Chuyện kể của Vô Tận Hồi Quy Giả

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 14 - Người không xác định (2)

Đúng như mọi người nói, trên SG Net đang xôn xao.

- Anonymous: Tôi không biết tại sao nhưng các Chòm Sao tự dưng im lặng hết. Có phải tôi bị chặn không?

- [Tam Thiên] Kẻ Xét Xử Phù Thủy: Tôi vừa hỏi các thành viên trong bang hội mình, và họ đều xác nhận rằng không nhận được tin nhắn nào của các Chòm Sao suốt từ ngày hôm qua. Lần liên lạc gần nhất được báo cáo lại là 28 giờ trước. Tôi mong những bang hội khác cũng chia sẻ tình hình hiện tại của họ.

- dolLHoUse: ôi không

- Anonymous: Mọi người, tôi sợ quá. Chuyện gì đang xảy ra vậy…?

- Goryeojang: Lũ ngu. Lúc nào cũng chỉ biết nịnh nọt các Chòm Sao, và giờ lại ăn vạ như mấy đứa con nít không được thấy mẹ nó trong hai ngày. Lá gan của các người chỉ để trưng à? LOL

└ Anonymous: Chết tiệt, tên điên này càng ngày càng phiền nhiễu. Ai biết hắn sống ở đâu không?

└ [Lật Đảo Quốc] Hầu Tước Kiếm : Kiếm của ta đang gào thét.

Sim Ah-ryeon vẫn là Sim Ah-ryeon như mọi khi, nhưng các Thức tỉnh giả khác có vẻ đã bắt đầu đứng ngồi không yên.

Tôi thử gõ cửa, nhưng không ai trả lời.

“Ở yên đây. Nếu cậu phát hiện có ai đó đang theo dõi hoặc tiến lại gần, hãy hét lên.”

“Vâng, hyung.”

Cố nén cảm giác lo âu xuống, tôi bước vào trong căn nhà liền kề. Tôi đã biết mật khẩu cửa chính từ các vòng lặp trước.

Căn phòng khách tối om.

Thánh Nữ chết trong chính ngôi đền của mình, được vây quanh bởi bốn màn hình tỏa ra thứ ánh sáng màu xanh lam như đáy biển và hàng chục chiếc bể cá như tường thành.

“...”

Tâm trí tôi trở nên lạnh ngắt.

‘Bị siết cổ.’

Để dọn dẹp những bể cá của mình, Thánh Nữ luôn chuẩn bị đầy đủ khăn tắm, đặt gọn gàng trên một giá để đồ trong phòng khách. Cô đã dùng một chiếc khăn để treo cổ.

‘Tự sát.’

Không có dấu hiệu chống cự, nhưng tôi biết rằng dù thế nào, Thánh Nữ sẽ không bao giờ tự sát. Không phải là kiểu suy nghĩ đơn giản như “cô ấy sẽ không bao giờ làm thế”, mà là một sự thật được đúc kết qua cả quá trình quan sát trải dài vô số vòng lặp.

‘Một vụ giết người được ngụy trang thành tự sát.’

Thánh Nữ đóng vai trò đặc biệt then chốt trong kế hoạch của tôi.

Chỉ trong khoảnh khắc, tất cả các Chòm Sao đều biến mất. Sợi dây vô hình liên kết các Thức tỉnh giả thông qua một kết nối trung lập bên ngoài, mà không phải bên trong, đã bị cắt đứt.

Và không chỉ có vậy. Mạng lưới giao tiếp luôn hiện hữu giữa các bang hội, vốn sử dụng các Chòm Sao như những người đưa tin, cũng theo đó mà sụp đổ.

Giờ đây, khi ai đó muốn chứng minh thân phận của mình, câu nói ‘Các Chòm Sao xác nhận danh tính của tôi’ sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.

‘Hệ thống an ninh không có dấu hiệu bị kích hoạt.’

Tôi luôn cẩn thận hết sức có thể để đảm bảo an toàn cho Thánh Nữ.

Tất cả những biện pháp an ninh mà tôi bố trí tỉ mỉ đều đã bị vô hiệu hóa cùng một lúc.

‘Thậm chí còn không kịp gửi cho mình một tin nhắn?’

Tôi tiến lại gần một trong những bể cá. Sau khi đẩy chiếc bể thuỷ tinh sang một bên, một hộc chứa bí mật lộ ra bên dưới giá sách kim loại. Bên trong hộc là một chiếc USB.

Đây là kế hoạch dự phòng mà chúng tôi đã thống nhất với nhau từ trước.

Tôi cắm chiếc USB vào máy tính và mở Notepad ra.

-----

Xin chào, ngài Z.

Nếu ngài đang đọc dòng này, chắc hẳn tôi đã chết.

Cái chết của tôi đến mà không báo trước. Từ tất cả thông tin tôi quan sát được bằng [CLA], không tồn tại một nhân tố nào có khả năng dẫn đến cái chết của tôi.

Có thể camera CCTV ghi lại được gì đó, nhưng khó mà tưởng tượng một người giết tôi lén lút đến mức này sẽ để lại bất kì bằng chứng đáng chú ý nào.

Như ngài biết, vấn đề lớn nhất bây giờ là sự biến mất của những Siêu Việt. Cùng với đó, dây cương vô hình đang kìm hãm các Thức tỉnh giả cũng được thả ra.

Hiện tại, Siêu Việt duy nhất mà chúng ta có thể huy động được là một nhân vật ẩn danh, còn được biết đến là người sáng tạo ra N.

Sử dụng nhân vật này, chúng ta cần đăng thông báo trên N rằng, “Một thực thể cản trở hoạt động của các Siêu Việt đã xuất hiện.”, thêm vào một cảnh N bị tấn công và tạm thời đóng kết nối lại để tăng độ tin cậy.

Nhưng dù sao, xoa dịu sự hỗn loạn của các Thức tỉnh giả cũng là điều bất khả thi.

Tôi thật lòng xin lỗi vì khả năng của mình là chưa đủ.

Mong rằng ngài sẽ tìm lại được sức mạnh một lần nữa.

- S.

-----

Đó là di chúc của Thánh Nữ.

Để tránh bị người khác phát hiện, cô không gọi tôi là ‘Người Đưa Tang’ mà là ‘ngài Z’. Thấu Thị được viết tắt thành ‘CLA’, và SG Net là ‘N’. Thay vì các Chòm Sao, cô dùng thuật ngữ ‘Siêu Việt’.

Không còn nghi ngờ gì, cụm từ ‘một lần nữa’ trong ‘Mong rằng ngài sẽ tìm lại được sức mạnh một lần nữa’ là chỉ ‘vòng lặp kế tiếp’.

Một di chúc mang đậm phong cách của Thánh Nữ, không lẫn đi đâu được.

Thời điểm file Notepad được tạo ra là một năm và sáu tháng trước.

‘Quả nhiên, nguyên nhân cái chết là do một vụ tấn công bất ngờ.’

Nếu là tự sát, cô ấy đã sửa lại di chúc.

Và nếu không phải tự sát, thì chỉ có hai kẻ tình nghi.

Thứ nhất, là tôi.

“Ah, hyung. Thánh Nữ có ổn không?”

Và thứ hai, là Seo Gyu.

Sau khi rời khỏi căn nhà liền kề, tôi im lặng quan sát Seo Gyu.

“Seo Gyu.”

“Vâng.”

“Cậu có kể cho ai về nơi ở của Thánh Nữ không?”

Cậu ta giật mình. “Sao ạ? Không, em không làm thế! Anh đã bảo em không được tiết lộ chuyện đó cho bất kì ai mà!”

Tôi có thực sự tin được cậu ta không?

Mặc dù Seo Gyu và tôi đã là đồng minh từ rất lâu, nếu hỏi liệu tôi có tin tưởng giao cả mạng sống của mình cho cậu ta như Thánh Nữ không, thì tôi sẽ trả lời rằng mối quan hệ của chúng tôi chưa đủ sâu sắc đến mức ấy.

“Hai ngày trước, cậu đi ra ngoài sau khi nộp báo cáo, phải không?”

“V-Vâng… Nhưng tại sao…?”

“Hôm ấy, Go Yuri dành cả ngày ở trụ sở.”

“Vậy ạ?”

“Nhưng nếu sử dụng [Lén Lút], một người có thể lẻn ra ngoài mà không bị phát hiện bởi những thành viên khác trong đội. Và nếu người đó đi theo cậu ra ngoài, thì khả năng bị bắt gặp còn thấp hơn bình thường.”

“Hyung, anh đang nói gì vậy—?”

“Có vô số biện pháp an ninh được lắp đặt xung quanh nơi ở của Thánh Nữ mà cậu không hề hay biết. Trong đó là một máy quét lưu giữ dấu giày của bất kì người nào tiến vào nhà của cô. Dữ liệu này được làm mới hàng tuần.”

Là nói dối.

Nhưng nét mặt và giọng điệu của tôi vẫn không đổi.

“Tại sao lại có dấu giày của cậu bên trong nhà Thánh Nữ?”

“...”

Im lặng.

“Lạ thật?”

Một giọng nói kì lạ phát ra từ miệng Seo Gyu.

“Em không biết gì về chuyện đó cả.”

Một tiếng súng vang lên.

Cơ thể Seo Gyu gục xuống như cây cỏ lau.

Vừa rồi, trong tích tắc, cậu ta đã rút ra một khẩu súng lục chĩa thẳng vào vòm họng mình, bóp cò ngay lập tức.

Máu đỏ chảy dài trên mặt đường nhựa, rạn nứt như cánh tay của bệnh nhân viêm da.

“...”

Tôi siết chặt nắm đấm.

Sau khi tự trấn tĩnh bản thân, tôi thử kết nối với SG Net.

「Không thể kết nối đến trang web này.」

Seo Gyu vừa chết trước mặt tôi là Seo Gyu thật.

Xác suất để cậu ta là một con rối của Người Múa Rối, một tông đồ của Thần Xa Lánh, hay một thực thể nào đó khác đã giảm đi đáng kể.

Trong phút chốc, hai trụ cột có tầm ảnh hưởng lớn nhất đến toàn bộ Thức tỉnh giả Hàn Quốc—Thánh Nữ và Seo Gyu—đều sụp đổ.

Lúc ấy, tâm trí tôi đã bắt đầu chuyển sang thu thập thông tin nhiều nhất có thể cho vòng lặp tiếp theo.

Một công việc quá quen thuộc với tôi.

Tôi rút kiếm ra và tiến về phía trụ sở bang hội.

Cặp đôi mà ngày thường luôn đứng gác giờ không thấy đâu.

“...”

Xung quanh yên ắng.

Sân tập luyện, đáng lẽ là nơi tụ tập của các thành viên, giờ trống không. Chỉ có xác của Sim Ah-ryeon nằm đó.

Trong nhà ăn, bát đũa và thức ăn vẫn còn nguyên, chưa được ai động chạm. Chiếc xe lăn thuộc về một thành viên bang hội đang di chuyển một mình, không có chủ nhân của nó.

Không có dấu hiệu của sự sống trên hành lang hay trong kí túc. Thay vào đó là những câu văn tiếng Đức khắc đầy lên cột và tường nhà.

「Đừng tin đứa tóc hồng.」

Tôi bước ra ngoài sân tập và thả người xuống một băng ghế.

Đang là mùa hè. Âm thanh của những con ve sầu kêu râm ran, tựa như tiếng còi báo động.

Trước khi tôi kịp nhận ra, Go Yuri đã ngồi xuống cạnh tôi trên băng ghế một cách lịch sự.

“Anh trở lại rồi à, Hội Trưởng?”

“...”

“Phù. Mùa hè năm nay nóng nhỉ.”

Go Yuri nâng vạt áo ngoài lên, quạt ra một làn gió nhẹ. Sau lưng cô, tiếng ve nhỏ dần đi, như thể tan vào trong không khí.

“Năng lực của cô, không phải [Lén Lút].”

“Vâng.” Cô khẳng định ngắn gọn.

“[Lén Lút] chỉ là bề nổi,” tôi thì thầm trong khi suy nghĩ. “Khi năng lực đó kích hoạt, nó chỉ đơn giản làm mờ sự hiện diện của cô đi. Xem xét tình huống hiện tại thì… năng lực thực sự của cô hẳn là [Ức Chế Nhận Thức]. Không, có lẽ phải là [Thao Túng Nhận Thức]?”

“Ah—Đúng rồi.” Go Yuri cười rạng rỡ. “Hội Trưởng, anh thật đáng kinh ngạc! Tôi đã nghĩ vậy kể từ lần đầu ta gặp nhau, nhưng quả thực là vô cùng ấn tượng.”

“...Đáng lẽ tôi phải nhận ra sớm hơn.”

Tôi nhớ lại vòng lặp trước, về những lời đánh giá mà Go Yuri, hay đúng hơn, Nữ Hoàng Bếp Núc, nhận được từ mọi người xung quanh.

“Nữ Hoàng Bếp Núc? Tôi chưa quan sát cô ấy lâu lắm, nhưng cô ấy không phải người xấu. Cô luôn tận tụy chăm sóc những thành viên trong bang hội của mình, thậm chí còn tham gia tình nguyện vào các ngày Chủ nhật nữa. Theo ý kiến của tôi thì, không có người nào trong số các Thức tỉnh giả đáng tin hơn Nữ Hoàng Bếp Núc đâu.”

—Nhân chứng 1: Thánh Nữ

Chỉ riêng việc để lại di chúc trên một chiếc USB bí mật cũng cho thấy Thánh Nữ cẩn thận đến chừng nào. Cô là người sắp xếp cuộc gặp mặt đầu tiên giữa chúng tôi, nghĩ rằng, ‘Có lẽ tồn tại một hồi quy giả trên thế giới này.’

Một người với tính tình như vậy sao có thể mô tả một đối tượng mà cô ‘chưa quan sát lâu lắm’ là ‘không có người nào đáng tin hơn’ được.

Ngay từ đầu đã có vấn đề rồi.

“Oh, anh hỏi em về Nữ Hoàng Bếp Núc à? Cô ấy là một thành viên tuyệt vời. Em đã thấy đủ thứ chuyện trong thời gian quản lý SG Net, nhưng em chưa từng thấy Nữ Hoàng Bếp Núc gây rối bao giờ. Nhàm chán á? Không hề. Cô ấy viết rất nhiều bài đăng hài hước và không bao giờ tỏ thái độ coi mình là nhất cả. Ugh. Giá như tất cả các thành viên đều giống như Nữ Hoàng Bếp Núc, thì em đã không phải chịu khổ thế này…”

—Nhân chứng 2: Seo Gyu.

Seo Gyu nói rằng Go Yuri ‘viết rất nhiều bài đăng hài hước’.

Nhưng chẳng phải kì lạ sao?

Tôi chưa từng thấy Nữ Hoàng Bếp Núc viết thứ gì buồn cười cả.

- [Mãn Nguyện] Nữ Hoàng Bếp Núc: Bạn đang tìm kiếm một điểm đến yên bình? Hãy gia nhập bang Mãn Nguyện! Trụ sở chính của chúng tôi nằm ở Daejeon!

- [Mãn Nguyện] Nữ Hoàng Bếp Núc: Lời nói phản ánh suy nghĩ của một người, và suy nghĩ của cậu thì giống như làn sương mù dưới bầu trời nhiều mây. Tại sao cậu không thử nói chuyện một cách trong sáng hơn?

- [Mãn Nguyện] Nữ Hoàng Bếp Núc: Người anh em, nếu cậu có tâm sự không thể nói cho người khác, xin hãy thoải mái liên hệ với tôi bất cứ lúc nào. Con người chết dưới tay đồng loại của mình, nhưng họ cũng phải sống nương tựa vào đồng loại.

- [Mãn Nguyện] Nữ Hoàng Bếp Núc: Những lời nói ác ý mà cậu đang dùng với người khác sẽ quay ngược cắn trả lại cậu. Tại sao không dùng thời gian này để tự vấn bản thân? Tôi tin rằng sâu trong thâm tâm, cậu vẫn còn rất nhiều điều tốt đẹp, người anh em.

Một lối viết không chút thú vị hay hài hước—chỉ có bình tĩnh, đứng đắn, và nghiêm túc.

Nói cách khác, là ‘loại người’ mà tôi, Người Đưa Tang, thích.

“Go Yuri.”

“Vâng?”

“Có phải cô sở hữu thứ năng lực khiến người khác thấy ‘phiên bản tốt nhất’ của một người?”

“...”

Với Thánh Nữ luôn tuân theo quy tắc, một người có đạo đức.

Với Seo Gyu thích vui chơi, một người hài hước.

Và cuối cùng, với tôi, kẻ tin rằng mạng sống của một người phụ thuộc vào thái độ và ý chí tinh thần của họ, một người bình tĩnh và đứng đắn.

Tùy theo từng cá nhân mà sẽ biến thành những người khác nhau.

Giống như một chiếc gương ma thuật.

Lí do cô ta được tất cả các Thức tỉnh giả với nhân cách vặn vẹo yêu mến, được ẩn giấu đằng sau sự thật này.

“...Đúng như mong đợi, Hội Trưởng. Lần này, tôi thực sự ngạc nhiên!”

Go Yuri chụm hai tay lại và nghiêng đầu.

Nhưng có thật cô ta đang làm thế không?

Liệu Go Yuri có cười khi cô ta cười không? Cô ta có dùng ngôn ngữ trang trọng khi nói không? Có thật cô có tóc màu hồng, và chăm sóc bồn hoa mỗi sáng, và luôn giữ thái độ chân thành không?

Mọi thứ về cô ta có thể chỉ là một lời nói dối.

Giờ phút này, khi không còn tin được vào giác quan của chính mình nữa, tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài vứt bỏ mọi thông tin tôi tưởng rằng mình đã biết về Go Yuri.

“Nhưng cô không chỉ có năng lực thao túng nhận thức,” tôi nói. “Cô đã khiến Seo Gyu tự sát.”

“Vâng. Tôi có nhiều hơn một năng lực.”

“...Giờ tôi hiểu vì sao các nàng tiên né tránh cô rồi. Làm thế nào mà cô cũng bị kéo đến sảnh chờ Ga Busan thế? Chỗ đó đầy những cá nhân sở hữu nhiều năng lực, đến mức cứ ba bước lại vấp phải một người.”

“Ahaha, quả là vậy. Đôi lúc, những sự trùng hợp kì lạ thực sự xảy ra.”

“Tại sao cô lại làm việc này?”

“Um, tôi có thể trả lời câu hỏi đó, nhưng liệu anh có tin tôi ngay cả khi tôi nói cho anh biết không, Hội Trưởng?”

Không.

Ngay lúc ấy, một tiếng động lớn phát ra từ khu kí túc của bang hội. Với một tiếng uỳnh, bức tường bê tông phía ngoài vỡ nát, và toàn bộ tòa nhà lập tức sụp xuống.

Trên đống đổ nát, một khối thịt đỏ khổng lồ dần nở ra, cao bằng tòa nhà chỉ trong nháy mắt.

Những mạch máu đỏ và xanh phập phồng, đập liên tục không nghỉ, và những thớ cơ trông như thể đuôi hay xúc tu đang tỏa ra, quật mạnh vào không khí.

- Giiielduh leeeedaaarrrr.

- Hyeeeunnnggg.

- …

- Duuuoooc.

Theo từng cú vung, các xúc tu quét qua không trung, phát ra những âm thanh ghê rợn.

Những âm thanh ấy nghe giống như giọng nói của các thành viên trong bang hội.

Trên bề mặt xúc tu là vô số sọc đen. Mỗi khi giọng nói của các thành viên bang hội vang lên, những lằn đen lại gợn lên thành từng đợt sóng.

“...”

Một hiện tượng chưa từng xảy ra trong suốt 88 vòng lặp trước.

Tôi nhìn chằm chằm vào kẻ đứng đằng sau sự thay đổi này.

“Tôi xin lỗi, Hội Trưởng.”

Go Yuri đứng khỏi băng ghế với một tiếng ui cha và phủi chiếc váy của mình, bước vài bước về phía trước. Và rồi, với hai tay chắp sau lưng, cô quay mặt về phía tôi.

Mái tóc hồng của cô lệch sang một bên.

“Tôi nghĩ rằng nếu mọi người đều vui vẻ thì sẽ tốt hơn. Tôi không muốn làm anh Hội Trưởng, hay bất cứ ai khác phải buồn. Vậy nên tôi đã rất cố gắng… Nhưng không như những người kia, tâm trí của anh quá mạnh. Vậy nên như anh thấy, năng lực của tôi vô tình bị giải phóng.”

“Để tôi hỏi cô một câu.”

Tôi ngẩng đầu nhìn thằng về phía Go Yuri.

“Có phải tôi là kẻ giết các thành viên trong bang hội của mình không? Tôi đã bị cô kiểm soát, phải vậy không?”

Go Yuri nhìn chằm chằm vào tôi. “...Không.”

“Nói dối.”

“Vâng.”

Lưỡi kiếm của tôi tách khỏi vỏ, chém đứt cổ của Go Yuri.

Một vết cắt hiện ra. Mái tóc hồng rơi xuống trước. Không lâu sau đó, đầu của Go Yuri cũng trượt dần theo.

Trước khi cái đầu lìa hẳn, môi cô di chuyển.

“Hãy hòa làm một nào, Hội Trưởng.”

Đằng sau Go Yuri, tảng thịt giãn ra và lớn dần lên, cho đến khi che phủ cả bầu trời.

Đó là điều cuối cùng tôi nhớ được ở vòng lặp thứ 89.

Sau ngày hôm đó, tôi cắt đứt liên lạc với Go Yuri.

Số lần chúng tôi gặp nhau trực tiếp có thể đếm trên đầu ngón tay. Chúng tôi chỉ tương tác ba, có lẽ là bốn lần trong hàng trăm vòng lặp.

Năng lực của Go Yuri vẫn không được xác định. Nếu tôi trở nên mạnh hơn bản thân mình hồi ở vòng lặp thứ 89, thì có lẽ một ngày nào đó, tôi sẽ chế ngự được cô ta—đó là kết luận cuối cùng của tôi.

Còn việc kết luận ấy có đúng hay không, tôi không biết.

Nhưng có một điều tôi chắc chắn, đó là ngoại trừ vòng lặp thứ 89, không còn vòng lặp nào mà ‘tảng thịt đỏ’ xuất hiện lần nữa.

Trong những vòng lặp mà Go Yuri không tương tác với tôi, cô ta thường sẽ không gây rắc rối lớn gì cho đến khi đột nhiên bị giết bởi quái vật hay biến mất vào hư không, như một Thức tỉnh giả vĩnh viễn vô hại.

“Hãy hòa làm một nào, Hội Trưởng.”

Rốt cuộc những lời đó có nghĩa gì?

Tảng thịt đỏ có phải một con quái vật không? Hay là một loại vật chất ô nhiễm nào đó? Có thể nó là thành phẩm của một Thức tỉnh giả bị kiểm soát, nhưng có một điểm mấu chốt khiến khả năng ấy khó mà xảy ra được. Nếu vậy tảng thịt có phải là một năng lực khác của Go Yuri?

Hình dạng thật của Go Yuri, không bị [Thao Túng Nhận Thức] che đậy, sẽ trông như thế nào?

Thi thoảng, trong một vài trường hợp, trí tò mò của tôi sẽ trỗi dậy. Tuy nhiên, tôi thấy mình không cần thiết phải tìm hiểu bí ẩn này ngay.

Tôi không định tiếp cận Go Yuri, ít nhất cho đến ngày tôi tìm ra cách vô hiệu hóa [Thao Túng Nhận Thức] hoàn toàn.

- [Mãn Nguyện] Nữ Hoàng Bếp Núc: Bạn đang tìm kiếm một điểm đến yên bình? Hãy gia nhập bang Mãn Nguyện! Trụ sở chính của chúng tôi nằm ở Daejeon!

Đôi lúc, tôi sẽ lén để lại một bình luận mỗi khi thấy tên Nữ Hoàng Bếp Núc trên SG Net.

- ZERO_SUGAR: Lúc nào cũng vui khi thấy cô chăm chỉ như vậy ^^...

Một lúc sau, thông báo bình luận mới xuất hiện.

- [Mãn Nguyện] Nữ Hoàng Bếp Núc: Cảm ơn! Tuy rằng chúng ta buộc phải sống trong thế giới đổ nát này, nhưng nếu ta giữ vững niềm tin vào bản thân mình và biết đặt hi vọng nơi mọi người xung quanh, thì điều tốt đẹp chắc chắn sẽ đến. Tôi mong hôm nay cũng là một ngày tuyệt vời đối với bạn, ZeroSugar!

“...”

Hmm.

Tôi bí mật gật đầu.

Quả thật, một thái độ không thể xuất sắc hơn.

== Người không xác định. Kết. ==

Ở những chương trước trans dịch sai tên người dùng này, đã update lại.