Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Outbreak Company

(Hoàn thành)

Outbreak Company

Sakaki Ichirō

Để hoàn thành sứ mệnh đó, Shinichi nhận được sự hậu thuẫn toàn diện từ chính phủ Nhật, cùng với sự giúp đỡ của cô hầu gái nửa tiên Myucel và công chúa Petralka của Đế quốc Eldant. Cùng với nhóm bạn lắ

121 574

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

55 209

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

11 53

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

256 5031

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

188 2604

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

70 1001

Vol 8 - Chương 232: Hồi Kết (1)

“…Lloyd? Ngài Lloyd!?”

Một giọng quen thuộc vang lên, tôi mở mắt ra thì thấy mình đang nằm trong phòng.

Vừa mới chống nửa người dậy thì—

“Ngài Lloyd ơiiii!”

“Muguh!?”

Sylpha nhào tới ôm chặt, đè tôi ngã ngược xuống giường.

Cái gì thế này!? 

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Hừm, cuối cùng cũng nhận ra rồi à.”

Connie hay đúng hơn là Beal đang mượn thân thể cô ấy lên tiếng trong đầu tôi.

“Bọn tôi lo chết khiếp, ngài Lloyd. Ngài ngủ mãi không tỉnh.”

“Đúng vậy, nhưng may mắn thật. Cuối cùng cũng trở lại như cũ rồi.”

Cả Grimo lẫn Jihriel cũng góp lời.

Trước mắt tôi, Sylpha đang áp sát toàn thân, còn Ren thì chẳng cản nổi, chỉ cúi đầu áy náy.

À… ra vậy. 

Việc dung hợp với Beal đã được giải trừ, tôi quay lại với cơ thể thật của mình.

Quên khuấy đi mất, chuyến đi lên Thiên giới chính là để làm điều này. 

Có vẻ thần đã thực sự ban cho tôi cơ hội ấy.

“Như thế là ổn rồi chứ, Lloyd-kun?”

“À… cảm ơn ngài.”

Tôi khẽ gật đầu đáp lại giọng nói vang vọng trong đầu, là thần.

Thật may mắn. 

Nếu không thể trở lại như cũ, chẳng biết sẽ ra sao.

Quả nhiên, cơ thể của chính mình vẫn là tuyệt nhất. 

Trạng thái ma lực thể thì quá dư thừa sức mạnh, khiến tôi chẳng thấy thoải mái chút nào.

“Hmm, nhưng quả là đáng tiếc. Nhờ dung hợp, ngươi đã sở hữu sức mạnh vượt cả thần. Với một kẻ yêu thích ma thuật, bỏ qua cơ hội đó chẳng phải uổng phí lắm sao?”

“Không, chẳng tiếc chút nào.”

Tôi đáp gọn gàng, dứt khoát. 

Bản thân vốn chẳng mấy quan tâm đến chuyện mạnh yếu.

Công nhận, được tự tay điều khiển ma lực thể là một trải nghiệm thú vị, nhưng cái cảm giác phiêu phiêu bất định ấy thật chẳng hợp với tôi.

Hơn nữa, đó đâu phải cơ thể của chính mình. 

Có mới lạ thật, nhưng cuối cùng thì vẫn là thân thể này khiến tôi yên lòng nhất.

“Hơn nữa, đâu thể khẳng định trạng thái đó mới là tối thượng trong việc điều khiển ma thuật. Ma thuật vốn thâm sâu vô tận. Chắc chắn còn những hình thái khác giúp hiểu thấu đáo, rõ ràng hơn. Nghĩ đến khả năng đó, tôi chẳng còn chút luyến tiếc nào với cơ thể kia.”

Chưa kể, trong người tôi lúc đó chen chúc cả Grimo, Jihriel, lẫn Beal, ồn ào đến phát chán.

Tiếng ai cũng vang lên trong đầu, đến nỗi nghiên cứu chẳng nổi.

“Ơ nhưng Lloyd-sama có bao giờ nghe chúng tôi nói đâu!”

“Nhất là khi ngài tập trung. Dường như ngoài tiếng chúng tôi ra, mọi âm thanh khác cũng đều bị gạt bỏ.”

“Chuẩn không cần chỉnh. Đừng đổ lỗi lung tung nữa.”

Bọn Grimo lại làu bàu, nhưng ở cơ thể này, giọng họ nhỏ hẳn đi, nghe cũng đỡ nhức đầu.

Dù khi tập trung tôi cũng có thể bỏ ngoài tai, nhưng yên tĩnh vẫn tốt hơn nhiều.

“Ra vậy… quả đúng là như thế. Chính nhờ bản tính ấy, có lẽ ngươi mới có thể đánh bại cả Ma Vương tối ác. Với sức mạnh như thế mà lòng chẳng hề nhiễm tà niệm… ta đã nghĩ có lẽ nên trao cho ngươi ngôi thần, nhưng… ngươi chắc chắn sẽ từ chối.”

Giọng thần bắt đầu lẩm bẩm mơ hồ.

Có lẽ vì khoảng cách từ Thiên giới, truyền niệm không được rõ ràng. 

Xuyên qua bức tường chiều không hề đơn giản, ngay cả với thần, chẳng thế mà còn thua cả ma vương. 

Hóa ra cũng chẳng mạnh ghê gớm gì.

Trong lúc tôi còn mải nghĩ, thần khẽ hắng giọng một tiếng.

“Khụm!… Thôi được. Vậy ta sẽ không nói thêm gì nữa. Hãy cứ sống tự do theo ý ngươi.”

“Không cần ngài nhắc, vốn dĩ tôi cũng định thế rồi.”

Dù có ai nói gì, tôi vẫn làm theo ý mình mà thôi.

Fufufu, chuyến đi này quả thật quá thu hoạch.

Từ dung hợp tạo ra ma lực thể, đến vô số thuật pháp của Thiên giới, chiến đấu với thiên sứ và ma tộc, thậm chí học được cả thuật pháp của Ma Vương đời đầu…

Nhiều cái đúng là chỉ dùng được khi ở dạng ma lực thể, nhưng thế mới đáng để nghiên cứu và tìm lối biến hóa.

Lần tới, phải đến Ma giới một chuyến mới được. 

Chắc chắn sẽ đầy hứng thú.

Lòng hiếu kỳ này, dù là thần hay ma vương cũng chẳng thể ngăn nổi.

“Quan trọng hơn, hãy cho ta biết, ngài đã làm cách nào giải trừ dung hợp?”

“Hohoho, vậy thì, tạm biệt nhé.”

“Ơ, này, khoan đã—!”

Tôi gọi với theo, nhưng bóng dáng thần dần phai nhạt.

Khỉ thật, đúng là một vị thần chẳng bao giờ nghe người ta nói hết câu. 

Nếu còn ý thức rõ ràng, tôi đã có thể phân tích rồi… phí thật.

Thôi kệ, chắc chắn sẽ có dịp khác. 

Lần tới phải nghĩ ra cách tự động hóa thuật pháp ngay khi tiếp nhận mới được.

“Ngài Lloyd!? Xin người mau tỉnh táo lại đi ạ!”

“Wah!?”

Trong lúc tôi còn mải nghĩ về kế hoạch, Sylpha bất ngờ ép sát mặt vào mặt tôi.

…Chết tiệt, quên khuấy mất cô nàng này.

“Cứ tưởng ngài tỉnh lại rồi, ai ngờ lại lẩm bẩm một mình… Không ổn! Phải tính đến trường hợp xấu nhất mới được! Mau, tôi đưa người đi gặp y sư ngay lập tức!”

“Khoan, khoan đã, Sylpha!? Tôu khỏe mà… nghe tôi nói đã nào—”

Nhưng cô nàng chẳng buồn nghe, chỉ siết chặt lấy tôi rồi lôi đi thẳng.

Tôi liếc sang cầu cứu Ren và Connie, nhưng cả hai chỉ lắc đầu, ra ý “thôi đành chịu.”

“Đến cả Lloyd-sama, kẻ chẳng hề sợ thần hay ma vương, cuối cùng vẫn thua cô hầu gái này…”

“Hẳn là Sylpha-tan đã lo lắng lắm. Ngài nên ngoan ngoãn nghe theo thì hơn.”

“Kukuh, cũng phải thôi. Bao lâu nay toàn nhờ Connie lo liệu, ngươi lại thong dong hưởng lợi. Giờ thì nên bù đắp chút tình nghĩa chứ.”

Khỉ thật, đến cả Grimo bọn chúng cũng hùa theo…

Không còn đồng minh nào hết.