Chuyển Sinh Với Cheat Ngôn Ngữ Học - Cô Bé VTuber Cứu Cả Thế Giới

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 13: Tại thư viện trường.

Khi đang ở trong lớp, tôi nhận được kết quả của bài kiểm tra hôm nay.

“Iroha-chan, thật tuyệt vời! Lại thêm một điểm tuyệt đối nữa!”

"À, ừ, cảm ơn cậu."

Vì Mai hét lên như thế nên cả lớp đều quay sang nhìn bọn tôi.

"Chuyện gì xảy ra với cậu ấy vậy?"

"Tớ không nhớ cậu ấy học giỏi thế đâu."

"Có khi Iroha bị cái gì đó nhập vào rồi."

Bọn họ thì thầm.

Tôi nghịch tóc bằng đầu ngón tay để che đi sự xấu hổ của mình.

Đúng là tôi đang sống như một nữ sinh tiểu học, hành động như một nữ sinh tiểu học và tận hưởng cuộc sống như một học sinh tiểu học, nhưng sâu trong tim, tôi vẫn là một lão già.

Vậy nên tôi cảm thấy khá là cắn rứt khi bản thân lại đang tận dụng kiến thức kiếp trước và cái cheat của mình để vượt mặt một đám nhóc...

Tôi không thể suy nghĩ một cách vô liêm sỉ như Ah-nee rồi coi việc vượt trội hơn một đám nhóc là thú vui được.

“Iroha-chan, cậu vẫn định tham gia kỳ thi tuyển sinh trung học cơ sở à?”

"Phải rồi, chính nó! Vấn đề nằm ở đó hết!"

Mai lùi lại một bước trước phản ứng quá khích của tôi.

Tôi thở dài và ngồi xuống bàn.

Gần đây, áp lực từ bố mẹ tôi thật khủng khiếp.

Lúc nào cũng thế, chỉ cần có cơ hội là họ lại luyên thuyên về đủ chuyện, từ [trường này có cơ sở vật chất tốt nè, con thi vào đi], cho tới [ký túc xá ở đây đẹp lắm đó, lớp học cũng rất thú vị nữa], họ không hề nghĩ tới cảm giác của tôi.

Tôi không hề thông minh, tôi chỉ có lợi thế hơn so với những bạn cùng trang lứa mà thôi.

Nhưng tôi lại không thể nói ra chuyện đó được, và dù có nói thì họ cũng chẳng tin.

Cho nên, tôi đã dọa họ rằng: "Nếu bắt con đi thi trường cao hơn, con sẽ bỏ học ngay lập tức cho mà xem."

Tuy nhiên, lý do lớn nhất cho việc này vẫn là: Nếu dành quá nhiều thời gian cho việc học thì tôi sẽ không xem stream của vtuber được nữa!

Nó là điều quan trong nhất đối với tôi.

***

Và thế là tôi đã kể chuyện này cho mọi người trên stream.

>Động lực của cha mẹ và sự kiên trì của trẻ chính là hai thứ quan trọng nhất trong giáo dục, và Iroha thì có cả hai, nhưng có vẻ như đam mê của ẻm nằm ở thứ khác rồi.

>Cẩn thận bị lộ danh tính nha em...

>Đừng công khai trường em thi vào nha, nguy hiểm lắm đó.

"Cảm ơn vì đã quan tâm, nhưng em không sao đâu. Bài thi kiểm tra học lực hôm trước được lấy từ trường khác chứ không phải trường em đang học."

>Vậy là tốt rồi.

>Em giỏi thật đó, ai mà ngờ em thực sự là học sinh tiểu học được cơ chứ.

>Cũng có những người "không giỏi" đến độ mà ta không ngờ nổi người đó là người trưởng thành luôn cơ mà, LOL.

“Em sắp thi vào một trường gần nhà, nơi đó có môn tiếng Anh, và điểm thi đầu vào thì cao khủng khiếp. Em không thể thi vào cái có điểm thấp hơn được à?"

>Mục đích của việc thi tuyển sinh là đậu vào trường có điểm chuẩn càng cao càng tốt mà?

>Mà dù có thi hay không thì em cũng nên học chứ.

"Ugh, mấy lời nói đúng đắn làm tai em đau quá! Nhưng nếu học nhiều quá thì em xem stream kiểu gì đây... Với lại, việc làm vtuber cũng khá là tốn thời gian nữa."

>Làm nghề Stream rắc rối ghê, LOL.

>Iroha cũng cuồng vtuber thật nhỉ?

>Cái này không phải là vấn đề "ghét học", mà là "không muốn tốn thời gian cho việc học", haha.

"Làm gì có thứ gì quan trọng hơn việc xem stream của oshi mình chứ!"

>LOL

>Giống tui giống tui!

>Nói tới vtuber là ẻm nổi máu otaku liền!

"Ước gì có cách nào đó hiệu quả để học. Mọi người có lời khuyên nào không?”

>Học trong khi ngủ.

>Học qua manga.

>Trường luyện thi.

"Trường luyện thi! Chính nó! Nhưng nó đắt lắm phải không?”

>Nó khá đắt.

>Ngoài phí hàng tháng, em còn phải trả tiền cho sách giáo khoa và từng lớp học.

>Đối với học sinh lớp 6 thì chắc là khoảng 1.000.000 yên bao gồm mọi thứ phí phụ khác.

"Cái gì? Không thể nào!"

>Cứ để chuyện đó cho bọn tôi lo.

>Tiền của tôi cũng là tiền của em!

>Năm ngàn yên tiền tiết kiệm của tôi nè, cho em hết!

"Cảm ơn mọi người, nhưng vấn đề không phải ở đó, dù đúng là em đã nhận được tiền, nhưng phải mất ít nhất hai tháng thì nó mới vào túi em dưới dạng tiền mặt được."

>Tôi không biết chuyện đó luôn.

>Heh~

>Khó rồi đây.

>Tự học cũng được mà.

>Em cũng có thể tham gia khóa học hè trước.

>Nếu lấy thẳng đồ án từ trường thi tuyển qua mạng thì em có thể học miễn phí đó.

"Cái gì? Nếu có đồ án thì em không cần học nữa sao?"

>????

>??????

>Em nói nhầm hay là cố ý nói thế vậy?

>Thế có muốn học hay không đây? LOL

>Mọi người bình tĩnh, ẻm chỉ bị kích động tới nỗi buột miệng nói ra ngôn ngữ mẹ đẻ của mình mà thôi (nhận tiện thì cái ngôn ngữ đó là của người ngoài hành tinh.)

>Tại sao em không mượn một số sách giáo khoa từ thư viện?

"Tiếng mẹ đẻ của em là tiếng Nhật! Cơ mà đúng thật, em nên tới thư viện mượn sách, em chưa quyết định có đi thi hay không và em cũng không muốn tốn tiền."

>Rất chi là thiết thực.

>Cá là ba mẹ em sẽ mua cho em bao nhiêu sách tuy thích.

***

Ngày hôm sau, lúc tan học, tôi không đi về mà lại đi lên tầng trên của trường.

Hôm nay không có tổ chức đi về theo nhóm nên là tôi sẽ có thể tự do làm mọi thứ trong khoảng thời gian này.

“Iroha-chan, hộp giày không phải ở hướng đó đâu?”

"Tớ biết! Tớ chỉ đang định ghé qua thư viện thôi."

“……? Không có hộp giày trong thư viện đâu?"

"Tớ biết!"

"Ồ, xin lỗi nhé, tớ tưởng cậu đang đùa."

"Cậu nghĩ tớ là loại người như thế hả?"

"Ừ."

"...Cậu nhớ cho kỹ chuyện này đó."

Tôi đi lên cầu thang tới thư viện và bỏ Mai lại phía sau. Cậu ấy có nói "Đừng bỏ tớ lại chứ!" Nhưng tất nhiên là tôi không nghe rồi.

"Xin lỗi vì đã làm phiền."

Tôi mở cửa và đi vào trong.

Mùi sách cũ tràn ngập căn phòng.

Một mùi hương thật hoài niệm, theo nhiều nghĩa.