Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

153 1514

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

293 5158

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

7 20

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

11 33

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

(Đang ra)

Cô lớp trưởng lạnh lùng sẽ trở thành vợ tôi

Nemiko Shirai (白ゐ眠子)

Thế rồi, một ngày nọ, cô lớp trưởng lạnh lùng bỗng bắt đầu để tâm đến cậu và mọi chuyện dần dần thay đổi...

37 152

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 27: Quán Cà phê Mèo (1)

Nole: .mikayy ;3.

----------------------------------------------------------------------------

"Quán cà phê mèo...?"

"Ừm. Hình như gần đây có một quán mới mở, tôi muốn đến đó thử."

"Tôi có nghe nói rồi. Là quán cà phê có mèo, mình có thể vuốt ve chúng đúng không?"

Thời điểm này, quán cà phê mèo đang bắt đầu phổ biến trên khắp Nhật Bản.

Quán cà phê mèo đầu tiên xuất hiện ở Osaka vào năm 2004, sau đó mới đến Tokyo.

Trong tương lai, vì để giảm căng thẳng cho mèo, có một số quán cấm khách bế mèo, nhưng thời này thì muốn làm gì cũng được, muốn bế, muốn sờ, hay thậm chí là bị cào cấu cũng được.

"Mèo..."

Tôi thấy Yuki có vẻ phấn chấn hơn một chút.

Yuki của tương lai là một "con sen" chính hiệu.

Lúc mới quen nhau, tôi đã đưa cô ấy đến chơi nhiều nơi. Sở thú, rạp chiếu phim, sân bóng chày, DisneySea,... Tuy có vẻ thích thú, nhưng cảm giác như cô ấy chỉ đang cố gắng chiều lòng tôi.

Nhưng một nơi mà cô ấy cực kỳ yêu thích, đó là quán cà phê mèo.

Khi đã tìm được "boss" cưng, cô ấy còn đến đó 5 ngày một tuần.

"Cậu thích mèo à?"

"Nếu phải chọn giữa chó và mèo, thì tôi chọn mèo."

Mà tính cách Yuki cũng giống mèo thật. Nào là thích làm theo ý mình, không thích nịnh nọt ai,...

"Vậy à. Giống tôi."

Nhìn Yuki bồn chồn, chắc là Yuki thời này cũng thích mèo.

Quán cà phê mèo Mao Mao nằm trên tầng hai của một tòa nhà nhỏ trong hẻm.

"Kính chào quý khách."

Một nữ nhân viên trẻ trung ra đón chúng tôi.

"Quý khách đã đăng ký thẻ thành viên chưa ạ?"

"Dạ chưa, đây là lần đầu tiên chúng tôi đến đây."

"Vậy thì mời hai bạn đến bàn, tôi sẽ giải thích về quy định của quán."

"..."

"Arisugawa-san?"

"Hả? À.. ừm, chúng ta ngồi đó hả?"

Yuki đang mải mê ngắm nhìn những chú mèo trong quán.

Quả nhiên em rất yêu mèo ha.

Chúng tôi ngồi vào bàn, nữ nhân viên bắt đầu giải thích.

"Hiện tại, chỉ có ba bé này là được bế ạ. Còn những bé khác thì chỉ được ngắm hoặc chơi với cần câu cho mèo thôi ạ."

Ồ, thời này mà đã có quán cà phê quan tâm đến cảm xúc của mèo rồi sao? Khá uy tín đấy chứ.

Yuki chăm chú lắng nghe.

"Quán chúng tôi áp dụng hình thức gọi đồ uống bắt buộc. Hai bạn muốn uống gì ạ?"

"Ừm, cho tôi một ly cà phê 'Mèo Hoang'."

"A... cho tôi một ly giống vậy."

"Vâng ạ."

Quán cà phê mèo này có khu vực uống nước riêng biệt với khu vực chơi với mèo.

Chắc là để tránh mèo uống nhầm nước của khách. Nhưng từ khu vực uống nước vẫn có thể nhìn thấy mèo qua lớp kính, nên cũng khá thú vị.

Trong quán có tổng cộng tám chú mèo.

Ngoài chúng tôi ra, chỉ có hai cô gái trẻ khác đang ngồi uống nước.

"..."

Yuki cứ bồn chồn sốt ruột, trông cô muốn chơi với mèo lắm rồi.

"Uống nước xong rồi hẵng qua đó chơi nhé."

"Tôi... tôi biết rồi!"

Yuki phồng má, có vẻ không thích bị tôi nói chuyện như trẻ con.

Khoảng năm phút sau.

"Cà phê 'Mèo Hoang' của hai bạn đây ạ."

Cô phục vụ đặt hai ly cà phê xuống bàn.

Tôi gọi loại rẻ nhất, hóa ra là cà phê đen bình thường.

Tôi nhấp một ngụm cà phê, không đường, không sữa. Vị cà phê nóng hổi lan tỏa khắp khoang miệng, rồi trôi xuống thực quản.

"Cậu uống cà phê đen à?"

"Ừ, tôi uống được cả cà phê sữa lẫn cà phê đen. Loại nào cũng có cái ngon riêng."

"Thế à... Cậu không giả vờ đấy chứ?"

Yuki cho đường và sữa vào cà phê, rồi từ từ khuấy. Cô nhấp một ngụm rồi nhăn mặt vì nóng.

Chà, biểu cảm đầy dễ thương…

Tôi ngắm nhìn Yuki vừa thổi phù phù vừa cố uống cốc cà phê, rồi thong thả uống cạn ly của mình.