Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

173 4396

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

253 6486

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

72 1853

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

6 11

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

(Đang ra)

Kyuuketsu Hime wa Barairo no Yume o Miru

Sasaki Ichiro

Một bé shota (thực ra đã hơn 20 tuổi) có cuộc sống éo le như bao main khác, đã được đầu thai sang thế giới khác sau khi gặp tai nạn, với cơ thể thuộc về một bé loli vampire (13 tuổi), nhân vật trong g

39 245

[LN] Vol 1 [Đang tiến hành] - SS MelonBooks: Cô vợ sau buổi đi chơi

Buổi tối hôm đi chơi ở Shibuya.

Tôi, Arisugawa Yuki, đổ người xuống giường.

Chẳng hiểu sao tôi cảm thấy mệt rã rời. Dù chỉ đi mua sắm, xem phim, rồi đến quán cà phê mèo thôi mà.

Tôi nằm ngửa nhìn lên trần nhà và nhớ lại những chuyện xảy ra hôm nay.

"Ư ư...! "

Nhớ lại cảnh mình đã khóc nức nở trong rạp chiếu phim, tôi úp mặt vào gối.

Chính tôi cũng không ngờ mình lại khóc nhiều đến thế.

Tính cách của 'cậu ta' chắc sẽ không trêu chọc gì tôi đâu. Nhưng nếu người ngồi cạnh là anh trai tôi, thì chắc chắn tôi sẽ bị gọi là đồ mít ướt một thời gian dài mất.

Mà hơn cả chuyện đó... Hình như cậu ta biết tôi thích mèo. Nhưng sao cậu ta biết được nhỉ?

"Mình có bao giờ nói chuyện về mèo chưa ta...?"

Đang định trở mình thì chiếc điện thoại trong túi tôi rơi bộp xuống sàn.

"Chết rồi... Không biết có hỏng không nữa."

Khi xác nhận điện thoại vẫn hoạt động bình thường, một dòng điện xẹt qua đầu tôi.

"À, hay là tại cái này...?"

Hình nền điện thoại của tôi là ảnh một chú mèo con. Cậu ta nhìn thấy cái này nên mới biết tôi thích mèo.

"Ư ư... Mình ngốc quá."

Tôi vội vàng định đổi hình nền, nhưng nghĩ lại thì đã bị phát hiện rồi, có đổi cũng chẳng ích gì.

"Phải rồi. Đằng nào cũng thế, hay là mình đổi sang hình bé Milk-chan mình chụp hôm nay làm hình nền mới luôn nhỉ?"

Buổi đi chơi hôm nay tuy có nhiều chuyện dở khóc dở cười, nhưng ít nhất tôi cũng phải cảm ơn cậu ta vì đã đưa tôi đến quán cà phê mèo.

"Ehehe... Vẫn dễ thương quá. Ước gì bé ấy là của mình..."

Tôi phóng to ảnh của bé Milk-chan lên. Ôi trời ơi, dễ thương quá đi mất. Chỉ muốn "ăn" bé ấy luôn thôi.

À mà, hình như cách chào hỏi của mèo là dí mũi vào nhau đúng không? Người ta gọi là hôn mũi thì phải.

"Kiểu như thế này à..."

Fufu.

"Hya... oa...!"

Tôi vén tóc lên, cố gắng dí mũi mình vào mũi bé Milk-chan trong màn hình.

Điện thoại đột nhiên rung lên, tôi giật mình vội đưa điện thoại ra xa.

Một tin nhắn quan tâm từ... 'cậu ta'.

"Cậu về đến nhà an toàn chưa?".

Chẳng đúng lúc tý nào cả, đồ ngốc này.

Tôi bĩu môi rồi nhắn lại cụt lủn "Về rồi."