Chỉ mình chồng tương lai mới khiến cô ấy trở nên đáng yêu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

3 11

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

11 30

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

206 1958

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

114 2278

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

9 22

The Support Ate it All

(Đang ra)

The Support Ate it All

주급루팡

Tất cả những từ này đều nói về tôi. Nhưng liệu đây có thực sự là thế giới của trò chơi đó không?

5 23

[WN] Arc Nhập học - nửa đầu Học kì 1. Chap 1~50 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 21: Giờ tan học chỉ có hai ta (4)

Nole: .mikayy ;3.

---------------------------------------------------------------

"Đồ biến thái!"

"Sao lại mắng tôi? Tôi có làm gì đâu."

"Ừ... thì đúng là vậy..."

Yuki ngẩng phắt dậy, lắp bắp tay run run chỉ về phía tôi.

"Chẳng lẽ... lúc nãy cậu nắm tay tôi... là định đưa tôi vào đây...?"

"Không phải! Thật sự là tình cờ mà!"

Tôi vội vàng thanh minh.

"Tình cờ đi vào con đường này, rồi tình cờ gặp khách sạn tình yêu! Ơ, tự nhiên thấy mình nói cũng có lý đấy chứ. Lời bào chữa này..."

"Cậu đang tự nói chuyện một mình đấy à?"

Tuy vẫn còn nghi ngờ, nhưng có vẻ Yuki đã tạm tin lời tôi.

Cô ấy đeo lại cặp rồi nói.

"Đi đến ga thôi. Bị bắt gặp ở đây với cậu thì tôi tiêu đời..."

Tin đồn tôi và Yuki đang hẹn hò thì tôi cũng không ghét lắm.

Nhưng nếu bị đồn là vào khách sạn tình yêu thì phiền phức to. Chắc chắn sẽ bị giáo viên gọi lên mắng vốn.

Mà tôi cũng không nghĩ là sẽ gặp người quen ở đây.

"Ơ kìa, Yuki?"

Một người đàn ông vừa bước ra từ cửa khách sạn trước mặt gọi tên cô ấy.

Anh ta có mái tóc đen, làn da trắng, dáng người cao ráo vạm vỡ.

"O... Onii-san..."

Là Arisugawa Yuuma.

Khí chất của anh ta khác hẳn với lúc phát biểu trong buổi chào cờ.

Giống hệt với Yuuma mà tôi gặp trong tương lai. Vẫn vẻ ngoài điển trai, khí chất ngời ngời đó, nhưng không còn chút dáng vẻ của một học sinh gương mẫu nào.

Tóc chải ngược ra sau, cổ đeo dây chuyền vàng, phong cách ăn mặc giống hệt một ngôi sao nổi tiếng.

Thoạt nhìn, tôi còn tưởng mình nhận nhầm người.

"Ồ, em quen với Yuuma à?"

Đằng sau anh ta là một cô gái tóc nâu, da rám nắng trông rất Tây. Cô ấy khoảng 20 tuổi, dáng người cũng cao gần bằng Yuuma.

"Hửm? À, đây là em gái anh. Giống anh, cũng có mỗi cái mặt là được."

Yuuma vừa nói vừa khoác tay lên eo cô gái.

Không chỉ có khí chất, mà cách nói chuyện của anh ta cũng khác xa với lúc ở trường. Gần giống với Yuuma mà tôi gặp trong tương lai.

"Hơi sớm một chút, nhưng anh đưa cô ấy về. Hôm nay vui lắm."

"Ừm, em cũng vậy. Lâu lắm rồi mới có 'trận chiến nảy lửa' như vậy."

Yuuma kéo cằm cô gái lại rồi họ hôn nhau trước mặt chúng tôi.

"..."

Tuy đã đoán trước được khi thấy hai người họ bước ra từ khách sạn tình yêu, nhưng đúng là họ có 'quan hệ' gì đó với nhau thật.

Yuki đứng xem sững sờ đến mức nín họng.

"Vậy thì, tối nay anh gọi điện cho em nhé."

"Ừ… Ừm, tạm biệt."

Yuuma vẫy tay chào cô gái đang đi về phía nhà ga, rồi bỗng nhiên đổi tông giọng, nói bằng giọng điệu chán nản.

"Haizzz, chỉ ngủ với nhau có một lần mà đã làm như mình là bạn gái rồi."

Anh ta vừa nói vừa gãi đầu, rồi lại quay sang Yuki.

"Sao em lại ở đây?"

"Tuyến Seibu tạm dừng hoạt động, nên em đi bộ đến ga này."

"Nói xạo. Ai lại đi đường vòng này chứ. Hay là em muốn đến đây chơi?"

"Đừng có đánh đồng em với anh. Tại vì ở đường lớn có mấy tên tuyển người mẫu kỳ lạ, nên em mới đi đường này."

Yuki trừng mắt nhìn Yuuma.

"Mà này, người phụ nữ vừa nãy... Không phải là người mà anh hẹn hò lần trước. Anh chia tay với người kia rồi à?"

"Lần trước là ai nhỉ? Misaki? À không, Haruka... Mà người vừa nãy không phải bạn gái anh."

"Không phải bạn gái...?"

"Ừ. Cô ấy là giáo viên dạy tiếng Anh. Hôm nay cô ấy rảnh, nên anh rủ cô ấy đi chơi thử thôi."

Yuuma nói tỉnh bơ.

"Đi chơi thử...? Hai người vừa từ khách sạn... tình yêu..."

"Khách sạn tình yêu đấy. Có gì mà phải ngạc nhiên. Trai gái yêu nhau thì cuối cùng cũng sẽ đến đó thôi."

Yuuma xoa đầu Yuki, nói với vẻ chế giễu.

"Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi. Em nên bỏ cái tính trẻ con đó đi."

"..."

Mặt Yuki đỏ bừng vì tức giận.

"Sao thế? Mặt đỏ hết rồi kìa. A, chẳng lẽ em thấy ngại khi xem cảnh hôn của anh sao? Vẫn còn nhát như vậy à. Anh không bắt em phải có bạn trai ngay, nhưng ít nhất em cũng nên thử kết bạn với con trai đi chứ?"

"...có..."

"Hả? Em nói gì thế? Nói to lên, anh không nghe thấy."

"Em... em có bạn.. trai rồi!"

Yuuma nghe vậy thì cười khẩy,

"Em từ xưa vẫn vậy. Nói dối mà cứ như thật."

"Không phải nói dối! Hôm nay em về cùng bạn trai em đấy!"

Yuki kéo tay tôi.

"... Thật á?"

Cuối cùng thì Yuuma cũng nhận ra sự tồn tại của tôi.

Anh ta đưa mắt nhìn tôi chằm chằm.