Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

125 1211

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

86 1484

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 4004

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 315

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 9

Quyển 5: Tinh Linh và Vương Tử - Chương 528: Nàng Tinh Linh Không Thích Mùa Đông

Máu tươi giàu tinh hoa sinh mệnh, từ vết thương rách toạc nhỏ giọt xuống đất, bốc hơi nóng trên phiến đá lạnh lẽo...

Tôi bất giác lảo đảo hai bước, theo bản năng ôm lấy ngực muốn cầm máu, nhưng chất lỏng dính nhớp đã nhuốm đầy ngón tay, bộ quần áo rách nát nhanh chóng bị thấm ướt.

Cú đâm lén của Elina đến quá nhanh quá đột ngột, tôi hoàn toàn không kịp có bất kỳ phòng bị nào, cơ thể đã bị đâm thủng một lỗ từ trước ra sau... con dao găm sắc bén đâm thẳng vào tim, còn cố tình xoay lưỡi dao khuấy mạnh, xé toạc da thịt để cưỡng ép mở rộng vết thương.

Nhưng có lẽ vì đã quen với việc bị thương, cũng có thể do trời tuyết quá lạnh nên không còn cảm giác, lá phổi vỡ nát tràn đầy máu, từ cổ họng ứ ra chảy xuống khóe môi, tôi cũng không cảm nhận được chút đau đớn nào.

Mãi đến khi tầm nhìn đen trắng trước mắt trở nên mơ hồ, tay chân cứng đờ cũng bắt đầu không còn nghe theo sự điều khiển... rồi cảnh vật bên ngoài xoay một vòng, cuối cùng nghiêng ngả song song với mặt đất.

Tôi mới nhận ra mình không đứng vững nữa, cơ thể dường như đang ngã về phía sau...

Cách đó không xa, hình ảnh Eve vừa khóc vừa đập vào rào chắn, và tiếng gầm gừ điên cuồng của Sói trắng nhỏ đang cắn xé lồng sắt, giống như sức lực đang trôi đi trong cơ thể tôi, cùng với cảm giác chóng mặt hoa mắt không thể kiểm soát, dần dần tách khỏi nhận thức về cả thế giới.

Thời gian vào khoảnh khắc này dường như chậm lại, vô số mảnh ký ức nhanh chóng lướt qua trong tầm nhìn.

“Tôi có thể dạy ngươi những kỹ năng liên quan đến cơ thể… đổi lại ngươi cần phải che chở cho tôi… đây là một giao dịch… ngươi có đồng ý không?”

“Đừng tin Fran đó, hắn ta chỉ là một quý tộc giả nhân giả nghĩa thôi…”

“Hehe~ Tốt quá, có thể trở thành đồng đội với đại nhân Celice, là điều may mắn lớn nhất của tôi.”

“Có thể đối đầu với Người Gale, đây là vinh quang của tôi với tư cách một Tinh linh.”

“Ừm ừm, đại nhân Celice là bạn tốt của tôi, đương nhiên tôi phải giúp đại nhân Celice rồi.”

“Đại nhân Celice, ngài có thể kể cho tôi nghe chuyện trước đây của ngài không?”

“Đại nhân Celice thật tốt.”

“Yên tâm đi, chỉ cần tôi còn ở đây, nhất định sẽ bảo vệ tốt đại nhân Celice.”

Khi những mảnh thông tin vụn vặt xuyên suốt thời gian, bắt đầu được ghép lại như một bức tranh ghép, cuối cùng hóa thành mũi dao lạnh lẽo nhuốm máu... tôi cuối cùng cũng nhớ ra những đoạn ký ức đã bị bỏ qua này.

Khi Elina nói mình không nhà, khi Elina bôi nhọ Fran, khi Elina dò la thông tin của tôi, khi Elina nói sẽ bảo vệ tôi...

Tôi sớm nên phát hiện mới phải...

Rõ ràng trước đó đã rất cảnh giác, tại sao lại lựa chọn tin tưởng cô ta chứ?

Là vì cảm thấy bất an với môi trường xa lạ, nên tiềm thức muốn tìm kiếm đồng đội sao?

Hay là, sự ngây thơ trong xương cốt, khiến tôi muốn cho thế giới này một cơ hội?

Không, tất cả đều không còn quan trọng nữa.

Lá phổi đã bị máu tràn ngập hoàn toàn, lồng ngực giống như một chiếc ấm nước bị đập vỡ, sinh mệnh đang nhanh chóng trôi đi... Eve... Sói trắng nhỏ... xin lỗi... không nên mang các cậu... đi vào chỗ hiểm...

Ánh sáng trong tầm nhìn ngày càng mờ đi, vô số mảnh ký ức, giống như một cuốn sách cổ được lật nhanh, không ngừng lướt qua trong tâm trí tôi.

Lần đầu tiên nhìn thấy Tinh Linh Thôn.

Lần đầu tiên nhìn thấy Nguyệt Chi Tuyền.

Lần đầu tiên cảm nhận được Tự Nhiên Chi Tâm.

Lần đầu tiên nhìn thấy Eve.

Lần đầu tiên nhìn thấy Sói trắng nhỏ.

Lần đầu tiên nhìn thấy Nhân Loại Thế Giới.

Lần đầu tiên nếm mùi thịt nướng.

Lần đầu tiên bị truy sát, lần đầu tiên bị vứt bỏ.

Lần đầu tiên giết người, lần đầu tiên bị người khác coi là dị loại.

Giữa nơi hoang vu không người, cõng chủ nhân cũ muốn trở về khu rừng.

Trong thành phố đông đúc người qua lại, mang theo Eve và Sói trắng nhỏ tìm kiếm Sinh Mệnh Quả Thực, lẩn tránh những kẻ mang ý đồ xấu.

Trong những cống ngầm đầy rẫy bẩn thỉu và tuyệt vọng, cùng Sói trắng nhỏ sống qua ngày...

A, nhớ ra rồi... không gian nhỏ hẹp ấm áp đó, là ngôi nhà đầu tiên của tôi...

Tôi... ghét mùa đông...

********

Nhìn nàng Tinh linh đổ gục trên mặt đất bất động, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Elina, không khí như bị thời gian đông cứng lại, không ai ngờ Elina lại phản bội.

Vết thương bị đâm xuyên tim, đừng nói là một Tinh linh, ngay cả một Ma thú cấp Lãnh chúa, hoặc một Quang huy tế tư mạnh nhất của Thánh điện, cũng không thể sống sót sau vết thương như vậy.

Viện trưởng Guya sắc mặt xanh mét nhìn Lorelein: “Đây là… các người Cliff… đã sớm có mưu tính từ trước?”

Lorelein nhún vai: “Ngài đang nói gì vậy? Bất kể là chúng tôi hay Gale, sự tồn tại của cô ấy đều là một mối đe dọa… đây không phải là ý của các người sao?”

Đúng lúc này, một tiếng gầm vang vọng cả đại sảnh, làm vỡ tan những tấm kính ma tinh khảm trên tường xung quanh.

Con gấu đen khổng lồ bị nhốt trong lồng, cơ thể điên cuồng trương to, chiếc lồng vốn chỉ vừa đủ chứa nó, nhanh chóng vỡ nát theo những khối cơ bắp phình ra, giải thoát nó.

Một Pháp sư kinh ngạc nhìn cảnh tượng này: “Nhảy cấp tiến hóa?!”

Con gấu đen được thả ra, một bàn tay vỗ chết một Pháp sư, ngay sau đó liền mở lồng giam Sói trắng nhỏ.

Sói trắng nhỏ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, phun ra hơi thở ma lực, lao đến trước mặt Elina.

Eve, sau khi được tự do, đôi mắt đỏ ngầu lao về phía Celice.

Nàng chạy đến bên cạnh Celice, dùng đôi tay run rẩy ôm lấy Celice, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

“Đừng mà! Silly, cậu đừng chết! Cậu đi rồi… tôi phải làm sao đây!”

Eve tuyệt vọng nhìn những người xung quanh, vừa khóc vừa hét lên: “Xin các người! Xin các người… cứu cô ấy với!”

Yêu tinh nguyên tố vốn luôn kiêu ngạo đó, lần đầu tiên cầu xin loài người, nhưng nhận được chỉ là những ánh mắt né tránh và sự im lặng.

Sói trắng và gấu đen được giải thoát, đều giết người đỏ mắt, nhưng tất cả đã quá muộn rồi.

Tiếng khóc tuyệt vọng của Eve, vang vọng khắp đại điện.

Trong góc, một người đàn ông bị tất cả mọi người lơ đi.

——cuối cùng cũng từ từ mở mắt.