Ừm.
Cũng giống như bầy côn trùng bu quanh ánh đèn, hay như mấy thằng con trai đầu khỉ ngu ngốc cố tán tỉnh các cô gái đẹp, có một thứ phiền phức luôn bám lấy lũ trẻ mỗi dịp hè.
Đó chính là bài tập về nhà của kỳ nghỉ hè.
Người lớn thường nghĩ rằng bài tập của học sinh tiểu học thì dễ thôi, nhưng để hình thành thói quen học tập ngay cả trong kỳ nghỉ, đống bài tập này thường là phải được làm trong một thời gian dài.
Nào là bài tập chất chồng, nhật ký phải viết hằng ngày, rồi thì nghiên cứu tự do.
Nhưng thật ra, nếu thực sự cố gắng thì cũng chỉ mất vài ngày là xong.
Và chính điều đó khiến lũ trẻ ngày hè mất cảnh giác.
“Chỉ cần cố chút là xong,” “Vẫn còn thời gian mà,” “Chơi thêm chút nữa cũng được,” “Không thích làm giờ đâu.”
Với suy nghĩ đó, bọn trẻ cứ tiếp tục trì hoãn bài tập về nhà. Kết quả là chúng để đến ngày cuối cùng và rồi mới bắt đầu mếu máo hoàn thành. Hoặc có đứa đã sớm bỏ cuộc với suy nghĩ “À, thôi, không kịp nữa rồi,” và chẳng làm gì cả.
Dù sao thì, bài tập hè luôn là cơn ác mộng với bọn trẻ.
Nhưng, chúng tôi đã là học sinh lớp 6 rồi, và tôi thậm chí còn là người chuyển sinh. Tôi sẽ không để bản thân phải hối tiếc vì trì hoãn chúng nữa. Để hoàn thành trước tháng 7, bọn tôi tập hợp ở nhà tôi, hợp sức để cùng nhau vượt qua bài tập hè.
"......" "......"
Tiếng rột rột vang lên trong không gian tĩnh lặng
Tôi giải bài tập trong im lặng, thỉnh thoảng húp một ngụm coca mát lạnh.
Đã hai tiếng trôi qua kể từ khi bắt đầu.
Hiện tại, tôi đã hoàn thành khoảng 80%, còn Kuroo thì khoảng 60%.
Thực ra, các bài tập không hề khó, nhưng số lượng thì quá lớn. Sau đó còn phải tự kiểm tra xem đúng hay sai và phải làm lại chỗ sai.
Thành thật mà nói, nó rất phiền phức.
Dù là bài tập cấp độ tiểu học, cũng khó tránh khỏi một vài lỗi cẩu thả. Cứ khoảng 20 câu lại có một lỗi.
"......"
Nhưng hình như Kuroo có gì đó không ổn.
Cậu ấy vẫn đang làm bài nhưng trông không được tập trung cho lắm, cứ thỉnh thoảng lại nhìn trộm về phía này.
Ừm, sao vậy nhỉ?
Dù sao đi nữa, cậu ấy vẫn còn bài tập chưa xong, tôi thì sắp hoàn thành rồi, nên tôi sẽ không bắt chuyện để tránh làm phiền cậu ấy.
"… Này, Ayumu."
Khi tôi vừa nghĩ vậy, thì Kuroo lại chủ động bắt chuyện.
"… Có nóng quá không?"
"Chịu khó chút đi."
Lý do nóng là vì nhà tôi đang thực hiện chế độ tiết kiệm năng lượng, điều chỉnh điều hoà ở nhiệt độ cao hơn bình thường, cụ thể là 29 độ. Không phải quá nóng nhưng đúng là vẫn cảm nhận được chút nhiệt.
"Tôi nhờ mẹ giảm nhiệt độ xuống chút nhé?"
Tôi cầm ly nước lắc nhẹ.
Đá trong cốc va vào thành tạo tiếng ‘kang’
Âm thanh mát mẻ của mùa hè khiến tôi cảm giác như đang hạ nhiệt nhưng thực ra đó chỉ là ảo giác thôi.
Nhiệt độ giờ đang là 29 độ, chưa chắc đã gây sốc nhiệt, nhưng vẫn nên cẩn thận.
Thật lòng mà nói, tôi muốn được bật điều hoà mát rượi để quấn chăn mà nằm, nhưng chắc chắn không được rồi.
Vậy nên tôi mặc áo ba lỗ trắng và quần ngắn, dù vậy vẫn thấy nóng quá đi mất, mồ hôi cứ túa ra.
"Chà, may là đã chuẩn bị trước..."
"Hử?"
"K-không có gì đâu."
Cậu ấy lẩm bẩm điều gì đó, tôi không nghe rõ. Và vẫn tiếp tục liếc nhìn về phía này.
Thật sự là có chuyện gì nhỉ?
Mặt tôi dính gì à?
Hay là mồ hôi?
"Này, Ayumu?"
"Gì thế?"
"Cậu thật sự thích màu xanh lục à?"
"Đột nhiên hỏi gì kỳ vậy? Nhưng đúng là tớ thích màu xanh lục, có thể nói là thích nhất trong các màu."
Đồ dùng cá nhân của tôi, từ bút chì đến quần áo, nhiều món đều có màu xanh lục. Nhưng câu này là có ý gì nhỉ?
"A, cậu đang nghĩ quà sinh nhật cho tớ à? Tháng 9 này là đến rồi mà."
"Ừ, đúng vậy..."
"Tớ muốn có được tặng video game."
"Tớ hiểu rồi..."
"Ủa? Cậu có vẻ không chú ý lắm nhỉ?"
"Cá-cái gì cơ?"
Kuroo có vẻ lúng túng khi nghe tôi hỏi. Rồi cậu ấy vô tình đụng khuỷu tay vào bàn làm chiếc bàn kính đẩy tới phía tôi. Ly cola trên tay tôi cũng bị rung lắc, và một ít cola bắn ra.
Tung toé.
May mà không có sự cố nào lớn xảy ra. Cơ thể tôi đã che lại nên nước không rớt xuống sàn, và cũng không làm ướt bài tập. Tuy mất một nửa ly cola, nhưng xem ra vẫn rất may mắn.
"Chà, cũng chưa đến nỗi tệ lắm... Nhưng Kuroo, sao mặt cậu đỏ thế thế?"
Kuroo đỏ mặt, nhìn về phía tôi, có gì đâu nhỉ.
"Này, Ayumu?"
"Dạo này cậu hành xử lạ lắm đấy."
"À, hay là đi tắm chung đi?"
"Được thôi, nhưng tự nhiên sao lại hỏi vậy? Sao thế?"
"Thôi cứ chuẩn bị đồ và theo tớ nào!"
"…?"
Dù thắc mắc, tôi cũng lấy đồ thay và khăn, rồi tiến vào phòng tắm. Tôi cởi đồ chuẩn bị vào cùng Kuroo, nhưng cậu ấy lại quay mặt đi rồi bảo “À, tự nhiên tớ nhớ ra chút việc cần làm.”
"Ayumu, cậu vào trước đi."
"Hử, nhưng cậu là người muốn tắm mà?"
"Không sao đâu!"
"...?"
Tôi hơi bối rối một chút.
Thôi kệ. Tôi sẽ vào phòng tắm một mình, rồi để nước nóng từ vòi sen phun lên cơ thể.
... Người cậu ta không thấy dính à?
Chắc là chuẩn bị tinh thần trước hoặc thẩm du ở nhà để phòng :V Có thể là Kuroo dùng thôi miên bắt Ayumu đi tắm...?