Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nửa sau Học kì 1. Chap 51 ~ 100 (Dự đoán) - Chương 86: Nhà tôi có hai mỹ nữ (7)

Nole: .mikayy ;3.

--------------------------------------------------------------------------------------------

"..............................."

Sau khi "thám hiểm" phòng tôi xong, buổi học lại được tiếp tục.

Yên tĩnh, nhưng không còn là bầu không khí tập trung như lúc trước.

Mà là... một bầu không khí nặng nề bao trùm lấy cả ba chúng tôi.

Kaede, người chuyên tạo không khí vui vẻ, cũng im lặng một cách khó xử. Kiểu như nghịch ngợm một chút cho vui, ai ngờ lại thành ra to chuyện.

"................................"

Ai đó giết tôi đi.

Hoặc là, ai đó hãy thay đổi bầu không khí nặng nề này đi.

Có lẽ lời cầu nguyện của tôi đã được đáp lại.

"Gâu! Gâu!"

Từ bên ngoài cửa sổ lớn của phòng khách, có tiếng chó sủa vọng vào.

"Cậu nuôi chó à?"

"Không, tôi không nuôi. Tiếng sủa này là của Chocola."

Tôi mở rèm cửa, và thấy một chú chó Dachshund đang chạy quanh trong sân vườn, vòng cổ màu đỏ, lông đen xen lẫn chút nâu.

Khi nhận ra ánh mắt của chúng tôi, chú chó thè lưỡi ra, dùng chân trước cào cào vào kính.

"Chịu thôi nhỉ. Muốn xin đồ ăn à?"

Tôi mở cửa, nó liền chạy xộc vào nhà không chút do dự.

"Oa..."

"Dạn người ghê~."

Dù là lần đầu gặp Yuki và Kaede, chú chó dachshund vẫn không hề cảnh giác, mà vẫy đuôi lia lịa chạy vòng quanh.

"Chocola là cún cưng của nhà ông bà Nakasu bên cạnh. Họ nuôi nó trong nhà, nhưng thỉnh thoảng lại trốn ra ngoài."

"Trốn ra ngoài... Có hơi vô trách nhiệm nhỉ..."

"Ừ thì... cả hai người họ đều lớn tuổi rồi... Với lại, nó cũng không đi đâu xa nên không sao đâu. Cùng lắm là, đến xin đồ ăn ở những nhà hàng xóm như thế này thôi."

"Vậy à. Khôn thật..."

Có lẽ vì nghe thấy từ "đồ ăn", Chocola dừng lại giữa tôi và Yuki, rồi bắt đầu vẫy đuôi một cách dữ dội.

Yuki định vuốt ve, nhưng lại dừng tay giữa chừng.

"C-Có cắn không nhỉ?"

Cô ấy nói bằng giọng lo lắng.

"Không sao. Không cắn đâu."

Mặc dù không ngại bị mèo cắn hay cào, nhưng Yuki lại hơi sợ chó thì phải.

Tuy nhiên không phải là cô ấy ghét chó. Sau khi xác nhận là chú chó không cắn, Yuki từ từ đưa tay xuống dưới, bắt đầu vuốt ve đầu chú chó.

"He he he he."

Có lẽ vì thấy thích, Chocola nằm ngửa ra, chìa bụng ra như muốn nói "vuốt cả chỗ này nữa đi".

"Lật bụng rồi kìa!"

Yuki dường như quên mất sự có mặt của chúng tôi, chìm vào trạng thái "mê mẩn" y hệt như khi đi đến quán cà phê mèo.

Nhân tiện, cách nhận biết cô ấy có đang trong trạng thái "mê mẩn" hay không rất đơn giản. Khi ở trạng thái "mê mẩn", giọng của cô ấy sẽ cao lên khoảng ba tông.

"Nè nè… Masayan! Masayan!"

Kaede kéo kéo áo tôi.

"Arisugawa-san… lúc nào cũng thế này khi nựng thú cưng sao?"

"Ừ. Tớ cứ tưởng là chỉ như vậy với mèo thôi, ai ngờ với chó cũng vậy. Giờ mới biết đấy!"

"Hee~. Dễ thương nhỉ~. Một người bình thường lạnh lùng, cool ngầu, lại lộ ra vẻ mặt "tan chảy" như thế này à."

"Đúng chứ?"

A, nhưng mà... nên dừng lại thôi.

Nếu vuốt ve thêm nữa sẽ xảy ra chuyện lớn mất.

"Arisugawa à, dừng lại thôi! Bé cún đó không được vuốt ve quá nhiều đâu…"

"Hả? Tại sao? Nó đang rất thích mà."

Chocolat vẫn nằm ngửa, vui vẻ vặn vẹo cái thân dài của mình.

"Chỉ một chút nữa thôi! Cảm giác như tôi sắp được bé này yêu quý rồi."

Không cần đâu, nó thích em rồi đấy. Vẫy đuôi muốn rụng luôn kìa.

"Sao lại không được vuốt nhiều? Nó có bệnh tim hay gì à?"

"Không… không phải vậy."

Tôi gãi đầu bèn nói ra sự thật.

"Bé cún đó… có tật tè bậy khi được vuốt ve nhiều..."

"Hả..."

Có tiếng nước "phụt" ra.

Muộn mất rồi.

Trong phòng khách giờ vang vọng tiếng hét thất thanh của Yuki.

là một trong những giống chó dễ nhận biết nhất bởi đôi chân đặc biệt ngắn của chúng. Với ngoại hình như vậy, giống chó này còn được gọi bằng những cái tên như “chó xúc xích' hay “chó lạp xưởng'.