như Shiina nói đấy, tôi cũng không chịu thua cô ấy mà đang dần dần thay đổi so với tiền thế.

Ngày xưa, hầu như là tôi chưa từng để lộ ra thứ như là cảm xúc.

“……Mà~, bây giờ thì tốt hơn mà đúng chứ?”

Nhưng mà không thể cứ mãi bị trói buộc ở tiền thế được. Vì chúng tôi bây giờ không phải là Gray = Hundret hay Cerith = Flores nữa, mà là Shiraishi Godou và Shiina Mai mà.

Tôi nói như thế rồi thì Shiina cười khổ và nhún vai.

“Bây giờ cậu dễ hiểu nên giúp cho tôi nhiều đó. Vì tôi sợ không hiểu cậu đang nghĩ gì lắm.”

“Sợ đến mức như cô nói à?”

“Thì bởi vì, nếu không biết được cậu đang nghĩ gì, chẳng phải sẽ khó mà lên chủ đề để nói chuyện sao……”

Con nhỏ này bình thường lên chủ đề rồi mới nói chuyện nhể……

“Chẳng phải do năng lực giao tiếp của cô kém à……?”

“Cá-……Bộ có gì phàn nàn à!? Con người nói chung chẳng phải thứ kinh dị sao!?”

Và khi mà tôi đang dỗ dành Shiina đang khẳng định một cách vô lý này nọ như thế thì nghe được tiếng chân đang đến gần ở sau.

Ngoái nhìn qua vai thì thấy Yuuka và Shinji đang mệt lả ở đằng đó.

“M-, mệt ghê……Quả thật thì tui cũng tới giới hạn rồi……”

“Cả cái thân tui phải theo bà nữa nhé……Cơ mà vẫn còn đang cãi nhau à?”

“Không phải cãi nhau. Tên con trai này chỉ đang chửi rủa tớ một chiều mà thôi.”

(*note: Từ đây Shiina nói chuyện với thể thông thường với bạn bè, chứ không xài kính ngữ như là lúc trước khi bị đuối nước nữa)

Từ vụ đuối nước mà Shiina đã kết thúc thứ cảm xúc gì rồi hay sao mà ngoài tôi ra cổ cũng nói bằng giọng điệu bình thường với người khác.

“Ể~!? Godou xấu tính! Tớ khinh thường cậu đó nha~”

Nhưng mà, do đó mà đã trở nên thân thiết hơn với Shiina hay sao ấy, tôi chẳng thể chấp nhận chuyện đám Yuuka lại trở thành đồng minh với Shiina. Tôi muốn bọn nó nhanh nhận ra con nhỏ này chỉ toàn nói mấy cái chuyện tùy tiện mà thôi.

“Mà thằng Godou thì lúc nào chả xấu tính còn gì.”

Mặt khác, thằng Shinji thì chửi tôi một cách rất ư là tự nhiên. Muốn đánh lộn à?

Rồi nó hoàn toàn bơ đi thằng tôi đang lườm nó mà dáo dác nhìn xung quanh.

“Nhân tiện thì, Hina sao thế?”

“Nhắc mới nhớ……bả đi đâu rồi ta?”

Hina lúc nãy đã ngồi ở chỗ mà Shiina đang ngồi.

Lúc mà Hina tiến đến nhà vệ sinh thì Shiina đến như là để thay thế.

Chỉ là, từ lúc mà Hina đi mất cũng đã trôi qua được hơn 10 phút rồi. Quả thật lâu ghê.

“Bả có nói là đi toilet.”

“Chẳng lẽ nào……đang bị tiêu chảy à……”

Lúc mà Yuuka lẩm bẩm như thế thì tôi nghe tiếng bước chân lại gần.

Mặt khá, Yuuka không nhận tiếng bước chân bị Hina chặt bằng tay.

“Con gái con nứa mà nói cái gì đấy. Tui chỉ đi đến cửa tiệm để mua bánh kẹo thôi.”

Hina nói thế rồi cho thấy đống sôcôla.

Yuuka thì nói「Gì~chớ」bằng giọng trông chán chường.

……Có chuyện mà tôi hơi bận tâm một chút. Nhưng mà tôi đã quyết định không nói gì cả.

*

Sau đó thì chúng tôi rời khỏi hồ bơi, bước trên con đường quay trở về.

Đối với cả bọn đang trao đổi cảm xúc ‘hôm nay vui thật ha’ với nhau, tôi vừa nhìn ra ngoài cửa sổ đoàn tàu, vừa nghĩ ngợi một chút. Tôi bị vướng mắc trong câu mà Hina nói lúc ban nãy.

Hina đã nói là mua bánh kẹo ở của tiệm……Có thật là như thế không?

Do tôi có kinh nghiệm chiến đấu ở tiền thế nên có thế biết được dấu hiệu của mọi người xung quanh.

Tuy là không biết đến tường tận là ai, nhưng lúc mà tôi ở cùng với Shiina, có dấu hiệu của ai đó đã đứng hơi cách xa một chút để quan sát. Bằng cách nào đó mà tôi nghĩ đấy đã là Hina.

……Tuy thế, nhưng mà tôi không nghĩ ra được lý do để bả có tình nói dối.

Thế nên, có lẽ tôi tưởng tượng chăng.

『Tao biết mày chậm tiêu, nhưng chí ít hãy sắp xếp lại cảm xúc của bản thân cho đàng hoàng đi』

Chẳng hiểu sao mà lúc đó, lời lúc nãy của thằng Shinji lại lướt qua đầu tôi.

*

Vui quá.

……Nhưng mà, khá ư là mệt mỏi nữa.

Liệu mình, đã giữ được nụ cười một cách ngon lành chứ.

Liệu mình, đã có thể diễn mình của mọi khi chứ.

Có lẽ sẽ bị họ nhận ra là mình không được vui, nhưng mà chắc chắn sẽ không đoán ra được lý do đâu.

……Cơ mà, Shinji đã nhìn mình bằng cặp mắt như hiểu hết toàn bộ vậy.

“Hina?”

Godou đi cạnh đang lo lắng cho mình.

Sau khi mọi người giải tán ở ga Maebashi rồi thì tôi và Godou đang đi bộ về nhà của mỗi đứa.

“Tui không sao. Chỉ hơi thơ thẩn một chút thôi. Chơi nhiều thành ra mệt quá nhỉ.”

Mình không nói dối. Mình không sao cả……Bây giờ chỉ hơi mệt một chút thôi.

Godou cười gượng rồi đáp「vậy à」, rồi lại lần nữa hướng về phía trước.

Khoảnh cách cảm giác đó, hơi gần một chút so với bạn bè bình thường, nhưng mà lại không gần cỡ như người yêu.

Từ nhỏ cho đến giờ, mình đã luôn giữ khoảng cách như thế với Godou suốt.

Đã nghĩ tiếp tục giữ khoảng cách cảm giác này thêm một chút nữa.

Không phải là mình không có thứ cảm xúc như là muốn tiến lại gần hơn cả bây giờ.

Nhưng mà, mình đã sợ mất đi cảm giác khoảng cách bây giờ hơn. Cứ mãi như bây giờ là mình hạnh phúc rồi.

……Dù nghĩ như thế, nhưng mà khi tưởng tượng đến tương lai mà Godou ở cạnh ai khác ngoài mình ra thì lồng ngực lại nhói đau. Lúc nhìn vẻ mặt của Godou khi ở cùng với Mai-chan, mình đã trở nên khó thở.

Mình, luôn yêu Godou hơn là bản thân đã nghĩ ha~.

Cho đến bây giờ mình mới nhận ra chuyện đó.

Mà mình đã nghĩ, dù không trở thành của mình đi nữa, nếu được ở bên cạnh thôi là được rồi.

Vì là bạn thuở nhỏ, nên mình đã ngây thơ nghĩ rằng dù cho không hẹn hò đi nữa vẫn sẽ được ở bên cạnh Godou suốt. Cho dù ổng có người yêu đi chăng nữa, mình đã nghĩ mình chính là đứa duy nhất mở lòng chấp nhận.

Nhưng mà, mình đã nhận ra đó chỉ là ảo tưởng mà thôi.

Nhìn thấy quang cảnh đó, mình đã hoàn toàn không còn ý muốn chen vào nữa.

Nhìn thế nào đi nữa chỉ thấy một cặp đôi nam nữ ngốc xít đang yêu nhau.

Rồi tôi nhìn thoáng sang bên cạnh.

Godou đang ngước mặt lên bầu trời buổi xế chiều, với gương mặt dường như có chút mệt mỏi.

Chẳng thể nghĩ rằng ổng đã khóc nức nở cho đến ban nãy.

Thực tế nếu mà không nhìn thì có lẽ đã không nhận ra mắt đang sưng húp một chút rồi.

……Hôm nay là lần đầu tiên mình thấy Godou khóc.

Bởi vì suốt từ nhỏ cho đến giờ Godou chưa từng khóc một lần.

Dù cho có gặp chuyện bất công đến như thế nào đi nữa, lúc nào ổng cũng làm vẻ mặt bình thản.

Một Godou như thế mà lại khóc với gương mặt ngốc nghếch, chẳng thể nào tin được.

Cái sự thật ổng cho nhỏ đó thấy gương mặt mà mình không biết khiến trong lòng nảy sinh cảm giác ghen tị tồi tệ.

Tui đã ở bên ông suốt vậy mà.

Ông thì dần dần trở nên thân thiết với con nhỏ đột nhiên xuất hiện.

Cứ như thể là được kết nối với nhau bằng sợi chỉ đỏ định mệnh vậy.

Nè~, nói tui biết đi.

Tại sao, ông lại có gương mặt chỉ để cho nhỏ đó thấy?

Tại sao, ông chỉ toàn quan tâm đến nhỏ đó không thế?

Tại sao, ông lại đang cố gắng đến như thế vì nhỏ đó thế?

……Mình ghét cái bản thân suy nghĩ những điều như thế, cực kỳ tồi tệ, hèn hạ.

Muốn quay trở về nhà, trùm futon lên người để quên đi cảm xúc như thế này.

……Trông như chẳng thể gượng dậy được trong một lúc rồi.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại