Kể từ sau hôm đó, tôi bắt đầu speedrun Đại hầm ngục Orc cùng với Anna. Chúng tôi cứ tiếp tục quay lại dungeon cho đến khi Anna có thể tự solo được thành công con Orc King và level của cô không còn có thể tăng nữa.
Đến lúc rời khỏi Altmunt, Anna đã lên tới cấp độ 20, và chúng tôi quyết định sẽ quay trở về kinh đô để nghỉ ngơi. Tiếp sau đó là chuỗi ngày nghỉ đông yên bình, tôi dành đa số thời gian ở nhà cùng với mẹ và nghiên cứu thêm về Buitor cùng những khẩu súng khác, thỉnh thoảng tôi có đến ghé thăm làng elf và xin những lọ mật, tôi cũng có đến Hầm ngục Phong Sơn và thực hiện thử thách speedrun Phượng hoàng băng Any% nữa.
À mà có vẻ như thằng cha biến thái đó vẫn đang còn ung dung tự tại bên làng elf đó lắm, nhưng mà bởi hắn không phá hoại gì bên đó, và những elf dân trông cũng không có gì phàn nàn, nên tôi cũng để hắn làm gì thì làm.
Mà dẫu hắn có biến thái đến đâu đi chăng nữa, thì hắn cũng là tinh linh ánh sáng mà. Sức mạnh của hắn sẽ bảo vệ cho ngôi làng khỏi những quái vật hung dữ làm tổ trong khu rừng.
Về tình hình hiện tại thì, bởi tôi đã phá được sự kiện kết án và cứu được Anna, mầm mống nội chiến cũng được xem là đã được tạm thời dập tắt. Tuy vậy, chỉ như vậy thì vẫn chưa giải quyết được tận gốc của vấn đề.
Đầu tiên thì, theo lời của Công tước vào bữa tối hôm đó, Thái tử và Amy sẽ không chịu thêm bất kì hình phạt nào ngoài việc phải thực hiện xin lỗi công khai với Anna. Chính vì vậy, tôi cũng sẽ phải luôn quan sát bọn chúng, bởi chúng rất có thể sẽ ghim chuyện này và tìm cách khác để loại bỏ Anna.
Mặt khác thì, sự kiện Thái tử và thuộc hạ thua trong một trận 5 đấu 1 với tôi được lan truyền rộng rãi trong khắp giới quý tộc, và hiện giờ đang dấy lên một ý kiến mới cho rằng cả năm người bọn họ đều không xứng đáng để làm người thừa kế gia tộc của họ.
Rõ ràng nhất là việc hầu hết các quý tộc phương Nam, có lãnh thổ gần gia tộc Công tước Ramslett, đều đã chuyển phe sang ủng hộ Nhị Hoàng tử khi nghe tin Thái tử đã hủy bỏ hôn ước với vị hôn thê Anna.
Điều này đã khiến cho hệ thống phe phái trong nội bộ vương quốc thay đổi mạnh mẽ. Phe của Thái tử vốn áp đảo giờ đã suy yếu hơn rất nhiều, một số quý tộc giờ đã chọn đổi sang phe ủng hộ Nhị Hoàng tử, cũng có người chọn theo phe trung lập và quan sát chờ thời cơ.
Về phía Công tước thì, ngài ấy vẫn chưa đưa ra quyết định gì cả, nhưng có vẻ như mọi người đều tin rằng Công tước chính là người chỉ đạo những quý tộc hạ cấp chuyển sang phe ủng hộ cho Nhị hoàng tử.
Về phe trung lập, có vẻ phe phái này đang thu hút được rất nhiều quý tộc. Bọn chúng trông đang đợi thời cơ để tối đa hóa lợi ích và quyền lực bằng cách đổi sang phe có lợi thế.
Đó là tất cả những gì mà Sebastian nói với tôi, thực thì nó chẳng khác gì bối cảnh trong game lắm.
Tôi không khỏi tưởng tượng thử rằng nếu mình đánh bại Thái tử nhanh gọn lẹ thì sẽ như thế nào, nhưng nếu tôi làm vậy, thì chắc chắn là tôi sẽ bị đem đi xử tử mất. Đúng là cuộc sống không giống như cuộc đời mà.
****
Năm học mới đã đến, sải bước trên hành lang, tôi không khỏi để ý đến những ánh mắt đang nhìn thẳng về phía mình. Không ngài dự đoán, những lời đồn về tôi bắt đầu lan ra khắp khuôn viên trường.
Tôi giả lơ và tiếp tục sải bước hướng về phía thính phòng để kiểm tra danh sách lớp năm hai , và trên danh sách là một bất ngờ lớn.
_____
1 Anastasia Clynel von Ramslett
2 Allen
3 Margaret von Altmunt
4 Amy von Brayes
5 Markus von Beinz
.
.
.
10 Oscar von Wimlet
.
.
.
18 Karlheinz Bartille von Centraren
19 Isabella von Luinberg
_____ Từ đây trở xuống, lớp B _____
20 Leonardo von Jukes
.
.
.
38 Glen Weitberg
_____
Tin tốt nhất đó chính là Isabella, thuộc hạ của Anna, đã được thăng lên lớp A. Tên Thái tử dù bị rơi hạng rất nhiều nhưng vẫn tiếp tục học ở lớp A. Ừm thì mới nhận giải Học viên của năm mà lại rơi xuống lớp B thì lại kì quá nhỉ.
Và Leonardo, sau khi đội sổ hai bài kiểm tra liên tiếp, đã rơi xuống lớp B.
Ngu chưa!
Nhưng điều đáng chú ý nhất đó là, tôi không thể tìm thấy được tên của Hoàng tử Claude, học sinh du học từ nước láng giềng. Tôi không rõ là chuyện gì đã xảy ra, nhưng có vẻ như hắn đã thôi học ở đây rồi.
Không chỉ tôi, mà những học viên khác xung quanh cũng đang khá bất ngờ trước sự vắng mặt của Claude.
“Allen!”
Anna hồ hởi gọi tôi.
“Chào buổi sáng, Anastasia-sama.”
“Oh! À, chào buổi sáng.”
Anna giật bắn người, có vẻ như cô ấy quên mất rằng chúng tôi đang ở nơi công cộng.
“Cậu đã nghe tin gì về Hoàng tử Claude chưa?”
“Vẫn chưa ạ. Tôi cũng rất bất ngờ khi phát hiện ra rằng tên của ngài ấy đã bị xóa khỏi danh sách xếp lớp.”
“Vậy à. Tôi cũng không biết rõ lắm, nhưng có vẻ như Vương quốc Westerdale đã buộc ngài ấy thôi học.”
“Có vẻ như ngài ấy phải khổ sở lắm.”
“Hẳn là vậy rồi... Mà quan trọng hơn là, vào thính phòng thôi.”
“Vâng.”
Theo ý của Anna, tôi bước vào thính phòng và chọn chỗ ngồi nơi hàng ghế đầu. Nhớ lại năm ngoái, tôi vào lúc này chỉ dám trốn vào góc ngồi, chỉ một năm mà thay đổi nhiều thật.
Buổi lễ khai giảng bắt đầu, hiệu trưởng và các giáo viên như thường lệ, lên phát biểu một tràng thao thao bất tuyệt. Sau khi ru ngủ thành công được cả thính phòng, hiệu trưởng mới mời Anna, Thái tử và Amy lên sân khấu.
“Allen, cậu cũng lên đây.”
“Có được không ạ?”
“Không sao đâu, cậu là người đại diện của tôi mà. Cậu có quyền nhận lời xin lỗi này chứ.”
“Tôi hiểu rồi.”
Nghe lời Anna, tôi theo sau cô ấy bước lên khán đài, đối diện với tôi là Amy, Thái tử, Markus, Oscar và Leonardo.
“Chắc hẳn là mọi người hiểu tại sao chúng ta đang đứng ở đây đúng chứ, vậy thì, các người sẽ chấp nhận kết quả của trận tay đôi chứ?”
Amy và Thái tử nhăn mặt khi nghe thấy những lời đó, họ không cách nào khác phải cúi gằm mặt mình xuống đất.
Cô ta khẽ lắc đầu, và cúi người xin lỗi Anna.
“Chúng tôi xin rút lại những lời xúc phạm và gửi lời xin lỗi đến gia tộc Công tước Ramslett. Chúng tôi thực lòng xin lỗi.”
“Ta xin lỗi.”
Cả hai xin lỗi như chỉ cho có, nhưng thứ quan trọng nhất là bọn chúng đã xin lỗi Anna trước toàn thể học viên và giáo viên rồi.
“Được rồi. Tôi chấp nhận lời xin lỗi của hai người. Kể từ lúc này trở đi, tôi mong sẽ không còn ai xúc phạm gia tộc Công tước Ramslett nữa.”
Nghe thấy vậy, Thái tử, Amy và Leonardo chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào chúng tôi và quay trở về chỗ ngồi.
Trái lại, Markus và Oscar đầy xấu hổ giấu mặt mình đi và nhanh chóng phóng về chỗ bọn chúng ngồi.
“Thật là, tôi chả hiểu bọn họ xin lỗi cái gì nữa.”
“Chẳng sao cả. Còn một thứ nữa, tôi muốn trao cái này cho cậu. Tôi mong cậu sẽ nhận nó như lời khẳng định với toàn thể học viên
“Vâng, rất vui lòng thưa tiểu thư.”
Anna hít một hơi thật sâu, và lớn giọng tuyên bố.
“Allen! Với tư cách là người đại diện của ta, cậu đã đầy kiêu hãnh bảo vệ cho danh dự của gia tộc Công tước Ramslett! Chính vì vậy, Công tước Ramslett đã ra quyết định làm người bảo hộ cho Allen và gia đình của cậu bởi những thành tựu và sự trung thành của cậu!”
Anna lấy chiếc khăn tay ra khỏi túi váy của cô ấy và đưa nó ra trước mặt tôi.
“Đây là chiếc khăn tay mang gia huy của gia tộc Ramslett, được thêu bởi ta. Cậu sẽ chấp nhận nó chứ?”
“Xin cảm ơn người nhiều.”
Tôi không rõ các phép tắc lắm, nên tôi quỳ xuống và nhẹ nhàng nhận lấy chiếc khăn tay. Một hai tiếng vỗ tay vang lên, chắc là Margaret và Isabella rồi.
Nghe thấy tiếng vỗ tay vang lên, những người còn lại trong thính phòng cũng bắt đầu những tràng pháo tay.
****
Và thế là buổi lễ khai giảng đã kết thúc trong yên bình, đánh dấu cho sự kết thúc của sự kiện kết án.
“Anna-sama này. Tôi không rõ phép ứng xử thông thường cho lắm, nhưng tại sao tiểu thư lại tuyên bố công khai như vậy? Chẳng phải nhà vua đã chấp nhận vụ bảo hộ này rồi sao?”
“Hmm? Ah. Cái đó chỉ là lời nhắc đến các học viên khác thôi. Rằng Allen đã thuộc về gia tộc Công tước Ramslett, thế nên đừng đụng đến cậu ấy. Đó cũng là lời đe dọa rằng nếu họ dám đụng đến cậu, tức là họ đã đụng đến Công tước Ramslett.”
Anna hơi đỏ mặt trả lời. Và thế là học viện năm hai, nơi nữ phản diện vẫn còn đang hạnh phúc theo học, đã bắt đầu.