Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

WN - Chương 11: Chuẩn bị thiệp mời

Bây giờ, để chuẩn bị cho bữa tiệc, tôi phải làm rất nhiều thứ.

Việc nhờ Onii-sama dạy ma pháp cho cũng chỉ là bước đầu, nói đúng hơn thì là phần thưởng tôi tự thêm vào, ngoài nó ra thì tôi cũng cần chuẩn bị nhiều thứ khác.

Đầu tiên chính là lễ nghi.

Nếu tôi - Tâm điểm và cũng là bên tổ chức buổi tiệc mà cư xử không ra trò trống thì khách sẽ chê cười, kéo theo danh tiếng cả nhà Granbell sẽ bị mất mặt.

Thế nên tôi phải nghiêm túc học hành từ mẹ.

Tiếp theo là trang phục.

Đương nhiên đây sẽ là một bữa tiệc rất hoành tráng rồi.

Với những bộ đồ đang thịnh hành thì chúng sẽ lộng lẫy và bắt mắt hơn. Quan trọng hơn thảy, là chúng có thể sẽ trở thành chủ đề bàn tán trong giới quý tộc.

Muốn khách vui vẻ thì cũng phải chủ động tạo ra một chủ đề để có thể trò chuyện, vậy nên với tư cách là nhân vật chính, tôi cũng phải lựa chọn trang phục một cách kĩ càng.

Có vẻ như nhà thiết kế tài năng và nổi tiếng nhất trong lãnh thổ Granbell sẽ đến dinh thự vào hôm nay, tôi đã háo hức chờ đợi từ sáng rồi.

Tuy nhiên, trước khi nhà thiết kế đó đến, tôi phải làm một chuyện quan trọng hơn rất nhiều.

Nghĩ tới khối lượng của việc đó, tôi có thể hiểu vì sao mình lại ngó lơ nó.

Đấy chính là viết những tấm thiệp mời để gửi đi.

“S-Sao mà xong được chứ…”

“Còn nhiều lắm nhưng hãy cố gắng hết sức nhé.”

Tôi ngước nhìn lên chỗ giấy viết thư và danh sách tên ở trên bàn của mình mà không khỏi than trời trách đất.

Đúng thế, thế giới này làm gì có máy móc, nên tất nhiên mọi thứ đều được viết bằng tay rồi.

Và tất cả… đều phải do chính tay tôi, ngôi sao của bữa tiệc, viết.

“Lisa… không có ma pháp nào có thể thay em làm việc này sao?”

“Nếu thật sự có thứ như thế thì nó sẽ gây một tiếng vang lớn trong giới quý tộc đấy ạ. Tiểu thư sẽ có thể ghi tên mình vào trong sử sách với tư cách là một người đã tạo ra một ma pháp mang tính cách mạng như vậy.”

“Đúng ha…”

Haa, tôi thở dài.

Ma pháp đúng là rất mạnh mẽ và kì diệu, nhưng công dụng chính của nó chỉ là chiến đấu với tự vệ mà thôi.

Dù vẫn có vài ma pháp dùng trong sinh hoạt như thắp sáng, lửa để sưởi ấm hay nấu ăn.

Đúng như tôi dự đoán, thế giới này không có mấy thứ tiện lợi như golem tự hành hay thú triệu hồi sẽ làm việc nếu như ra lệnh.

Chính vì thế, mà tôi hiện tại vẫn dành thời gian học ma pháp để sử dụng trong bữa tiệc, nhưng vấn đề là nó chả giúp được gì cho cái vấn đề đang tồn đọng ngay trước mắt tôi lúc này.

“Đây chính là cách quý tộc trưởng thành đó. Nếu tiểu thư không tập trung thì sao mà nhớ hết tên khách mời được.”

“Em hiểu rồi, đây cũng là một bài kiểm tra tư cách để xem liệu mình có xứng đáng với gia tộc Granbell hay không, nên em sẽ cố gắng hết sức.”

Sau khi nghe lời khuyên của Lisa, tôi quay lại với mấy tờ giấy.

Có nhiều lí do cho việc tại sao những quý tộc thường lại tự tay viết thiệp mời thay vì giao việc đó cho người hầu… Nhưng lí do chủ yếu nhất thì đây là cách nhanh nhất để nhớ tên khách mời.

Nếu bạn được mời đến tham dự một bữa tiệc mà người chủ trì lại hỏi câu ”Ngài là ai vậy?” thì chả phải sẽ rất thô lỗ sao?

Nên ít nhất bạn phải nhớ đến gia chủ của gia tộc bạn đã mời, nếu không muốn nói là phải nhớ cả gia tộc của họ.

“Ư-Ưm… gia tộc công tước Belmunt… hầu tước Arkroad… bá tước…. tử tước, nam tước….”

Trời ạ, thật đấy chớ, chỗ này có hơi bị nhiều không đó? Bộ nhà mình tính mời nhiêu người vậy trời!

Đúng là khi mời thì chỉ cần biết tên gia chủ là được… Nhưng khi ở bữa tiệc, nhớ tên cả những thành viên đi cùng chả phải cũng là phép lịch sự sao?

Ai đó làm cho tôi một tờ giấy nhắc được không? Trí nhớ của tôi không tốt đến mức này đâu. Nếu không thì hãy niệm một ma pháp có thể giúp tôi nhớ được mọi thứ đi mà.

“Sao mà chị nhớ được vậy Lisa….?”

“Quen rồi thì có thể nhớ được thôi ạ.”

Làm sao có thể gọi là “Quen” với kí ức được chứ?! Ý chị ấy là gì đây?

“Không sao đâu ạ. Ngay cả khi không nhớ được hết, lúc nào cần thì ông bà chủ sẽ giúp tiểu thư… Nên ngay cả khi thất bại, cô vẫn là một thành viên trong gia tộc Granbell thôi.”

Khi thấy tôi mất tự tin và cụp mắt xuống, Lisa nhẹ nhàng động viên.

… Gần đây, không chỉ Onii-sama mà cả mẹ cũng đối xử rất tốt với tôi. Bà bây giờ cũng đã gọi tôi là con gái rồi.

Đừng lo lắng không đâu nữa mà cố gắng hết mình nào.

“Cảm ơn chị, Lisa. Tôi yêu chị nhất.”

Mọi thứ đều tiến triển tốt đẹp, nhưng đó là nhờ Lisa đã luôn đứng về phía tôi.

Nếu không có Lisa, tôi chắc hẳn sẽ rất bối rối không biết mình đang trong hoàn cảnh thế nào sau khi lấy lại được kí ức tiền kiếp.

Sau khi tôi nói lời cảm ơn, Lisa đứng hình trong một lúc rồi… chị ấy lặng lẽ đảo mắt đi.

“... Thay lời cảm ơn, tiểu thư có thể đừng nói “tôi” trong vô thức được không? Với tôi thì không sao, nhưng nếu nói thế ở ngoài kia thì sẽ là cả một vấn đề đó ạ.”

“Bây giờ ở đây chỉ có Lisa thôi nên không sao hết.”

“Bất cẩn là đi đời luôn đó.”

Tai của Lisa hơi đỏ lên, có lẽ vì chị ấy thấy xấu hổ.

Tôi không khỏi mỉm cười khi thấy khía cạnh này của Lisa, người lúc nào cũng tỏ vẻ lạnh lùng. 

Sau đó một người hầu khác bước vào phòng tôi.

“Thưa tiểu thư, nhà thiết kế đã tới. Tôi sẽ đưa người đến phòng tiếp khách nên xin cô hãy chuẩn bị ạ.”

“À, vâ-âng!”

Tôi ngay lập tức bật dậy khi nghe thấy tin đó.

Nhà thiết kế đó cuối cùng cũng đến à! Tôi đợi lâu lắm rồi đó!

Tôi có thể đi chưa? Tôi nhìn sang Lisa hỏi thì cô ấy nhìn lại gật đầu với một nụ cười gượng.

Tuyệt vời!

“Em đi đây!”

Dù Lisa bảo tôi không cần phải quá cố gắng, nhưng tôi sẽ cố hết sức làm những gì tôi có thể vì tôi không muốn gia đình mình mất mặt.

Ngoài Onii-sama với mẹ ra, có một điều ngoài dự tính của tôi, đó là tôi cảm thấy rằng mình vẫn chưa hoàn toàn hạ gục được cha.

Mà bây giờ tôi phải quan tâm đến một trong những thành phần quan trọng nhất để cho bữa tiệc của tôi thành công, đó chính là chiếc váy mới…! Đi chọn ra cái tốt nhất nào!!