Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

173 4396

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

253 6486

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

72 1853

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

6 11

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

(Đang ra)

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

Sasaki Ichiro

Một bé shota (thực ra đã hơn 20 tuổi) có cuộc sống éo le như bao main khác, đã được đầu thai sang thế giới khác sau khi gặp tai nạn, với cơ thể thuộc về một bé loli vampire (13 tuổi), nhân vật trong g

39 245

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 100 (Dự đoán) - Chương 56: Người con gái tôi yêu (1)

Nole: .mikayy ;3.

--------------------------------------------------------------------------------------------------

Sau khi tan học, tôi và Kaede ghé vào cửa hàng McD gần trường.

Chúng tôi chọn một bàn ở phía trong nơi ít người qua lại, rồi ngồi đối diện nhau.

"Ở Kansai mọi người toàn gọi là "Makudo", nên nghe "Mac" thấy nhớ quá."

"Mà cậu không bị nhiễm giọng Kansai à? Nghe nói sống ở đó vài năm là bị nhiễm đấy."

"Đúng là vậy. Đỉnh cao miễn dịch của mình đấy, hihi."

Bộ tiếng Kansai là một loại virus hay gì à?

Kaede bóc lớp giấy bọc chiếc bánh cheeseburger (Giá 120 yên) rồi bắt đầu ăn ngấu nghiến.

"Cậu vẫn ăn ngon lành như ngày nào nhỉ."

"Vì nó ngon mà."

"Cậu đi ăn liên hoan với đoàn kịch, chắc là được ăn nhiều món ngon hơn chứ?"

Một điều tôi thấy hơi tiếc khi time leap là vị giác của tôi không trở về như lúc còn đi học.

Những món ăn vặt mà tôi từng thấy ngon 'chết người' hồi còn là học sinh, giờ lại trở nên 'Ờ, cũng bình thường', sau khi tôi đã được nếm qua những món ăn cao cấp ở tương lai.

Tôi cứ tưởng Kaede cũng vậy, nhưng trông có vẻ là không phải.

"Ừm, đúng là sau những buổi biểu diễn lớn, tớ có đến những nhà hàng sang trọng..."

Kaede khẽ cười.

"Tớ đã ăn rất nhiều món ngon, nào là cá nóc, bò bít tết,... nhưng dù sao thì hamburger ăn sau giờ học vẫn là ngon nhất."

Cậu ấy nói với vẻ mặt rất "cool".

Sao nghe giống một câu thoại trong game nào đấy từng chơi trong tương lai thế nhỉ.

"Mà sao cậu lại muốn làm diễn viên? Hồi tiểu học cậu có nói gì về chuyện này đâu."

"Ừm... chắc là do cơ duyên thôi. Cha dượng của tớ làm việc ở hậu trường sân khấu. Ông ấy hỏi có muốn thử không, tớ làm theo thì thấy cũng thích thú."

"Ồ, ra là cậu có tài năng đó."

"Tớ thì ăn nhằm gì. Mấy người xung quanh đều là dân chuyên nghiệp diễn từ bé, tớ theo không nổi."

Kaede cười khổ.

"Cậu có định tiếp tục làm diễn viên khi về đây không?"

"Có ạ. Nhưng mà một thời gian nữa tớ sẽ tập trung vào việc học. Ít nhất là đến mùa thu năm nay tớ sẽ không nhận vai diễn nào cả."

"Ừ, cậu nên làm vậy. Dù sao thì cậu cũng đã nghỉ học hai tháng rồi, theo kịp chương trình cũng khó khăn đấy."

"Đúng vậy đó. Hay là cậu kèm tớ học ở mấy giờ nghỉ trưa được không?"

"Ừ, được th..."

Ơ? Mình đâu đến đây để nói chuyện này...

Tôi ngưng lại ngay trước khi nói hết câu.

"Xin lỗi. Tớ có thể dạy kèm cho cậu, nhưng mà không được làm ở nơi đông người."

"Ể? Tại sao vậy?"

"Cậu có biết Yuki... à, Arisugawa-san không?"

"Là cô bạn tóc bạch kim trong Hội học sinh phải không ạ? Cô ấy xinh như búp bê vậy."

"Ừm... Cậu có để ý thấy hôm nay cô ấy cứ lườm bọn mình suốt không?"

"Đừng có coi thường tớ. Tớ là diễn viên đó, về khả năng quan sát thì tớ có thừa..."

"Vậy cậu có để tâm không?"

"Dạ không hề."

"Rồi… Thành thật như vậy thì tốt."

Phải ha. Vẻ ngoài thì thay đổi, nhưng tính cách "tưng tửng" của cậu ấy vẫn không khác gì hồi tiểu học.

"Có chuyện gì vậy? Hai người cãi nhau à?"

"Không phải vậy. Yuki bỗng dưng giận dỗi từ sáng nay."

"Sáng nay á?"

Đổ lỗi cho cậu ấy thì cũng hơi quá đáng, dù sao thì Kaede cũng không có lỗi gì.

Để giải thích lý do Yuki giận dỗi, tốt hơn là tôi nên nói thẳng ra trước đã.

Nếu là tôi của ngày xưa chắc chắn tôi sẽ không nói ra điều này, nhưng bây giờ tôi đã khác.

"À ừ. Đầu tiên... cho tớ nói thẳng điều này."

Tôi khẽ hắng giọng rồi nói dứt khoát.

"Tớ thích cô ấy... Tớ yêu Arisugawa Yuki-san."