Chuyện Đế quốc Tearmoon

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 02 - Chương 1: Một Linh cảm Đáng sợ

TL note: Dịch một chương nhá hàng vol 2 vì mình thích thế. Sau lại tiếp tục nốt vol 1, yên tâm.

-----------------------------------------

Phần 1: Nàng công chúa và Máy chém II

Chương 1: Một Linh cảm Đáng sợ

Học viện Thánh Noel đóng cửa khi kỳ nghỉ hè đến, và rất nhiều học sinh đã bắt đầu chuyến hành trình trở về nhà. Mia cũng không phải ngoại lệ. Cô lúc này đang ngồi trên chiếc xe ngựa lọc cọc hướng về Tearmoon. Trên đường đi nhàn rỗi, cô quyết định lôi cuốn nhật ký vấy máu của mình ra xem lại nội dung bên trong. Đã một thời gian dài kể từ lần cuối đụng vào nó, cô mở cuốn sổ ra với hy vọng rằng trang cuối cùng sẽ hé lộ một tương lai khác.

“Chà, cũng… không ngạc nhiên lắm, mình thấy vậy.”

Mia ngả ra ghế và thở dài chán nản. Cuốn nhật ký vẫn kết thúc với việc cô bị đưa lên máy chém, và diễn biến chung của câu chuyện về cô vẫn y như thế. Nạn đói sẽ xảy ra, theo sau là một cuộc nổi loạn, thứ đặt dấu chấm hết cho số phận của hoàng tộc. Dĩ nhiên, cũng có một vài thay đổi. Trong khi ở dòng thời gian trước hầu hết dân chúng đều kết tội hoàng gia, thì cuốn nhật ký mới cập nhật này lại nói rằng có một lực lượng dân quân tự nguyện bao gồm chủ yếu là cư dân của Quận Newmoon. Lòng trung thành của họ không phải dành cho hoàng tộc mà chỉ với một mình Mia thôi, và họ đã lập tức đến để giúp đỡ cô. Mặc cho quân số nhỏ, họ phối hợp chiến đấu nhịp nhàng với cận vệ hoàng gia và đã gây được tổn thất đáng kể cho đội quân khởi nghĩa. Ngoài ra, còn có một số lượng không nhỏ dân chúng Tearmoon đã kêu gọi thả tự do cho Mia. Mặc dù chưa biết tiếng nói của họ có hiệu quả đến đâu, nhưng hoàn cảnh bị bắt giữ của Mia đã cải thiện rõ rệt. Thay vì bị giam dưới hầm ngục, cô được ở trong một căn phòng ở lâu đài và, dưới sự cầu khẩn của người đầu bếp trưởng, được cung cấp đủ đồ ăn cho mỗi bữa. Đêm trước ngày hành quyết, họ còn nấu cả một bàn tiệc cho bữa ăn cuối cùng của cô, sự kiện này được ghi chép đặc biệt cụ thể trong một chương của nhật ký. Cô còn không quên nói rằng món cà chua trăng hổ phách hầm là một kỳ công vô cùng tinh tế. Chỉ vậy thôi là đủ biết chất lượng nó thế nào rồi.

Còn có Sion, thái độ của anh ta cũng thay đổi. Theo như mệnh lệnh đưa ra cho cấp dưới, chính anh cũng lên tiếng phản đối quyết định xử tử Mia.

Mặt khác, những hành động của cô đã dẫn tới một vài diễn biến tồi tệ hơn. Ví dụ, Anne phải hứng chịu một số phận bi thảm hơn nhiều. Nỗ lực liều mạng giải cứu Mia nhưng bất thành của cô đã khiến gia đình cô chia rẽ, Anne thì bị kết tội và bắt giam. Rồi còn có cả Abel, một mình một ngựa dũng cảm đến cứu cô. Bí mật di chuyển, anh xoay xở lọt qua được biên giới của Tearmoon, nhưng bị phát hiện trước khi kịp đến được chỗ Mia. Anh chiến đấu ác liệt với những kẻ đến bắt mình, mở đường máu đến lâu đài và gục ngã ngay trước thềm. Theo dấu chân anh là cảnh tượng rùng rợn của vô vàn thi thể những kẻ dám cản đường. Hậu quả là quan hệ với Vương quốc Remno đổ vỡ, đẩy Tearmoon vào tình cảnh còn khó khăn hơn.

“Quả là… đọc mấy chuyện này chẳng dễ chịu gì.”

Đoạn nói về cái chết của Abel được diễn tả bằng những dòng chữ nguệch ngoạc xiên vẹo, cho thấy cú sốc kinh hoàng của người viết. Rất nhiều chữ đã bị nhòe, hẳn là đã từng bị dính nước. Có lẽ, là mồ hôi của nỗi khiếp sợ trước sự kiện ấy. Hoặc có khi là…

Mặc cho có vài khác biệt nhỏ ấy, kết thúc của cô vẫn không thay đổi.

Nạn đói có vẻ không tệ như trước, nhưng…

Dường như sự thiếu hụt lương thực là nguyên nhân chính dẫn đến cuộc khởi nghĩa. Số lương thực cô yêu cầu Ludwig tích trữ đã phần nào cứu trợ được, nhưng vẫn không thể ngăn nạn đói xảy ra. Rốt cuộc, họ vẫn không thể tích trữ đủ thức ăn.

Rồi còn cả xung đột với dân tộc thiểu số gần biên giới nữa.

Nhật ký có ghi chép về cuộc xung đột địa phương với người Lulu, một tộc người sống trong rừng. Chuyện này hẳn cũng đã xảy ra ở dòng thời gian trước, nhưng Mia gần như không có ký ức nào về nó cả. Khi ấy cô chẳng có chút hứng thú nào về vấn đề này, thế nên đến giờ vẫn không biết lý do gì khiến nó xảy ra. Tuy nhiên, có một điều cô biết chắc, đó là vì sao chuyện này lại dẫn tới kết cục xấu cho cô.

Người Lulu à… hầu cận của Tiona đến từ bộ tộc đó.

Liora Lulu, đúng như cái tên đã thể hiện, sinh ra là một người Lulu. Nếu như có chuyện gì tồi tệ xảy ra với bộ tộc của cô ấy mà Mia lại có liên quan, thì cũng không khó để tưởng tượng rằng Tiona sẽ ghét cô vì chuyện đó. Quả đúng vậy, bởi vì nhật ký đã viết thẳng ra rằng chính sự kiện này đã chia rẽ mối quan hệ của họ. Mặt khác, như thế cũng có nghĩa là nếu Mia có thể giải quyết được vấn đề này, cô có thể sẽ tránh được việc biến Tiona trở thành kẻ thù.

Mình phải công nhận, đống lương thực nhà Rudolvons đang gieo trồng có vẻ rất hấp dẫn. Nếu mình bằng cách nào đó chiếm được thiện cảm của họ và thuyết phục họ chia cho một ít, như vậy sẽ giảm bớt tình trạng thiếu hụt sắp xảy đến rất nhiều.

Chỉ có nguồn cung này thôi thì không đủ giải quyết nạn đói, nhưng nó sẽ cải thiện đáng kể tình hình.

Dù sao đi nữa, sang cái tiếp theo nào… Hm, đoạn này cũng đáng chú ý.

Mắt Mia bị thu hút bởi đoạn diễn tả về sự kiện châm ngòi cho cuộc nổi loạn - vụ bắt cóc Bá tước vùng Đất ngoại Rudolvon. Theo như nhật ký, do thấy người dân đang đói khổ, Bá tước đã đem phân phát dự trữ trong kho của mình. Tiếng vang nổi lên sau hành động đó của ông đã khiến Hoàng đế tức giận và sai người bắt cóc ông để thỏa lòng ghen tị. Điều này đã khiến dân chúng giận dữ, họ đứng lên phản đối, và rồi thắp lên ngọn lửa của cuộc khởi nghĩa.

Sự kiện này vẫn không đổi so với dòng thời gian trước, nhưng Mia không khỏi cảm thấy rằng có cái gì đó… không đúng lắm. Đồng ý, rằng Hoàng đế cha cô cũng chẳng phải thánh thiện gì, cái cách xử lý chuyện tiền bạc đáng đặt nghi vấn của các quan chức cấp cao chắc chắn sẽ truy gốc rễ về được ông ấy cũng như bao quý tộc khác. Tuy nhiên, cô thực sự nghi ngờ về việc ông sẽ trở nên ghen tức đến thế chỉ vì một quý tộc khác đột nhiên nổi tiếng.

Mình không thể tưởng tượng được rằng Cha lại quan tâm đến chuyện như vậy. Thứ duy nhất ông ấy có hứng thú là tìm cách trở nên thật ngầu trước mắt mình.

Ông ấy có thể tiến xa đến mức đi gây chiến nếu như cô con gái yêu của ông muốn thế, nhưng ngoài ra thì vô hại. Phải thừa nhận, rằng cái mức độ chiều chuộng con cái của ông đã tiệm cận ranh giới điên rồ, và cô thực sự ước rằng thi thoảng ổng nên dẹp vụ đó đi, nhưng đó là vấn đề riêng của cô. Nhìn chung, ông chỉ là một người vô hại vốn chẳng làm gì nhiều. Tính đến việc ông là kẻ đội vương miện trên đầu thì chuyện đó có thể coi là vấn đề lớn, nhưng ít nhất ông không phải là người xấu. Một người phiền toái, có lẽ vậy, nhưng không hề độc ác.

Có cái gì đó về vụ này không đúng lắm… Đây không giống một việc mà Cha sẽ làm.

Cô đọc tiếp, nhưng sự ngờ vực vẫn vương vấn trong đầu cô. Nó bám vào từng suy nghĩ như hắc ín, đen đặc, nhớp nháp và cực kỳ khó chịu. Nó chầm chậm chảy xuống, rỉ qua lồng ngực và chạm xuống đáy bụng cô, rồi đông tụ lại thành một cảm giác bất an cực độ. Tất cả những chuyện này giống như thể đều nằm trong tính toán… Như thể một ai đó đã cố tình tạo ra sự kiện này để châm ngòi cho cuộc khởi nghĩa… Cũng có thể, rằng đây là ý chí của Chúa trời, và bàn tay vô hình của định mệnh đã đẩy Đế quốc đến bờ sụp đổ. Linh cảm xấu quặn lên trong bụng cô vô cùng khó chịu, trước khi nó trào lên cổ họng cô. Cảm giác khủng khiếp này khó có thể giải thích bằng lời, nhưng nếu phải dùng một từ để diễn tả thì…

“Ựa… Buồn nôn quá…”

...Đây hẳn là say xe rồi. Quả nhiên, do ngồi đọc trên xe ngựa xóc lên xóc xuống đã làm cô thấy buồn nôn.

“A-Anne… Ugh… Anne… Ta buồn nôn…” Mia rên rỉ kêu cứu hầu gái trung thành của mình, người đang ngồi với tài xế bên ngoài bởi vì cô đã yêu cầu được ở một mình để đọc nhật ký.

Anne nhanh chóng xuất hiện trước cửa toa xe, nơi cô phát hiện ra một Mia mắt sũng nước đang ngồi cuộn tròn như quả bóng trên ghế. Cảnh tượng ấy hoàn toàn trái ngược với hình ảnh vị công chúa thông thái, người được các đồng môn ở Học viện Thánh Noel hết sức ngưỡng mộ. May mắn thay, họ chẳng có mặt ở đây để mà nhìn thấy.