Chuyển sinh thành đứa con gái dâm loằn rác rưởi muốn bị NTR!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

1 2

Oda Nobuna no yabou

(Đang ra)

Oda Nobuna no yabou

Mikage Kasuga

Sagara Yoshiharu bỗng tỉnh dậy và thấy rằng mình đã quay ngược thời gian trở về thời Chiến quốc. Trong ngay phút đầu tiên, cậu ta đã suýt bị giết trên chiến trường.

70 605

Lý do cô bé thiên tài nhảy lớp không thân thiết bất kỳ ai lại chỉ làm nũng với mình tôi

(Đang ra)

Lý do cô bé thiên tài nhảy lớp không thân thiết bất kỳ ai lại chỉ làm nũng với mình tôi

Yagami Kagami

Lớp của tôi có một cô bé thiên tài nhảy lớp. Ngoại hình của cô bé dễ thương như một nàng công chúa, nhưng tính cách lại rất lạnh lùng và không muốn giao tiếp với ai.

49 316

Advent of the Three Calamities

(Đang ra)

Advent of the Three Calamities

Entrail_JI

Và rốt cuộc thì, tôi là ai?

0 1

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

(Đang ra)

Trở thành tên phản diện NTR nữ chính

Bạn nghĩ đây sẽ là một câu chuyện về phản diện hoàn lương? Không, anh chàng của chúng ta bị đưa vào tình thế không thể cứu vãn: Khi nhân vật phản diện đã cướp nữ chính khỏi tay nhân vật chính.

13 112

Tập 02: Giai đoạn trung học năm nhất - Chương 23: Ngày hè bắt đầu - Kurushima Fuyuki (1)

“Yo, Yuuki.”

“A, Fuyuki-kun! Chào buổi sáng!”

Giữa cái nắng gay gắt và ánh mặt trời của mùa hè, tôi—Kurushima Fuyuki—cùng người bạn thân Yuuki đến một khu hồ bơi giải trí cách nhà chỉ vài ga tàu.

“Rei-chan và Shirase-san đâu rồi?”

Dĩ nhiên đây không phải là câu chuyện hai thằng con trai tự kéo nhau ra bể bơi để chịu nóng. Bọn tôi đến đây cùng hai cô bạn gái thường xuyên đi chơi cùng nhóm.

Khi Yuuki hỏi, tôi cầm điện thoại và nhắn tin hỏi hai cô nàng qua ứng dụng nhắn tin rằng họ đang ở đâu. Chỉ một lát sau, họ đã trả lời.

“Ồ, họ bảo sẽ đến ngay. Cứ vào sảnh chờ trước đi. Nóng quá, vào trong nhanh thôi.”

Vượt qua cửa tự động, tận hưởng luồng không khí mát lạnh bên trong, tôi mua một chai nước khoáng ở máy bán hàng tự động để giết thời gian.

“Fuyuki-kun này, đã bao lâu rồi chúng ta chưa đi bơi chung nhỉ? Tớ thật sự rất mong chờ hôm nay đó.”

“À, hồi tiểu học, chắc khoảng 4 năm trước hả? Lâu phết rồi nhỉ.”

“Họ bảo khu này đã mở thêm nhiều trò mới. Có cả cầu trượt nước lớn và khu thể thao trên nước nữa.”

Cầm tờ rơi phát ở cổng, Yuuki nhìn chằm chằm với vẻ hào hứng như một đứa trẻ. Thấy thế, tôi không nhịn được mà trêu cậu ấy một chút.

“Hóng thật đấy… Phải rồi, ai mà không hóng nhỉ? Nhất là khi được thấy Rei và Shirase mặc đồ bơi.”

“Hể!? F-Fuyuki-kun! Tớ không có… không phải vì thế đâu mà!”

“Kekeke, đừng giấu làm gì. Là con trai mà, ai chẳng nghĩ thế. Cậu còn nhớ bộ bikini của Rei lần trước gửi trong nhóm chat chứ? Hôm nay cậu sẽ được thấy trực tiếp đấy. Còn Shirase… à, phải nói là tuyệt vời. Là con trai, cậu mong chờ cũng không sai đâu.”

Đang chọc Yuuki, mặt cậu ấy đỏ lựng, thì từ xa vang lên giọng nói quen thuộc.

“Xin lỗi hai cậu nhé! Bọn mình đến trễ rồi!”

“Yuuki-kun, Fuyuki-kun, chào buổi sáng.”

Shirase mặc blouse rộng và váy dài, trong khi Rei đội mũ rơm và diện chiếc váy trắng đơn giản.

Nhìn hai cô gái trong trang phục đời thường, tôi và Yuuki có hơi mất tự nhiên. Tuy vậy, bọn tôi vẫn cố gắng đáp lại.

“Ừ, chào buổi sáng, Rei-chan, Shirase-san.”

“Ô, vất vả cho hai người giữa cái nóng này rồi.”

Rei vốn đã nổi bật, Shirase cũng không kém nhờ phong cách thay đổi hoàn toàn mà cô ấy có được từ Rei. Khi hai người họ sánh bước bên nhau, thật sự rất nổi bật. Những ánh nhìn lén lút từ xung quanh không ngừng hướng về phía này, khiến tôi cảm thấy một chút tự hào khó diễn tả. Đúng lúc đó, Rei chú ý đến chai nước tôi đang cầm. 

“Fuyuki-kun, đúng lúc đó! Cho mình uống một ngụm được không?”

“Hửm… À, cũng được.”

…Hôn gián tiếp à? Không, cô nàng này chẳng nghĩ sâu xa như vậy đâu.

Rei rất vô tư và thoải mái với những người cô ấy coi là thân thiết. Tôi không muốn làm bầu không khí khó xử nên tự nhiên đưa chai nước cho cô ấy.

“Cảm ơn nha, Fuyuki-kun! …Ưm!”

Rei chẳng ngần ngại áp môi vào miệng chai.

Nhìn cảnh tượng ấy khiến tôi có hơi bối rối, mắt bất giác dời xuống.

…Khoan đã, cái gì thế kia!?

Yuuki cũng nhận ra, mặt cậu ấy đỏ bừng đến tận tai.

Cái con ngốc này… mặc váy trắng mà chẳng thèm để ý là nó xuyên thấu khi gặp ánh sáng!

Bộ nội y mờ mờ dưới lớp váy của Rei như muốn làm đầu tôi nổ tung. Cả áo ngực lẫn quần lót đều lộ rõ nếu nhìn kĩ.

Shirase cũng là con gái mà, sao không nhắc cô ấy đi chứ?!

“Fù… Cảm ơn nhé, Fuyuki-kun.”

Cười vô tư như chẳng có gì xảy ra, Rei đưa lại chai nước.

…Không được.

Tôi nhìn, thì cũng… hơi thích—à không.

Nhưng nếu ai khác nhìn thấy thì… bực mình—lại sai nữa.

Rei không còn là một đứa trẻ ngây thơ. Tôi phải lên tiếng thôi. Không ai làm thì tôi đành rút lá thăm đen vậy.

“À này, Rei… Cậu… lộ rồi đó.”

“Hả? Lộ cái gì cơ?”

“…Đồ lót. Nó xuyên qua váy cậu rồi đấy. Khi ra ngoài, cậu nên cẩn thận hơn—”

“A, không sao đâu. Đây đâu phải đồ lót!”

“…Gì cơ?”

Trong khi tôi vẫn đang bối rối không hiểu ý nghĩa lời nói của Rei, cô ấy bất ngờ kéo phần cổ áo váy xuống để lộ bên trong cho tôi và Yuuki thấy.

Cô ấy đang làm cái gì vậy chứ!?

"Nhìn này, bên trong mình mặc đồ bơi đàng hoàng mà! Tất nhiên, mình cũng mang theo đồ lót thay thế, và cả áo lót chống xuyên thấu để mặc khi về nữa. Để người khác nhìn thấy thì xấu hổ lắm đúng không?"

Với vẻ mặt đầy tự tin như thể mọi thứ đều được chuẩn bị hoàn hảo, Rei giơ hai tay làm dấu chữ V cười rạng rỡ. Chỉ nhìn thôi cũng khiến tôi thấy đau đầu. Tôi liền quay sang Shirase, ném cho cô ấy ánh mắt kiểu "Bạn của cậu được dạy giáo dục giới tính kiểu gì thế này?". Đáp lại, Shirase chỉ lẳng lặng quay mặt đi. Này, sao lại làm ngơ chứ?

Quay sang Yuuki bên cạnh, tôi thấy cậu ấy đang ngửa mặt lên trời, cố gắng kiềm chế cơn chảy máu cam.