“Dạ tiệc à?”
Sasha nghiêng đầu hỏi trong khi uống trà. Tôi mỉm cười và nói.
“Ừ, là buổi dạ tiệc do Đức vua chủ trì... mà lại cần đi cùng bạn cặp. Nếu Sasha không phiền, ta muốn nàng đi cùng.”
“Không vấn đề gì, nhưng... thiếp không có váy để mặc...”
“Không sao, ta sẽ chuẩn bị cho nàng.”
“Danna-sama sao?”
Trước vẻ mặt thắc mắc của Sasha, tôi gật đầu và nói.
“Ta có người quen giỏi ở khoản này.”
“Nếu vậy thì không thành vấn đề...”
Khuôn mặt Sasha hơi u sầu. Tôi mỉm cười nhẹ nhàng và hỏi.
“Nàng đang lo lắng gì vậy?”
“Không, không có gì...”
Sau một lúc nhìn tôi âu yếm, Sasha thì thầm nói.
“Lâu rồi thiếp mới đi dự dạ hội, thiếp lo không biết mình có ổn không nữa...”
“Nàng lo về bữa tiệc hay lo về bản thân khi tham dự bữa tiệc?”
“Có lẽ cả hai. Thật ra thiếp cũng có chút mong chờ, nhưng sau khi sinh con, vóc dáng của thiếp cũng có sự thay đổi... Thiếp lo không biết liệu mình có thể để lộ điều đó với Danna-sama không không...”
Sasha nói như vậy, thật đáng yêu quá! Nghĩ đến việc có thể đi dự dạ hội với người vợ đáng yêu này làm tôi phấn khích, nhưng tôi nhẹ nhàng ôm Sasha và nói.
“Không sao đâu. Với ta, Sasha luôn xinh đẹp hơn cả đá quý. Và nếu có ai dám sỉ nhục nàng, ta sẽ đứng ra bảo vệ nàng. Chắc chắn là vậy, ta hứa đấy.”
“Danna-sama...”
“Ta xin lỗi vì chưa hiểu hết được cảm xúc của nàng... Ta vẫn còn phải học hỏi nhiều.”
“Không, không phải vậy! Thiếp mới là người muốn hiểu thêm về Danna-sama...”
Sasha đang bối rối, thật là đáng yêu! Tôi thực sự thấy hạnh phúc khi được yêu thương Sasha và tận hưởng thời gian bên cô ấy.
***
“Ra là vậy... nên ngài mới đến nhờ tôi để nhờ vả.”
Trong một căn phòng khác, tôi đang nói chuyện với công chúa Serena, người tới để gặp Laurier ngày hôm nay về tình hình cũng như nhờ vả.
“Không ngờ ta lại làm trang phục cho vợ ngài trước khi làm cho Laurier... nhưng vợ ngài cũng đáng yêu đấy, nên không sao.”
“Thần rất mừng vì công chúa đã nhận lời, nhưng nếu công chúa dám động đến vợ thần thì đừng trách thần.”
“Đừng lo, ta không hề có ý định động đến người đã có chồng. Hơn nữa, ta cũng đãng có vị hôn phu yêu dấu rồi.”
“Công tử Macbeth đã vất vả rồi nhỉ?”
Tôi thở dài và nói.
“Người và hôn phu hạnh phúc là tốt, nhưng mong người hãy làm việc đúng hạn.”
“Tất nhiên rồi. Nhưng mà giao việc cho một cô bé như thế này không phải thật ác độc sao?”
“Hahaha, người đang nói một cô bé với tài may vá siêu việt ư?”
“Có lẽ thế?”
Cả hai cùng cười, nhưng đó chỉ là bề ngoài. Đây là một cuộc trò chuyện đầy ẩn ý, nhưng tôi không phủ nhận vì tôi biết điều đó. Dù sao, tôi không phải là một con người xấu xa. Tôi không thông minh tới vậy. Thật là khiêm tốn nhỉ.
Cuối cùng, trang phục dự dạ hội cho Sasha đã được chuẩn bị xong, chỉ còn chờ đến ngày diễn ra buổi tiệc và trang sức được đem đến nữa là đủ.