Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

125 1211

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

86 1484

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 4004

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 315

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 9

Quyển 5: Tinh Linh và Vương Tử - Chương 453: Nàng Tinh Linh Vô Cùng Tức Giận

“Xin lỗi… Celice… ta biết, nàng vẫn còn đang tức giận… Năm đó ta vừa ích kỷ vừa ngang ngược, không thể chịu được việc nàng cướp đi ánh mắt của ca ca…”

“Vì vậy đã sai người ném nàng xuống vách núi, hại nàng lưu lạc khắp nơi chịu đủ khổ cực… cũng hại ca ca mấy năm nay cứ tìm kiếm nàng, còn khiến ca ca vì cứu nàng mà bị thương nặng đến vậy… ta không dám mong nàng tha thứ…”

“Ta nguyện ý vì lỗi lầm đã phạm phải, trả bất kỳ giá nào… Bất kể nàng muốn làm gì ta, ta cũng sẽ không phản kháng…”

“Chỉ là ta cầu xin nàng… cầu xin nàng… Celice… xin nàng đừng làm hại ca ca… được không…”

Hả!??

Tôi trố mắt ra!

Vị công chúa xinh đẹp với dung mạo tinh xảo trước mặt, hàng mi khẽ run, hai tay nắm chặt trước ngực, nhắm mắt mặc cho tôi bóp cổ cô ta…

Cứ như một vị tiểu thư quý tộc sắp bị sơn tặc làm nhục, đã nằm trên đất áo quần xốc xếch mặc người ta chà đạp, vẫn không quên rơi lệ khẽ cầu xin đối phương tha cho cha mình… Dáng vẻ đáng thương yếu đuối lại lương thiện như vậy, nhìn mà tôi cũng không khỏi có chút đồng cảm.

Thậm chí trong một khoảnh khắc còn có ảo giác, tôi mới là kẻ xấu đang bắt nạt người khác!

“A, quá đáng quá! Quá đáng quá!”

“Sil, Silly~ Mau dừng tay, có gì từ từ nói đi~”

“Để Công chúa Điện hạ đứng dậy trước đi~ Silly~ cậu không thể làm vậy được!”

“Mấy người! Quay đầu đi!”

“Gay go rồi, tôi đi gọi Bá tước đại nhân!”

Hành lang ngoài cửa lập tức rối loạn, mấy cô hầu gái đứng đó bụm miệng, còn có người đẩy Vệ binh quay đi không cho nhìn.

Còn cô hầu gái đi theo Belice, thấy tiểu thư nhà mình ấm ức đến vậy, lấy hết dũng khí kéo Laura vào với vẻ mặt bi thương.

“Công chúa Điện hạ thân vàng ngọc quý, đã nhận lỗi chuyện trước đây rồi, rốt cuộc cô còn muốn thế nào nữa?”

“Silly, Công chúa Belice… dù sao cũng là thành viên vương tộc, còn là em gái của Điện hạ Allen… cậu đối xử với cô ấy như vậy không thích hợp lắm…” Lina cũng thử thương lượng với tôi.

“Hay là cậu thả Công chúa Điện hạ ra trước, có chuyện gì đến phòng khách nói sau?”

Tôi… không phải, chờ đã! Mọi người đều bị lừa rồi!

Thấy tất cả họ đều nói giúp Belice, tôi lập tức dùng Niệm lực kéo những mảnh vụn trên đất lên, định bụng nói cho Lina biết phán đoán trước đó của tôi… vị công chúa này có vấn đề!

“Đ-Đúng vậy, dù sao cũng là Công chúa Điện hạ… không thể đối xử với cô ấy như vậy được!”

Kết quả con chữ còn chưa kịp hình thành, cô bé Laura cũng hoàn hồn sau cơn ngơ ngác, vội vàng đến gần muốn khuyên tôi dừng tay.

“Nói mới nhớ, mấy năm nay Công chúa Điện hạ, tính tình đã tốt lên rất nhiều rồi…”

“Đúng vậy, lần trước tôi không cẩn thận làm vỡ bình hoa, bị Công chúa Điện hạ nhìn thấy… cô ấy không những không trách tôi, còn quan tâm tôi có bị thương không…”

“Một người vừa tao nhã vừa xinh đẹp như vậy… cho dù trước đây có lỗi lầm gì, cũng không cần phải bám riết không buông chứ… ai mà không có lúc phạm sai lầm…”

“Silly… có phải hơi… nhỏ nhen quá không?”

“Chuyện đó… qua rồi thì cho qua đi…”

“Ừm, dù sao cũng còn là trẻ con mà… mới mười mấy tuổi thôi… thù dai cũng không có gì lạ.”

Cùng lúc đó, thính giác nhạy bén đặc trưng của Tinh linh tộc, khiến vô số lời xì xầm bàn tán bên ngoài, không sót một chữ nào lọt vào tai tôi.

Tôi nén lại sự tức giận trong lòng, không ngừng thay đổi con chữ, giải thích lý do mình làm vậy——nhưng tốc độ viết chữ, vĩnh viễn không bằng nói chuyện.

Nhất là trong cảnh hỗn loạn thế này, mọi tranh cãi đều tập trung vào tôi, và vị công chúa đang âm thầm rơi lệ.

Những mảnh vụn vật liệu không mấy bắt mắt, căn bản không thể thu hút sự chú ý… những con chữ tôi nhanh chóng tạo ra, gần như không có mấy người nhìn đến, hoặc cho dù có ai phát hiện, cũng sẽ theo bản năng mà lờ đi.

Con người chỉ tin vào sự thật mà họ thấy, cho dù đó là hình ảnh do người khác cố tình dựng nên…

Mà khiếm khuyết bẩm sinh không thể nói chuyện của tôi, khiến tôi không thể kịp thời biện minh cho mình, càng khuếch đại tình thế bị động lúc này.

Trong lòng tôi biết rõ…

Cho dù bây giờ tôi có dùng Niệm động lực, ấn đầu họ xuống bắt họ đọc chữ, họ cũng chưa chắc sẽ tin tôi…

Ngược lại sẽ cảm thấy như lời Belice nói, tôi chỉ đơn thuần thù dai chuyện trước đây, cuối cùng tìm được cơ hội để trả thù cô ta thôi.

——Trừ khi tôi có thể tìm được chứng cứ!

“Điện hạ Celice… Người là thành viên vương tộc do Bệ hạ đích thân chỉ định, lại là người mà Điện hạ Allen trân quý nhất, người còn sở hữu sức mạnh vô song, ngay cả Long Duệ Chi Quốc cũng phải kiêng dè…” Có lẽ thấy tôi mãi không có động tĩnh gì, cô hầu gái nhỏ khó khăn lắm mới cứng rắn lên được, không kìm được nữa mà quỳ xuống rưng rưng nước mắt.

“Xin người hãy rủ lòng từ bi, tha cho công chúa nhà tôi đi… nể mặt Đại Điện hạ…”

“…Ôi, Silly~ đừng quậy nữa, cậu xem, cô ấy đã cầu xin cậu như vậy rồi… tha cho họ đi.”

Thấy ánh mắt mọi người nhìn tôi, dường như âm thầm có sự thay đổi tinh tế, cô bé Laura cũng đi tới đưa tay ra, muốn kéo tôi từ trên đất dậy.

Chậc! Mặt tôi lạnh đi trong nháy mắt, quả quyết phát động Niệm lực——

Một luồng khí khổng lồ đột nhiên nổi lên, trực tiếp thổi bay Laura ngã xuống đất… những xúc tu tinh thần đã kìm nén từ lâu, như một tấm màn trong suốt, cuốn lấy cô hầu gái đó và Lina, vừa đẩy vừa xô tất cả ra ngoài cửa.

“Chờ đã… đau quá…”

“Dừng lại, Silly… Silly! Đừng kích động!”

Rồi không để ý đến những lời quấy nhiễu bên tai nữa, tôi khóa chặt tầm mắt vào cơ thể của Belice——tôi không tin!!

“Ngươi… ngươi muốn làm gì?”

Tôi mặc kệ Công chúa Điện hạ đã mở mắt, dùng đôi con ngươi lấp lánh ánh sáng để ghìm chặt cô ta.

Giơ móng vuốt lên hung hăng xé toạc áo vai của cô ta, trước khi những hầu gái đó kịp chạy đến cản trở, như thể xé một mảnh giẻ rách, không chút khách khí xé nát quần áo của người phụ nữ này.

“A a a, đừng như vậy! Đừng như vậy! Xin hãy dừng tay!”

“……” Elina đang cầm đôi ủng bên cạnh, dường như lẳng lặng lùi lại một chút.

Nhưng tôi không có tâm trạng để ý đến cô ấy, chiếc váy dài lộng lẫy trên người Belice, vốn đã bị tôi cởi ra quá nửa… lúc này bị tôi nhẫn tâm phá hoại, chỉ bốn năm lần đã cùng với nội y, toàn bộ bị xé thành mảnh vụn từ từ rơi xuống.

Mà thân thể trắng nõn mịn màng của thiếu nữ xinh đẹp, cũng giòn giã lộ ra trước mắt mọi người.

Cổ trắng nõn mềm mại, đường cong uyển chuyển, bụng dưới thon gọn, đôi chân dài mảnh mai, và những ngón chân hoàn hảo.

Dù lần trước đã xem qua rồi, cũng vẫn khiến tôi hơi thất thần——

Huyết thống hoàng gia cực kỳ tốt, đã sinh ra gen ưu tú, phối hợp với ánh mắt bất lực phản kháng, cứ như một nữ thần thuần khiết không một mảnh vải che thân, sự quyến rũ tuyệt diệu đến kinh tâm động phách đó, đủ để khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng phải sa đọa.

Nhưng tôi chẳng có hứng thú quan tâm đến những chuyện này, ánh mắt cẩn thận tìm kiếm trên mặt đất, dùng Niệm lực lật từng mảnh vải lên, tôi không khỏi nhíu mày.

Rồi quay đầu quan sát thân thể không một mảnh vải che thân, cưỡng ép kéo đôi tay đang che trước ngực của cô ta ra, ngoài sự mềm mại phồng lên trắng như tuyết đó, toàn bộ cơ thể từ đầu đến chân đều sạch sẽ, lại không có bất kỳ lọ thuốc hay dụng cụ nào…… sao có thể?

“Đủ chưa? Nàng còn muốn… sỉ nhục ta bao lâu nữa?”

Belice đã sớm đẫm lệ, sắc mặt trắng bệch thê lương nhìn tôi, giọng nói run rẩy khiến tôi hơi ngơ ngác.

Không đúng! Chắc chắn không đúng! Nhất định là giấu ở đâu đó rồi!

Tôi theo bản năng muốn kiểm tra thêm, kết quả đúng lúc này sau lưng tôi, lại vang lên một giọng nói trầm ổn.

“…Dừng tay đi, Celice… cháu ra ngoài trước, chúng ta nói chuyện đàng hoàng…”

Bá tước Anatole không biết đã xuất hiện từ lúc nào, vẻ mặt bình tĩnh đi xuyên qua đám hầu gái, nhưng tôi có thể nhận ra sự đề phòng trong giọng điệu của ông ta.

Ra ngoài… trước? Sau đó, đóng kết giới… không cho phép tôi vào nữa… phải không?

Tôi buông người phụ nữ trong tay ra, cúi đầu lẳng lặng đứng dậy… đối mặt với những ánh mắt im lặng xung quanh, tôi đột nhiên không còn ý định giải thích nữa.

Đều xem tôi như con nít, vừa dỗ vừa lừa… nói cho cùng, vẫn là coi thường từ tận đáy lòng, bất kể là Lina hay Laura.

Đừng quậy nữa? Ai quậy chứ… quá nhỏ nhen? Rất thù dai? Nói không sai chút nào…

Vốn dĩ chỉ là hơi nhượng bộ họ, nể tình đã từng chăm sóc mình, thử xem nơi này như một mái nhà để dừng chân——cuối cùng không một ai chịu tin tôi.

Gào khóc đòi tôi trở về, tìm cách đánh thức Allen, kết quả lại đối xử với tôi như vậy… còn nói chuyện? Có gì đáng nói chứ!

Nói mới nhớ, mục tiêu tôi đến Gale, cũng chỉ có một mình Allen.

Các người đều không giúp được gì, ngược lại còn ngáng đường ngáng chân, còn chuẩn bị đối phó tôi… Nếu đã như vậy, thì giữ các người lại làm gì?

Cùng lúc nhẹ nhàng giơ tay phải lên, những sợi tóc tạo thành móng vuốt lụi đi, để lộ Ma văn đang khẽ phát sáng.

——Tất cả cút hết cho ta