Không thể không thừa nhận, cô bé tóc trắng trước mắt chính là một phù thủy thật sự.
Kinh ngạc là mình vừa bị cô ta cho lượn vòng trên bầu trời thành phố vẫn còn rõ mồn một trong tâm trí, đó thực sự là một thảm họa tồi tệ.
Không chỉ bị cô ta ép bay, mà tốc độ bay còn nhanh như chớp, luồng khí lạnh lẽo xuyên qua váy của mình, giống như có một đôi tay vô hình lạnh lẽo đang sờ soạng trên đùi mình, suýt chút nữa khiến mình lộ ra.
Tuyết Nai thề rằng từ bây giờ sẽ không tùy tiện cưỡi chổi của người lạ nữa.
Mặc dù việc cô ta là một phù thủy thật sự đã được xác nhận, nhưng việc cô ta nói mình là chuyển sinh cảu Tinh Hà vẫn cần phải xác nhận kĩ.
Dù sao nếu cô ta thực sự là một phù thủy toàn năng thì việc moi ra mối quan hệ của anh trai mình cũng dễ dàng thôi.
“Không được, tôi vẫn không thể dễ dàng tin rằng cô là anh trai Tinh Hà của tôi.”
“Vậy thì Tuyết Nai, em hãy hỏi anh vài câu hỏi mà chỉ có anh Tinh Hà mới biết câu trả lời thôi! Chỉ cần anh trả lời đúng tất cả, em chắc chắn sẽ tin anh thôi.”
Nhìn vẻ tự tin của Charlotte, Tuyết Nai không khỏi nghi ngờ.
“Thật không vậy, để tôi hỏi cô, sinh nhật của anh Tinh Hà là ngày mấy tháng mấy?”
“Ngày mười tám tháng sáu.” Charlotte không do dự mà trả lời.
“Hả?” Tuy nhiên, Tuyết Nai lại đầy dấu hỏi, rõ ràng cô không chấp nhận câu trả lời này, “Hoàn toàn sai! Đó không phải sinh nhật của anh trai tôi, quả thật cô là một phù thủy xấu biết nói dối!”
“Ê?” Charlotte không khỏi ngạc nhiên, “Không đúng sao? Không thể nào, sinh nhật của mình đúng là ngày mười tám tháng sáu mà! Mình đã nhớ suốt mười lăm năm rồi!”
“Chờ đã, cô nhớ sinh nhật của ai trong mười lăm năm qua?”
“Thì là sinh nhật của anh chứ ai nữa…” Nói đến đây, Charlotte mới nhận ra điều gì đó không đúng, “Ôi, là sinh nhật của Charlotte.”
“Charlotte là ai vậy?”
“Là tên của anh bây giờ! Phù thủy của các vì sao-Charlotte, cái tên này ở thế giới khác của bọn anh thì ai cũng biết.”
“Ô ô,” Tuyết Nai gật đầu một cách hời hợt, “Vậy, cho cô một cơ hội nữa, sinh nhật của anh Tinh Hà là ngày mấy tháng mấy?”
“Chờ chút, cho anh suy nghĩ một chút, đã mười lăm năm không dùng đến ngày sinh đó, trong đầu hình như không có ấn tượng gì…”
Charlotte nheo mắt lại, chìm vào suy nghĩ, nhìn cô bé phù thủy tóc trắng luôn làm mặt đáng yêu trước mặt, Tuyết Nai lại nhăn nhó nhìn cô ta.
“Um… Hình như là tháng tư… Ngày mấy tháng tư nhỉ? Không nhớ ra được! Có phải là ngày hai mươi hai tháng tư không?”
“Sai rồi! Câu trả lời là ngày mười hai tháng tư! Ngay cả sinh nhật quan trọng nhất cũng quên, tôi đã nói cô không thể là anh Tinh Hà của tôi mà!”
“Vậy cũng không thể nào, dù sao anh cũng không thể biết từ đầu rằng anh chắc chắn sẽ quay về thế giới thực! Việc vô tình quên đi sinh nhật cũ cũng là điều hợp lý mà.”
Tuyết Nai không khỏi lộ vẻ khinh bỉ, rõ ràng cô không đồng ý với lý do mà Charlotte quên sinh nhật.
“Nhưng mà, Tuyết Nai, anh thì nhớ rõ sinh nhật của em, ngày bảy tháng ba đúng không!”
“Ưm…” Tuyết Nai không khỏi ngẩn người, cô hoàn toàn không ngờ rằng Charlotte có thể nói chính xác sinh nhật của mình, “Hoàn toàn chính xác.”
“Ha ha, dù anh có quên sinh nhật của anh thì cũng sẽ không quên sinh nhật của em Tuyết Nai đâu! Giờ thì em chắc chắn phải tin rằng anh là anh trai Tinh Hà của em rồi phải không!”
“Ê? Thật sự là như vậy sao? Hóa ra anh trai luôn nhớ sinh nhật của tôi à?” Tuyết Nai không khỏi đỏ mặt, trước đây rõ ràng cô đã không quan tâm đến anh trai, thỉnh thoảng còn nổi giận với anh, không ngờ anh trai không những không oán hận cô, mà còn nhớ rõ sinh nhật của cô…
Khi Tuyết Nai đang chìm đắm trong tự suy diễn, Tinh Hà cũng không khỏi quay đầu sang một bên thở dài.
Thật ra cô không cố ý nhớ sinh nhật của Tuyết Nai, lý do cô có thể nói chính xác sinh nhật của Tuyết Nai vào lúc này là vì, trong thế giới khác, cô cũng có một em gái tên là Summeria, và sinh nhật của cô ấy cũng đúng là ngày 7 tháng 3.
Với ấn tượng là hai em gái có sinh nhật cùng ngày, chỉ cần mối quan hệ giữa Tinh Hà và Summeria không cứng nhắc như giữa Tinh Hà và Tuyết Nai lúc trước, thì cô chắc chắn sẽ không quên sinh nhật của họ.
May mắn thay, Summeria ngưỡng mộ Charlotte nhất, cứ có thời gian rảnh là lại đến tháp sao của cô và quấn quýt bên cô, so với Tuyết Nai thì dễ thương hơn nhiều.
Bây giờ cô bé vẫn đang nỗ lực trở thành một phù thủy mạnh mẽ như cô, đang tiến gần đến phù thủy cầu vồng.
“Không đúng,” tuy nhiên, vào lúc này, Tuyết Nai đột nhiên bình tĩnh lại, “bây giờ chưa thể vội vàng kết luận.”
Sinh nhật chỉ cần điều tra một chút là sẽ biết ngay.
Để xác định phù thủy này chính là anh trai Tinh Hà của mình, cô phải hỏi thêm vài câu hỏi hóc búa nữa.
“Tôi còn muốn hỏi cô vài câu! Trò chơi mà anh trai Tinh Hà thích chơi nhất là gì?” Tuyết Nai hỏi với vẻ nghiêm túc.
“Đó dĩ nhiên là "phưu lưu cùng những người bạn" rồi!” Tinh Hà không do dự trả lời.
“Vậy trong trò chơi này, nhân vật mà anh trai Tinh Hà thích nhất là ai?” Tuyết Nai tiếp tục truy hỏi.
“Clara!” Chỉ cần có nửa giây do dự cũng là sự bất kính với cô bé tóc trắng.
“Dưới giường của anh trai Tinh Hà giấu bao nhiêu cuốn sách của cô ấy?”
“Năm cuốn!”
“Sai rồi! Đáp án là không có cuốn nào! Vì tất cả đều bị tôi đốt rồi! Anh trai tôi là một tên yêu thích cô bé chết tiệt đó!”
“Cái gì?!”
Sau cuộc đối đáp lưu loát như vậy, Tuyết Nai không khỏi mất hết động lực mà quỳ xuống đất, đôi mắt không ngừng run rẩy nhìn xuống sàn.
“Không thể nào! Anh trai tôi thật sự đã chuyển sinh thành một phù thủy nhỏ dễ thương, trên đời này sao lại có chuyện ngớ ngẩn như vậy?”
“Rõ ràng anh mới nên quỳ xuống chứ, cuốn sách đẹp như vậy mà em nói đốt là đốt!”
“Em đâu có đốt! Ngay sau khi tan học em đã nhận được tin anh gặp tai nạn và qua đời tại chỗ, em vội vàng chạy đến đây, đâu có thời gian để đốt cuốn sách quý của anh chứ!”
Tuyết Nai phàn nàn với vẻ mặt đầy oán giận.
“À? Thật sao? Thế thì tốt quá.” Nghe đến đây, Tinh Hạ cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Có vẻ đúng là do tốc độ thời gian của hai thế giới khác nhau, cô đã tận hưởng cuộc sống mười lăm năm như một người hùng trong thế giới khác, nhưng ở thế giới thực chỉ trôi qua có vài giờ mà thôi.
“Nhân tiện, anh trai em khó khăn lắm mới trở về một lần, Tuyết Nai, sao em lại trông chẳng vui vẻ gì vậy?”
“Hẹ Hẹ Hẹ…” Tuyết Nai miễn cưỡng nở một nụ cười cứng nhắc.
Cô phải phản ứng thế nào đây?
Khi còn nhỏ, cô vô cùng ngưỡng mộ anh trai tài giỏi của mình, nhưng khi lên trung học, anh bắt đầu chểnh mảng, mối quan hệ giữa hai người cũng trở nên xa cách, kết quả là một tai nạn giao thông bất ngờ đã đưa anh đi.
Khi cô tưởng rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại anh trong đời, thì anh trai lại chuyển sinh thành phù thủy tóc trắng và xuất hiện trong cuộc sống của cô.
Chỉ cần nghĩ đến việc khi cô đang khóc lóc thảm thiết, thì anh lại đang tận hưởng cuộc sống chưa từng có trong thế giới khác, Tuyết Nai cảm thấy mọi tình cảm mà cô đã dành cho anh đều trở nên vô nghĩa.
Trả lại "nước mắt" của em!