Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thiên Đạo Kim Thiên Bất Thượng Ban

(Đang ra)

Thiên Đạo Kim Thiên Bất Thượng Ban

Ma Tính Thương Nguyệt

Tuy nhiên, đạo thuật, pháp bảo, phù chú, thần binh, chân hỏa, lôi kiếp, nguyền rủa hay trận pháp... tất cả những thứ không thể giết chết hắn, đều sẽ khiến hắn trở nên mạnh mẽ hơn.

1 3

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

291 6692

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

400 6635

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

175 2572

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

138 2608

Tiểu thư phản diện lừa gạt tình cảm

(Đang ra)

Tiểu thư phản diện lừa gạt tình cảm

箱庭白兔

Đói bụng? Ta mang cho ngươi ái tâm BentōMệt mỏi? Ta có thể cho ngươi gối đùi Cô đơn lạnh lẽo ? Thân thể này của ta có thể sưởi ấm ngươiPhản bội tình cảm của ngươi? Ta vốn là kẻ lừa gạt, chẳng qua là v

10 7

Quyển 1: Tinh Vịnh Giả Thức Tỉnh - Chương 20: Mỹ nữ được Thượng đế ban cho hai tài năng

Trong nguyên tác, có một yếu tố không được miêu tả nhiều, đó là các buổi stream về hầm ngục.

Ban đầu, nó được đưa vào như một yếu tố cho có theo phong cách truyện "Narou", nhưng sau đó, câu chuyện dần chuyển hướng sang những trận chiến năng lực thuần túy, và các buổi stream không còn được nhắc đến nữa.

Vì vậy, tôi không biết nhiều về các buổi stream hay các streamer cho lắm.

“Nào, hai người lại đây lại đây! Vẫy tay chào camera không người lái nào!”

Nói rồi, Jouka-chan khoác vai chúng tôi một cách thân mật.Toa-chan hoàn toàn bối rối trước sự xuất hiện của một người có tính cách trái ngược hoàn toàn với mình.

“Nào, Tsukimiya Toa-san cũng giơ tay chữ V đi!”“?????... V-vâng ạ?”“Kyaaa, dễ thương quá!”

Hiểu, tôi hiểu mà!

“...Vậy, cô có việc gì cần đến chúng tôi sao?”“Chúng ta giao dịch đi.”

Đứng trước camera, Jouka-chan nói một cách dõng dạc.Trên cửa sổ trôi nổi gần cô ấy, có vẻ như bình luận của người xem đang chạy, nhưng từ đây nhìn sang thì chữ bị ngược nên không đọc được.

À, chỉ đọc được mỗi chữ "Cỏ" (*).

“Tôi vẫn còn rất nhiều điều muốn biết về Học viện Tổng hợp Phectom của các bạn. Vì vậy, lần này tôi muốn được chính thức đến phỏng vấn. Để đổi lại――”

Những con ếch bắt đầu xuất hiện, vây quanh Jouka-chan. Một bầy đông đến mức tôi bỏ cuộc không đếm ngay từ đầu.

Biết rằng tất cả chúng đều là những quả bom uy lực cao, tôi hiểu cô ấy định nói gì.

“Tôi sẽ giúp các bạn dọn dẹp đám chướng ngại vật đằng kia. Dù gì chúng cũng đang mượn danh Học viện Kisou để làm bậy… Một công đôi việc nhỉ.”“...Về chuyện phỏng vấn, tôi sẽ báo lại với Hội trưởng hội học sinh của chúng tôi.”“Ừm ừm, thỏa thuận thành công! Hỡi các khán giả, buổi stream tiếp theo sẽ diễn ra tại Học viện Tổng hợp Phectom nhé!”

Jouka-chan vừa nhảy tưng tưng vừa cười toe toét.Một ngọn lửa lướt ngang qua mặt cô ấy.

“...Chậc, trượt à.”

Nhìn lại, tên cầm đầu đang ném những quả cầu lửa được tạo ra từ cơ thể hắn.Đòn đó mạnh không vậy? Trông có vẻ hơi phèn.

“Tao nhớ mặt mày rồi. Mày là kẻ đào tẩu đang bị Ủy ban Kỷ luật và các Chấp hành quan của Học viện Kisou truy nã đúng không. Hay là tao tiện tay xử luôn mày, lĩnh thêm phần thưởng nhỉ!”

Mày không nhớ chuyện vừa rồi à.Chẳng phải mày vừa bị cho nổ tung tơi bời sao.

Nhìn tên học sinh đang hăng hái tuyên bố sẽ hạ gục chúng tôi và hai tên lâu la A và B đi theo hắn, tôi thầm thở dài.Hừm, cái này phải cho chúng nó một trận ra bã mới được.

“Jouka-chan-san, vậy thì nhờ cô――ể?”“...Hầy.”

Khi tôi quay sang Jouka-chan định nhờ cô ấy giúp một tay, tôi thấy cô ấy đang ném cho đám học sinh kia một cái nhìn lạnh như băng. Sự vui vẻ ban nãy đã biến đi đâu mất, tôi còn nghe thấy cả tiếng tặc lưỡi.

Nhưng, có lẽ nhận ra ánh mắt của tôi, cô ấy liền thay đổi sắc mặt, mỉm cười và gật đầu.

“Ừm ừm, cố gắng lên nào! Vậy thì, để nhanh chóng nghiền nát lũ khốn đó――chúng ta quyết đấu đi.”“Quyết đấu?”“B-bọn em sao ạ?”

Quyết đấu là hình thức được sử dụng khi tranh giành quyền chinh phục hầm ngục với số lượng ít người. Nếu trận chiến có từ năm người trở lên, nó sẽ chuyển thành hình thức chiến tranh giữa các học viện.

“Ba đấu ba. Hầm ngục quyết đấu là Thành phố Ảo ảnh. Trận đấu sẽ kết thúc khi một bên thừa nhận thất bại hoặc tất cả đều chết… được chứ ạ?”

Những gì Jouka-chan nói một lèo chính là luật lệ tiêu chuẩn nhất trong một trận quyết đấu.

Một cuộc tàn sát giả lập bên trong một hầm ngục nhân tạo có bán kính năm mươi mét, mô phỏng một khu phố.Đặc điểm lớn nhất của nó, có lẽ là mọi trạng thái sẽ được hoàn nguyên sau khi trận đấu kết thúc.

Nói cách khác, trong quyết đấu, cái chết không phải là dấu chấm hết.

Trong thời đại hầm ngục hiện đại, cái chết không còn là thứ đáng để kiêng kỵ nữa. Thứ đáng sợ là sự kết thúc vĩnh viễn chờ đợi sau cái chết, còn bản thân cái chết trước đó chỉ là một yếu tố quyết định sự thất bại trong một trận quyết đấu mà thôi.

“Bọn tao cũng không có vấn đề gì. Đã quyết đấu, tức là mày đang giữ Lõi hầm ngục, đúng không hả kẻ đào tẩu?”“Tất nhiên. Cái này, đắt lắm đấy nhé.”

Hầm ngục dùng cho quyết đấu được quy định bởi Hội đồng quản trị Apis. Quyết đấu trong các hầm ngục khác đều bị cấm, và nếu có lỡ thực hiện, dù có chết cũng khó mà được hồi sinh.

Và, Lõi hầm ngục này rất đắt tiền. Loại rẻ tiền quy mô nhỏ cũng đã mười triệu.

Thường thì học sinh có vai trò tìm kiếm hầm ngục sẽ sở hữu nó… nhưng có vẻ như cô ấy đang sở hữu nó với tư cách cá nhân.Streamer nhiều tiền thật nhỉ.

“Vậy thì, triển khai hầm ngục đây!”

Jouka-chan ném một chiếc hộp máy móc hình lập phương ra.Ngay lập tức, không gian xung quanh bị bóp méo, và sau một cái chớp mắt, chúng tôi đã đứng trong một thành phố nào đó.

Giữa một con đường lớn.Chúng tôi và bọn chúng đứng đối diện nhau, cách nhau bởi một ngã tư.

Dưới bầu trời xanh, những ngọn đèn báo hiệu bắt đầu quyết đấu được gắn như đèn giao thông ở ngã tư bắt đầu nhấp nháy từ trái sang.

Trong lúc đó, Jouka-chan nhìn chúng tôi và nói.

“Trận quyết đấu này đối với tôi chỉ là màn dạo đầu. Vì vậy, hãy kết thúc nó thật nhanh. Tôi sẽ dùng bom để gây rối đối phương. Cậu hãy dùng đoản đao đó để tìm cơ hội chém chúng. Và, Tsukimiya Toa-san, cuối cùng xin nhờ vào cậu nhé. Với vũ trang đó của cậu thì làm được, đúng không?”“...Vâng.”“À, ừm, em sẽ cố gắng.”

Toa-chan thủ thế với khẩu pháo hạng nặng còn cao hơn cả người mình. Một thứ vũ trang quá sức không tương xứng, trông như thể người ta đã cố gắng gắn một cái tay cầm vào thứ vũ khí vốn được đặt trên vai của một con robot khổng lồ.

Tôi mới chỉ thấy khẩu pháo đó bắn ra tia la-de để kiềm chế Rokuhara-san, không biết thực tế uy lực của nó thế nào.

…Mà nói đúng hơn, cái cô học sinh tên Jouka-chan này biết quá nhiều về chúng tôi.

Tại sao cô ấy lại cần phải điều tra nhỉ.

Nhưng, chẳng có thời gian để hỏi những chuyện đó, ngọn đèn cuối cùng đã nhấp nháy màu đỏ.Đồng thời, một tiếng còi vang lên khắp hầm ngục.

“Mười giây là thắng thôi.”

Một giọng nói uể oải.Vừa tiếp tục stream, Jouka-chan vừa lao đi.

Một bầy ếch bám theo sau.Tôi cũng chạy theo, bám sát ngay phía sau cô ấy.

“Không ngờ chúng mày lại dám xông thẳng vào!”“Ma-chan's.” (Các bé Ma-chan)

Không thèm đáp lại lời nói đầy khí thế của đối phương, Jouka-chan chỉ lẩm bẩm một cách lạnh lùng.Và rồi, bầy ếch di chuyển như một làn sóng sau lưng Jouka-chan.

Chúng nhanh chóng bao vây ba tên kia và phát nổ.

“Gyaaa!”“Yuu-kun, nguy rồi!”“Chết mất chết mất chết mất!?”

Jouka-chan chỉ tay vào vòng xoáy của những vụ nổ, nơi đang vang lên tiếng la hét thảm thiết của đám Nhà thám hiểm, rồi ra hiệu cho tôi lao vào.Thật á?

“Không sao đâu. Ma-chan chỉ làm bị thương kẻ địch thôi.”“Tôi tin lời cô đấy nhé.”

Với sự an tâm rằng dù có chết cũng sẽ được hồi sinh, tôi thủ thế đoản đao và lao vào giữa những vụ nổ.Ngay lập tức, những ngọn lửa như thể né tôi ra, tạo thành một con đường.

“Ghê thật.”

Tôi chạy xuyên qua đó và xuất hiện trước mặt ba tên đang bị cuốn vào vụ nổ.

“Hự!? Thằng này――”

Một tên nhận ra nhưng đã quá muộn.Tôi lướt qua chém từng người một, làm tê liệt cả ba một cách gọn gàng.

Gần như cùng lúc đó, khói lửa tan đi và tầm nhìn trở nên quang đãng.Dưới chân tôi là ba tên đang nằm gục.

…Thế này thì có lẽ để tôi kết liễu luôn cho nhanh.

Tôi nghĩ vậy và nắm chặt đoản đao. Đúng lúc đó.

Một con ếch nhảy đến chân tôi.

“Hự!?”

Tốc độ suy nghĩ được tăng cường bởi chiếc vòng tay màu đỏ lập tức ra lệnh cho cơ thể né tránh.Tôi dồn thêm ma lực vào khả năng thể chất của một Nhà thám hiểm và nhảy bật ra. Gần như cùng lúc, con ếch phát nổ.

“Aaaa!? Xin lỗi nhé. Bạn có sao không!?”“...Vâng. Không sao ạ.”

Jouka-chan vội vàng chạy đến chỗ tôi đang nằm lăn lóc trên đất, phủi đi lớp bụi trên bộ đồng phục của tôi.

“...Đồng phục, đúng là rộng thật nhỉ.”“Ể?”

Bây giờ mà lại nói chuyện đó à? Mà, đúng là nó rộng thật.

“Ôっと, vậy thì xin nhờ khâu hoàn tất cuối cùng nhé!”

Trước khi tôi kịp thắc mắc, Jouka-chan đã giơ tay lên.

Hiểu đó là tín hiệu, Toa-chan gật đầu rồi chĩa mũi pháo hạng nặng về phía ba tên học sinh đang nằm gục vì bị tê liệt.Cơ thể máy móc của khẩu pháo bắt đầu hội tụ ánh sáng.

Ánh sáng từ xung quanh Toa-chan dâng lên rồi bị hút hết vào bên trong vũ trang.Nhìn thấy cảnh đó, Jouka-chan nói.

“Đó mới là Pháo Hội Tụ nguyên bản đấy.”

Ể, Toa-chan bắn được Pháo Hội Tụ á!?

Trong cả nguyên tác, số người bắn được nó cũng có hạn mà!?Lẽ nào Phectom toàn quái vật?Thế này thì có khi tiền bối Miroku cũng có một tài năng vượt trội nào đó…

“Hấp thụ tức thời ma lực trong không khí thông qua người sử dụng. Tái sắp xếp bằng các phép tính của Dive Gear và chuyển hóa thành ma lực có thể sử dụng. Gom tất cả chúng lại và bắn ra một đòn, đó chính là Pháo Hội Tụ.”

Quá trình diễn ra đúng như lời Jouka-chan nói.

Nhiều vòng tròn ma thuật xuất hiện xung quanh Toa-chan, bắt đầu quay như những bánh răng.Khẩu pháo hạng nặng của Toa-chan, vốn mang ấn tượng về sự lạnh lẽo của sắt thép, giờ đây đang gầm lên từ khắp nơi, và họng súng thì tràn ngập ánh sáng.Dáng vẻ của Toa-chan đứng thủ thế với khẩu pháo giữa những hạt ánh sáng quả thực là một mỹ nữ, rất đáng để tham khảo.

Một lúc sau, Toa-chan thở ra một hơi thật dài và nói.

“Khai hỏa.”

Vù, một sóng xung kích tạo ra một cơn gió.Một luồng sáng vàng kim cày nát mặt đường nhựa, đập vỡ tan cửa kính của các tòa nhà xung quanh và lao thẳng về phía trước.

Nó nuốt chửng đám học sinh kia trong chưa đầy một giây.

Choáng ngợp.Chỉ có thể dùng một từ đó để miêu tả.

Vì thường là người bắn pháo, nên tôi không biết, nhưng không ngờ nó lại có sức mạnh khủng khiếp đến thế này.

Không, có lẽ uy lực của nó còn vượt qua cả Cây gậy chiêm tinh mà tôi đã từng bắn.

“Đây là… Pháo Hội Tụ.”“Quả nhiên là tuyệt vời. Một trong những câu trả lời cho kỹ năng mạnh nhất của nhân loại được kế thừa từ thời kỳ bình minh của các Nhà thám hiểm. Một đòn tấn công bằng chính ma lực mà cho đến tận ngày nay vẫn không gì có thể vượt qua nếu chỉ tính về uy lực. …Tuyệt vời, phải không?”“À, vâng.”

Tôi đáp lại trong khi vẫn còn ngây người.

Trên đầu, cùng với bầu trời xanh dễ chịu, tiếng còi báo hiệu kết thúc trận quyết đấu vang lên.

---

Ghi chú của người dịch: "草" (kusa - cỏ) là từ lóng trên mạng của Nhật, tương đương với "lol", "lmao" trong tiếng Anh hoặc "haha", "kkk" trong tiếng Việt, bắt nguồn từ việc chữ w (viết tắt của 笑う - warau - cười) trông giống như những ngọn cỏ.