Chuyển sinh thành anh hùng trong con game NTR

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 318

Web Novel - Chương 06: Làm Anh hùng thêm lần nữa. (2)

Trong con game ‘Tổ đội của anh hùng' này không chỉ có các nhiệm vụ chính tuyến liên quan đến hành trình đánh bại Ma Vương mà ngoài ra còn có thêm các nhiệm vụ phụ.

Bằng cách hoàn thành các nhiệm vụ phụ, bạn có thể tăng cấp độ, kiếm tiền và nhận các vật phẩm có chỉ số ổn.

Vì vậy, khi cảm thấy việc làm nhiệm vụ chính tuyến trở nên quá khó khăn, người ta sẽ chọn nhận các nhiệm vụ phụ này.

Và đây là Hiệp hội nhà mạo hiểm, Bạn có thể tới nhận các nhiệm phụ nhỏ nơi đây.

"Xin chào. Tôi có thể giúp gì cho anh?"

Tại bàn tiếp tân của Hiệp hội nhà mạo hiểm.

Nhân viên tiếp tân, một cô gái xinh đẹp tóc cam chào đón tôi với một nụ cười.

“Tôi đến đây để nhận một nhiệm vụ.”

“Dạ vâng, xin anh vui lòng cho tôi kiểm tra Giấy phép Phiêu lưu của mình?”

“Giấy phép…Phiêu lưu?”

“Ừm, hình như anh chưa được cấp Giấy phép Phiêu lưu đúng không?”

"Chưa."

“Vậy thì, việc cấp Giấy phép Phiêu lưu cho anh nên được ưu tiên. Mời anh đi theo lối này.”

Nhân viên tiếp tân đứng dậy khỏi bàn tiếp tân và đi cầu thang bộ lên tầng hai.

Tôi nghiêng đầu rồi đi theo.

'Giấy phép Phiêu lưu ư? Có thứ quái gì nghe giống vậy trong trò chơi không?'

Trong trò chơi, bạn chỉ cần ghé qua Guild và nhận nhiệm vụ từ nhân viên tiếp tân.

'Có phải vì mình chưa tiết lộ việc bản thân là Anh hùng chăng?'

Nghe có vẻ rất hợp lý.

Trong trò chơi, ngay từ đầu, Cloud luôn thoải mái nói ra thân phận Anh hùng của mình.

Liệu mình có nên tiết lộ điều đó không?

Tôi ngẫm nghĩ một lúc, rồi lắc đầu.

Tôi thậm chí còn không biết về tình trạng thể chất của mình lúc này, vì vậy chẳng có gì tốt đẹp khi tiết lộ việc này. Nếu việc tôi là Anh hùng bị bại lộ, chẳng phải tôi sẽ bị họ đày đi làm một nhiệm vụ kinh khủng khiếp miễn phí sao?

Và, có khả năng họ sẽ nhận ra ngay khi nhìn vào bảng trạng thái của tôi.

Thôi, trước tiên cứ quan sát tình hình trước cái đã rồi quyết định sau.

“Xin hãy vào trong đó và ngồi đợi một lát.”

Tôi vào trong căn phòng do lễ tân chỉ.

Bàn ghế trông còn khá mới, có lẽ chỗ này chỉ dùng để tiếp khách.

Tôi đang ngồi đợi trên ghế thì cánh cửa bật mở và một người đàn ông trung niên bước vào.

Anh ta trông khá oai vệ với vết sẹo lớn in lên mặt.

“Xin chào, tôi là Walter.”

Người đàn ông đó tự giới thiệu không chút ngập ngừng rồi đưa tay phải ra và yêu cầu một cái bắt tay.

Tôi lấy tay phải chộp lấy cánh tay ổng đưa ra.

—và cảm thấy tay mình như đang bị một cái máy ép siết lại với một lực nén khủng khiếp.

***.

Walter, 42 tuổi.

Ông ấy là một trong những quản lý chi nhánh của Hiệp hội nhà mạo hiểm.

'Trẻ.'

Đây là ấn tượng đầu tiên của anh ta nhận thấy từ Cloud. Ông cũng đã từng là một nhà mạo hiểm, và bây giờ đã là Quản lý chi nhánh của Hiệp hội rồi, vì vậy ông hiểu rõ tâm lý của những người đang muốn trở thành nhà thám hiểm.

Những người càng trẻ tuổi sẽ càng bị ông đặt ánh mặt mình kiểm tra nhiều hơn.

'Nhìn vào tình trạng của trang bị, cậu ta có vẻ xuất thân từ một gia đình khá giả. Nhưng chẳng có gia đình khá giả nào lại điên cho con lao đầu vào cái nghề này cả, thế nên anh ta có lẽ đã bỏ nhà ra đi.’

Lớn lên như một bông hoa thuần chủng trong nhà kính, có những trường hợp những thiếu gia nhỏ tuổi không biết gì về thế giới bên ngoài, cự tuyệt sự việc bản thân cứ bị chở che dưới cái bóng của cha mẹ.

Bọn trẻ đó chạy trốn khỏi nhà với một niềm tin vô căn cứ rằng mình sẽ làm nên chuyện, sẽ thành công, thành người giỏi nhất trên con đường chúng chọn.

Nhưng, những thiếu gia được nuông chiều, sống một cuộc sống yên bình và ấm áp ở quê nhà, liệu có thể biết được sự khắc nghiệt của thực tế?

Cuối cùng, hầu hết trong số họ trở về trong trạng thái kiệt sức vì bị cái thực tế phũ phàng và trần trụi này chơi đùa.

Có những trường hợp không giống như thế, nhưng những người như vậy cũng không đạt được nhiều thành tựu.

Và trong mắt Walter, Cloud là loại người rơi vào trường hợp thứ hai chứ không phải thứ nhất.

'Dù gì thì cậu ta sau này cũng bỏ về nhà thôi. Phiền thật đấy…'

Walter thở dài và đưa tay phải về phía Cloud.

“Tôi là Walter.”

"Cloud, hân hạnh."

Thế là Cloud nắm lấy tay phải của Walter bằng tay của mình.

Walter siết chặt bàn tay phải của mình.

Đó là một loại động thái nhằm thể hiện sức mạnh được thực hiện bất cứ khi nào một nhà thám hiểm mới tham gia. Nhưng hôm nay, anh dùng nhiều lực hơn bình thường.

Đó là vì anh không thích thái độ của Cloud.

Walter nhìn Cloud trong khi ép bàn tay phải của mình. Sở dĩ hiện tại làm như vậy, không chỉ là vì trấn áp trước mắt, mà còn muốn xem cậu ta sẽ biểu hiện loại phản ứng gì.

Để xem liệu cậu ta sẽ xấu hổ, sợ hãi hay tức giận đây.

Qua việc quan sát biểu hiện của cậu ta, chúng ta có thể rút ra được liệu cậu ta là loại người gì.

Nhưng….

'Không có phản ứng gì luôn sao?'

Cloud đang đối mặt Walter vẫn bằng cái khuôn mặt vô cảm đó từ khi bắt đầu gặp ông ta.

—Nắm tay nhau không thèm dồn chút sức lực hay phản kháng như thể cậu đang hỏi ông sẽ tiếp tục vở kịch nhàm chán này đến bao giờ.

‘Cậu ta quả thật không chỉ là một đứa nhóc bình thường...'

Mặc dù đã mờ đi sau bao năm làm nhiệm vụ, nhưng đôi mắt của ông ấy chưa bao giờ nhìn nhầm.

Ông lúng túng buông tay Cloud ra.

“Hừm, Cloud à. Một trong những Anh hùng ở thế hệ hiện tại cũng tên là Cloud.”

Đây liệu có phải là anh bạn nhỏ đó không?

'…không thể nào. Một Anh hùng như thế sao lại để tâm đến cái công việc Mạo hiểm này cơ chứ?'

Walter lắc đầu và ngồi xuống ghế.

“Trước tiên hãy bắt đầu với một vài câu hỏi khảo sát đơn giản.”

Thế là Cloud được hỏi về nơi ở, gia cảnh và tên của bố mẹ của mình.

Đây là những thông tin quan trọng có thể bị làm giả bao nhiêu lần cũng được. Không có bất kì nhân vật nào trong Hiệp hội có thể xác định xem đó có phải là lời nói dối hay không, vì vậy bất cứ điều gì người bên kia nói đều được ghi lại.

Tuy nhiên, lý do đặt ra những câu hỏi này cũng giống như lý do cái bắt tay trước đó.

Trừ khi bạn là một kẻ nói dối điêu luyện, nếu không thì khi bạn nói dối, chắc chắn sẽ luôn để lại chút sơ hở. Mục đích của Quản lý chi nhánh là chú ý đến nó và để lại đánh giá về nhân vật.

‘Đến từ Công quốc Polycia. Cậu ta sống ở Thành phố Riverton và có bố mẹ là những thương gia khá có tiếng trong thành phố.'

Walter gõ ngón trỏ lên bàn.

Không có dấu hiệu nói dối. Mỗi khi mình đặt câu hỏi, cậu ta cũng để trả lời rất tự nhiên.

'Anh hùng Cloud đến từ Vương quốc Prona, vậy đây chỉ là trùng tên thôi sao?'

Rất có thể là thế rồi.

Nhưng cũng chẳng cần đau đầu nhọc óc làm gì cả, mình chuẩn bị xem bảng chỉ số của cậu ta rồi.

Nếu chỉ số cậu ta cao bất thường so với cái tuổi này, xác suất là anh hùng sẽ rất lớn. Và nếu anh chàng này là Anh hùng, mọi thứ cậu ta nói ra nãy giờ đều là giả.

Một Anh hùng nói dối dối không biết ngượng mồm.

Sự đối lập này có vẻ thật buồn cười.

“Tôi sẽ ngừng đặt câu hỏi, bây giờ tôi sẽ phải kiểm tra bảng trạng thái của cậu, đây là thủ tục cuối cùng. Đây cũng là một phần quan trọng quyết định cấp bậc của một mạo hiểm giả nên không thể bỏ qua. Nếu cậu không muốn, hãy đi ra và trở về nơi cậu đã rời đi.

“Không thành vấn đề. Tuy nhiên, hãy chép cho tôi các chỉ số mà ông thấy.”

"Hửm? Cậu thậm chí còn không nắm rõ tình trạng của bản thân ư?

“Tôi đã không nhìn thấy nó trong một thời gian dài.”

"Hmm, tôi hiểu rồi."

Điều này không kì lạ lắm.

Rất khó để nhìn thấy trạng thái của chính mình khi nó được viết ở sau lưng trừ khi bạn nhờ một ai đó làm điều đó hộ mình.

Cloud bắt đầu cởi áo giáp và áo khoác ra.

‘Cậu ấy có một cơ thể săn chắc hơn mình nghĩ.'

Mình đã đoán nó sẽ vừa ốm vừa cao như một cái que, nhưng thật ngạc nhiên là không phải vậy.

Khi Cloud cởi áo ra, Walter bước ra sau lưng anh và đọc chỉ số.

Lv.17

Sức mạnh: E(115)

Nhanh nhẹn: E (105)

Bền bỉ: F (85)

Mana: F (70)

'Rốt cuộc, cậu ta không phải là Anh hùng.'

Vì cấp độ của một anh hùng đã tiêu diệt Chúa tể Goblin cùng quét sạch hàng ngàn tên Goblin thường không thể chỉ ở mức 17 được. Cho dù bạn chỉ ở cấp 17, bạn vẫn là một nhân vật khá có năng lực trong số các nhà thám hiểm. Thậm chí cái cấp 17 này thậm chí có thể đem lại cho một người một vị trí có cộm cán trong hàng ngũ đội cận vệ Vương quốc. Hơn nữa, cậu ta vẫn còn đất phát triển vì cậu ấy còn thời gian và vì đã đạt được sức mạnh khá là cao so với tuổi của mình.

'Lâu lắm rồi mới có một hạt giống đầy triển vọng như vậy.'

Trước khi kịp nhận ra, cách ông ta nhìn Cloud đã thay đổi 180 độ so với ấn tượng ban đầu của bản thân, nhưng Walter không quan tâm.

Hiệp hội luôn giang rộng vòng tay ra với các tài năng trẻ, nơi đây chẳng bao giờ đủ người cả. Khi Cloud đang thắt tấm giáp ngực lại Walter đưa cho anh ta xem bảng chỉ số mình đã chép.

Nhìn thấy dòng trạng thái, Cloud nheo mắt đầy nghi hoặc.

“…đây là trạng thái của tôi sao?”

"Chính xác. Đạt được đến mức này ở tuổi này cũng là một thành tích đáng nể đấy.”.

“Ông có làm cho nó thấp hơn so với thực tế không?”

“Nếu cậu không tin tôi thì cứ đi hỏi người khác xem.”

Nghe vậy, Cloud không nói gì nữa.

"Sao lại thế? Cậu đang thất vọng hả? Chỉ số mà cậu kỳ vọng lại cao hơn mức thực tế ư?”

"…Đúng."

Cloud trông thực sự thất vọng chán nản.

'Hồ. Ý chí cạnh tranh để vươn lên nữa cơ à. Tốt, rất tốt.'

Khóe môi của Walter nhếch cao hơn một chút.

Route Netomazo.

Một Route sẽ mở ra khi bạn chỉ tập trung vào các Event của các nữ chính và hoàn toàn bỏ qua việc thăng cấp cho anh hùng,

Nếu bạn đi vào route này, các nữ anh hùng sẽ vả mặt bạn một cú NTR trực tiếp với tốc độ chóng vánh, rồi đến giai đoạn giữa game, họ sẽ vứt bỏ Anh hùng của chúng ta lại một mình.

Tất nhiên Cloud sẽ chẳng thể chịu được và vẫn cứ đeo bám lấy mấy nữ chính. Cậu ta sẽ dần dần bắt đầu nhìn trộm những cảnh tình dục ướt át giữa các nữ chính với các anh hùng khác, và dần dần sa lậy cảm giác đồi bại cấm kỵ đó.

Các anh hùng khác nhận ra điều này và sẽ đề nghị cùng lập một nhóm lớn để trêu ngươi nhân vật chính của nhân vật chính, và Cloud sẽ lựa chọn đi theo.

Sau đó, nhân vật chính dần dần trở nên tha hoá bởi các anh hùng và nữ chính, để rồi trở thành một tên Netomazo đồi bại và cứ thế—Game Over.

Tất nhiên, đó quả thật là một kết thúc tồi tệ.

Tại sao tôi đề cập đến điều này?

Còn cái đ*o gì nữa chứ? Giờ đây tôi đang mắc kẹt trong cái toa tàu cao tốc Bad Ending này đóoo!!

Tôi một lần nữa nhìn vào cái bảng trạng thái như ** của mình.

Lv.17

Sức mạnh: E (115)

Nhanh nhẹn: E (105)

Bền bỉ: F (85)

Mana: F (70)

Cái đ*t m*! Làm thế chó nào mà tên súc vật này chỉ mới Level 17 ở giai đoạn giữa game này chứ.

Ở thời điểm này, trung bình hắn ta đã phải đạt Level 30, à không, là 40 chứ. Tuy nhiên, thằng chó này vẫn không lên được cấp vì vẫn đang mải mê chơi cái trò đồi bại củ lìn đó với các nữ chính!

'Đó là lý do tại sao cơ thể này yếu vãi cả đ*i ra.'

Sau khi tôi hít một hơi thật sâu, Walter lấy lại tờ giấy có chép chỉ số của tôi.

“Tôi sẽ cho cậu điểm B.”

"Vậy sao…"

“Đừng ỉu xìu thế chứ. Cậu phải biết được B ở độ tuổi này là đỉnh của chóp rồi đấy.”

"Vâng…"

“Chà, tôi sẽ cấp Giấy phép Phiêu lưu cho cậu vào ngày mai. Giờ thì tạm biệt, quay lại vào ngày mai nhé.”

“Tôi hiểu.”

Thế là, tôi rời Hội mạo hiểm giả và trở về nhà trọ.

Thả người xuống chiếc giường trọ, tôi nghĩ.

‘Đành phải tạm biệt đống trang bị bóng bẩy rồi, mục tiêu hàng đầu bây giờ là thăng cấp thật nhanh.'

Tôi đã chơi trò chơi này 3 lần, vì vậy tôi nhớ rõ vị trí để lấy được các trang bị tốt. Trước khi kiểm tra trạng thái của mình, thậm chí tôi còn dự định làm một chuyến chu du khắp nơi để thu thập vật phẩm nữa cơ chứ.

Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy cái chỉ số chó chết này, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sửa đổi kế hoạch.

Trang bị tốt để làm gì chứ?

—Với cái chỉ số cơ bản đúng như một con sâu róm này. Tôi sẽ chẳng khác nào một con lợn phế vật đính đầy hột hoàn trân châu cả.

Và trang bị hiện tại cũng không đến nỗi tệ. Dù đây chỉ là mấy thứ sản xuất hàng loạt có mặt đại trà trên thị trường nhưng có lẽ vẫn tạm gồng gánh được trong giai đoạn này.

Nhắc tới trang bị, Thánh Kiếm sao rồi ra.

Tôi lấy Thánh kiếm được đặt dưới gầm giường ra. Khi gỡ tấm phải bọc bên ngoài, một thanh Thánh kiếm trắng tuyền lộ ra.

Có vẻ còn xài được.

Còn bên trong thì sao?

Tôi đổ mana của mình vào nó và nhìn vào bên trong Thánh Kiếm.

…nó bị hư hại nhiều vãi c*t.

“Haizz, biết ngay mà.”

Trong trò chơi, Thánh Kiếm được các Anh Hùng xem như một skill tăng tấn công cực mạnh với số lần sử dụng bị giới hạn. Đó là một kỹ năng cực kỳ hữu hiệu khi đối phó với quái vật và ác ma. Tuy nhiên, xem cái hạn sử dụng đáng thương của nó.

Chỉ 4 lần.

Từ những gì tôi đang xem, nhiều nhất Thanh kiếm này có thể dùng được 4 lần nữa là hẻo.

'Tôi tự hỏi làm thế nào mà tên đó lại đẩy Thanh Kiếm đến bước đường này... Trời ạ, Thánh Kiếm tội nghiệp bị bóc lột làm việc quá sức và sắp đạt giới hạn của nó rồi...'

Thật là nực cười.

Thằng Cloud đầu nhồi đầy c*t này, sao mày éo bao giờ nghĩ đến việc giết con quỷ mày gặp rồi lên cấp từ việc đó, gặp cái lìn gì cũng móc Thánh Kiếm ra cho bằng được mới vừa lòng à?!

Dù mày có khốn nạn đến đâu thì lần này mày đã đi quá giới hạn cho một thằng ngốc rồi đấy-!

'..Heh, xong đời rồi.'

Bây giờ, suy nghĩ về nó có ích gì không?

-Tôi chẳng thể làm gì cả.

Tôi thoải mái nằm trên giường và nhắm mắt lại. Hôm nay có lẽ sẽ là lần cuối cùng tôi được ngủ thoải mái.

***

“Đây là Giấy phép Phiêu lưu hạng B của cậu.”

Tôi cầm lấy Giấy phép Phiêu lưu mà nhân viên tiếp tân đưa cho tôi. Trên Giấy phép Phiêu lưu viết các thông tin cá nhân mà tôi đã nói ngày hôm qua cùng một chữ 'B' lớn được khắc lên đó.

Sau khi nhận giấy phép tôi tính rời đi nhưng lại bị cô tiếp tân lại ngăn lại.

“Ừm, Cloud. Đây không phải là lần đầu tiên anh đi làm công việc mạo hiểm giả đúng chứ?”

“Ừm, quả thật là vậy.”

“Thế sao cậu không nhận một nhiệm vụ thảo phạt một toán Goblin để kiếm thêm kinh nghiệm thực tế nhỉ. Có một tổ đội đang chỉ thiếu một người để hoàn thành điều kiện tham gia nhiệm vụ này đấy.”

Cô tiếp tân nói vậy và chỉ về một hướng.

Tôi nhìn về hướng ấy và thấy bốn người, cả nam lẫn nữ đang cùng ngồi tại một chiếc bàn.

Chắc kiểu hứng khi thấy người mình yêu bị ấy ấy