Tôi không nằm mơ.
Đã có lúc, tôi không hiểu khái niệm của những ‘giấc mơ’.
Cha mẹ kể rằng khi tôi còn rất nhỏ, tôi thường nói về những gì mình từng chiêm bao.
Liệu tôi đã ngừng mơ kể từ khi bản ngã của mình được hình thành?
Tôi không có ký ức về việc nhìn thấy những giấc mơ.
Tuy vậy, tôi không chắc liệu đây là mơ hay thực.
‘Đồng phục học sinh…!’
Giờ tôi đang mặc một bộ đồng phục học sinh.
Một bảng tên ánh vàng được thêu trên ngực trái của tôi.
Áo khoác thùng thình cùng cà vạt đỏ.
Bộ quần áo quê mùa này chính là đồng phục của sơ trung nơi tôi tốt nghiệp.
‘Mình vừa nôn ra máu vào bộ đồ thể thao mới nãy trong phòng hộp diêm... Nhưng sao giờ lại đang mặc đồng phục thế này?’
Sau khi tốt nghiệp, tôi đã quyên góp đồng phục của mình.
Nên bộ đồ này không thể nào trong phòng tôi.
‘Tay chân mình trông ngắn hơn.’
Tôi nhìn bộ đồng phục của mình và duỗi thẳng tay chân, nhưng lại mất thăng bằng và suýt ngã.
Nó thật khó xử, như thể đây không phải là cơ thể của tôi.
Nhưng điều khó xử lớn nhất nằm ở chỗ khác.
‘Mình không ho nữa.’
Cả cơn ho cùng cảm giác đau đớn trong lồng ngực đều biến mất.
Tưởng chừng như cơ thể đã trở lại khỏe mạnh, không còn triệu chứng của ung thư phổi nữa.
“Cho Euisin?”
“Hử?”
Tôi thật sự ngạc nhiên.
Ngoài tôi ra còn có ba người khác ở đây.
“Tớ là Yoo Sanghoon.”
“T-tớ là Son Mingi. Hân hạnh được gặp cậu.”
Mỗi người đều chỉ vào bảng tên của họ khi đang giới thiệu với tôi.
Đó là ba đứa trẻ học sinh sơ trung hoặc cao trung, mỗi nhóc mặc một bộ đồng phục khác nhau.
Thật là lạ khi chúng đều nói trống không với tôi.
Có phải chúng tưởng nhầm tôi là bạn cùng tuổi do tôi đang mặc đồ học sinh?
Không đời nào...
“Cậu đang ngủ gật à? Chút nữa bắt đầu phần thi thực hành rồi đấy, tỉnh táo lại đê.”
“Thực hành?”
“Tính hợp tác cũng được đưa vào đánh giá, vì vậy chúng ta hãy cùng làm việc chăm chỉ nhé. Tớ là Jang Namwook.”
Người tiếp theo nói chuyện với tôi là một đứa nhóc đeo kính cao nhất trong bộ ba.
Sau phần giới thiệu của bộ ba là đến lượt tôi.
Tôi bắt chước Yoo Sanghoon, người chỉ nói tên mà không kèm thêm kính ngữ.
“Tớ là Cho Euisin.”
Phần giới thiệu bản thân đến đây là kết thúc.
Tiếp theo là một bầu không khí ngượng ngạo và im lặng thường xảy ra khi những người xa lạ tụ tập lại với nhau.
Chính Jang Namwook là người phá vỡ nó.
“Hãy làm nóng người trước nào. Đừng để bị chuột rút khi đang thi.”
Theo lời đề nghị của Jang Namwook, bộ ba và tôi bắt đầu khởi động.
Ba người còn lại di chuyển nhẹ nhàng, có vẻ thần kinh vận động rất tốt.
Họ đều dẻo dai như những vận động viên thể dục.
Khi nhảy lên, họ treo lơ lửng trên không trong thời gian ngắn.
Tiếng gió kèm theo những cú đấm của họ… Không, nó giống như xé gió.
Tôi sốc khi thấy họ tập khởi động.
‘Bộ ba này là vận động viên chuyên nghiệp hả trời?’
Dù gì đi nữa, tôi cũng tiêu rồi.
Tôi đã không tập thể dục kể từ khi bị thông báo mắc bệnh nan y.
Tôi thậm chí còn chưa bao giờ ra ngoài và chỉ giải quyết bữa ăn bằng cơm, ramen và nước lọc được cung cấp tại phòng hộp diêm.
‘Chẳng có cách nào tôi có thể di chuyển cơ thể của mình một cách đột ngột.’
Tuy vậy, tôi cảm thấy như mình phải tham dự kỳ thi thực hành với những anh chàng này.
Ngay cả trong mơ, vẫn thật tệ nếu mọi người lại rớt bài kiểm tra vì mình.
Vậy nên tôi bắt đầu giãn cơ cùng họ.
‘Lạ ghê…!’
Tôi lại có cảm giác bất hòa.
Thân thể này thật nhẹ nhàng.
Nó như thể một sức nặng đã được trút bỏ khỏi người tôi.
Tuy kích thước cơ thể giảm đi nhưng hiệu suất có vẻ tốt hơn gấp mấy lần so với khi tôi khỏe mạnh.
‘Đây có thật sự là mơ?’
Bộ ba bắt đầu chat chit, để mặc tôi với những dòng suy nghĩ miên man.
“Tớ nghĩ kỳ thi sẽ rất khó… Chúng ta liệu sẽ ổn không?”
“Chỉ cần tránh mắc phải những lỗi đáng chú ý khi chạy trình mô phỏng. Tớ nghe nói bài kiểm tra ở đây và học viện quân sự tương tự nhau nhưng ở đó thì không khó bằng.”
Son Mingi có vẻ lo lắng.
Jang Namwook cũng thế, nhưng cố nói chuyện bình tĩnh.
Yoo Sanghoon thì trông tương đối thoải mái.
Cả ba tiếp tục cuộc trò chuyện khó hiểu của họ.
“Đúng rồi. Tớ nghe nói Ngân Quang cũng dùng trình mô phỏng.”
Tôi xém xíu té nhào sau khi nghe điều Yoo Sanghoon nói.
“Ngân Quang?”
“...Cậu bị ốm à?”
“Không.”
Tôi từng là bệnh nhân ung thư phổi giai đoạn cuối, nhưng giờ tôi chẳng thấy đau nữa.
Đầu óc tôi cũng trở nên minh mẫn hơn.
Ngân Quang.
Không thể nào tôi không biết đến nó.
Đó là tên của ngôi trường tôi đã nghe hơn mười năm qua.
Cao trung Ngân Quang chính là thiết lập của thất bại quốc gia, “Cao trung Bậc thầy Người chơi.”
<Nhà du hành xuyên không ‘Cho Euisin’ đã nhận ra vũ trụ hiện tại. Đang kích hoạt menu ‘Cho Euisin’ dành riêng cho nhà du hành xuyên không.>
Ping.
Tôi nghe một tiếng bíp.
Đó là âm thanh thông báo gần gũi. Đúng lúc tôi vừa nghĩ vậy, một cửa sổ với thiết kế thân thuộc xuất hiện.
Màu sắc này, thiết kế này.
Tôi đã nhìn thấy nó trong 10 năm, vậy nên không có cách nào tôi không nhận ra nó.
‘Đó là cửa sổ thông báo hệ thống của CNB!’
Theo phản xạ, tôi nhìn lên đầu menu.
<Xem thông tin cá nhân của ‘Cho Euisin.’>
Ping.
Một cửa sổ xanh dương mở ra trước mắt tôi.
Nó khá là nổi bật trong phòng tập tối tăm, nhưng nó dường như vô hình với những người khác ngoài tôi.
Có lẽ chỉ tôi mới có thể nhìn thấy cửa sổ này vì đó là kỹ năng dành cho “nhà du hành xuyên không”.
///
[Tên] Cho Euisin
[Danh hiệu] Thực thể phù hợp để thay đổi tương lai xuyên không, học sinh sơ trung năm ba
[Chúc phúc] (Tải một phần không thành công.)
[Kwanglim] (Đã phong ấn.)
[Trạng thái] Bình thường
[Năng lực tổng hợp] Lv.10
///
Tất cả đều tương tự như game.
Ngay cả thiết kế và thành phần của cửa sổ cũng giống nhau.
Điều tương tự cũng xảy ra với màn hình pop-up sau khi nhấp vào năng lực tổng hợp. Chỉ số HP, MP cùng với sức mạnh, phép thuật, phòng thủ và nhanh nhẹn đều được hiển thị chi tiết.
Ngay cả lỗi ‘Tải một phần không thành công’, viết tắt là ‘TMK’, cũng thế.
Dù chỉ là một vài từ, nhưng thật bất thường khi chỉ có cụm từ đó hiển thị trên giao diện.
Ngay cả trong tình huống chẳng biết mơ hay thực này, lỗi vẫn tồn tại như thể đây là một trò chơi.
‘Mình có kỹ năng nào không ta?’
Tôi cuộn menu xuống phần kỹ năng.
///
[Kỹ năng]
Sử dụng mọi thứ Lv.1
Menu chuyên dụng dành cho thực thể thay đổi tương lai xuyên không Lv.1
Giao tiếp với Vũ trụ Vĩ đại Siêu việt Lv.1
Vận mệnh Lv.3
(Tải một phần không thành công.)
///
Đó là những thuật ngữ và kỹ năng không có trong trò chơi.
Tôi nhớ mình đã nghe thấy một vài trong số chúng trước khi tầm nhìn chìm trong trắng xóa.
‘Có lẽ nó liên quan đến phần thưởng hoàn thành chương cuối?’
Sau khi mở hộp phần thưởng chương cuối, tôi đã bắt đầu nghe thấy ảo giác.
Tôi cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra.
‘Hoàn tất kết nối với Vũ trụ Siêu việt Vĩ đại.’
‘Đánh giá mức độ tương thích của người chơi được kết nối.’
‘Người chơi được lựa chọn phù hợp để du hành xuyên không.’
'Tiến hành điều chỉnh thông tin, đồng bộ hóa chiều không gian và chuyển giao.’
Tôi đoán rằng thứ gọi là Vũ trụ Siêu việt Vĩ đại chính là nguyên nhân của hiện tượng này.
Tôi đến với thế giới CNB với tư cách là nhà du hành xuyên không phù hợp để thay đổi tương lai.
‘Mình không nghĩ đây là lời giải thích hoàn hảo.’
Tôi cảm thấy như mình đang thiếu điều gì đó, nhưng không thể nói ra nó là gì.
Thế nên, tôi quyết định hoãn việc hồi tưởng lại và đọc phần mô tả chi tiết của các kỹ năng trước.
Ngoại trừ ‘Sử dụng mọi thứ’, tôi không hề biết đến tất cả các kỹ năng còn lại.
///
<Xem thông tin kỹ năng.>
[Tên kỹ năng] Sử dụng mọi thứ
[Độ hiếm] SSR
[Cấp độ kỹ năng] 1
[Hiệu ứng] Sử dụng thành thạo tất cả các loại vũ khí và áo giáp.
[Miêu tả]
Một kỹ năng gần với một loại tài năng hơn là một kỹ năng.
///
[Tên kỹ năng] Menu chuyên dụng dành cho thực thể thay đổi tương lai xuyên không
[Độ hiếm] EX (Không thể đo lường)
[Cấp độ kỹ năng] 1
[Hiệu ứng] Cho phép can thiệp siêu việt và xem thông tin các đối tượng tồn tại trong cùng chiều không gian
[Miêu tả]
Kỹ năng dành riêng cho những người đã vượt qua cuộc đánh giá về độ phù hợp từ Vũ trụ Siêu việt Vĩ đại.
Phạm vi sử dụng tăng lên dựa trên sự hiểu biết và khả năng thích ứng của người dùng với chiều không gian.
///
[Tên kỹ năng] Giao tiếp với Vũ trụ Siêu việt Vĩ đại
[Độ hiếm] UR
[Cấp độ kỹ năng] 1
[Hiệu ứng] Giao tiếp với Vũ trụ Siêu việt Vĩ đại.
[Miêu tả]
Giao tiếp với các thực thể đa chiều, đa không gian và đa vũ trụ mang đến gánh nặng khổng lồ lên cơ thể và tâm trí của người dùng.
Nếu kết quả giao tiếp vượt quá lượng thông tin có thể chứa được của người dùng, kỹ năng sẽ tự động bị hủy bỏ.
///
[Tên kỹ năng] Vận mệnh
[Độ hiếm] EX (Không thể đo lường)
[Cấp độ kỹ năng] 3
[Hiệu ứng] Tạo ra can thiệp siêu nhiên
[Miêu tả]
Dẫn dắt vận mệnh của người dùng kỹ năng dựa trên trải nghiệm, kỳ vọng, suy nghĩ, mục tiêu và niềm tin.
Tùy thuộc vào quá khứ và tương lai của người dùng kỹ năng, sức mạnh của vận mệnh có thể tăng lên hoặc giảm đi.
Kích hoạt ngẫu nhiên.
///
Hai hạng EX, loại kỹ năng không thể đo lường theo tiêu chuẩn.
Một kỹ năng hạng UR và một kỹ năng khác hạng SSR.
Chỉ xét về độ hiếm của các kỹ năng, nó đứng đầu trong số các nhân vật có thể chơi mà tôi từng phát triển.
‘Nhìn vào kỹ năng, tôi là một nhân vật cấp EX.’
Tuy nhiên, có vẻ như tôi không thể sử dụng bất kỳ kỹ năng nào ngay bây giờ ngoài menu.
‘Làm cách nào để mình kiểm tra những thứ này?’
Trong khi suy ngẫm, tôi lờ mờ cảm thấy điều bất hợp lý trong tình huống hiện tại.
Nếu tôi đang ở trong trò chơi, thì có gì đó thật lạ.
Tại sao tôi lại mặc đồng phục sơ trung thay vì đồng phục của Ngân Quang.
‘Nghĩ lại thì, đây là một kỳ thi thực hành, nhưng nếu là kỳ thi thực hành cho Ngân Quang..."
Tôi nhìn lại 10 năm chơi game của mình.
Đồng phục sơ trung.
Bao gồm cả tôi, có 4 đứa trẻ tất cả.
Kỳ thi thực hành đầu vào của Ngân Quang.
Phòng tập tối.
Khi tôi nghĩ về nó, có cái gì đó vụt qua tâm trí tôi.
"Tụi mình thuộc nhóm mấy thế?"
Bỏ qua sự thay đổi đột ngột của bầu không khí, tôi cắt ngang cuộc trò chuyện.
Ngay cả khi cắt ngang cuộc trò chuyện của họ, tôi cũng phải lập tức kiểm tra.
Sự kiện đã xảy ra cách đây khá lâu nên tôi đã không nhớ lại ngay.
Mong rằng éo phải nhóm 13.
Nếu chúng ta không phải là nhóm 13, mọi thứ sẽ dễ dàng được giải quyết.
“Nhóm 13.”
Jang Namwook nói, đẩy cặp kính gọng sừng lên.
Thôi rồi Lượm ơi.
Tôi cố gắng chạy ra ngoài.
Tuy nhiên, ngay khi tôi nắm lấy cửa phòng tập, nó kêu bíp và phát ra tia lửa.
<Cảnh báo, bạn đã chạm vào 'rào chắn kỳ thi' hạng N+. Nếu chạm vào nó nhiều hơn hai lần, hiệu ứng trạng thái được áp dụng sẽ nhân đôi. Số lượng tác động hiện tại: 1.>
Khi nhìn vào cửa sổ hệ thống, tôi cảm thấy tim mình như nguội lạnh đi.
‘Nó bắt đầu rồi...!’
Có thể phá vỡ rào chắn hạng N+ bởi vũ khí hoặc kỹ năng được xếp hạng N+ trở lên.
Dù thế, rào chắn này hơi đặc biệt, vì vậy ngay cả vũ khí có độ hiếm cao hơn cũng không thể phá vỡ nó.
Bốn người chúng tôi đã bị mắc kẹt ở đây.
“Gì cơ? Đã có rào chắn rồi ạ.”
“Dù chạm vào cũng không gây hại gì, nhưng hình phạt sẽ rất nghiêm khắc nên hãy tránh đi. Tớ nghe gia sư bảo thế.”
Ba người họ trò chuyện mà không hề cảm thấy nguy hiểm gì.
Dù sao thì cũng không thể trốn thoát được.
Tôi mở cửa sổ vật phẩm.
///
<Mở danh sách vật phẩm sở hữu.>
[Vật phẩm hiện tại]
1x Thẻ học sinh
1x Phiếu báo thi
1x Bản sao cam kết thi cử
…….
…….
…….
///
May mắn thay, thứ tôi muốn nằm ở dòng cuối cùng của cửa sổ vật phẩm.
Sau khi tìm thấy món đồ, tôi nghe thấy âm thanh cảnh báo của hệ thống.
<Cảnh báo, Kẻ thù đang đến gần.>
"Mọi người, lấy ra những món đồ các cậu nhận được trước khi vào đây."
Tất nhiên, lời hô hào ngớ ngẩn của tôi đã bị bỏ qua.
“Không phải cần giám thị cho phép mới được mở à…?”
“Một anh chàng mặc đồng phục lỗi thời cố tỏ ra nghiêm túc nhìn chẳng ngầu tẹo nào.”
Hệ thống báo động ngày càng ồn ào.
Nó sẽ sớm đến đây.
“Kẻ thù đang đến. Không có thời gian đâu. Lấy hộp vật phẩm ra!”
Khoảng 100 năm trước, 'Kẻ thù' xuất hiện trong cuộc xung đột giữa các thế giới khác nhau và những người chơi đã chống lại chúng bằng khả năng siêu nhiên của họ.
Và trong những thế giới khác đó, vốn được chia thành hầm ngục, tháp, lâu đài, khu vườn và mê cung, các vật phẩm có hiệu ứng đặc biệt đã xuất hiện.
Loại vật phẩm thu được từ thế giới khác.
Hoặc, vật phẩm được tạo ra bởi năng lực đặc thù.
Người chơi có khả năng biến những vật phẩm trên thành thẻ và sau đó hiện thực hóa loại thẻ đó.
Để xác định xem học sinh có đủ khả năng hay không, Cao trung Ngân Quang đã cung cấp cho họ các hộp đựng thẻ trong kỳ thi thực hành.
‘Mình chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc mở nó ra.’
Đó là 'Hộp Vật phẩm Ngẫu nhiên cho Kỳ thi' mà tôi được phát trước khi bước vào phòng thi.
Tôi nhìn vào chiếc hộp đen trên tay.
Trong tất cả các hộp ngẫu nhiên, hộp đen có độ hiếm thấp nhất.
Nếu bạn là cao thủ như tôi, đây là chiếc hộp có thể vứt đi hoặc phá hủy mà không cần đặt vào cửa sổ vật phẩm.
‘Thế mà đây lại là cách duy nhất để chống lại Kẻ thù.’
Ngay cả khi xuất hiện một vật phẩm linh tinh lặt vặt, tôi cũng không thể xóa game cài lại hay chơi lại từ đầu.
Nói cách khác, marathon thiết lập lại, còn được gọi là reroll, là bất khả thi.
Tôi phải chọn được vật phẩm tốt trong lần duy nhất này.
<Mở Hộp Vật phẩm Ngẫu nhiên cho Kỳ thi.>
Chiếc hộp mở ra và những tấm thẻ bắt đầu xoay vòng trước mắt tôi.
___
TL’s note
Bối cảnh của game không có nhân vật chính, mà gần giống với Genshin Impact, tức dùng những nhân vật tự do để khám phá cốt truyện. Nhân vật chính sau khi thích nghi với thế giới này sẽ từng bước lập kế hoạch thay đổi cái kết chết chóc của các nhân vật
「광림」 Một từ khá đặc trưng trong tiếng Hàn, giống chữ 'thương' ở Việt Nam mình. Nghĩa của nó theo từ điển Hàn là ghé thăm mang ý trang trọng (kiểu như sự hiện diện của bạn là vinh dự với chúng tôi), các bản Eng lần lượt dịch là Presence và Esteemed Visit. Các bạn muốn mình giữ nguyên từ Kwanglim cho trọn vẹn ý hay dịch sang tiếng Việt thành Hiện diện cho dễ nhớ hen? 「잡템」 Japtem - mô tả các item trong trò chơi không phải là vật liệu hay thiết bị giống như chiến lợi phẩm, có thể nói là vật phẩm rác (loại có giá trị còn thua mấy cái mặt nạ rớt ra khi giết tụi Hilichurl) Là hành động tạo một tài khoản mới trong game hoặc xóa bỏ tất cả dữ liệu trong tài khoản cũ và chơi lại từ đầu. Những game mà người chơi thường reroll là những tựa game mang nặng yếu tố gacha.